Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2277: Tái tạo Tiên Thiên (2)



Dựa theo phỏng đoán của hắn, đạt được lực lượng tế tự khoáng đạt như vậy, Đạo Giới hẳn là không nên tiếp tục sụp đổ mới đúng, không nên vẫn như cũ đè ép tới mức hắn không thể đứng thẳng người như hiện tại. Nhưng Đạo Giới vẫn còn đang tiếp tục sụp đổ, khiến cho áp lực mang tới cho hắn cũng càng lúc càng nặng.

Đạo Giới rõ ràng là đã thành hình, nhưng lại tiếp tục sụp đổ, khiến cho trong lòng hắn cho rằng đây là do Hỗn Độn Liên của Khởi Nguyên Đạo Thần tạo thành, cũng không hề suy nghĩ theo những phương diện khác.

Lúc này Đạo tâm của hắn đã tán loạn, dưới thế công của đám người Khởi Nguyên Đạo Thần đã khó có thể chống đỡ, không thể không ra hạ sách này, dẫn đám người Chung Nhạc tới hỗ trợ.

Trên mặt Chung Nhạc mang theo nụ cười, đáp xuống trung tâm Tế đàn, ngay bên cạnh Đại Tư Mệnh.

Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần lập tức đình chỉ tiến công. Tứ Diện Thần cười ha hả, nói:

- Bệ hạ, ngươi quá khinh suất rồi! Đại Tư Mệnh bản tính bạc tình bạc nghĩa, ngươi trợ giúp Đại Tư Mệnh, liền sẽ bị hắn ám toán…

Ầm ầm!

Đại Tư Mệnh đột nhiên phóng người bay đi, ngay cả Sinh Mệnh Cổ Thụ cũng bị hắn rút lên, Đạo Giới lập tức trực tiếp trấn áp xuống, áp về phía đám người Chung Nhạc.

Đám người Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ kinh hãi, đang định giơ tay lên nâng Đạo Giới lên, không cho Đạo Giới đè xuống. Nhưng chỉ thấy Chung Nhạc chợt dựng thẳng một ngón tay lên, điểm lên mi tâm của chính mình. Chỉ nghe ông một tiếng, trong mi tâm hắn nhất thời đại phóng quang mang. Một cỗ quang mang vô cùng nóng cháy bùng phát, ở trên đỉnh đầu hắn xuất hiện Thần Ma Thái Cực, Âm Dương Tứ Tượng, Tiên Thiên Bát Quái. Từng tòa từng tòa Thánh địa kia qua lại ngang dọc, hình thái kỳ lạ, mạnh mẽ nâng Đạo Giới lên.

Toàn thân Chung Nhạc khẽ co lại, sau đó căng người ra, biến thành hình thái Tiên Thiên Phục Hy, tọa trấn trong Thánh địa Tiên Thiên Bát Quái, giống như một tôn Thần Nhân Bàn Cổ, tám cánh tay mở ra, nâng đỡ từng đạo từng đạo Tinh hà rực rỡ.

Trên mặt hắn mở ra ba con mắt, đều là Tiên Thiên Thần Nhãn, thắt lưng bao phủ Long lân, chính là Tiên Thiên Long Lân, cổ họng thở ra, chính là khí Tiên Thiên, trái tim đập mạnh, chính là Tiên Thiên Thần Tâm, máu huyết chính là Tiên Thiên Thần Huyết, cái đuôi là Tiên Thiên Xà Vĩ, phần sống lưng là Tam Thập Tam Trọng Thiên, chính là ba mươi ba khối Tiên Thiên Long Cốt.

Đây chính là trạng thái hoàn mỹ của hắn, một khi triệt để đại phóng ra, Đế uy ngập trời trấn áp đương đại, khiến cho tất cả các tồn tại trong bốn giới đều cảm thụ được Đế uy dâng trào bá đạo của vị đệ nhất nhân đương đại này.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Đạo Giới vẫn tiếp tục đè xuống, liên tục vang vọng, đặt trên tám đầu cánh tay của Chung Nhạc. Chung Nhạc một mình chống trời, Đại đạo Luân Hồi đã tạo thành Bát Đạo Luân Hồi, khiến cho hắn có được lực lượng uy năng vô biên. Nhưng cho dù là vậy, áp lực to lớn của Đạo Giới vẫn khiến cho xương cốt hắn ầm ầm đùng đùng vang dội, thất khiếu phun lửa, khó có thể chống đỡ.

Đại Tư Mệnh là dựa vào Sinh Mệnh Cổ Thụ để chống đỡ, mà hắn lại là dựa vào thân thể của chính mình chống đỡ.

Ánh mắt Chung Nhạc khẽ động, quét về phía hai tôn Luân Hồi Thánh Vương ở xa xa. Trong lòng Luân Hồi Thánh Vương nhất thời nghiêm nghị:

- Thì ra là thế! Hắn cũng không đơn thuần chỉ muốn mượn Đại đạo Luân Hồi của ta trùng tu Tiên Thiên Thánh Địa. Nếu là như vậy, hắn cần phải chuyển thế mấy ngàn năm mới có thể khôi phục tới tiêu chuẩn hiện tại. Hắn là muốn mượn Đạo Giới để trấn áp một thân đạo hạnh của chính mình, để Đạo Giới đập vụn hết thảy Tiên Thiên Thánh Địa của hắn, kể cả Bí cảnh Nguyên thần của hắn, nghiền ép hết thảy thành Hỗn Độn… Cái tên này, quá mạo hiểm rồi!

