Đám cường giả dưới trướng Tiên Thiên Tà Đế kia vừa xuất hiện, đồng thời cũng có một nhóm Thần Nhân toàn thân kim quang xán lạn khác xuất hiện, do một vị Đế Quân suất lĩnh. Hai nhóm nhân mã cũng đều phát hiện ra đối phương, ai nấy đều sát khí đằng đằng.
- Ma Nguyên Thuật!
- Thần Thu Sơn!
Ánh mắt hai vị Đế Quân đều lộ ra hung quang, hiển nhiên không phải là lần đầu tiên tao ngộ, hẳn là đã giao phong với nhau rất nhiều lần. Thần Thu Sơn đột nhiên cười lạnh, nói:
- Hôm nay Tổ Đình Phục Hy thị xuất hiện, chúng ta không cần ở nơi này tranh đấu ngươi chết ta sống, hay là vào trong Tổ Đình so sánh một chút bản lĩnh chân chính!
- Được!
Ma Nguyên Thuật cười ha hả. Hai nhóm đệ tử Tiên Thiên Ma Đế và đệ tử Tiên Thiên Thần Đế chia làm hai đám một trái một phải, đi về phía tấm bia đá kia.
- Không cần ngẩng đầu lên, cúi đầu nhìn cái đuôi của ta!
Ma Nguyên Thuật lạnh lùng nói:
- Kẻ nào cũng không được nhìn tấm bia đá kia!
Hai nhóm nhân mã vừa mới đi qua tấm bia đá, đột nhiên không gian lại chấn động, lại có một nhóm nhân mã nữa từ trong không gian đi ra. Đám Thần Ma này cũng không một kẻ yếu, thấp nhất cũng là tu vi Thần Hoàng, toàn thân lan tỏa Thánh hỏa hừng hực, nhưng bất đồng với hỏa diễm của Toại Hoàng Yểm Tư thị, càng cổ lão hơn. Mà một gã Thần Nhân ba đầu trong nhóm nhân mã đó hiển nhiên là bất đồng chủng tộc với những Thần Ma còn lại. Chung Nhạc khẽ nhíu mày, trong lòng nghi hoặc:
- Sao Phong Vô Kỵ lại xuất hiện ở chỗ này?
Gã Thần Nhân ba đầu kia chính là Phong Vô Kỵ. Hai cái đầu hai bên là đầu Bàn Hồ, cái đầu chính giữa là đầu người.
- Minh Sơn huynh, nơi này chính là Tổ Đình của Phục Hy thị sao?
Phong Vô Kỵ hỏi một gã Chân Thần trẻ tuổi bên cạnh. Gã Chân Thần trẻ tuổi này bộ dáng đầu chim lông phượng, gật đầu nói:
- Ba vị Thần Vương trong Vũ trụ Cổ lão đều đang sưu tầm Tổ Đình của Phục Hy thị, đã tìm kiếm không biết bao lâu rồi. Bọn họ lại không biết, bên phía Tử Vi cũng đang quan tâm tới Tổ Đình của Phục Hy thị. Dù sao chỗ bảo địa này quan hệ trọng đại!
Dẫn đầu bọn họ là một nàng nữ Đế Quân đầu chim lông phượng, giòn giả nói:
- Vô Kỵ tiên sinh, lần này có thể đạt được bảo vật trong Tổ Đình Phục Hy thị hay không, còn phải nhờ cậy vào ngươi. Nơi này không chỉ là Tổ Đình của Phục Hy thị, đồng dạng cũng là Tổ Đình của Yểm Tư thị Viễn Cổ. Huyết mạch Yểm Tư thị và Phục Hy thị hơn phân nửa tương đồng. Ngươi thân mang huyết mạch Phục Hy thị, có thể đạt được bảo vật trong Tổ Đình hay không, còn phải dựa vào ngươi!
Phong Vô Kỵ nghiêm nghị nói:
- Ngọc Lan sư tỷ yên tâm! Ta tất sẽ dốc hết khả năng, trợ giúp Hoang vực Thiên Hỏa các ngươi đạt được bảo vật của Phục Hy thị!
- Chúng ta đi!
