Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 559: Kỳ phùng địch thủ



Khói ma trào dâng phía sau hắn, che khuất cả mặt trời, chặn đứng không gian phía sau. Trong đám khói vọng ra tiếng thở chấn nhiếp tâm thần. Phụt phụt, hai quả cầu lửa khổng lồ xuất hiện bên trong đám khí đen ngòm, đó là hai con mắt.

Con ma quái khổng lồ chầm chậm đi ra khỏi đám khói đen, từ từ đứng thẳng dậy biến thành một cự nhân đầy dã tính, đôi mắt không có bất cứ cảm xúc nào.

Hắn có thể tự ẩn hình một cách tự nhiên, ngay cả Chung Nhạc cũng không biết vừa rồi hắn từ đâu ra.

- Có chút giống thiên phú của Quỷ thần tộc…

Chung Nhạc khẽ ủa một tiếng, Quỷ thần tộc là thích khách trời sinh, có thể ẩn nấp trong không gian khiến người khác không thể phát giác, mà tên ma bộc này cũng có bản lĩnh tương tự

Diêm Chấn lạnh băng nhìn Chung Nhạc, trầm giọng nói:

- Ma bộc, hắn là của ta, giao cho ngươi người còn lại!

Ma bộc rống lên một tiếng, thân hình đột nhiên biến mất.

Khâu Cấm Nhi căng thẳng, nhún ngươi nhảy về phía sau, uỳnh một tiếng, tại nơi nàng vừa đứng bỗng sập xuống, giống như có một nắm đấm khổng lồ đánh tới vậy.

Nàng nhanh chóng bay về phía sau, tiếng uỳnh uỳnh vang lên không ngớt. Mỗi khi nàng lùi một bước là mặt đất lại xuất hiện một cái hố lớn. Rõ ràng là tên ma bộc kia ẩn mình trong không gian ra tay với nàng!

Khác với Quỷ thần tộc, Chung Nhạc từng gặp Quỷ thần tộc đánh lén, khi phát động công kích Quỷ thần tộc sẽ hiện hình trong không gian. Nhưng ma bộc này khi phát động công kích thì vẫn nằm trong không gian, không hề lộ hành tung. Có thể thấy thuật ẩn mình của hắn còn hơn cả Quỷ thần tộc

Đột nhiên Khâu Cấm Nhi mỉm cười, đưa tay về phía trước, chạm tới nắm đấm trên không trung, nàng bị đánh bay tít ra sau.

Khâu Cấm Nhi hự một tiếng, mũi chân điểm trên mặt đất, vòng qua công kích của Ma Bộc. Chỉ nghe bụp một tiếng, trên không trung giống như có hàng vạn cây đao vô hình chém qua, suýt chút nữa dã chém gãy cổ nàng. Trên cần cổ trắng bóc của nàng ta có một vết máu, chính là do móng vuốt của ma bộc kia!

Vù!

Tiếng gió truyền tới, Khâu Cấm Nhi lập tức lùi về sau tựa cánh bước, mặt đất liền xuất hiện một vết nứt dài, đó là vết do cái đuôi tựa móc câu của ma bộc đánh xuống tạo nên.

Khâu Cấm Nhi không ngừng lui về sau, mũi chân di chuyển trong phạm vi năm sáu dặm, không hề tấn công lại ma bộc kia.

Cho dù nàng muốn tấn công thì cũng không được, vì nàng căn bản không biết rốt cuộc hắn ở đâu.

Trên người nàng xuất hiện nhiều vết thương hơn, dù sao cứ mãi tránh né rồi cũng sẽ có lúc bị trúng đòn. Công kích của ma bộc đánh tới người nàng là sẽ để lại vô số vết thương.

Vết thương chứa ma tính xâm thực nhục thân, nguyên thần của nàng. Dù gi nàng cũng không phải như Chung Nhạc có thể kháng lại ma tính xâm nhập, ma tính từ vết thương xâm nhập hạn chế Bất Tử Chi Thân của nàng, thậm chí có thể nói là khắc tinh tự nhiên của Bất Tử Chi Thân!

