- Thời đại Thần Kỷ bởi vì Thiên mà sinh, Thái Hoàng làm việc bất nghĩa, vọng tưởng hủy diệt căn cơ của Thời đại Thần Kỷ, thân là con dân của Thần Kỷ, nên cung phụng Thiên, cung dưỡng Thiên!
Thiên lắc đầu, nói:
- Ngươi không cần cẩn cẩn thận thận như vậy. Tương lai, ta trở thành Đạo Thần, sẽ không tiếp tục nhúng tay vào chuyện tình Hạ giới nữa. Ngươi chỉ cần treo cái tên Thiên tử, thay ta thống trị thiên hạ, duy trì thiên đạo cương thường là được!
- Kế sách hiện tại, chính là liên lạc với các Đại Đế có lòng không thần phục dưới trướng Thái Hoàng!
Thiên cười lạnh một tiếng, nói:
- Thái Hoàng không ngoại truyền phương pháp nghịch chuyển Tiên Thiên, độc chưởng huyền bí, tất nhiên sẽ có rất nhiều tồn tại lòng mang oán niệm với hắn. Đồ nhi Vô Kỵ của ta đã đi liên lạc với có chí chi sĩ, chuẩn bị khởi nghĩa tạo phản. Đồ nhi Vô Kỵ của ta khẩu tài cực cao, tài hoa tuyệt đại, chưởng khống Đại não Thiên ý, tinh thông nhân quả thuật toán, tất nhiên sẽ có thể thuyết phục rất nhiều Đại Đế đi tới tụ hợp. Bất quá, Chư Đế dưới trướng Thái Hoàng rất nhiều, hắn trong nhất thời chốc lát không thể nhất nhất khuyên bảo những tồn tại có phản tâm này đi tới, còn cần Bệ hạ đứng ra hỗ trợ!
Hách Liên Khuê Ngọc xưng vâng, nói:
- Tứ Diện Thần tồn tại bậc này, không biết tới khi nào con trai có thể gặp mặt hắn?
Hắn tự xưng là con trai, khiến cho các vị Địa Hoàng Hách Tư thị đều có chút không vui, cảm thấy tự cam đê tiện.
Các vị Địa Hoàng dù sao cũng là tồn tại đã từng thống trị từng cái từng cái thời đại, đều là Thiên Hoàng Đế cao cao tại thượng, duy ngã độc tôn. Hiện tại Hách Liên Khuê Ngọc lại xưng Thiên là cha, tự cam làm con, khiến cho bọn họ cũng có chút khó chịu.
Bất quá, trước khác nay khác, thần thông đạo pháp năm xưa thua xa hôm nay. Hơn nữa, thời đại Thiên Hoàng Đế của Địa Kỷ và Hỏa Kỷ đã kết thúc, Hách Liên Khuê Ngọc lại hùng tài vĩ lược, tu vi thực lực cũng viễn siêu bọn họ, lại là đồng tộc đồng tông, bọn họ cũng không thể không tận tâm phụ tá.
- Không bao lâu sau ngươi sẽ gặp được hắn. Hiện tại hắn đã đi Luân Hồi Táng Khu một trong Tam Đại Thánh Địa của khu Luân Hồi thứ bảy, đi gặp Táng Linh Thần Vương, mời Táng Linh tương trợ!
- Táng Linh Thần Vương, kẻ chưởng khống một trong Tam Đại Luân Hồi Thánh Địa?
Hách Liên Khuê Ngọc vui mừng quá đỗi:
- Nếu có thể được Táng Linh Thần Vương tương trợ, đại sự sẽ thành công hơn phân nửa rồi!
- Ngoại trừ Táng Linh Thần Vương, còn có Mẫu Hoàng Đại Đế cũng cần phải lĩnh giáo một chút! Tứ Diện Thần đạo hữu cũng sẽ đi gặp nàng!
Thiên thản nhiên nói:
- Hoàng Triều của Thái Hoàng nhìn như vô cùng cường đại, thật ra là khắp nơi tàn phá, khắp nơi đều là lỗ thủng, khắp nơi thông gió. Lật đổ Hoàng Triều của hắn dễ như trở bàn tay! Lần này ngươi tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, nghe chỉ lệnh của ta, ta dẫn ngươi đi gặp một vị tồn tại cực kỳ then chốt!
Hách Liên Khuê Ngọc thấy hắn nói ngưng trọng như vậy, vội vàng nói:
- Xin hỏi vị tồn tại này là…
- Sinh mệnh do Tiên Thiên Linh Căn biến thành, Trường Sinh Đại Đế!
