Qua không bao lâu, Nguyên đan của Chung Nhạc đã trọng luyện, tu vi nhất thời tăng mạnh, một đường xông lên cảnh giới Đan Nguyên Cảnh viên mãn, ngay sau đó phá quan mà vào, nhất cử tu thành Pháp Thiên Cảnh. Đây cũng là diệu dụng của Thần Ma Cửu Chuyển Tế Tự Pháp do hắn khai sáng. Sau khi Nguyên đan sinh diệt, tế tự cho chính mình, đám Thần Ma lại một lần nữa quay xung quanh Thái Cực Đồ tế tự, lần này lại là tế tự cho Nguyên đan, trợ giúp cho tu vi của hắn mạnh mẽ tăng vọt, nhanh chóng khôi phục lại tu vi cảnh giới.
Lần này tu thành Pháp Thiên Cảnh, trong đầu Chung Nhạc lại có thêm các loại lĩnh ngộ mới ào ào xuất hiện, lý giải đối với Pháp Thiên Cảnh cũng càng sâu sắc hơn, trong lòng không khỏi khẽ động:
- Nếu cửu chuyển thành công, chẳng phải là ta đột phá tới Pháp Thiên Cảnh chín lần sao? Chỗ tốt này…
Trong lòng hắn nhất thời kích động, vội vàng định trụ lại tâm thần, tránh cho tâm cảnh bốn bề sóng dậy, xuất hiện tâm cảnh sơ hở. Lần này trùng tu trở lại Pháp Thiên Cảnh, pháp lực của hắn cũng đã tinh tiến hơn không ít, pháp lực cũng càng tinh thuần hơn. Chung Nhạc thoáng thí nghiệm một chút, chỉ thấy pháp lực của chính mình đã mạnh hơn không ít, uy lực của thần thông cũng đề thăng thêm rất nhiều so với lúc trước, trong lòng không khỏi vui mừng không thôi.
- Hiện tại liền bắt đầu chuyển thứ hai!
Chung Nhạc một lần nữa tế diệt Nguyên đan, tu vi lại điên cuồng rơi xuống, một hơi rớt xuống tới Đan Nguyên Cảnh sơ kỳ. Bất quá, lần này hắn đã có chuẩn bị, lập tức dùng nhục thân cường đại trấn áp năng lượng khổng lồ dâng trào tới, không để cho thân thể chính mình bị căng phồng lên thành đại nhục cầu như lúc trước.
Địa phương càng sâu hơn trong Bàn Đào Viên, cho dù là Hồ Tam Ông cũng chưa từng tới qua. Xích Tuyết nhấc cây củ cải này lên, đặt hắn lên trên trán Bạch Hổ, ngay bên cạnh Anh Nữ, để cho hắn đứng trên trán Bạch Hổ, dẫn đường tiến về phía trước.
Dọc theo đường đi, ngoại trừ bọn họ, cũng còn có không ít Luyện Khí Sĩ khác. Đám Luyện Khí Sĩ này hiển nhiên cũng cảm thấy liều mạng tranh đoạt một quả Bàn Đào chưa chín với những cường giả khác chính là lợi bất cập hại, lập tức thoát thân xuất phát về phía chỗ càng sâu hơn. Đã tới nơi này, cường giả các tộc Thần Ma đối với những người khác cũng đã đề phòng vạn phần, không dám có một chút buông lỏng nào.
Xích Tuyết lấy ra một quyển địa đồ, nhẹ nhàng mở ra. Chỉ thấy sơn xuyên địa lý từ trên địa đồ phiêu nhiên bay ra. Cường giả vẽ ra quyển địa đồ này đã đánh dấu rõ ràng vị trí của từng cây từng cây Bàn Đào Thần Thụ trên địa đồ. Xích Tuyết quan sát đồ quyển, xác định đường đi, nhưng tốc độ tiến lên cũng không chậm chút nào.
- Trong Bàn Đào Viên này, ngoại trừ đám Bàn Đào Thần Thụ bình thường ra, còn có một cây Mẫu Thụ nữa, là quả thực của Tiên Thiên Linh Căn rơi xuống đất mọc thành Thần thụ. Nó chính là khởi nguyên của toàn bộ Bàn Đào Thần Thụ trong Bàn Đào Viên này. Đám Bàn Đào Thần Thụ còn lại đều là từ Mẫu Thụ này mà ra!
