Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2189: Đạo quang (2)



Bạch Đế rống giận một tống, lộn người quay trở lại, phóng vọt về phía bên trong Đạo Giới. Đột nhiên, Đạo Giới chợt chấn động một cái, một cây Tử Trúc quất xuống, quất hắn bay ra ngoài.

Bạch Đế bay ngược về phía sau, trong lúc vội vàng chợt nhìn thấy Tứ Diện Thần khom người một cái, chính là cúi đầu về phía thân Đạo Thần của hắn, không khỏi ngẩn ra:

- Gia hỏa này đừng nói là muốn hại ta a?

Chung Nhạc đột nhiên rợn cả tóc gáy, nhìn thấy thân Đạo Thần của Bạch Đế sau một bái này của Tứ Diện Thần đã hóa thành một đạo quang mang, một đạo quang mang hẹp dài huyền phù ngay phía dưới Đạo Giới.

Đạo quang mang này cực kỳ đẹp mắt, nhưng lại vô cùng yên tĩnh, tràn ngập sắc thái thần bí, khiến cho người ta có chút mê muội.

Đạo quang mang này vừa mới xuất hiện, thời không phảng phất như bất động. Trận chiến giữa các Thần Vương phảng phất như trở nên vô cùng chậm rãi. Giao phong giữa Thiên và Phong Hiếu Trung vốn dĩ vạn phần đặc sắc, nhưng hiện tại cũng trở thành dị thường chậm chạm. Thần thông của song phương phảng phất như đang phi hành giữa chất lỏng vô cùng đặc sệch, tốc độ chậm giống như ốc sên đang bò vậy.

Chiến đấu giữa Đại Tư Mệnh và Khởi Nguyên Đạo Thần phảng phất như cũng trở thành chậm chạp. Cử động của hai vị tồn tại đáng sợ nhất tựa hồ cũng trở nên cực kỳ buồn cười.

Chung Nhạc nhìn đạo quang mang này, cảm giác được một cỗ chấn động khiến cho linh hồn có chút run rẩy.

Hắn đang sợ hãi! Sự sợ hãi trong lòng đang điên cuồng sinh sôi, lan tràn.

Hắn từng nhìn thấy qua đạo quang mang này! Thời điểm hắn du lịch trong thời gian trường hà, đã từng nhìn thấy qua tương lai của chính mình, bị một đạo quang mang của Đạo Giới chém chết. Đạo quang mang mà Tứ Diện Thần hiện tại đang tế khởi này, vô cùng tương tự đạo quang mang đánh chết hắn kia!

Bản thân Đại Tư Mệnh cũng đã từng gặp qua đạo quang mang này.

Hắn đứng sừng sững ở địa phương cực cao cực xa, đã từng nhìn thấy qua tương lai của chính mình, chính là đạo quang mang huyễn lệ kia từ Đạo Giới bắn ra, giết chết chính mình.

Mà hiện tại, đạo quang mang này đã xuất hiện!

Tứ Diện Thần dùng thân Đạo Thần của Bạch Đế làm vũ khí, tế khởi Bạch Đế, biến thành một đạo quang mang không gì không phá nổi, hiển nhiên là muốn ám toán Đại Tư Mệnh.

Đột nhiên, Tứ Diện Thần lại khom người bái một cái. Đạo quang mang huyền phù trong Đạo Giới kia nhất thời dịch chuyển, chém thẳng về phía Đại Tư Mệnh đang lúc giao phong với Khởi Nguyên Đạo Thần.

- Nếu Đại Tư Mệnh bại vong, vậy ta cách bại vong cũng không xa! Ta vốn định tiếp tục ẩn giấu chút thực lực, hiện tại… Đạo!

Chung Nhạc chợt quát lớn một tiếng, sau đầu hiện ra Thất Đạo Luân Hồi. Bảy đạo thân ảnh vĩ ngạn đứng sừng sững trong Thất Đạo Luân Hồi, loáng thoáng có Đạo âm vang vọng, nổ vang chấn động, càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng vang dội, giống như Chư Thần tán dương vậy.

- Đạo! Đạo! Đạo! Đạo! Đạo! Đạo!

Bảy đạo thân ảnh kia từ hư hóa thực, một cái tiếp một cái đi xuống, đứng sừng sững bên cạnh Chung Nhạc, đột nhiên cũng đều đồng thanh quát lớn:

- Đạo! Đạo! Đạo! Đạo! Đạo! Đạo! Đạo!

Ông!

