Nàng nữ Thần quan này tướng mạo xa lạ, một thân chín mặt, da vẩy rắn đuôi rắn, là một nữ Thần quan Tương Liễu Thần Tộc. Nàng cảm ứng được ánh mắt của Chung Nhạc, lập tức nhìn ngược trở về. Nàng nữ Thần quan kia thoáng ngẩn người một chút, cả chín khuôn mặt đều lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Nàng nữ Thần quan này chính là Tư Mệnh, một nữ Phục Hy khác. Không nghĩ tới nàng lại lẻn vào Thiên Đình, trở thành nữ Thần quan. Nhìn trang phục của nàng, hẳn là nữ Thần quan trong Đế Hậu Cung, ẩn núp bên cạnh Đế Hậu nương nương.
- Thần quan của Thiên Đình đều có Tinh tịch đối ứng, một là để thuận tiện tu luyện, hai là để thuận tiện kiểm tra chân thân, tránh cho bị địch nhân lẻn vào. Tư Mệnh sao có thể ngụy tạo Tinh tịch, trở thành nữ Thần quan được?
Trong lòng hắn có chút không hiểu. Tính toán một chút, hắn và Tư Mệnh chỉ mới gặp mặt nhau có ba lần, đây chính là lần thứ ba. Bất quá, ấn tượng của hắn đối với Tư Mệnh lại là vô cùng sâu sắc.
Nàng nữ tử Phục Hy Thần Tộc này thủ đoạn thông thiên, lần trước đã lẻn vào Thiên Ngục trong Thiên Đình, lấy trộm Lục Đạo Giới Châu trấn áp Đế tử Phục Thương, kết quả khiến cho thủ vệ Thiên Ngục truy kích, từ đó vạch trần hai tầng thân phận của nàng. Một tầng là thân phận thủ vệ Thiên Ngục, một tầng là thân phận nữ Thần quan Thiên Đình.
Không nghĩ tới lần này Chung Nhạc gặp lại nàng, nàng lại trở thành nữ Thần quan trong cung Đế Hậu nương nương.
- Giúp ta trộm bảo!
Trong đầu Chung Nhạc chợt vang lên thanh âm của Tư Mệnh. Chỉ thấy nàng nữ Thần quan Tương Liễu Thần Tộc kia đã phiêu nhiên rời đi. Chung Nhạc suy nghĩ một chút, cũng không có đi theo. Hiện tại trong Thiên Đình, hắn cũng là một trong những tiêu điểm, là đối tượng bị Giám Thiên Ty trọng điểm quan tâm. Nếu lúc này hắn đuổi theo Tư Mệnh, đám Thần quan của Giám Thiên Ty nhất định sẽ nhìn vào trong mắt, dễ dàng khiến cho Tư Mệnh bại lộ thân phận. Hơn nữa, Hồn Đôn Vũ cũng đi theo hắn như hình với bóng, rất khó bỏ rơi tên gia hỏa này để đi gặp Tư Mệnh.
- Tư Mệnh nhất định sẽ lại tới tìm ta. Không biết nàng muốn lấy trộm bảo vật gì? Hiện tại trong Thiên Đình có tám vị tồn tại Đế cấp, Thần Hậu nương nương cũng là một trong số đó. Có tám vị tồn tại Đế cấp trấn trận, cộng thêm ba mươi sáu Quân bộ Thiên Đình, muốn gây chuyện ở nơi này, lấy trộm bảo vật, lá gan của nàng quả thật không nhỏ a!
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, trong lòng thầm nghĩ:
- Nàng rốt cuộc là muốn lấy trộm cái gì?
Đúng lúc này, bên tai Chung Nhạc đột nhiên vang lên một đạo thanh âm:
- Dịch tiểu hữu, có phải rảnh rỗi không? Để cho tiểu hữu bên cạnh ngươi tới gặp mặt ta một chút?
Trong lòng Chung Nhạc nhảy loạn, cơ hồ kinh hô thất thanh. Đạo thanh âm này chính là thanh âm của Kim Ô Thần Đế. Hiện tại Kim Ô Thần Đế hẳn là còn ở trong Lăng Tiêu Bảo Điện của Thiên Đình, vậy mà lại truyền âm cho hắn. Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh, nói với đạo thanh âm trong đầu kia:
- Thần Đế, ngươi muốn người nào gặp bên cạnh ta?
Thanh âm Kim Ô Thần Đế trong đầu hắn tiếp tục nói:
- Là vị tiểu hữu Hỗn Độn thị kia!
Chung Nhạc gật đầu một cái, đột nhiên tỉnh ngộ lại, Kim Ô Thần Đế không có khả năng nhìn thấy hắn gật đầu, lập tức đáp lời:
- Được!