Đột nhiên ma bộc không đuổi theo nữa, Khâu Cấm Nhi căng thẳng, ma bộc không truy kích mới là nguy hiểm nhất, như vậy sẽ không biết động tĩnh của hắn!

Nếu bị ma bộc tiềm phục bên cạnh, đột ngột tấnc ông thì sẽ là đòn chí mạng!

Khâu Cấm Nhi vẫn tiếp tục liên tục di chuyển quanh khoảng đất năm sáu dặm.

Đột nhiên nàng dừng bước, thở phào, lộ nụ cười.

- Táng Kiếm Thuật!

Khâu Cấm Nhi khẽ hô lên, các tấm kiếm bia từ dưới lòng đất nhô lên, kiếm bi như rừng, bao phủ phạm vi năm sáu dặm.

- Chủng Kiếm Thuật!

Giữa các tấm kiếm bia, cây bắt đầu đâm chồi nảy lộc, không ngừng lan rộng, không gian mười dặm kiếm như cỏ.

- Lưu Kiếm Thuật!

Nước xuất hiện bên dưới kiếm bia, những dòng nước nhỏ ngập các sợi thanh đằng, nối liền tất cả các tấm kiếm bia.

- Phần Kiếm Thuật!

Từ bên trong kiếm bia có ánh lửa bắn ra biến thành những con du long nhỏ nổi trên mặt nước.

- Phục Kiếm Thuật!

Khâu Cấm Nhi khẽ nhả từ trong miệng một viên kim hoàn, nàng cầm kim hoàn trong tay, khẽ kéo, một đạo kiếm khí lấp loáng dài tới mấy trượng chui ra từ trong viên kim hoàn.

Đại Tự Tại Kiếm Khí của nàng đã thành, Ngũ Hành cùng sinh ra, biến phạm vi năm sáu dặm xung quanh thành không gian kiếm trận của mình hết!

Trong kiếm trận, tiếng gầm phẫn nộ vọng ra, huyết quang bùng sáng, ma bộc rơi vào kiếm trận, toàn thân máu me be bét, chịu đựng sự tấn công của kiếm trận, lao về phía Khâu Cấm Nhi.

Bên ngoài kiếm trận, Chung Nhạc nói:

- Huynh đài, ma bộc của ngươi chết chắc rồi. Sư muội của ta nếu bố trí xong kiếm trận thì ta cũng phải nhún nhường ba phần, chỉ có thể giao đấu với muội ấy bên ngoài kiếm trận, không thể liều lĩnh lao vào đó được.

- Cái đó khó nói. Ma bộc của ta đã thôn phệ vô số bảo vật, nhục thân cường hãn, ta cũng không bằng hắn!

Diêm Chấn hít vào một hơi sâu, nhục thân không ngừng phình to lên, pháp lực ma đạo trào dâng biến thành thiên tượng pháp tướng của ma thần trăm tay!

- Nhưng thực lực của ta thì hơn hẳn hắn!

Diêm Chấn quát lớn.

Chung Nhạc sắc mặt ngưng trọng, chỉ thấy vô số lá cờ bay lên rơi vào tay của ma thần trăm tay. Ma thần tay cầm Huyền Âm Bách Ma Kỳ, tạo thành ma trận, khở động đại trận thần cấp, vô cùng khủng bố!

- Kình địch!

Chung Nhạc hít sâu một hơi, từ từ rút Bằng Vũ Kim Kiếm ra.

Diêm Chấn chắc chắn là kình địch cùng cảnh giới từ sau khi hắn lên Pháp Thiên Cảnh, hơn nữa là kình địch chưa từng có!

Hắn không những có thể thi triển thiên địa pháp tướng tại Quy Khư, nơi mà sự chấn áp vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn có một bộ đại trận thần cấp, trăm tấm Huyền Âm Kỳ!

