Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1513: Rời khỏi Trấn Thiên Quan (1)



- Tử Quang Quân Vương đã khám phá ra thân phận của ta?

Chung Nhạc có chút rợn cả tóc gáy. Thiên hạ dũng tướng nhiều như mây, nhưng trí tướng lại không nhiều lắm. Trong toàn bộ các trí tướng, tồn tại duy nhất khiến cho hắn kiêng kỵ chính là Tử Quang Quân Vương. Không nghĩ tới Tử Quang Quân Vương vẫn là đã bắt được nhược điểm của hắn.

Vị Chủ công trong miệng Lung Chất này chính là Đại Tư Mệnh. Ở trong Trấn Thiên Phủ, bốn người Lung Chất, Thái Phùng, Dực Thiên Quân và Nữ Phòng đều đã bị Đại Tư Mệnh hàng phục, trở thành bộ hạ của Đại Tư Mệnh. Cho nên, tin tức Lung Chất mang tới tuyệt sẽ không sai.

- Chủ công nói, Tử Quang Quân Vương đã phái ra thân tín của chính mình đi tới ba ngàn Lục Đạo Giới, đoán chừng là muốn nhìn một chút gã Chung Nhạc kia!

Lung Chất tiếp tục nói:

- Hắn là muốn điều tra gốc rễ của ngươi, hoài nghi ngươi chính là Chung Nhạc! Không chỉ như vậy! Chủ công còn nói, con mắt trên mi tâm Tiên Thiên Đế Quân sắp sửa mở ra rồi. Bất quá khoảng chừng ba trăm năm mà thôi. Khỏa Thụ nhãn trên mi tâm hắn mở ra, sẽ có thể nhìn thấu thân phận của ngươi. Con mắt trên mi tâm Tiên Thiên Đế Quân kia là con mắt của vị Thần Vương đã phong ấn Phục Hy Thần Tộc kia!

Trong lòng Chung Nhạc đại chấn. Trên mi tâm Tiên Thiên Đế Quân có một khỏa Thụ nhãn, chuyện này hắn cũng biết rõ. Chỉ là khỏa Thụ nhãn này thủy chung vẫn chưa mở ra. Hắn vốn cho rằng khỏa Thụ nhãn này là do bản thân Tiên Thiên Đế Quân luyện thành, không nghĩ tới lại là con mắt của tồn tại tà ác kia. Nếu con mắt này mở ra, vậy chính mình liền chạy trời không khỏi nắng rồi.

Khoảng chừng ba trăm năm, nói ngắn cũng không ngắn lắm, nói dài cũng không dài lắm. Thời gian ba trăm năm này, chính mình có thể tu luyện tới tình trạng tự bảo vệ chính mình hay không?

Trong lòng hắn dâng lên một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Hắn còn muốn mượn thế lực của Tiên Thiên Đế Quân để lớn mạnh bản thân, bảo toàn bản thân. Nếu không có đầy đủ thời gian, hắn căn bản không thể trở thành tồn tại có thể chống lại Chư Thiên Thần Ma.

- Thỏ khôn đều có ba hang, ta nhất định phải lưu cho chính mình một đường lui rồi!

Chung Nhạc hít mạnh một hơi, nhìn về phía Lung Chất, ánh mắt chớp động, hỏi:

- Sư tỷ, các ngươi có nắm chắc có thể bảo vệ được Trấn Thiên Quan không?

Lung Chất cười khúc khích, nói:

- Ngươi muốn rời đi một thời gian sao?

Chung Nhạc gật đầu, nói:

- Ta muốn rời khỏi một thời gian, nhưng sẽ lưu lại phân thân của chính mình trấn thủ ở đây, đề phòng bất trắc. Bất quá, ta lo lắng sau khi ta rời khỏi, ngươi có thể bảo trụ được Trấn Thiên Quan hay không!

Lung Chất khẽ mỉm cười, nói:

- Tự nhiên là có thể!

Chung Nhạc đột nhiên lại hỏi:

- Vậy ngươi có thể khống chế được Kiều Đông Đế Quân không?

Lung Chất có chút trầm ngâm, thử dò xét hỏi:

- Ý của ngươi là, ngươi lo lắng nếu ngươi không ở đây, Kiều Đông sẽ ăn thịt bộ hạ của ngươi?

Chung Nhạc gật đầu. Lung Chất lắc đầu, nói:

- Chỉ cần Đế Quân chưa chết, Kiều Đông sẽ không dám làm càn. Ngươi yên tâm! Nàng khâm phục nhất chính là Đế Quân, đối với hắn chính là trung tâm như một!

Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:

- Vậy Trấn Thiên Quan phải làm phiền sư tỷ rồi!

Chung Nhạc đi gặp hai vị phu nhân. Cặp mày Âm Phần Huyên và Kim Hà Hề đều nhíu chặt. Chung Nhạc thân là chủ soái, nhân vật chủ chốt của Trấn Thiên Quan, thời điểm này hắn lại rời khỏi, khiến cho các nàng đều có chút bất an.

- Tiên Thiên Đế Quân sẽ không để cho Trấn Thiên Quan có bất cứ sơ thất nào. Hai vị Đế Quân Lung Chất và Kiều Đông tới đây chi viện, chỉ là khúc nhạc dạo. Sau này thế lực ẩn tàng của Tiên Thiên Đế Quân còn sẽ cuồn cuộn không ngừng chạy tới. Đám Hoàng tộc Đế tộc bọn Cự Linh thị cũng sẽ không ngừng phái viện quân tới, Thiên Đình nghĩ muốn bắt lấy Trấn Thiên Quan, cơ hồ là không có khả năng!