Thiên nói xong câu này, liền biến mất không thấy đâu nữa. Hách Liên Khuê Ngọc vội vàng suất lĩnh mười sáu vị Địa Hoàng tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, đi theo tung tích của Thiên, trong lòng giật mình:
- Trường Sinh Đế? Hắn lại vẫn còn sống! Ta còn tưởng rằng hắn sớm đã chết trong đại thanh tẩy của Thái Hoàng rồi, không ngờ hắn vẫn còn sống cho tới bây giờ!
- Trường Sinh Đế hiện tại rất không tầm thường, hắn tại thời điểm Thái Hoàng tranh đoạt thiên hạ với Mục Tiên Thiên, thừa dịp hỗn loạn lấy trộm Thánh dược của Chư Đế, đã tìm được hơn phân nửa Thánh dược thất lạc. Mà những năm qua ta cũng đã sưu tập được không ít Thánh dược. Đám Thánh dược mà hắn còn thiếu, có một nửa ở chỗ này của ta, còn có một nửa ở chỗ của Thái Hoàng!
Thanh âm của Thiên truyền tới:
- Ngươi đi gặp hắn, chỉ cần đề cập tới chuyện chỗ của ta có một nửa Thánh dược, Thái Hoàng có một nửa Thánh dược, hắn nhất định sẽ xuất sơn giúp ngươi! Một gốc Linh căn hoàn chỉnh, chiến lực cực mạnh không thua kém gì Đạo Thần. Ngươi mời được hắn xuất sơn giúp ngươi, làm ít lời nhiều!
Trái tim Hách Liên Khuê Ngọc phanh phanh nhảy loạn, lẩm bẩm:
- Không ngờ Trường Sinh Đế lại có bản lĩnh bậc này? Năm xưa ta thật là đã xem thường hắn rồi!
o0o
Mà vào lúc này, trong Luân Hồi Táng Khu của khu Luân Hồi thứ bảy, Táng Linh Thần Vương nhìn về phía Hỗn Độn mênh mang trước mặt, khẽ cười lạnh:
- Tứ Diện Thần, ngươi vậy mà dám xuất hiện ở đây, lá gan thật ra không nhỏ a! Trong Luân Hồi Táng Khu này của ta có tám trăm Đại Đế trấn thủ, bày bố Đại trận Đạo Giải đủ để tiễn ngươi quy thiên rồi! Bệ hạ biết rõ Táng khu cực kỳ quan trọng, sao có thể không có phòng bị?
Một mảnh Hỗn Độn lượn lờ, Tứ Diện Thần từ trong Hỗn Độn đi ra, cười ha hả, nói:
- Thân là Thần Vương, Táng Linh đạo hữu vậy mà tự cam đọa lạc, cam nguyện làm chó săn cho Thái Hoàng! Táng Linh, ta tới gặp ngươi, ngươi có biết là có chuyện gì sao?
Tu vi thực lực Táng Linh Thần Vương hiện tại không tầm thường, đã đạt tới đẳng cấp như Càn Đô Thần Vương, khí tức chấn động toàn bộ Táng Thiên, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đạo huynh cứ việc nói, nghe hay không nghe là do ta!
Tứ Diện Thần cười ha hả, nói:
- Ta biết rõ ngươi bị vây khốn bởi Thệ ngôn Hỗn Độn, bị Thái Hoàng bức cho không thể không định ra Khế ước Hỗn Độn với hắn, không được phản bội hắn. Lần này ta tới đây, chính là muốn giúp ngươi hóa giải khế ước!
Sắc mặt Táng Linh Thần Vương đại biến, thất thanh nói:
- Ngươi có thể giải khai Khế ước Hỗn Độn?
Tứ Diện Thần mỉm cười, nói:
- Ta chính là Hỗn Độn, giải khai Khế ước Hỗn Độn có gì không thể? Chỉ cần không còn Khế ước Hỗn Độn, ngươi chính là thân tự do. Những năm qua Thái Hoàng nô dịch ngươi, khi dễ ngươi, trong lòng ngươi không sinh ra hận ý sao? Ta giúp ngươi giải khai Khế ước Hỗn Độn, ngươi giúp ta diệt trừ Hoàng Triều của Thái Hoàng. Ý của ngươi thế nào?
Sắc mặt Táng Linh Thần Vương âm tình bất định.
Ánh mắt Tứ Diện Thần chớp động, lấy ra một tấm phù văn, mỉm cười nói:
- Tấm phù văn này chính là ta dùng Đại đạo Hỗn Độn luyện thành, ngươi chỉ cần dán lên trên lồng ngực, sẽ có thể ngăn cản Khế ước Hỗn Độn, khiến cho lạc ấn Hỗn Độn không còn hiệu lực. Ngươi nhận lấy trước, nếu đáp ứng, đợi tới khi ta khởi sự, ngươi liền giết chết Đế Phần Thiên, cướp đoạt Luân Hồi Táng Khu, cử binh làm phản Thái Hoàng!