Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2289: Thủy Long phục sinh (2)



Về sau, Thiên Dực Cổ Thuyền mang theo Chung Nhạc tránh né sự truy sát của đám người Thái Phùng, xông vào Trấn Thiên Phủ, phục sinh Đại Tư Mệnh, đã hoàn thành nguyện vọng trước khi chết của Thủy Long.

Sau đó, Đại Tư Mệnh đã phục sinh rất nhiều Thần Vương năm xưa đi theo chính mình, duy nhất chỉ không phục sinh Thủy Long.

Mà lần này, Đại Tư Mệnh phục sinh Thủy Long, chính là muốn lợi dụng tính mạng của Thủy Long để áp chế Lôi Trạch và Chung Nhạc, vẫn chưa phóng xuất hắn ra khỏi Thiên Dực Cổ Thuyền.

Đại Tư Mệnh dùng tính mạng của Thủy Long để uy hiếp Lôi Trạch, từ đầu tới cuối đều bị Thủy Long đã phục sinh nhìn vào trong mắt, nghe vào trong tai. Sau khi Đại Tư Mệnh chết đi, Đạo Giới mới bị Chung Nhạc mạnh mẽ kéo vào Luân Hồi, hắn không còn mặt mũi gặp lại Lôi Trạch, chỉ đành quay đầu bỏ chạy. Nhưng không ngờ thiên hạ rộng lớn, khắp nơi đều là lãnh địa của Chung Nhạc, hắn còn chưa chạy đi bao xa đã bị Hồn Đôn Vũ suất lĩnh hơn trăm vị Đại Đế bắt giữ.

Chung Nhạc không nhanh không chậm nói:

- Lôi Trạch Thủy Tổ luôn có đảm đương, có trách nhiệm, thân là đệ đệ của Lôi Trạch Thủy Tổ, Thủy Long không phải là không có đảm đương, không có trách nhiệm a?

Thủy Long trầm mặc trong chốc lát, nói:

- Ta hối hận vì những hành vi trước đây, hiện tại đã biến thành một chiếc thuyền thay cho đi bộ, chuộc tội vì trước đây đã đối nghịch với huynh trưởng!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ta tinh thông Đại đạo Luân Hồi, có thể giải thoát ngươi khỏi Thiên Dực Cổ Thuyền! Ngươi có thể yên tâm!

Thủy Long lắc đầu, nói:

- Ta cam nguyện làm thuyền!

Chung Nhạc khẽ gật đầu một cái, nhìn về phía Đạo Giới Chi Môn, trong mắt có chút kiêng kỵ, nói:

- Năm xưa Chư Thần luyện chế Thiên Dực Cổ Thuyền, mục đích là vì xuyên toa qua bất luận thời không nào, thậm chí ngay cả Đạo Giới cũng có thể tùy ý ra vào. Không biết chiếc Cổ thuyền này còn có tác dụng này không?

Thủy Long thoáng có chút do dự, nói:

- Trước đây chúng ta và Đại Tư Mệnh không biết trời cao đất rộng, cho rằng có thể xé rách không gian Đạo Giới, tiến vào trong đó. Hiện tại xem ra chỉ là vọng tưởng mà thôi. Nếu ta trở thành Đạo Thần, hẳn là có thể mang theo người khác xuyên toa Đạo Giới, nhưng hiện tại thì không được!

Chung Nhạc chỉ đành xem như bỏ qua, lại nhìn Đạo Giới một cái, mỉm cười nói:

- Địch nhân của Trẫm đang ở trong đó, đáng tiếc Trẫm không thể giết vào, chém xuống đầu địch!

- Ha ha ha ha…

Trong Đạo Giới Chi Môn đột nhiên truyền ra tiếng cười của Khởi Nguyên Đạo Thần:

- Bệ hạ khẩu khí thật lớn! Bệ hạ, ngươi đã thân chịu trọng thương, mệnh không bao lâu, bất cứ lúc nào cũng có khả năng tắt thở, lại còn cố gắng chống đỡ chạy tới ngoài cửa Đạo Giới ra oai, còn dám tuyên bố giết vào Đạo Giới sao?

Trên mặt Chung Nhạc mang theo nụ cười, thản nhiên nói:

- Khởi Nguyên đạo huynh, nếu ngươi cảm thấy Trẫm thân bị trọng thương, sao không xuống đây tự mình tới lấy tính mạng của Trẫm?

