Ngay khoảnh khắc thân hình Chung Nhạc xông vào lôi tầng trên thiên không, ba mươi sáu con Bàn Ngao cùng với con Quỳ Long kia cũng đồng thời phóng vọt lên, ngăn chặn Chung Nhạc. Đám người càng bay càng lên cao, chỉ thấy không trung lôi tầng bốn phía nhất thời trở nên sáng rọi chói mắt.
Luyện Khí Sĩ tu vi càng cao, đối với lôi tầng trên thiên không lại càng sợ hãi. Lôi lực là lực lượng thuần dương, mà hồn phách lại là thuần âm, bởi vậy Nguyên thần và linh hồn đều mang âm tính. Lôi đình cường đại có thể hủy diệt hết thảy hồn phách, Nguyên thần lẫn linh hồn. Chỉ cần chưa đạt tới cảnh giới thuần dương, vừa bị lôi đình đánh trúng, tất cả đều sẽ bị phá hủy. Mà cảnh giới thuần dương, chính là cảnh giới đầu tiên của Thần Minh. Chưa phải là Thần Minh, tiến vào lôi tầng tuyệt đối sẽ bị lôi đình đánh giết.
Năm xưa Chung Nhạc và Khâu Cẩm Nhi mượn dùng lôi đình để thối luyện hồn phách, cũng chỉ là dừng lại sát biên giới lôi tầng. Hơn nữa, khi đó tu vi bọn họ vẫn còn thấp kém, hồn phách không quá mạnh. Mà hiện tại, bọn họ đã thâm nhập vào trong lôi tầng. Tu vi của bọn họ so với lúc đó đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, hồn phách trở thành một bộ phận của Nguyên thần, đã mở ra Bí cảnh, đã có được pháp lực so với lúc đó xem như là vô biên vô tận.
Trong lôi tầng trên không trung nhất thời dâng lên từng luồng lôi bạo. Từng đóa từng đóa lôi vẫn cấp tốc sinh sôi, giống như từng mảnh từng mảnh lân phiến trên thân thể một con Cự long vậy. Lực lượng lôi đình cuồng bạo tích súc trong đó, càng lúc càng giống như lân phiến Cự long đang lóe sáng phát quang.
Ngay sau đó, một đám lôi vẫn cực đại chợt biến thành một đạo lôi đình cường đại, uy năng khủng bố ầm ầm bạo phát, bổ thẳng về phía hai người Chung Nhạc. Lôi âm cuồn cuộn cơ hồ có thể đánh nát Nguyên thần, khiến cho người ta nghe tới mất hồn mất vía. Hơn nữa, sau khi một kích lôi đình kia qua đi, năng lượng lôi điện cũng không có biến mất, mà tiếp tục ngưng tụ hóa thành lôi đình, tiếp tục đánh xuống.
Ầm ầm!
Chung Nhạc, Khâu Cẩm Nhi, con Quỳ Long và ba mươi sáu con Bàn Ngao kia cơ hồ đều đồng thời gặp phải lôi bạo công kích. Nguyên thần Đại Nhật Kim O của Chung Nhạc bị một đạo lôi đình thô to xuyên thấu, Kim O Song Dực bị hai đạo lôi đình đánh xuyên, trên cặp cánh chim vỡ ra hai cái động lớn, bốc lên khói đen cuồn cuộn, nhưng vẫn như cũ ra sức phi hành.
Chung Nhạc quát lớn một tiếng, ánh thái dương trong phương viên mấy trăm dặm giữa không trung nhất thời ba động mãnh liệt, hóa thành Thái Dương Chân Hỏa hừng hực vọt tới, chảy vào trong cơ thể Tam Túc Kim O, chữa trị tổn thương của Kim Ô.
Khâu Cấm Nhi cũng đồng thời gặp phải công kích, nàng cũng lập tức tế xuất Nguyên thần Cú Mang của chính mình, không để cho Nguyên thần ẩn giấu trong cơ thể. Nguyên thần Cú Mang cũng lập tức trúng phải hai đạo lôi đình oanh kích, trở nên rách rách nát nát.
