- Đúng là có khả năng cây linh căn này đã nhận Đại Toại làm chủ nhân. Nhưng tại sao vị Hỗn Độn đi từ đây ra lại nói lấy Phù Tang Thần Thụ đi chắc chắn sẽ có đại kiếp nạn?
Chung Nhạc có chút khó hiểu. Hỗn Độn được hắn điêu khắc xuất thế, mượn Phù Tang Thần Thụ rồi trả lại, nói với hắn như vậy, chắc chắn sẽ không phải nói chơi.
Chỉ là, kiếp nạn đó từ đâu tới?
Giờ hắn có quá nhiều việc, cũng không có tâm tư mà suy nghĩ tới những việc này.
Giờ Mục Tiên Thiên đã chết, Tiên Thiên thần ma tử thương nghiêm trọng, trong thời gian ngắn không thể hồi sinh, hơn nữa đến ngay cả Thiên cũng bị trọng thương, Tử Vi, vũ trụ cổ, Lục Đạo Giới rất nhiều nơi đều không có sự quản lý, trở thành vùng đất “tam bất quản”, chắc chắn sẽ xuất hiện yêu nghiệt và những kẻ có dã tâm khác.
Thời gian trôi qua phản loạn sẽ ngày một nhiều, nếu bị kẻ khác lợi dụng thì sẽ rất có khả năng sẽ dẫn tới một trận động loạn khác.
Giờ hắn phải cho ba khu này vào trong bản đồ của mình, bình định phản loạn các nơi, xây dựng thần triều hoàn chỉnh, Thiên Đình hoàn chỉnh, nhất thống thiên hạ.
Trước tiên hắn phải đăng cơ xưng đế, triệu cáo thiên hạ, xác lập địa vị chính thống. Có địa vị chính thống rồi, nhân tâm quy thuận, yêu ma quỷ quái thiên hạ mới dẹp ý định làm loạn, sẽ không gây được sóng gió gì lớn.
Sau khi xưng đế hắn còn phải sắp xếp hai đợt đại tế, trước tiên tế tự anh linh thần ma đã chiến tử trong trận đế tranh, để linh hồn của họ có nơi trở về.
Đó là để ổn định lòng người.
Đồng thời việc làm đó cũng có thể hóa giải kiếp vận cho chinh chiến nhiều năm gây ra, các trận đế tranh, số lượng thần ma chết vì Chung Nhạc nhiều không đếm xuể, sinh linh cũng vô số. Oán niệm của họ sẽ biến thành kiếp vận khiến giang gian của hắn không ổn định, vì thế cần phải có một đợt đại tế, đích thân hắn tế tự thì mới hóa giải được.
Tiếp đó phải tế tự liệt tổ liệt tông Phục Hy thị, để anh linh tổ tông trong Hư Không Giới cường đại hơn, bảo vệ thần triều.
Đó là để ổn định sự thống trị.
Tế tự liệt tổ liệt tông, là giao đãi giang sơn truyền thừa, văn minh truyền thừa, một là để báo cáo anh linh tổ tông trên trời, hai là để hồi phục vinh quang năm xưa cho Phục Hy thần tộc.
Còn phân phong vương hầu quần thần, cắt đất phong hầu, xây dựng hệ thống thần quan triều cống, để những thần tướng ma tướng theo hắn có lợi ích, đó cũng là một đại sự khác.
Còn nữa, hắn còn phải chuẩn bị xây dựng Đạo Viện, chiêu mộ trí giả trong thiên hạ, xây dựng Đạo Tàng Kinh Quyển, ghi chép hết thiên phú thần thông, công pháp, đại đạo của thần tộc ma tộc trong thiên hạ.
Việc này thì cần Phong Hiếu Trung chủ trì.
Đạo Tàng Kinh Quyển sẽ là truyền thừa được lưu truyền đời này qua đời khác.
Còn có khu thứ bảy, đại nhất thống thần thông, cũng cần hắn triệu tập nhân sĩ cùng nghiên cứu.
Còn cả xây dựng hậu cung, chiêu mộ tú nữ, cho các tộc tuyển chọn thần nữ giai nhân vào hậu cung, ổn định nhân tâm các tộc.
Còn cả truyền thừa phát triển của nhân tộc và Phục Hy thần tộc, đủ mọi loại việc đều cần hắn quyết định.
Quan trọng nhất còn có một việc nữa, chính là phá hủy hoàn toàn thời đại Thần Kỷ!
Thời đại Thần Kỷ nên hoàn toàn biến mất cùng với cái chết của Mục Tiên Thiên, nhưng quan trọng nhất vẫn là Thiên.
Mục Tiên Thiên sinh ra ở cuối thời đại Địa Kỷ, đoạt đi khí vận của thời đại Địa Kỷ, nhưng Thiên là sự tranh đấu thời đại Thần Kỷ, đặc điểm lớn nhất của thời đại Thần Kỷ chính là chế độ Thiên Tử, Thiên Đế không phải Thiên Hoàng Đế nữa mà là Thiên Tử.
Chung Nhạc muốn làm Thiên Hoàng Đế, hoàng đế của trời, phía trên không thể có sự tồn tại của Thiên, Mục Tiên Thiên là đời Thiên Tử cuối cùng, cho dù bị giết nhưng Thiên vẫn còn tồn tại. Buộc phải trừ bỏ Thiên thì mới là hết thúc thời đại Thần Kỷ, mở ra một kỷ nguyên mới!