Thanh âm Kim Ô Thần Đế nhất thời biến mất. Hồn Đôn Vũ đột nhiên nói:
- Dịch tiên sinh, Kim Ô Thần Đế truyền âm cho ta, bảo là muốn gặp ta!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Hắn cũng vừa mới truyền âm cho ta! Một lát nữa ngươi đi gặp hắn là được!
Hồn Đôn Vũ có chút khó khăn, nói:
- Ngươi cùng đi với ta a!
Chung Nhạc bật cười, nói:
- Thần Đế muốn gặp ngươi, cũng không phải muốn gặp ta, ta đi với ngươi làm gì?
o0o
Sau một hồi, trong Lăng Tiêu Bảo Điện vang vọng tiếng cười, chỉ thấy Đế Minh Thiên Đế cùng sáu vị tồn tại Đế cấp khác đi ra khỏi bảo điện, mỉm cười nói:
- Các vị đạo hữu đường xa mà tới, trước nghỉ tạm mấy ngày, từ từ đợi thịnh hội!
Đám người Kim Ô Thần Đế, Dương Hầu Ma Đế nhao nhao xưng vâng. Đế Minh Thiên Đế gọi Thần quan tới, an bài nơi ở cho sáu vị tồn tại cổ lão. Cung điện mà sáu vị tồn tại này cư ngụ được Thiên Đế mệnh danh là Lục Ngự Cung, ý tứ là địa phương dành cho sáu vị Đế ngang vai ngang vế với Thiên Đế cư ngụ, thể hiện thân phận của sáu người này.
o0o
Chung Nhạc trở lại nơi ở của chính mình tại Tây Thiên Cung. Nơi hắn cư trú đã bị Phù Tang Thần Thụ chia năm xẻ bảy, chỉ còn lại bốn vách tường vẫn còn nguyên vẹn.
Cũng không lâu lắm, đã có sứ giả tìm tới, cầm theo danh thiếp, cung kính nói:
- Kim Ô Thần Đế của Vũ trụ Cổ lão mời sư huynh Hỗn Độn thị tới làm khách!
Chung Nhạc nhận lấy danh thiếp, mỉm cười nói với Hồn Đôn Vũ:
- Thượng sứ đã tới, Vũ sư huynh đi thôi!
Hồn Đôn Vũ lắc đầu, nói:
- Lão tổ tông đã dùng Hỗn Độn Thần Quả hối lộ ngươi, để ngươi không được đuổi ta đi. Bất luận ngươi đi đâu, ta đều phải đi theo. Ngươi nhất định phải đi theo ta!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Lão tổ tông nhà ngươi là bảo ngươi đi theo ta, không phải bảo ta phải đi theo ngươi. Hiện tại Kim Ô Thần Đế muốn mời ngươi, cũng không phải mời ta, ta sao có thể cùng ngươi tới gặp hắn chứ?
Hồn Đôn Vũ bất đắc dĩ, chỉ đành cầm theo Phù Tang Thần Thụ, theo sứ giả kia rời khỏi. Chung Nhạc đột nhiên nghe được Tư Mệnh truyền âm, ánh mắt chớp động, truyền âm trở lại, nói:
- Phù Lê, ngươi cùng phân thân của ta đi tới Bắc Thiên Cung, gặp phu nhân ta. Ta cần phải rời khỏi một đoạn thời gian!
Trong cơ thể hắn chợt có một Chung Nhạc nữa đi ra, lưu lại bên cạnh Phù Lê. Phù Lê lập tức cùng phân thân của Chung Nhạc đi tới Bắc Thiên Cung.
Bọn họ vừa rời khỏi, dung mạo bản thể Chung Nhạc đại biến, hóa thành một gã Thần Ma thân người sừng dê, lặng yên rời khỏi phế tích cung điện, men theo thanh âm Tư Mệnh mà đi.
Một lúc sau, Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một nàng nữ Thần quan Tương Liễu Thần Tộc đang đứng trên một đạo phi kiều chờ sẵn. Hai người gặp nhau, Tư Mệnh khẽ nhíu mày, cẩn thận quan sát hắn, hỏi:
- Công Dương Thần Tộc? Ngươi như vậy không được! Không đi được nơi đó! Ngươi phải biến thành một nàng nữ tử!
- Nữ tử?
Chung Nhạc khẽ nhíu mày, hỏi:
- Sao lại phải biến thành nữ tử?
Tư Mệnh nói:
- Ta là nữ Thần quan của Đế Hậu nương nương, phụng mệnh lệnh của Đế Hậu nương nương đi tới nơi đó. Nữ Thần quan của Đế Hậu nương nương nào có đạo lý là nam tử? Ngươi có thể biến thành nữ thân không?
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là muốn lấy trộm cái gì?
- Tự nhiên là một kiện bảo vật không tầm thường, cực kỳ quan trọng đối với Phục Hy thị ta!