Bất quá, Nguyên thần Cú Mang là Nguyên thần có sinh mệnh lực mạnh mẽ nhất, Nguyên thần vừa mới bị tổn hại, đã lập tức có sinh mệnh lực vô biên kích phát, tự động tu bổ tổn thương của Nguyên thần.
Sở dĩ tế xuất Nguyên thần ra ngoài chứ không ẩn giấu bên trong nhục thể, là bởi vì nhục thân chỉ là vật chứa, cũng không phải là Âm thuộc tính. Nếu Nguyên thần ẩn nấp bên trong nhục thể sẽ dẫn tới lôi đình oanh kích nhục thể. Nhục thân bị lôi đình oanh kích, thương thế sẽ càng nặng hơn một bậc. Nếu cái vật chứa nhục thân này bị hủy, như vậy Nguyên thần cũng không thể tồn tại được.
Cho nên ở trong lôi tầng trên thiên không, trừ phi nhục thân cường đại tới trình độ có thể đối kháng với lôi bạo, mới có thể giữ Nguyên thần lại bên trong nhục thể. Bằng không, cũng chỉ có thể để cho Nguyên thần ly thể, như vậy bị thương cũng sẽ nhẹ hơn một chút.
Bên dưới Tam Túc Kim Ô, đám Bàn Ngao ba đầu kia cũng nhao nhao rống giận, tế xuất Nguyên thần của chính mình, để cho Nguyên thần gánh chịu lôi đình oanh kích, tránh cho nhục thân bị thương tổn. Trong nháy mắt, hết thảy Nguyên thần của bọn họ đều bị thương tổn. Chỉ là cảnh giới của đám Hiếu Mang Thần Tộc này cao hơn một chút, đều đã luyện thành Nguyên đan, nhất là tu vi của vị Hiếu Mang Thần Tộc dẫn đầu kia càng cao nhất, cơ hồ đã tiếp cận cảnh giới Pháp Thiên Cảnh. Tu vi cảnh giới càng cao bị lôi đình oanh kích cũng càng mạnh hơn, bọn họ cũng bị những thương thế càng nặng hơn.
- Các vị sư đệ sư muội, tế Hồn binh!
Vị Hiếu Mang Thần Tộc dẫn đầu kia cao giọng quát lên.
Giữa không trung nhất thời lóe lên quang mang rực rỡ. Chỉ thấy ba mươi sáu con Bàn Ngao này đồng thanh gầm lên, từng đạo từng đạo nguyệt luân thật lớn bay thẳng lên không trung. Ba mươi sáu đạo nguyệt luân phiêu phù giữa thiên không, va chạm, tổ hợp lại với nhau, hóa thành từng vòng từng vòng nguyệt hoàn, liên tiếp gắn liền lại, giống như một vầng quang hoàn thật lớn. Mà trung tâm ba mươi sáu vầng quang hoàn chính là một vầng minh nguyệt thật lớn!
Đám nguyệt hoàn này đều là bộ kiện cấu thành một kiện Hồn binh hoàn chỉnh. Ba mươi sáu vòng nguyệt hoàn gắn liền lại với nhau, hóa thành quang hoàn minh nguyệt, mới là một kiện Hồn binh hoàn chỉnh.
Nghiên cứu của Hiếu Mang Thần Tộc đối với Nguyệt Linh căn bản là viễn siêu bất kỳ chủng tộc nào trên thế gian. Hồn binh mà bọn họ ưa thích sử dụng cũng thông thường đều là Hồn binh loại minh nguyệt. Ba mươi sáu vòng nguyệt hoàn này vừa xuất hiện, đã lập tức kết nối lại, uy lực nhất thời đề thăng lên tới tình trạng cực kỳ đáng sợ, cũng không thua kém một kiện Hồn binh Pháp Thiên Cảnh chút nào.
Nguyên thần của ba mươi sáu con Bàn Ngao nhao nhao tiến vào vầng quang hoàn minh nguyệt này, Nguyên thần ẩn nấp tại trung tâm quang hoàn minh nguyệt. Lôi đình khủng bố từ trên không trung đánh xuống, vầng quang hoàn minh nguyệt lóe sáng một cái, đánh cho đám lôi đình kia hóa thành từng đạo từng đạo sóng gợn, vung vẫy ra bốn phía. Vầng quang hoàn ảm đạm đi không ít, nhưng đám Nguyên thần bên trong cũng không bị hao tổn gì.