Hắn và Chung Nhạc đã ký kết Khế ước Hỗn Độn, nếu không làm theo khế ước, vậy sẽ liền biến thành khí Hỗn Độn. Nhưng hiện tại thật sự chính là thời cơ cực tốt để giết chết Chung Nhạc.

Chung Nhạc đã tế khởi Tiên Thiên Thánh Địa của chính mình, đứng sừng sững trong Tiên Thiên Thánh Địa giống như một tôn Thần Nhân Bàn Cổ. Thời điểm này, toàn bộ lực lượng của hắn đều được dùng để đối phó trọng áp của Đạo Giới. Chỉ cần dùng Đại đạo Luân Hồi thoáng động tay chân một chút, tuyệt đối có thể khiến cho vị cường giả mạnh nhất đương đại này chết không có chỗ chôn.

Cơ hội này thật sự quá mê người rồi, khiến cho Luân Hồi Thánh Vương cũng không khỏi rục rịch xuất động.

Đúng lúc này, lồng ngực hắn đột nhiên nóng lên, một luồng khí Hỗn Độn từ trong cổ áo tràn ra.

Trong lòng Luân Hồi Thánh Vương cả kinh, lập tức cảm giác được đại đạo, Nguyên thần và nhục thân của chính mình có xu thế tan rã thành khí Hỗn Độn, vội vàng bỏ qua ý niệm này.

Vừa rồi hắn còn chưa động thủ, chỉ mới nảy sinh ý niệm trong đầu, đã xúc động lạc ấn Khế ước Hỗn Độn trên lồng ngực. Lạc ấn này cực kỳ bá đạo, khiến cho hắn cảm giác được hung hiểm trước giờ chưa từng có.

- Luân Hồi Thánh Vương, trước khoan hãy ổn định luân hồi của đại đạo Đạo Giới!

Tứ Diện Thần nhìn về phía Chung Nhạc đang bị trấn áp dưới Đạo Giới, cười hắc hắc, nói:

- Hiện tại Đế Nhạc đã bị đè nặng ở nơi này, muốn đi cũng đi không xong, chúng ta đi giết chết Đại Tư Mệnh trước a!

Khởi Nguyên Đạo Thần thoáng do dự một chút, nhìn về phía Chung Nhạc đang bị áp dưới Đạo Giới, có chút không hiểu vì sao hắn lại chủ động để cho chính mình bị áp ở nơi đó. Với trí tuệ của Chung Nhạc, tuyệt đối sẽ không nhìn không ra dụng ý của Đại Tư Mệnh.

Hành động này của Chung Nhạc khiến cho trong lòng hắn cảm thấy có chút quái dị, chỉ sợ là có nguyên nhân khác.

Bất quá, thời điểm này quả thật chính là thời cơ cực tốt để giết chết Đại Tư Mệnh, tuyệt đối không thể bỏ qua. Mà bên cạnh Chung Nhạc có năm vị cường giả Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ, Đại Toại và Phong Đạo Tôn, nghĩ muốn vượt qua bọn họ giết chết Chung Nhạc cũng không quá dễ dàng.

Cộng thêm Chung Nhạc đang bị Đạo Giới áp ở nơi này, trong lúc nhất thời nửa khắc cũng không thể chạy đi đâu được.

- Cũng được! Vậy thì giết Đại Tư Mệnh trước!

Hắn phóng người bay thẳng lên không trung, cùng với đám người Tứ Diện Thần lao thẳng về phía Đạo Giới, quát lớn:

- Luân Hồi đạo hữu, trước khoan hãy ổn định Đại đạo Luân Hồi!

Đám người rất nhanh thâm nhập vào trong Đạo Giới. Luân Hồi Thánh Vương thở phào nhẹ nhõm, cất bước đi về phía Chung Nhạc trong Trấn Thiên Phủ, mỉm cười nói:

- Bệ hạ thật sự muốn làm vậy sao? Ngươi chỉ luân hồi một lần trong Đại đạo Luân Hồi, khả năng thành công không lớn, huống chi còn có Đạo Giới đang áp ngươi nữa!

Đám người Lôi Trạch cảnh giác nhìn hắn, ngăn cản trước mặt hai tôn Luân Hồi Thánh Vương.

- Để cho hắn tới đây!

Tám cánh tay Chung Nhạc nâng Đạo Giới lên, vạn phần cật lực nói.

Luân Hồi Thánh Vương khẽ mỉm cười, chậm rãi tiến vào, thản nhiên nói:

- Bệ hạ đã là tồn tại tôn quý nhất trên thế gian, lại vẫn liều mạng như vậy, khiến cho ta vạn phần bội phục a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.