Trong Đạo Giới Chi Môn, thân ảnh một tôn Đạo Thần vĩ ngạn dần dần từ hư biến thành thực chất. Khởi Nguyên Đạo Thần chắp hai tay sau lưng, trên cao nhìn xuống, ánh mắt bao quát đám người, lạnh nhạt nói:

- Bệ hạ, ngươi làm trái Khế ước Hỗn Độn, ngay cả nhục thân Đại Tư Mệnh cũng không chịu nổi, càng huống chi ngươi? Cộng thêm một kích kia của Đạo Giới, ngay cả Đại Tư Mệnh cũng có thể giết chết, ngươi lại mạnh mẽ dùng Đại đạo Luân Hồi phong ấn trong cơ thể chính mình. Đạo Đạo quang kia giống như giòi bám trong xương, khiến cho ngươi không thể chạy thoát, thời thời khắc khắc đều đang uy hiếp ngươi, muốn tính mạng của ngươi. Hiện tại, ngươi căn bản không thể sử dụng tu vi. Bởi vì chỉ cần ngươi sử dụng tu vi, ngươi sẽ lập tức chết rồi, trước chết bởi đạo Đạo quang kia, sau đó lại bị Hỗn Độn đồng hóa!

Hắn lạnh lùng nói:

- Cho dù hiện tại đạo Đạo quang kia giết không chết ngươi, nhưng lạc ấn Hỗn Độn cũng sẽ không ngừng dằn vặt ngươi, khiến cho ngươi sống không bằng chết. Bệ hạ, ngươi đã là nỏ mạnh hết đà rồi, cần gì cố gắng chống đỡ chứ? Hiện tại, ngươi hẳn là nên từng ngụm từng ngụm thổ huyết mới đúng a?

Đột nhiên, khí tức Chung Nhạc nhất thời uể oải, không ngừng phun ra mấy ngụm máu, bộ dáng bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị mất mạng, ngẩng đầu thở hổn hển nói:

- Hiện tại Khởi Nguyên đạo huynh hài lòng rồi chứ? Hiện tại ngươi đã dám rời khỏi Đạo Giới giết Trẫm rồi a?

Con ngươi Khởi Nguyên Đạo Thần đột nhiên co rút.

Trong khoảnh khắc Chung Nhạc lại thần thái sáng láng như cũ, mỉm cười nói:

- Chẳng lẽ Khởi Nguyên đạo huynh vẫn chưa trở thành Đạo Thần sao? Hoặc là ngươi sợ Trẫm đã nửa chết nửa sống này? Ngươi sợ ta, có đúng không?

Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha hả, phất tay áo một cái, nói:

- Ngươi có giỏi thì lên đây, ta dạy ngươi viết hai chữ kính sợ!

- Ngươi có giỏi thì xuống đây, Trẫm sẽ dùng máu của ngươi viết trên mặt đất một chữ thảm thật lớn!

- …

Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ một hồi, Khởi Nguyên Đạo Thần xoay người rời đi, cười lạnh một tiếng, nói:

- Bệ hạ, tương lai của Đại Tư Mệnh đã ứng nghiệm, bị chém chết trước tòa đại môn này. Bệ hạ rất nhanh cũng sẽ giống như hắn vậy! Bệ hạ tốt nhất là hảo hảo chuẩn bị hậu thế đi thôi! Tương lai ngươi đã định trước là phải chết, ta tội gì bực bội với Bệ hạ chứ?

Ngữ khí Chung Nhạc có chút thất vọng, nói:

- Hóa ra ngươi vẫn là không dám xuống! Khởi giá, hồi triều!

o0o

Thiên Đình, hai vị nương nương Âm Phần Huyên và Hoa Thiến Mân đi ra nghênh đón. Chung Nhạc phân phát Chư Đế trở về cương vị của chính mình, chỉ lưu lại hai vị nương nương nương đi theo bên cạnh. Đột nhiên, sắc mặt của hắn chợt xám ngắt, không ngừng ho khan, há miệng phun ra một đạo khí Hỗn Độn.

Sắc mặt hai vị nương nương đại biến, vội vàng tiến lên đỡ lấy hắn.

- Không đáng ngại! Vẫn chưa lấy nổi tính mạng của ta, phun ra rồi sẽ không có gì trở ngại nữa!

Chung Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Đáng tiếc Phong sư huynh không có ở đây, nếu có hắn ở đây, nhất định sẽ có biện pháp đối phó lạc ấn Hỗn Độn này…

Hoa Thiến Mân nói:

- Bệ hạ, ba vị Tổ tông Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ cũng cách cảnh giới Đạo Thần không xa nữa. Chỉ cần bọn họ lại chém đi Cấu thân, sẽ có thể tiến vào Đạo Giới, mời Phong Đạo Tôn hạ giới. Sao lại không…

- Không được!

Ngữ khí Chung Nhạc quả quyết, nói:

- Bọn họ trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối không thể nhảy ra khỏi Bẫy rập Đạo Thần! Có thể nhanh nhất nhảy ra khỏi Bẫy rập Đạo Thần, chỉ có mỗi mình sư huynh ta mà thôi! Không thể để cho bọn họ một lần nữa rơi vào sự khống chế của Đạo Giới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.