Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2181: Lại ba phần (2)



Chung Nhạc mặt không biểu tình, hờ hững nói:

- Trẫm là Thiên Hoàng Đế đương triều, thống lĩnh ức ngàn vạn Thần Ma, dưới trướng ba ngàn Đại Đế, lần này tới đây là nói chuyện với Đại Tư Mệnh, nơi này không có phần cho các ngươi chen miệng vào! Đây là vấn đề thân phận địa vị! Địa vị chưa tới, vẫn là im miệng cho ta, tránh cho tự tìm sỉ nhục. Đại Tư Mệnh, ngươi ý của ngươi thế nào?

Sắc mặt đám Thần Vương đỏ bừng, nhao nhao gầm lên.

Đại Tư Mệnh nói:

- Các vị không cần nhiều lời! Giữa ta và Phục Hy từng có Minh ước, Minh ước chỉ giới hạn giữa ta và Phục Hy, cũng không bao gồm các ngươi, cũng không bao gồm Chư Đế dưới trướng Phục Hy. Việc này không quan hệ gì với các ngươi!

Khởi Nguyên Thần Vương cau mày, nói:

- Đại Tư Mệnh, tất cả Tiên Thiên Thần Ma đều có thể tiến vào Đạo Giới mới sao? Nếu không phải tất cả Thần Vương đều có thể tiến vào, sao lại không lưu lại cho hậu bối một chỗ đặt chân?

Đại Tư Mệnh nhìn về phía Chung Nhạc, nói:

- Bệ hạ, bọn họ nói cũng không sai! Sau khi sáng tạo ra Đạo Giới mới, không có khả năng tất cả Thần Vương đều có thể tiến vào Đạo Giới mới, bởi vậy còn cần phải lưu lại một chỗ đặt chân cho đám hậu bối kia!

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Tiên Thiên Thần Ma lưu lại Hạ giới tất sẽ sinh sự đoan, vẫn là không nên lưu lại ở Hạ giới thì tốt hơn. Cho dù không vào được Đạo Giới cũng không có vấn đề gì. Tứ Diện Thần có thể sáng tạo ra một mảnh thời không trong Đạo Giới, hắn có thể làm được, hẳn là cũng không làm khó được các vị a?

Đại Nhật Thần Vương cười lạnh một tiếng, nói:

- Đế Nhạc, ngươi độc chiếm Ngũ Giới…

- Đại Nhật câm miệng!

Đại Tư Mệnh quát lớn một tiếng, tiếp tục nói:

- Ta làm sao biết sau khi Bệ hạ nắm giữ khu Luân Hồi thứ bảy, có thể nào cũng kéo Đạo Giới mới vào trong Luân Hồi?

Trong lòng đám Thần Vương nhất thời nghiêm nghị. Đại Tư Mệnh đã hỏi ra một điểm mấu chốt nhất.

Khu Luân Hồi thứ bảy nhất thống Lục Giới, cũng nhét luôn Đạo Giới vào trong Vũ Trụ Đại Luân Hồi, Luân Hồi của Đạo Giới cũng ở trong Lục Giới, cho dù Đại Tư Mệnh có thể sáng tạo ra Đạo Giới mới, một Đạo Giới hoàn mỹ, nhưng nếu Chung Nhạc đã triệt để nắm giữ khu Luân Hồi thứ bảy, chỉ sợ cũng có thể kéo Đạo Giới xuống, nhét vào Luân Hồi.

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Đại Tư Mệnh nghĩ muốn lưu lại một tay?

Đại Tư Mệnh gật đầu.

- Nếu ta không chưởng khống được khu Luân Hồi thứ bảy, vậy Thần thông Đại nhất thống sẽ còn có sơ hở, khiến cho thực lực của Chư Đế dưới trướng ta có hạn chế!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Đại Tư Mệnh nhường ra khu Luân Hồi thứ bảy, lực lượng của Hoàng Triều ta sẽ có thể trợ giúp Đại Tư Mệnh, thôi động khu Luân Hồi thứ bảy, mạnh mẽ kéo Đạo Giới hiện tại vào trong Luân Hồi, khiến cho Đạo Giới không còn là Đạo Giới, Đạo Thần không còn là Đạo Thần, từ đó sẽ có thể phá hủy Đạo Giới hiện tại!