Nhưng trừ bỏ Thiên thì không hề dễ dàng!
Hắn cần phải xây dựng một cơ cấu tình báo khổng lồ, tìm kiếm tung tích của Thiên và các Thần Vương, còn phải có một đội quân trừ bỏ Thần Vương, chinh phạt những Thần Vương đó.
Hắn cần làm quá nhiều việc, giành thiên hạ khó nhưng ngồi vững được trên thiên hạ đó càng khó hơn.
Mấy người Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn vẫn đang chinh phạt các lộ phản nghịch, hàng phục các tộc ở vũ trụ cổ và Tử Vi, nạp vào bản đồ đế quốc. Trong Tử Vi có Vũ Uy Đế phản lonạ, Trường Sinh Đế làm phản, trong vũ trụ cổ có dư nghiệt Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế, đều là đệ tử và chủng tộc thân tín của Thần Ma nhị đế, vẫn ngoan cố đối kháng, muốn kéo dài chiến cục gây động loạn lớn hơn.
Vân Quyển Thư và Mặc Ẩn dẫn đại quân cùng chư đế chinh chiến hơn năm mươi năm, giết Vũ Uy Đế ở Phần Khư, tiêu diệt loạn đảng Thần Ma nhị đế ở Đà Sơn Lục Đạo Giới, Trường Sinh Đế bỏ trốn không biết tung tích. Đến nay thiên hạ đã sơ bộ được bình định, phản loạn lẻ tẻ ở các nơi cũng không cần lo lắng.
Hai vị quân sư để lại các vị thần tướng tiếp tục chinh chiến, còn mình thì trở về triều.
Mười năm sau, Tổ Đình rời tới Tử Vi, Chung Nhạc triệu cáo thiên hạ, xác lập đế vị, đế hiệu là Nhạc, sử gọi là Đế Nhạc, niên hiệu là Thái, còn gọi là Thái Hoàng.
Chung Nhạc thành đế, kiến đô Tổ Đình Thần Ma Thái Cực Thành, thần thànhv à ma thành nối liền, tạo nên hình Thái Cực Đồ, bên trong là Thiên Đình, hùng vĩ hoành tráng.
Khi đăng cơ có Thần Vương Đại Tư Mệnh dẫn một loạt Thần Vương tới quan lễ, còn có Lôi Trạch, Thần Hậu, Tướng Vương, Càn Đô hiển pháp tướng, vô số thần ma đứng sừng sững xung quanh, vô số chư thiên xuất hiện, thiên hà mênh mông, xuyên qua Thiên Đình mới.
Vũ trụ chấn động, Sinh Mệnh Cổ Thụ, Phù Tang Thần Thụ, Tiên Thiên Quả Thụ, tam đại linh căn dẫn tới vô số linh quang, vây quanh Thiên Đình.
Còn có Phong Đạo Tôn tới, dẫn theo Minh Di Đế.
Còn cả Vân thừa tướng dâng tù binh, dâng lên trăm vạn con cháu Mục Tiên Thiên, trách là tội tộc, Đế Nhạc miễn tội, cắt Huyền Tẫn Tinh Vực cho con cháu tặc đế, phong Mục Bắc Đấu là vương.
Đế Nhạc phân phong thiên hạ, rồi phong Thiên Nguyên Tử làm Cự Linh Vương, Đề Mạc Bắc làm Đề Đình Vương, Hỗn Độn Vũ làm Hỗn Độn Vương, Kim Hà Hề là Phù Tang Vương, Ương Tôn Đế là Ngũ Thường Vương, Thái Phùng là Thái Phùng Vương, Chung Hiếu Văn là Hiếu Văn Vương, Chung Hoàng Thần là Hoàng Thần Vương, Băng Xuyên công chúa là Băng Xuyên Vương, Hiên Viên là Đại Khôi Vương, Hình Thiên là Kim Thiên Vương, Phụng Minh Sơn là Hạo Thiên Vương, Tích Trường Canh là Cái Doanh Vương, Bệ Ngạn là Vân Mộng Vương, tất cả là năm mươi lăm vị vương.
Năm mươi lăm vị vương mỗi người một lãnh địa, thống trị tinh vực vũ trụ cổ và Tử Vi.
Đế Nhạc gọi Hiên Viên lên trước, ân xá nhân tộc, nhân tộc không còn là tội tộc nữa, đứng ngang hàng với hoàng tộc.
Hiên Viên tạ ân.
Đế Nhạc lại phong chư hầu, Lục Thiên Vương, Phúc Thiên Vương mấy người họ là Giới Đế của Lục Đạo Giới, mỗi người thống trị một giới.
Vân Quyển Thư và Mặc Ẩn là tả hữu thừa tướng, Thiên Tơ nương nương thì có an bài khác, quản lý mạng lưới tình báo.
Nữ tử Hoa Tư thị, Sảnh Mân tài đức song toàn, tu thành đại đế đạo quả, lão tộc trưởng thoái vị, Sảnh Mân trở thành Nữ Oa nương nương kế nhiệm. Đế Nhac nghênh đón Nữ Oa tộc trưởng, long xà tương giao, phong làm Đế Hậu, ngang hàng với Âm Khang thị Huyên nương nương là song hậu, lần lượt ở Đông Cung và Tây Cung.
Đế Nhạc lại phong Tư Mệnh làm Vãng Sinh nương nương, chưởng quản khu thứ bảy luân hồi.