Xích Tuyết quan sát địa đồ, khẽ nhíu mày, lẩm bẩm:
- Các tiền bối của tộc ta đã tìm tòi khắp Bàn Đào Viên một lượt, vì sao mãi cũng không tìm được cây Mẫu Thụ kia? Lần này nếu có thể tìm được Bàn Đào Mẫu Thụ, một quả Bàn Đào của nó liền tốt hơn vô số những Bàn Đào Thần Quả bình thường khác …
Bọn họ lại đi tới phụ cận một cây Bàn Đào Thần Thụ, quan sát cây Bàn Đào Thần Thụ này. Chỉ thấy trên cây Bàn Đào Thần Thụ này thậm chí ngay cả một quả Bàn Đào cũng không có.
Một đường đi tới, có Bàn Đào Thần Thụ trên cây kết hai ba quả Bàn Đào, đều là Bàn Đào chưa chín, nhưng cũng có hàng trăm cường giả tụ tập xung quanh, chém giết tranh đoạt. Có cây thì lại hoàn toàn trống trơn, không có bất kỳ quả Bàn Đào nào, còn cây thì vẫn chỉ mới nở hoa mà thôi.
Thời điểm Chung Nhạc tiến hành chuyển thứ ba, lúc này bọn họ mới nhìn thấy có cường giả rốt cuộc đánh bại quần hùng, đi tới dưới táng cây Bàn Đào Thần Thụ, muốn hái Bàn Đào Thần Quả trên cây, đột nhiên lại bị một cành đào mạnh mẽ quất bay.
- Không phải nói, Bàn Đào Thần Thụ sẽ không giết hại sinh linh sao?
Chung Nhạc thoáng ngẩn ra. Sau đó hắn lại nhìn thấy gã cường giả kia cũng không bị cành đào quất chết, nhưng lại bị đánh văng vào trong phong ấn quỷ dị của Ngũ Chỉ Sơn, toàn thân bị luyện thành một đạo khói đen, chết oan chết uổng.
Xích Tuyết lắc đầu, nói:
- Không có huyết tế, bất luận kẻ nào cũng không thể tiếp cận hái đào! Muốn hái đào, nhất định phải huyết tế một gã cường giả, mới có thể hái được Bàn Đào trên cây!
Dưới cây Bàn Đào Thần Thụ kia lập tức có cường giả bắt lấy đồng bạn chính mình, đánh cho đồng bạn trọng thương, tươi sống tế diệt, rốt cuộc có thể tiếp cận Bàn Đào Thần Thụ, hái xuống một quả Bàn Đào chưa chín.
Chung Nhạc lắc đầu, tiếp tục tu luyện trùng kích Cửu Chuyển Nguyên Đan.
Thời điểm hắn tu luyện tới chuyển thứ sáu, bọn họ đã đi tới chỗ sâu nhất của Bàn Đào Viên. Dọc theo con đường này, Bàn Đào Thần Thụ lác đác không có mấy cây. Cho dù có, thì phần lớn cũng là Bàn Đào chưa chín, dược lực không mạnh, thọ nguyên có thể đề thăng có hạn.
- Đám Bàn Đào Thần Thụ này đã không còn ra quả nhiều như xưa nữa. Xem ra đúng như những gì cây Lục Đạo Quả Thụ kia đã nói, hắc động Quy Khư sợ rằng đã ảnh hưởng tới nơi này, cho nên Bàn Đào nơi này cũng không thể hấp thu được đầy đủ chất dinh dưỡng. Quy Khư cách hủy diệt cũng không còn xa nữa!
Xích Tuyết quan sát địa đồ, thấp giọng nói:
- Trong ghi chép của Tây Vương Mẫu Tộc ta, có mấy cây Bàn Đào Thần Thụ có khả năng sẽ có Bàn Đào đã chín tốt, hẳn là ở phụ cận!
Anh Nữ đột nhiên nói:
- Nơi này tựa hồ không chỉ có mỗi mình chúng ta!
Xích Tuyết nhất thời căng thẳng, ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy lại có mấy gã Luyện Khí Sĩ nữa xuất hiện cách đó không xa, cũng đang tìm kiếm khu vực Bàn Đào Viên này.