Bọn họ đây là mượn uy năng của Hồn binh chống lại uy năng của lôi đình. Chỉ có Hồn binh cấp bậc khá cao mới có thể ngăn cản được lôi đình, mà uy năng của vầng quang hoàn minh nguyệt này đã đề thăng lên tới đẳng cấp Pháp Thiên Cảnh, vừa vặn có thể chống đỡ được lực lượng lôi đình.
Mà bên kia, con Quỳ Long kia vẫn như cũ bay lên cao, cũng không có tế xuất Nguyên thần, cũng không ẩn giấu Nguyên thần vào trong Hồn binh, mà là tiến hành Linh thể hợp nhất, lỗ mũi phun ra khói mù và hỏa quang. Chỉ thấy từng đạo từng đạo lôi đình giữa không trung đánh xuống, đều bị con Quỳ Long này dùng thân thể mạnh mẽ chống đỡ. Hắn vậy mà dùng nhục thân đón đỡ uy năng của lôi đình.
Lôi bạo trên không trung càng lúc càng kịch liệt hơn, không ngừng đánh xuống trên người hắn. Nhục thân gã cường giả Quỳ Long Tộc này rất nhanh đã xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng, từng đạo từng đạo vết thương toát ra khói xanh, nhưng văn lộ Quỳ Long bên ngoài thân thể hắn không ngừng lưu chuyển, đám vết thương trên người hắn liền nhanh chóng khép lại.
Bất Tử Chi Thân! Đây chính là diệu dụng của tuyệt kỹ Quỳ Long Tộc, Bất Tử Chi Thân!
Chủng tộc này sinh cơ và sinh mệnh lực cực kỳ bàng bạc, hoàn toàn viễn siêu những chủng tộc khác, lại tu luyện thêm phương pháp bí mật bất truyền của Quỳ Long Tộc sẽ có thể tu luyện thành Bất Tử Chi Thân.
Chỉ là Bất Tử Chi Thân của hắn so với Cự bá Quỳ Chính bị trấn áp trong Trấn Phong Đường căn bản là kém hơn rất nhiều. Quỳ Chính làm cách nào cũng giết không chết, ngay cả Nguyên thần cũng không thể giết chết, chỉ có thể trấn áp hắn, để cho hắn từ từ chết già. Mà gã cao thủ Quỳ Long Tộc này vẫn chưa làm được tới bước này, chỉ có thể dựa vào nhục thân cường đại để bảo hộ Nguyên thần.
- Sư muội, tế Nguyên thần đưa vào tấm da Quỳ Long!
Chung Nhạc hét lớn một tiếng, Khâu Cấm Nhi nhất thời tỉnh ngộ, lập tức tế Nguyên thần Cú Mang đưa vào trong tấm da Quỳ Long. Lúc này, Nguyên thần Tam Túc Kim Ô của Chung Nhạc vẫn như cũ còn đang thừa nhận lôi đình oanh kích, cặp cánh chim đã trở nên trăm ngàn lỗ thủng, cho dù là Thái Dương Chân Hỏa vô cùng nồng đậm cũng không cách nào duy trì nổi Nguyên thần của hắn. Khâu Cấm Nhi gấp gáp nói:
- Sư huynh, Nguyên thần của ngươi…
Chung Nhạc thôi động Nguyên thần Kim Ô, Kim Ô vỗ cánh, tiếp tục phóng thẳng lên trên thiên không. Uy năng lôi đình càng lúc càng mạnh hơn, chỉ thấy những nơi hắn đi qua, lôi vân không ngừng tuôn trào ra, hóa thành lân phiến trên thân thể một con Cự long. Đám lân phiến kia càng lúc càng rõ ràng hơn. Đám lôi vân thật lớn dần dần phân nhánh, hóa thành mấy cái cự trảo, bộ dáng dữ tợn đáng sợ.