Chung Nhạc nói:

- Phân thân ta vẫn lưu lại đây. Có ta chưởng khống đại cục, cho dù không đích thân xuất trận cũng có thể chống đỡ được kẻ địch. Theo như ta thấy, Trấn Thiên Quan chúng ta sẽ trở thành chiến trường lớn nhất trong lần tranh đoạt Đế vị này. Các lộ Thần Ma đều sẽ tụ tập ở nơi này. Đế binh, Đế Quân, các loại Linh thể… đều sẽ lên tràng. Các loại Thần binh uy năng kỳ dị đều sẽ ta xuất hiện trong Trấn Thiên Quan. Chút sức chiến đấu này của ta cũng sẽ không quan trọng rồi. Không bằng đơn giản thừa dịp tiêu điểm của thiên hạ đều nằm ở tranh đoạt Đế vị, ta nhân cơ hội đi làm một chút chuyện tình ngày thường không thể làm!

Âm Phần Huyên và Kim Hà Hề liếc nhìn nhau một cái. Hai vị nương nương đều hiếu kỳ vạn phần. Kim Hà Hề hỏi:

- Phu quân muốn đi làm chuyện gì? Sao ngày thường không thể đi làm?

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:

- Các ngươi chưa cần biết! Đã biết rồi, trái lại sẽ không tốt đối với các ngươi!

Kim Hà Hề càng thêm hiếu kỳ. Âm Phần Huyên chợt hỏi:

- Phu quân chuyến này đi phải bao lâu mới có thể trở về?

- Nhanh thì hai mươi năm, chậm thì…

Chung Nhạc lắc lắc đầu, nói:

- Nếu các ngươi có nguy hiểm gì, ta sẽ toàn lực chạy trở về!

Hai vị nương nương lại liếc nhìn nhau một cái, chân thành nói:

- Thiếp thân chỉ có thể cầu chúc phu quân sớm ngày trở về!

Chung Nhạc lưu lại một vạn cỗ phân thân, gọi Hồn Đôn Vũ tới, mỉm cười nói:

- Vũ sư huynh, ta thu Hỗn Độn Thần Quả của ngươi, để cho ngươi ở lại bên cạnh ta. Hiện tại ta muốn ra ngoài du lịch, ngươi có muốn cùng không?

Hồn Đôn Vũ nói:

- Ta đi lấy Phù Tang Thần Thụ!

Chung Nhạc lắc đầu:

- Không cần mang cây Thần thụ này theo, lưu nó lại đây trấn thủ Trấn Thiên Quan!

Hồn Đôn Vũ vò đầu bứt tai, trong lòng thầm nghĩ:

- Lão tổ bảo ta mang theo Đế binh tới đây, không ngờ Đế binh của nhà ta sau khi tới Trấn Thiên Quan, giống như đã biến thành của Dịch tiên sinh vậy. Đoán chừng chỉ có Lão tổ đích thân tới nơi này mới có thể đòi lại a! Lão tổ chỉ bảo ta ở lại bên cạnh Dịch tiên sinh, cũng không nói là nhất định phải mang Đế binh theo bên người!

Hai người cất bước tiến vào hư không. Thiên Dực Cổ Thuyền chính là bị Chung Nhạc ẩn giấu trong không gian. Bọn họ leo lên Cổ thuyền, nhìn về phía ngoài. Chỉ thấy Kiều Đông Đế Quân hiện ra nguyên hình, biến thành một con Mẫu Trùng to lớn khôn cùng, đang bò dọc theo con đường thi thể Thần Ma đi về phía Thánh địa Hoàng Đình thị.

Dọc đường đi nàng không ngừng đẻ trứng, trực tiếp đẻ vào trong cơ thể của các Thần Ma Thủy sư Thiên Đình và Hoàng Đình thị chiến tử. Những nơi nàng bò qua, từng con từng con Côn Tộc từ trong huyết nhục của đám Thần Ma chui ra, càng lúc càng nhiều, số lượng nhiều tới kinh người.

Đợi tới lúc nàng bò tới phụ cận lãnh địa Hoàng Đình thị, toàn bộ thi thể của đám Thần Ma chiến tử này đều đã trở thành chất dinh dưỡng của đám Côn Tộc con cái nàng.

- Mẫu Hoàng Côn Tộc quả thật là lợi khí chiến đấu đại quy mô!

Chung Nhạc thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền rời đi, trong lòng thầm nghĩ:

- Có Kiều Đông Đế Quân ở đây, Côn Tộc sẽ có thể cuồn cuộn không ngừng sinh ra. Chiến đấu càng nhiều, càng thảm liệt, đám Côn Tộc cũng sẽ càng nhiều. Đã có binh lực cuồn cuộn không ngừng chống đỡ, chiến dịch hẳn là sẽ không thua. Duy nhất đáng lo chính là Đế linh và Đế thi của Hoàng Đình Đại Đế. Bất quá, nếu Lung Chất các nàng nói đã từng đối phó qua Đế linh, hẳn là có thủ đoạn tương ứng, sẽ không phóng tên không đích!

Lúc này, thanh âm Tân Hỏa chợt vang lên, nói:

- Chung Sơn thị, ngươi thật sự muốn rời khỏi Trấn Thiên Quan, từ bỏ cơ hội cuộc chiến đoạt Đế lần này sao? Đây là cơ hội tốt trời ban, có thể va chạm với cường giả các tộc, để cho ngươi nhìn thấy đạo pháp thần thông của Vạn Tộc thế gian, có lợi cho ngươi đề thăng tu vi thực lực và nhãn giới kiến thức của chính mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.