Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 62: Sinh vật quỷ dị



Bức tường thịt rung lên liên hồi, hiển nhiên có một thứ gì cực kỳ khổng lồ đang đến từ sâu trong cấm địa. Nhưng điều khiến Chung Nhạc nghi hoặc là chấn động này không phải do bước chân, mà là do một vật rất nặng nghiền ép mặt đất…

Tân Hỏa cũng hiếu kỳ:

– Rốt cuộc là thứ gì nhỉ?

Rất nhanh ở chỗ ngoặt của thông đạo tường thịt này có một chiếc xe lái tới, đó là một chiếc xe thịt!

Chung Nhạc không biết phải dùng từ nào để hình dung cảnh tượng trước mắt mình. Thứ đang lái tới phía hắn là một chiếc xe ngựa hoàn toàn làm từ máu thịt và xương. Xe này dài chừng ba mươi trượng, càng xe, rồi cửa xe, khung xe hay trục xe đều được làm từ xương cốt trắng hếu, bánh xe là những cái chân tách ra bốn phía theo trục xe. Lúc bánh xe động thì những cái chân này liền bước đi.

Trên cửa xe lại che bằng da thú, dường như là da lột ra từ trên mãnh thú vậy. Trên khung xe là một chiếc xà ngang do không biết bao nhiêu chiếc xương đùi tạo nên, bên trên treo những quả cầu thịt. Những quả cầu thịt ấy to chừng một trượng, mỗi hai trượng lại treo một quả, tổng cộng là mười sáu quả.

Đây phải nói là lần đầu tiên Chung Nhạc nhìn thấy sinh vật cổ quái như vậy, lòng không khỏi sinh cảm giác kỳ quái.

Một chiếc xe sống tạo nên từ huyết nhục và xương cốt, có chuyện nào không thể tưởng tượng nổi như chuyện này không?

– Tân Hỏa, đây là thi ma sinh ra trong ma hồn cấm địa sao?

Chung Nhạc thấp giọng nói, rồi giao lồng đèn cho ảo ảnh Toại Hoàng phía sau dẫn đường.

Tân Hỏa cũng mù tịt vì y chưa từng gặp loại sinh vật kỳ quái như thế này, chỉ lẩm bẩm:

– Dáng vẻ thật kỳ cục… Cẩn thận!

Quả cầu thịt trên cỗ xe to lớn kia bỗng giãn ra, rồi một cái đầu lâu hạ xuống, sau đó tứ chi mở ra, thứ bắt trên xà ngang kia không phải là miếng thịt, mà là một cái đuôi rất dài. Một quả cầu thịt hoàn toàn hóa thành một sinh vật kỳ dị, hạ xuống đất kêu tiếng rầm. Cái đuôi phía sau bật ra ngoài những mũi kiếm sắc bén, chia làm hai hàng, hình dáng giống Huyết Diêu Kiếm, một trong mười hung binh mà Chung Nhạc nhìn thấy trong Kiếm Tâm Điện.

Xùy~

Trong bốn cái móng vuốt của con thi ma cũng xòe ra những mũi kiếm dài ba thước, quả thực đúng là cỗ máy chiến đấu.

– Thì ra đây mới là thi ma, còn chiếc xe kia là xe vận chuyển thi ma.

Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, một chiếc xe sống đã kỳ quái rồi, mà chiến đấu với cỗ xe như vậy thì lại càng kỳ quái.

Vút~

Con thi ma thứ nhất thả người nhảy lên, lao tới phía Chung Nhạc, dấy lên một trận gió lốc trong thông đạo.

– Nhanh quá!

Chung Nhạc lòng khiếp hãi, bởi tốc độ con thi ma này lại nhanh tới mức khó tin, vừa thấy bước chân cái mà đã tới ngay trước mặt mình. Mà móng vuốt mũi kiếm kia vung lên lại có thể cắt cả không khí, khiến trong không khí phát ra tiếng nổ bụp do bị ép nổ khi tốc độ móng vuốt nhanh hơn cả tốc độ hình thành âm thanh. Điều này có nghĩa tốc độ công kích của thi ma nhanh hơn hẳn âm thanh.

