Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1325: Cấm ngôn (2)



Trên Thiên Đình, sứ giả của trời Bích Lạc tiên sinh cũng giật mình, sắc mặt sáng tối bất định, vội đi gặp Thiên Đế:

- Bệ hạ, có ma vương tiền sử hồi sinh, việc này ta không dám tự quyết định, buộc phải báo lên trên!

Đế Minh Thiên Đế vừa thấy cảnh tượng về con rùa già, tâm thần không yên, nghe thế kêu lên:

- Bích Lạc tiên sinh tại sao lại trịnh trọng như vậy? Thậm chí còn phải kinh động tới trời?

- Việc này vô cùng quan trọng, không thể không thượng báo!

Bích Lạc tiên sinh vội vàng rời đi.

Tử Vi Tinh Vực, Lôi Hoang Minh Khư, đột nhiên cái đầu rồng khổng lồ thò ra từ Hoang Khư, ngẩng lên nhìn, không khỏi kinh ngạc.

- Sao có thể như vậy…

Tận sâu trong vũ trụ cổ xưa, cũng có những vị đáng sợ bị kinh động nhìn về Tử Vi.

- Đại sự không ổn, đại sự không ổn…

- Ngươi muốn hồi sinh, muốn tái hiện thời đại hắc ám sao? Giờ không phải thời đại của ngươi nữa rồi!

- Kẻ nào gây ra?



Tử Vi Hoa Tư thánh địa, Thần Hậu nương nương từ xa nhìn Trấn Thiên Phủ một lúc, đột nhiên thở dài, đứng dậy đi về phía Trấn Thiên Hùng Quan:

- Tên đó lại gây chuyện lớn rồi. Lần này muốn thu dọn thì ta phải đích thân ra mặt rồi. Cũng may giờ không phải thời đại hắc ám, nếu không, hắn hồi sinh thì ai trấn áp được hắn?

Trong Trấn Thiên Hùng Quan, Trác Long bay lên cổ thuyền, định vào trong thuyền từ khoang thuyền để phong ấn Thủy Long Đạo Cốt. Chung Nhạc kéo Âm Phiền Huyên bay lên, hét lớn:

- Biểu huynh, tạm thời cứ kệ Thủy Long Đạo Cốt đi! Chúng ta đi trấn áp những thần ma kia trước, không thể để chúng tiếp tục đọc nữa!

Trác Long nghe vậy lập tức bay lên, Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên tách ra, nói lớn:

- Dùng cấm ngôn đạo ngữ! Ta và nội tử cấm ngôn các thần ma dưới Thần Hầu, biểu huynh cấm ngôn các Thần Hoàng, Ma Hoàng, Tạo Vật Chủ!

Âm Phiền Huyên và Trác Long hiểu ý, ba người bay ra ba hướng, các loại Tiên Thiên Thần Ngữ vọng ra, Chung Nhạc biến thành Tiên Thiên Kim Ô vỗ cánh bay, tốc độ cực nhanh, bay qua các thần ma đang điên cuồng hét lớn.

- Cấm ngôn!

Đạo ngữ trong miệng hắn vang vọng, những nơi đạo âm đi qua, các thần ma kia há mồm nhưng không phát ra bất cứ âm thanh nào!

Âm Phiền Huyên và Trác Long cũng làm tương tự, bay tới đâu, dù là Tiên Thiên Thần Ma hay thi cốt hồi sinh đều bị ba người cấm ngôn, không thể phát ra bất cứ âm thanh nào, kể cả đạo ngữ.

Nhưng Trấn Thiên Hùng Quan trước nay là nơi binh gia tranh giành, nơi thần ma đại chiến. Cường giả đã chiến tử ở đây nhiều vô kể, giờ vô số thi cốt hồi sinh, cảnh tượng này đã vượt qua khả năng khống chế, dù là vị Tiên Thiên Thần như Trác Long ở đây cũng không thể cấm ngôn hết những kẻ đang hồi sinh kia trong thời gian ngắn.

Ba người lao vun vút qua các tòa tinh môn. Nhưng từ Hỏa Kỷ tới Địa Kỷ rồi tới hiện tại, thần ma đã chết tại nơi này thực sự quá nhiều, căn bản không kịp cấm ngôn hết thi cốt bò lên từ cõi chết.

Không chỉ vậy, thậm chí có những thi cốt cường đại còn tấn công họ, muốn phá vỡ đạo diệu của Tiên Thiên Thần Ngữ để chúng tiếp tục phát ra âm thanh, đánh thức kẻ cường đại hơn.

- Biểu huynh, trong Trấn Thiên Hùng Quan từng có vị Đế nào chết không?

Chung Nhạc đột nhiên hỏi lớn.

Trác Long khựng người một chút, sắc mặt tái đi:

- Có, ở đây từng diễn ra trận ác chiến đế cấp…

- Chết mấy vị?

Chung Nhạc vừa hỏi xong, đột nhiên đế uy khủng bố bắn lên từ trong tinh hà, một vị Đế đã chiến tử được Tiên Thiên Thần Ngữ đánh thức rồi.

Nhục thân của vị Đế này không bị tinh hà luyện hóa hết, trên người còn dính thịt, chỉ là mi tâm bị thủng lỗ lớn, có đế huyết chảy ra.

Hắn không biết là vị đế cấp từ niên đại nào, không biết chết bao lâu rồi, lúc này được đạo ngữ hồi sinh gọi dậy, sắp ra khỏi tinh hà.

Mồm hắn vọng ra đạo ngữ vang đội, cũng như những kẻ đã chết kia, cũng đọc đạo ngữ “hồi sinh”.

Đế uy khiến người ta sợ hãi, thần phục, sự uy nghiêm vô thượng bao phủ mọi thứ!

Cùng lúc đó, Thiên Hà cuộn sóng, lại có vài vị to lớn khác thức tỉnh, thân ảnh vĩ đại khiến không gian lay động, thậm chí hai mươi tám chư thiên lơ lửng trên Trấn Thiên Hùng Quan cũng rung lắc, gần như sắp rơi vào không trung vậy!

Trong cổ thuyền, tiếng long ngâm vang vọng, đạo ngữ trầm bổng, đó là đạo ngữ Thủy Long Đạo Cốt phát ra!

Chung Nhạc sắc mặt tái đi, giờ đã không thể dọn dẹp được nữa rồi, Trấn Thiên Đại Lục hoàn toàn bị nhấn chìm!

Chúa tể của thời đại hắc ám hồi sinh, đã không thể chặn được nữa rồi!

Đột nhiên một tiếng nói lạnh nhạt từ xa vọng lại, âm thanh này rất quen thuộc nhưng lại nói Tiên Thiên Thần Ngữ vô cùng cổ xưa.

- Thần Hậu nương nương!

Chung Nhạc nghe thấy tiếng nói này lập tức đại chấn, vội nhìn theo hướng có âm thanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.