Sắc mặt đám Thần Vương nhao nhao khẽ động.

Người khác nói ra những lời này, nhất định là khoác lác, nhưng Chung Nhạc chính là kẻ khai sáng khu Luân Hồi thứ bảy, hắn nói ra những lời này, khẳng định là có khả năng làm được.

Nhưng phá hủy Đạo Giới, khẩu khí này thật sự quá lớn rồi, khiến cho bọn họ cũng đều kinh hãi ngây người.

Đại Tư Mệnh trầm ngâm, một lúc sau mới vươn ra một bàn tay, nói:

- Ta muốn nhìn một chút thực lực của Bệ hạ! Mời Bệ hạ tiếp ta một chưởng!

Chung Nhạc giơ tay lên, nhẹ nhàng va chạm một cái với bàn tay vô cùng trầm trọng của hắn.

Hai bàn tay vừa va chạm với nhau, đám Thần Vương dưới Sinh Mệnh Cổ Thụ nhất thời cảm thấy thời không thác loạn, đại thiên thời không lóe lên biến mất, thời gian khôn cùng đang tuần hoàn biến hóa xung quanh thân thể bọn họ, giống như vạn hoa tung bay tán loạn, mỗi một đóa hoa đều là một đoạn thời gian quá khứ, vô số hình ảnh nhao nhao hỗn loạn, ba động không ngớt, biến thành hồng lưu cuồn cuộn, khiến cho Vũ Thanh Thần Vương và Trụ Quang Thần Vương nhìn tới mức sắc mặt kịch biến.

Bàn tay Chung Nhạc tách ra khỏi bàn tay của Đại Tư Mệnh, thở dài một tiếng, nói:

- Đại Tư Mệnh quả nhiên bất phàm!

Đại Tư Mệnh cũng rút bàn tay về, nói:

- Hậu sinh khả úy a! Bệ hạ, ta muốn ký Khế ước Hỗn Độn với ngươi, tương lai ngươi không được thôi động khu Luân Hồi thứ bảy, kéo Đạo Giới mới vào trong Luân Hồi!

Chung Nhạc thở dài một tiếng, mỉm cười nói:

- Nếu đã như vậy, vậy thì lại định ra thêm một điều khoản, Tiên Thiên Thần Ma trong Đạo Giới mới không được hạ giới quấy nhiễu sự vận hành của năm giới còn lại!

Đám Thần Vương bọn Khởi Nguyên, Đại Nhật nhao nhao nhíu mày, đều cảm thấy có chút không thích hợp.

Đại Tư Mệnh gật đầu, nói:

- Được!

Dứt lời, hai người liền ký kết Khế ước Hỗn Độn. Đại Tư Mệnh nói:

- Bệ hạ, không tiễn!

- Đại Tư Mệnh dừng chân a!

Chung Nhạc đứng dậy, nhanh chóng rời đi.

Đại Tư Mệnh nhìn theo bóng dáng hắn đi xa, một lần nữa tán thán:

- Hậu sinh khả úy a!

Khởi Nguyên Thần Vương tiến lên, nói:

- Vừa rồi Đế Nhạc va chạm một chưởng với Đại Tư Mệnh, hắn còn kém Đại Tư Mệnh mấy phần?

- Ba phần!

Đại Tư Mệnh nhàn nhạt nói:

- Chỉ vẻn vẹn ba phần mà thôi! Lại qua thêm một vạn năm nữa, chỉ sợ ngay cả một phần cũng không tới!

Vũ Thanh Thần Vương đột nhiên nói:

- Tặng Ngũ Giới cho hắn, có phải là đã đoạn tuyệt đường lui của Tiên Thiên Thần Ma chúng ta hay không…

Đại Tư Mệnh lắc đầu, nói:

- Ý ta đã quyết, các ngươi đừng nói gì nữa! Các ngươi trở về di dời Thánh địa của chính mình ra khỏi khu Luân Hồi thứ bảy, để cho hắn tiếp quản đi thôi!

Đám Thần Vương hai mặt nhìn nhau, đều âm thầm thở dài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.