– Tốc độ công kích của thi ma đã có thể sánh bằng Luyện khí sĩ luyện thể rồi, cẩn thận!

Tân Hỏa kêu lên. Mà ngay lúc Tân Hỏa vừa hô lên thì thi ma đã nhảy tới trước mặt Chung Nhạc.

Khắp nơi trong thông đạo là kiếm quang sáng lóa kéo theo lôi âm cuồn cuộn. Ngoài thân thể Chung Nhạc hiện lên long lân long văn, hắn quan tưởng Long Tướng đồ đằng, trải rộng toàn thân để tăng sức chống chịu của cơ thể cùng tốc độ phản ứng.

Toàn thân hắn lúc này hệt như một con Long tướng nhỏ, nhưng tốc độ công kích lại rất mạnh. Không chỉ như vậy, trong lúc hành động thì hắn không hề tạm ngừng quan tưởng, chỉ thấy từng đạo kiếm khí hoành không, đó là lôi đình kiếm khí mà hắn dùng “Tự Tại Đại Kiếm Khí” để tạo ra, ngăn cản thi ma, chém rụng lợi trảo.

– Luyện khí sĩ luyện thể ư?

Chỉ va chạm một lần mà Chung Nhạc đã cảm giác được nguồn sức mạnh kinh hoàng truyền tới từ trong lợi trảo của đối phương. Con thi ma này không những có tốc độ rất nhanh, mà sức mạnh cũng rất mạnh, chấn cho Chung Nhạc cảm thấy cơ bắp tê dại, thân bất do kỷ ngã lăn ra sau.

Mà con thi ma cũng bị chấn cho văng ra sau, vừa ngã xuống thì phát lực chạy lên, rồi nhảy lên tường thịt của thông đạo mà phóng tới phía Chung Nhạc với tốc độ như sét đánh, nhanh vô cùng.

Ngay lập tức nó phóng tới gần Chung Nhạc, vung cái đuôi dài quét tới Chung Nhạc.

– Tuy ta chưa phải Luyện khí sĩ, nhưng ta cùng tu luyện cả lực, cả khí! Chết đi!

Chung Nhạc hét to, đột nhiên bên dưới một gốc cây non xùy một tiếng to lên, ngàn cành vạn chạc, kiếm khí ngàn vạn, chỉ một chiêu liền đánh chết con thi ma kia.

Còn về phần cái đuôi của thi ma đang quét tới kia, Toại Hoàng do Chung Nhạc quan tưởng ra vung quyền nghênh chiến cái đuôi sắc bén này. Chiếc đuôi đầy kiếm khí kia rung rung phát ra những tiếng xoẹt xoẹt, cắt qua nắm tay Toại Hoàng do Chung Nhạc dùng tinh thần lực hóa thành, khiến tốc độ cái đuôi giảm bớt.

Cuối cùng cái đuôi trước khi cắt tới cổ Chung Nhạc thì dừng lại, Chung Nhạc cũng thuận lợi đáp xuống mặt đất.

Lại đúng lúc này, con thi ma trên bức thịt tường kia đột nhiên phân rã thành vô số mảnh rơi bịch bịch xuống đất, nhưng bị kiếm thụ do vô số mộc kiếm khí của hắn phân giải hết.

– Đây là kiếm khí của Luyện khí sĩ, quả nhiên là mạnh.

Chung Nhạc lòng chấn động, không khỏi cảm thấy kinh hãi với uy lực của mộc kiếm khí. Hắn còn chưa phải Luyện khí sĩ, vẫn chưa thể hấp thu linh khí trong thiên địa vạn vật để luyện thành kiếm khí, nhưng Khâu Cấm Nhi là linh thể trời sinh, trong cơ thể có nguồn mộc khí mênh mông. Hắn dùng mộc khí dư thừa trong Khâu Cấm Nhi mà luyện thành kiếm khí hình một cái cây nhỏ này, nay mới được thấy uy lực của nó, thật là đáng sợ.

Con thi ma kia tương đương với một vị Luyện khí sĩ luyện thể, không ngờ ở trước mặt mộc kiếm khí lại bị cắt thành những mảnh nhỏ như cắt đậu phụ.

