Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2158: Chiến thiên đấu địa, không bao giờ chịu thua (1)



Tư Mệnh và Táng Linh Thần Vương chấn kinh, thần thông mà Chung Nhạc thi triển chính là Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Tứ Diện Thần, dùng Nhất Niệm Vạn Giới Sinh phá Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, đúng là nằm ngoài dự liệu của họ!

Nhưng họ vẫn nhìn ra một chút huyền cơ, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc không phải dùng Hỗn Độn làm căn cơ mà là dùng Không Gian đại đạo, vẫn có khác biệt căn bản với Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Tứ Diện Thần.

Tứ Diện Thần là Hỗn Độn hóa giới, biến Hỗn Độn thành vạn ban thế giới, luân hồi trong thế giới.

Còn Chung Nhạc thì dùng Không Gian đại đạo hóa vạn giới, dùng không gian làm “Vũ”, thời gian làm “Trụ”, lấy thần ma làm Thái Cực, Thiếu Âm, Thiếu Dương, Thái Âm, Thái Dương làm Tứ Tượng, dùng thiên địa phong lôi thủy hỏa sơn trạch làm Bát Quái, nâng đỡ các thế giới, diễn hóa vũ trụ, phân thành vạn giới.

Cùng một loại thần thông, biểu hiện khác nhau, có thể thấy được sự hiểu biết nông sâu của hai bên, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc vẫn còn thua xa Tứ Diện Thần.

Nhưng Tứ Diện Thần không ở đây, hắn ở trong thức hải của đế thi, chỉ là một suy nghĩ, còn Chung Nhạc là chân thân.

Trong đế thi vọng ra tiếng nổ, từng thế giới bị Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc nghiền nát, nhưng tàn hồn trong mỗi thế giới đều được Chung Nhạc bảo vệ không bị hủy diệt cùng thế giới.

Ngón tay Chung Nhạc lắc mạnh, hủy diệt ác niệm của Tứ Diện Thần.

- Ta vẫn là thua rồi.

Hắn thở dài, rút ngón tay chỉ trên mi tâm đế thi về, nói:

- Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của ta vẫn không thể địch lại Tứ Diện Thần, phải dùng tới Thất Đạo Luân Hồi, bị Tứ Diện Thần biết một phần tu vi rồi.

- Cũng may chỉ là một phần!

Tư Mệnh thi triển Vãng Sinh Luân, Vãng Sinh thần khí khổng lồ chuyển động, hút tàn hồn tàn phách trong đế thi vào trong Vãng Sinh Luân, nghịch chuyển luân hồi, cùng lúc đó Táng Linh Thần Vương lập tức thi triển Quy Táng đại đạo, tẩy hết ký ức hỗn loạn trong tàn hồn tàn phách, cố gắng trở lại bản nguyên.

Một lúc lâu sau, hai người đều thở phào, thu tay về.

Nộ hỏa quanh đế thi dần lắng xuống, hắn cũng không còn giãy giụa nữa, ngẩn người nhìn Chung Nhạc, Tư Mệnh:

- Phục Hy?

Chung Nhạc xua đi Thất Đạo Luân Hồi phong ấn, cười:

- Cuối cùng đạo hữu cũng tỉnh rồi.

- Chiến đấu!

Đế thi đứng dậy, sát khí đằng đằng:

- Bảo vệ Phục Hy, chiến đấu!

Chung Nhạc và Tư Mệnh nhìn nhau, Tư Mệnh nói:

- Chấp niệm sở sinh, linh trí chưa mở!

Chung Nhạc gật đầu, nói:

- Linh trí chưa mở, cần phải dẫn dắt từ đầu, có lẽ phải hơn mười năm thì linh khí của hắn mới mở.

Đúng lúc này, một đạo Bất Diệt Thần Thức ào ào từ Hư Không Giới bắn tới, chui vào đầu đế thi, đế thi lập tứ nhìn thấy sự diệt vong của thời đại Địa Kỷ, linh của các vị Phục Hy đại đế từ Hư Không Giới giáng lâm, chiến đấu với kẻ địch, rồi chư đế bị kẻ từ thiên ngoại giết, tàn hồn tàn phách dưới sự kêu gọi của Bất Diệt Thần Thức vào trong Đế Táng Thiên, tàn thi của các vị đại đế giống như lục địa trôi giạt đáp xuống Đế Táng Thiên giống như những ngôi mộ thê lương.

Ký ức của mấy trăm vị đại đế trào dâng như thủy triều, khiến đế thi đột nhiên khó như mưa.

- Phục Hy! Chiến đấu!

Nước mắt trong mắt hắn bốc cháy, hắn hét lên nhưng tiếng nhỏ dần:

- Chiến đấu, tiếp tục chiến đấu... Cho dù có chết cũng phải chiến đấu vì tộc nhân... Nộ hỏa thiêu đốt tàn thây, tàn hồn của ta, chiến đấu!