Tại Đan Nguyên Cảnh và Pháp Thiên Cảnh, Chung Nhạc đều không đưa hai cảnh giới này lên cực hạn rồi đột phá, nhưng Diêm Chấn thì đã đạt tới cực hạn của Pháp Thiên Cảnh.

Hơn nữa, thiên địa pháp tướng của hắn khác với vị thiếu niên thần tộc Lôi Sinh mà Chung Nhạc từng gặp. Lôi Sinh là ngưng tụ r hư ảnh của thiên địa pháp tướng, còn Diêm Chấn thì dung hợp thiên địa pháp tướng với bản thân, biến thành ma thần trăm trượng.

Cộng với uy lực của bộ ma thần binh Huyền Âm Bách Ma Kỳ, thực lực của hắn chắc chắn vô cùng khủng bố!

- Gặp được cường giả như ngươi ta rất vui mừng. Ngươi đã thông minh như vậy nhận ra sự bố trí của ta, vậy thì ta đành phải đích thân ra tay giết ngươi thôi!

Diêm Chấn động thân, ma thần trăm tay lao tới, thiên địa tá pháp, tạo thành thiên địa pháp tướng, điều khiển Huyền Âm Bách Ma Kỳ Trận. Chiêu này của hắn giống như thần ma tại thế. Ma thần trận pháp tuy không hút Chung Nhạc vào bên trong nhưng mỗi lần biến hóa đều là một loại công kích vô cùng bá đạo.

Chung Nhạc một kiếm đâm tới, trúng lá cờ chém xuống, một luồng sức mạn cuồng bạo đánh bật hắn bay tít lên cao hất ngược về phía sau.

Diêm Chấn bước tới, trăm cánh tay vung lên, Huyền Âm chi khí lạnh lẽo phát ra từ những tấm Huyền Âm Kỳ làm đóng băng không gian, nhằm vào Chung Nhạc lúc đâm lúc chém. Các loại công kích tung ra liên tục, trong chốc lát không biết đã đánh bao nhiêu đòn công kích!

Chung Nhạc bay trong không trung, tránh qua các đạo công kích, Diêm Chấn hét lớn, Bách Ma Kỳ chấn động, biến thành một con Huyền Âm cự thú lao ra khỏi pháp trận, húc vào ngực Chung Nhạc.

Xương cốt toàn thân Chung Nhạc kêu răng rắc, xương sườn gãy mất mấy cái, người bay về sau.

Con Huyền Âm cự thú vung móng vuốt đánh xuống người Chung Nhạc khiến hắn rơi xuống, uỳnh một tiếng, dưới mặt đất xuất hiện một cái hố cả trăm trượng!

Diêm Chấn điều khiển sát trận, Huyền Âm cự thú không ngừng vung móng vuốt đánh xuống. Uỳnh uỳnh uỳnh, mặt đất càng ngày càng nhiều hố lớn, càng ngày càng sâu hơn.

Đột nhiên Diêm Chân thu tay về, các lá cờ phá không gian, lao về phía sau, keng một tiếng chặn được Bức Vương Chúa Tể.

Diêm Chấn quay lại, thấy Chung Nhạc không biết từ khi nào đã xuất hiện phía sau. Nếu không phải hắn phản ứng nhanh thì thanh kiếm này đã xuyên qua người hắn rồi!

- Sao ngươi thoát được...

Diêm Chấn sững người, Chung Nhạc lao tới, đột nhiên lắc mình biến thành Chu Yếm Bạo Viên, chém kiếm xuống. Diêm Chân vung cờ chặn lại, keng một tiếng, cánh tay bị chấn động tới tê rần, cả tay lẫn lá cờ đều rơi xuống.

Lần này trên Huyền Âm Bách Ma Kỳ Trận của hắn xuất hiện chút sơ hở.