– Mộc kiếm khí mà ta tinh luyện ra từ trong cơ thể Cấm Nhi sư muội chỉ mới là một phần vô cùng nhỏ trong cơ thể muội ấy, nếu ta có thể hoàn toàn luyện hóa hết lượng mộc khí dư thừa trong cơ thể Cấm Nhi sư muội thành kiếm khí, thì sẽ khủng bố cỡ nào?

Chung Nhạc nghĩ vậy thì không khỏi mê mẩn. Đương nhiên cũng không thể nói rằng Luyện khí sĩ luyện thể không bằng Luyện khí sĩ luyện khí. Nếu hai Luyện khí sĩ với tu vi không chênh nhau nhiều mà giao thủ, khó phán định ai thắng ai thua. Bởi Luyện khí sĩ luyện thể có tốc độ rất nhanh, ngay khi Luyện khí sĩ luyện khí chưa kịp ra tay thì đã giết đối phương, khiến đối phương thậm chí cả cơ hội phản ứng cũng không kịp. Mà Luyện khí sĩ luyện khí cũng có thể ngưng tụ kiếm khí, một kiếm diệt đối phương trước.

Chỉ có kẻ tu luyện cả lực cả khí như Chung Nhạc thì khi đối mặt thi ma mới có thể dễ dàng tiêu diệt nó như vậy.

– Thi ma quả thực rất mạnh, nhưng không phải mạnh tới biến thái. Thi ma này hẳn là mới sinh ra mà thôi, chứ những con mà mạnh thì hầu hết đã bị các đời môn chủ Kiếm Môn giết rồi.

Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi vừa liếc mắt về phía trước thì khóe mắt hắn giật giật. Bởi trong lúc hắn giết con thi ma đầu tiên kia, đám quả cầu thịt trên chiếc thi xa kia cũng rơi xuống đất, giãn cơ thể ra, lập tức mười lăm con thi ma xuất hiện ở nơi đây.

– Lần này thì nguy rồi…

Chung Nhạc hít vào một hơi thật sâu. Mười lăm con thi ma trong thông đạo ngột ngột cùng nhau lao tới. Chỉ thấy trên vách tường thịt của thông đạo, tất cả đám thi ma đang lao tới với tốc độ nhanh tới lúc hiện lúc không, làm mắt thường khó mà nhìn thấy.

– Chỉ có thể tử chiến mà thôi!

Chung Nhạc hét lên, khiến sức mạnh trong cơ thể bùng phát. Hắn lao lên với tốc độ không hề chậm hơn đám thi ma kia chút nào. Thi ma tuy mạnh, nhưng không có ưu thế áp đảo hắn. Hắn không những có khí lực mạnh kinh người, mà hắn còn luyện khí, rèn luyện tinh thần lực của mình. Nên dù không có nanh vuốt sắc bén như thi ma, hắn cũng có tinh thần lực hơn hẳn Luyện khí sĩ.

– Long tướng kiếm khí, lên!

Sau lưng thi ma, trên bức tường thịt trong thông đạo, một đạo kiếm khí đột nhiên tách ra, rơi xuống đất hóa thành một con long tướng dài chừng ba thước, gần như cùng di động một lúc với Chung Nhạc, một trước một sau áp sát đám thi ma.

Chung Nhạc lao lên với tốc độ càng lúc càng nhanh, ảo ảnh Toại Hoàng sau lưng do tinh thần lực biến thành cũng đi theo sát hắn. Toại Hoàng giơ tay bắt lấy một cây nhỏ dưới đất, lại thuận tay lắc cái khiến cây con điên cuồng sinh trưởng, hóa thành một gốc kiếm thụ.

Mắt thấy đám thi ma sắp đụng tới mình, Chung Nhạc vội giơ hai tay ra, lôi âm ầm ầm vang khắp thông đạo, vô số đạo lôi đình kiếm khí phóng ra từ đôi tay Chung Nhạc chém tới phía trước. Lôi quang chói tới mức có thể làm mù mắt người.