- Chiến thiên đấu địa, không bao giờ nhận thua!

Chung Nhạc điểm tay lên mi tâm hắn để hắn bình tĩnh lại, từ tốn nói:

- Ngươi được sinh ra từ tàn hồn tàn phách và tàn thi của chư vị Phục Hy đại đế, sinh ra là mang nộ hỏa, sinh ra ở Đế Táng Thiên, trong cơ thể chư đế, ngươi không phải Phục Hy, cũng chính là Phục Hy. Ta ban cho ngươi họ Đế, kỷ niệm chư đế đã chiến tử, ban cho ngươi tên Phần Thiên, chiến thiên đấu địa!

Đế thi cúi lạy:

- Đa tạ Phục Hy!

Chung Nhạc đứng dậy:

- Tứ Diện Thần biết được tu vi của ta nhưng chỉ là một phần nhỏ hắn không biết được toàn bộ, sẽ không dám trực tiếp động thủ. Nhưng có lẽ hắn sẽ không chịu an phận, sẽ tiếp tục thăm dò. Táng Linh, Tư Mệnh, các ngươi phải cẩn thận một chút. Các ngươi trấn thủ nơi cực kỳ quan trọng của khu thứ bảy luân hồi, không được phép lơ là. Táng Linh, ngươi xa Thiên Đình nhất, để Đế Phần Thiên trợ giúp ngươi.

Táng Linh nhận lệnh.

- Đế Phần Thiên, ngươi mới xuất thế, Táng Linh sẽ dậy ngươi quy tắc đại đạo trong khu thứ bảy luân hồi cũng sẽ dạy ngươi về Thất Đạo Luân Hồi để ngươi theo kịp thời đại. Ngươi phải cố gắng tu hành, sau này sẽ có lúc để ngươi tỏa sáng.

Chung Nhạc nói tiếp:

- Tư Mệnh, ngươi phòng thủ mặt sau Tổ Đình, không được tùy tiện rời đi.

Tư Mệnh gật đầu, thản nhiên nói:

- Có ta đây ngươi có thể yên tâm.

Chung Nhạc rời khỏi Luân Hồi Táng Khu trở về Thiên Đình.

- Cuối cùng cũng biết tu vi Đế Nhạc tới mức độ nào rồi.

Trong vũ trụ cổ, một mảng thiên khung lưu động, ba mươi món Thiên Đạo chi bảo treo trên cao, che kín mọi cảm ứng đại đạo, bên dưới thiên khung là vô số Thần Vương cao lớn nguy nga. Tứ Diện Thần đứng đầu, cười hà hà:

- Đế Nhạc quả nhiên lợi hại, dùng Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của ta phá Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của ta. Nhưng hắn có giảo hoạt thế nào thì cũng buộc phải lộ bản lĩnh thật sự!

Trên thiên khung một giọt dịch lỏng khổng lồ rơi xuống, biến thành Vô Diện thần nhân, nói:

- Đạo huynh, Thất Đạo Luân Hồi của Đế Nhạc đã tới trình độ nào rồi?

- Thất Đạo Luân Hồi của hắn không theo Thìn Tú Luân Hồi mà là Không Gian Luân Hồi, vì thế có thể thi triển Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của ta, nhưng những kẻ học theo thì mãi mãi không thể bằng ta.

Tứ Diện Thần cười:

- Thất Đạo Luân Hồi của hắn đã không còn phải lo lắng, Không Gian Luân Hồi của hắn tu luyện tới cực hạn, cũng chí là Nhất Niệm Vạn Giới Sinh. Trên con đường này thì hắn không thể nào vượt qua ta. Ta tu thành Thất Đạo Luân Hồi thì hắn chắc chắn là thua. Cái đáng lo là đại nhất thống thần thông.

Đông đảo các vị Thần Vương yên tâm hẳn, Thiên cũng thở phào, cười:

- Luận về không gian thần thông thì có ai thắng được Hỗn Độn? Đạo huynh, Đế Nhạc tu luyện Không Gian Thất Đạo Luân Hồi là sẽ bị huynh xử gọn, huynh đúng là nắm chắc phần thắng rồi. Đạo huynh có thể yên tâm dung túng Đế Nhạc, yên tâm nuôi cá, để nhiều đại đế hơn trưởng thành để chúng ta tiện đánh một mẻ. Nhưng chuyện của chúng ta...

Tứ Diện Thần cười hà hà:

- Thiên, ta hiểu ý ngươi, ngươi chẳng qua muốn đoạt Càn Đô, vậy thì theo ý ngươi, để ngươi đoạt Càn Đô, trở thành Thiên thực sự!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.