Chung Nhạc lướt chui vào tóm lấy đầu ngón chân hắn, vù một tiếng nhấc thân hình trăm trượng của Diêm Chấn lên quật mạnh xuống đất. So với thân hình Diêm Chấn thì Chung Nhạc chỉ cao có trượng sáu mà có thể nhấc cả cự nhân như vậy lên, từ đó có thể thấy sức mạnh của Chu Yếm thần tộc lớn tới mức nào!

Diêm Chấn lộn nhào không biết bao nhiêu vòng, còn chưa dừng lại thì thấy Chu Yếm Bạo Viên hú lớn, hai chân phát lực, mặt đất tách ra, dùng cả hai tay chạy tới, tốc độ khiến người ta sững sờ!

Diêm Chấn cảm nhận được khí tức nguy hiểm, vội vàng dùng các tấm Huyền Âm Kỳ chặn phía trước.

Uỳnh uỳnh..

Chung Nhạc lao vào những lá cờ kia khiến Diêm Chấn đang ngã dưới đất bay về sau mấy trăm trượng, đâm sầm vào một tòa thần điện phế tích, hự một tiếng, khiến cả cây cột chống thần điện rung chuyển.

- Tên này là Chu Yếm thần tộc!

Diêm Chấn trong đầu lóe lên một suy nghĩ:

- Chu Yếm thần tộc chỉ có sức mạnh vô biên nhưng pháp lực thì không, ta chỉ cần hút hắn vào trong trận…

Grào!

Mới nghĩ tới đây, đột nhiên thấy Chung Nhạc biến thành Quỳ Long đứng một chân, gầm lớn, hai tay liên tục đập ngực.

Binh binh!

Âm thanh tựa tiếng trống nặng nề chấn động khiến hắn khóe miệng rỉ máu, Diêm Chấn đại nộ, trận kỳ biến hóa, một con rắn lớn từ trong trận kỳ trườn ra, đầu rắn tách ra, chỉ có một thân nhưng lại biến ra tới mấy trăm cái đầu, lao về phía Chung Nhạc.

Chung Nhạc lùi về sau, những cái đầu rắn kia không ngừng nhằm vào hắn ngoạm tới, cắm xuống đất xong lại ngẩng lên tấnc ông hắn, công thế mạnh như vũ bão.

Chung Nhạc rống một tiếng, tiếng rống còn chưa dứt, thân hình biến thành một con kim long chín đầu, cắn xé tan tành những chiếc đầu rắn kia, ngửa lên nuốt gọn.

Diêm Chấn đứng lên, nhục thân nhanh chóng biến nhỏ lại, Huyền Âm Bách Ma Kỳ cũng nhỏ theo, thân hình chỉ còn cao trượng sáu, sắc mặt nặng nề nhìn Chung Nhạc.

- Ngươi rất mạnh.

Tuy thân thể hắn thu nhỏ nhưng khí thế trong nhục thân lại tăng lên gấp mấy lần, thu gọn nhục thân tương đương với thu gọn lại toàn bộ sức mạnh lại một điểm, uy lực đương nhiên sẽ tăng mạnh.

Vừa rồi hắn ham nhục thân to lớn, muốn một quyền kích sát Chung Nhạc nhưng vì nhục thân quá lớn khiến Chung Nhạc nắm được sơ hở, khó khăn lắm mới đẩy lùi được Chung Nhạc, lập tức ý thức được rằng giao chiến với kẻ thân kinh bách chiến như Chung Nhạc thì không thể có may mắn, phải dốc hết sức, dùng tới trạng thái mạnh nhất của mình!

Nhục thân của hắn thu nhỏ lại trượng sáu, đủ để phát huy hết thực lực của hắn!

- Giờ bất luận ngươi có biến thành hình gì thì cũng chỉ có đường chết mà thôi!

Diêm Chấn giơ tay, mũi cờ chỉ Chung Nhạc, thản nhiên nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.