Người và đàn thi ma cuối cùng cũng đụng độ. Những tiếng gầm rú vang lên khắp nơi. Máu thịt văng tung tóe trong thông đạo. Long Tướng kiếm khí cắt xoẹt qua, ngay lập tức một cái đầu cực lớn rơi xuống đất. Mà ảo ảnh Toại Hoàng thì cầm kiếm thụ chém khiến những cánh tay cẳng chân văng tán loạn.

Mà đám thi ma này lại càng tấn công mãnh liệt, đuôi kiếm vuốt kiếm trảo phá không gian tạo nên âm thanh ầm ầm, cùng tốc độ nhanh tới mức mắt thường không thấy rõ.

Trên cơ thể Chung Nhạc cũng có vết thương, máu chảy. Hắn may mắn né được lợi trảo của đám thi ma cùng đám đuôi kiếm thi thoảng đột ngột đánh úp. Hắn giơ tay khiến Long tướng kiếm khí bay lên, hóa thành những kiếm khí nhỏ như sợi chỉ quay xung quanh thân thể, rồi lao vụt đi trong thông đạo, tuyệt không ngừng lại. Bởi nếu hắn dừng lại thì sẽ bị đàn thi ma vây công, sẽ bị loạn kiếm giết chết.

Long tướng kiếm khí va chạm leng keng với những kiếm quang chi chít bổ tới từ bốn phía. Ảo ảnh Toại Hoàng sau lưng Chung Nhạc đại khai đại hợp, cây kiếm thụ trong tay ảo ảnh lúc thì bành trướng ra ngoài, lúc lại co rụt lại, đánh vô cùng hăng say.

Lúc này Chung Nhạc như tia chớp vụt qua vụt lại trong thông đạo, thậm chí hắn còn bám lấy bức tường thịt, nhanh chóng di chuyển rồi lại giao thủ với đám thi ma đang ùa tới kia.

Tốc độ của hắn cũng đủ nhanh để chạy trên tường thịt cũng không bị rơi xuống.

Trên thực tế, nếu tốc độ một người đủ nanh thì hắn không chỉ có thể chạy trên vách tường vuông góc với mặt đất, mà còn có thể chạy trên không trung, hơn hẳn phi hành.

Giờ phút này Chung Nhạc chính là đang nhanh chóng di chuyển trên vách tường thịt cùng đỉnh thông đạo, cố gắng để tránh bị thi ma vây công. Còn đám thi ma thì đuổi theo sau lưng hắn, cũng nhảy lên thịt tường mà đuổi. Đàn thi ma này có nanh vuốt sắc bén, tốc độ nhanh kinh người, nên chạy trên bức tường thịt cũng cực kỳ nhanh. Dẫu vậy vẫn có thi ma bị kiếm đánh trúng, có con thì bị kiếm khí chém trúng, con thì mi tâm bị vỡ ra những lỗ nhỏ, thi thể rơi xuống mặt đất.

Sau một lúc lâu, Chung Nhạc lảo đảo ngã xuống đất, thở hổn hà hổn hển. Trên người hắn chi chít vết thương, đều là vết thương do kiếm gây ra. Cơ bắp toàn thân hắn đau nhức, chân tay mềm nhũn, gần như ngồi chồm hỗm.

Bịch.

Một con thi ma từ vách tường thịt nhảy xuống khiến mặt đất rung rung. Nó giận dữ gầm lên một tiếng rồi lao tới phía hắn. Con thi ma này vừa phi thân thì đột nhiên vô lực ngã xuống. Chỉ thấy một đạo kiếm khí chui ra từ mi tâm nó, hóa thành một con long tướng nhỏ xíu, nhanh chóng chạy tới bên cạnh Chung Nhạc.

Mà ở đằng sau cách chỗ Chung Nhạc không xa, cỗ xe thi xa kia đột nhiên mở chấn song cửa ra để lộ đôi mắt cửa sổ, sau đó từng cái chân đứng lên, bánh xe quay vòng, nhanh chóng chạy trốn vào trong thông đạo.

– Chém chết nó!

Bên trong chiếc lồng đèn cũ, Tân Hỏa hưng phấn kêu lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.