Nàng Phượng Ngọc Lan kia dẫn đầu đi về phía tấm bia đá, nói:
- Mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, ngàn vạn lần không được nhìn về phía tấm bia đá! Trên tấm bia đá này là Đạo ngữ do Phục Mân Đạo Tôn viết ra, là một chữ Tử! Ánh mắt vừa rơi lên trên đó sẽ chết, kẻ nào cũng không thể cứu được ngươi!
Chung Nhạc nhìn chi đội ngũ này tiến vào không gian do sáu mươi bốn cái bình ngọc mở ra, khẽ nhíu mày, lẩm bẩm:
- Hoang vực Thiên Hỏa? Chẳng lẽ là Thần Vương chưởng khống Thiên Hỏa?
- Vị tồn tại trong Hoang vực Thiên Hỏa kia gọi là Phượng Thiên Nguyên Quân, cũng là Thần Vương của Thời đại Hắc Ám!
Hồn Đôn Vũ nói:
- Ta từng nghe Lão tổ nói, nàng là con Tiên Thiên Hỏa Phượng Hoàng đầu tiên trong thiên địa, nghỉ lại trên Ngô Đồng Mộc trong Hoang vực Thiên Hỏa. Những cường giả này hẳn là chính là môn hạ của Phượng Thiên Nguyên Quân!
Chung Nhạc gật đầu một cái, thấp giọng nói:
- Không nghĩ tới ngay cả thế lực của những lão quái vật này cũng đã xuất động rồi!
Hắn vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên lại có thêm một nhóm nhân mã nữa xuất hiện. Lần này người tới lại là tiểu đạo đồng nho nhỏ. Những nơi bọn họ đi qua, hết thảy mọi thứ đều ảm đạm vô quang. Bọn họ nghênh ngang đi về phía tấm bia đá.
- Bọn họ chẳng lẽ là…
Sắc mặt Hồn Đôn Vũ khẽ biến, nói:
- Sư đệ đồng môn của Tiên Thiên Đế Quân!
- Đệ tử của tồn tại tà ác?
Trong lòng Chung Nhạc đại chấn. Chỉ thấy ba tiểu đạo đồng kia đi tới trước tấm bia đá, ngay cả tấm bia đá cũng bị hắc ám bao phủ. Quang mang do Đạo ngữ trên tấm bia đá tản mát ra cũng bị hắc ám thôn phệ.
- Xuất thân của Tiên Thiên Đế Quân cực kỳ kinh người! Ta từng nghe Lão tổ nói, sư tôn của hắn vô cùng bất phàm. Trong vũ trụ có tia quang mang đầu tiên, đồng dạng cũng có tia hắc ám đầu tiên. Sư tôn của hắn chính là Thần Vương sinh ra từ trong hắc ám!
Sắc mặt Hồn Đôn Vũ ngưng trọng, nói:
- Đó là một tồn tại phi thường khủng bố, gọi là Tiên Thiên Hắc Đế, tề danh với Tiên Thiên Tà Đế! Không nghĩ tới ngay cả đệ tử của hắn cũng đã xuất động rồi!
- Hắn gọi là Tiên Thiên Hắc Đế sao?
Chung Nhạc yên lặng ghi nhớ cái tên này. Đột nhiên, lại thêm một nhóm nhân mã nữa xuất hiện, cũng đi về phía tấm bia đá. Nhân số nhóm nhân mã này cũng không nhiều lắm, nhưng mỗi người đều cực kỳ cường đại.
- Giống như đệ tử Nguyên Nha Thần Vương của Cương vực Bắc Hoang Tử Vi!
Hồn Đôn Vũ có chút líu lưỡi nói:
- Quá náo nhiệt rồi! Ngoại trừ đệ tử của Tiên Thiên Tà Đế còn chưa tới ra, đệ tử của đám lão quái vật này trên cơ bản đều đã tới, ai nấy cũng đều cực kỳ âm hiểm cả!
- Đám gia hỏa kia cũng đều đã tiến vào rồi a?
Đột nhiên, một đạo thanh âm vang lên. Chỉ thấy mấy gã Thần Ma tà khí lẫm nhiên xuất hiện. Gã Tà Thần dẫn đầu cười ha hả, nói:
- Nơi đó là Tổ Đình của Phục Hy thị và Yểm Tư thị, bên trong nguy hiểm tầng tầng, trước cứ để cho bọn họ tiến vào dò đường một chút, sau đó chúng ta mới hãy đi vào!