Từng đạo từng đạo quang luân sau đầu bảy vị Thiên Đế này đột nhiên xoay tròn, pháp lực mỗi người tuôn trào ra, tế vào khu Luân Hồi thứ bảy.

Đó là năng lực đặc thù do Thất Đạo Luân Hồi của hắn hình thành.

Lục Đạo Luân Hồi, Huyết Mạch Luân xác lập thọ nguyên nhục thân linh hồn nhất thống, sáng tạo ra hệ thống Địa Ngục Luân Hồi.

Mà mỗi một loại Thất Đạo Luân Hồi đều có năng lực bất đồng của mỗi loại. Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc là Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi, năng lực của hắn bất đồng với Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi. Năng lực của hắn là nhất thống quá khứ vị lai.

Bảy đạo thân ảnh này, chính là Thân tương lai và Thân quá khứ trong Luân Hồi quá khứ vị lai. Ba đạo ở trong quá khứ, bốn đạo ở trong tương lai.

Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc là rút ra chính mình tại những điểm thời gian bất đồng trong quá khứ đã biết và tương lai đã biết, xác lập Luân Hồi quá khứ vị lai. Từ ba cái điểm thời gian nào đó ở quá khứ, tại mỗi cái chặt đứt một đoạn thời gian, khiến cho chính mình trong ba điểm thời gian này nằm trong Thời Gian Luân Hồi. Lại từ bốn cái điểm thời gian nào đó ở tương lai, tại mỗi cái chặt đứt một đoạn thời gian, bảo tồn bốn đoạn thời gian này.

Sau đó, bảy đoạn thời gian đều biến thành đã biết, nhét vào trong Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi của hắn, hình thành hệ thống Thời Gian Luân Hồi phong bế, khiến cho bảy đạo chân thân vẫn luôn tồn tại xuống.

Đây chính là tính chất đặc biệt của Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi của hắn. Những người khác cải tu Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi, tuyệt đại bộ phận mọi người ngay cả Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi vẫn chưa tu luyện hoàn thành, mà hắn lại không tu luyện Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi, vẫn tiếp tục càng chạy càng xa trên con đường của chính mình.

Hắn đặt tên cho phương pháp tu luyện Thân tương lai Thân quá khứ này là Quá Khứ Vị Lai Kinh, là tuyệt học cực hạn của Đại đạo Trụ Quang.

Loại thủ đoạn này, trước đây mặc dù hắn đã từng sử dụng qua, nhưng chỉ là hư ảnh, mông mông lung lung. Lúc đó hắn còn chưa hoàn thiện môn tuyệt học này, mà trải qua hơn hai ngàn năm tu luyện, hắn đã tu luyện môn tuyệt học này tới tình trạng thuần thục như ý, trực tiếp khiến cho chân thân quá khứ vị lai của chính mình xuất trận, thi triển ra một đòn sát thủ khác của chính mình.

Nếu Đạo Thần không phải cường hoành như vậy, hắn cũng sẽ không bại lộ ra đòn sát thủ này của chính mình.

Bảy tôn Thân tương lai Thân quá khứ của hắn xuất hiện, nhất thời khiến cho khu Luân Hồi thứ bảy sôi trào, Luân Hồi Đằng điên cuồng diễn sinh, liên tục xuyên qua càng nhiều không gian của Đạo Giới, lạc ấn vào các nơi trong Đạo Giới, điên cuồng lan tràn ra.

Cho dù là đám Đạo Thần bọn Lôi Trạch, Hậu Thổ kia cũng không ngăn cản được đám thanh đằng điên cuồng lan tràn này.

Hơn hai vạn gốc Luân Hồi Đằng điên cuồng phóng vọt về phía sâu bên trong Đạo Giới, vô số lá dây leo dây mây rợp trời ngập đất lan tràn, bao phủ thiên không Đạo Giới, Đạo sơn, Đạo hải, Đạo quang… của Đạo Giới, bao phủ tất cả các loại đại đạo của Đạo Giới.

- Đạo Giới!

Trong Thiên Đình, toàn thân tám vị Thiên Đế bùng phát không gian vô lượng, khiến cho bọn họ lộ ra dị thường vĩ ngạn. Tám vị Thiên Đế nhất tề vươn tay, bắt lấy hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi lăm gốc Luân Hồi Đằng cấu thành khu Luân Hồi thứ bảy, dùng sức kéo mạnh về phía sau. Áo choàng Thiên Đế bị cơ nhục căng cứng nổ tung, lộ ra nhục thân hùng tráng.

- Cút vào trong Luân Hồi cho ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.