Dưới đáy biển các loại quang mang chiếu rọi, từng khỏa từng khỏa minh châu phiêu phù trong biển, rọi sáng con đường. Không bao lâu sau, bọn họ đã đi tới trước một tòa cung điện dưới đáy biển sâu. Chỉ thấy trước cung điện có mấy nàng thiếu nữ đã hi hi ha ha đùa giỡn, bơi qua bơi lại, vô cùng vui vẻ tường hòa.
Chung Nhạc nhìn thấy các nàng, nhất thời yên lòng. Những thiếu nữ Hải Yêu này đều biết tu luyện, hơn nữa đều là tu luyện công pháp của Kiếm Môn. Hẳn là Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà đã truyền thụ cho các nàng.
Mà bộ dáng bề ngoài tòa cung điện dưới đáy biển này cực kỳ cổ lão, hẳn là không phải do Quân Tư Tà và Khâu Cấm Nhi xây dựng nên, mà là di lưu từ thời Thượng Cổ.
Trong tòa cung điện không ngừng vang lên thanh âm nữ tử thanh lệ, cũng không thể xác định được ngôn ngữ. Thanh âm này mang theo cảm giác vui vẻ, trong thanh âm ẩn chứa đại đạo ảo diệu, so với thanh âm của bất luận Ca giả Ca Giới nào cũng đều thâm ảo hơn. Trình độ thâm ảo thậm chí ngay cả Chung Nhạc cũng cảm thấy khó hiểu. Nhưng nghe được thanh âm này, các loại văn lộ Đồ đằng trong cơ thể hắn đều có chút cộng minh cộng hưởng. Chính là đại đạo giao cảm!
Nhất là đạo đại Lục Đạo Luân Hồi mà hắn đã luyện ra kia, không ngờ lại cộng minh với đạo thanh âm này. Các loại văn lộ Đồ đằng không ngừng chấn động, biến hóa. Những điểm sai lầm nào đó trong các đạo văn lộ Đồ đằng, cho dù là Chung Nhạc và vị Giới Chủ kia cũng chưa hề phát hiện, không ngờ được uốn nắn, trở nên hoàn thiện trở lại.
Hắn thậm chí còn cảm giác chính mình đã đắm chìm vào trong tiếng ca, trái tim trong nhục thân đã biến mất của chính mình đang phanh phanh nhảy lên, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có khả năng khôi phục lại nhục thân vậy.
- Nhạc tiểu tử, thanh âm này là tiếng ca của Tiên Thiên Thần Ma, chính là dùng Tiên Thiên Thần Ngữ phát ra!
Lúc này, Tân Hỏa chợt kinh ngạc nói:
- Kỳ quái! Lẽ nào trong Ca Giới này đã sản sinh ra một tôn Tiên Thiên Thần Ma? Không đúng! Không đúng! Ca Giới hình thành thời gian ngắn ngủi, căn bản không thể sản sinh ra Tiên Thiên Thần hay Tiên Thiên Ma. Hẳn là kẻ mở ra Giới này chính là một tôn Tiên Thiên Thần Ma! Nàng sau khi mở ra Giới này, đã nghỉ ngơi đây, còn hát lên một ca khúc!
Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn, trong đầu không tự chủ được xuất hiện một màn hình ảnh. Một nàng thiếu nữ tịnh lệ thoát tục, phất tay mở ra Ca Giới, sáng tạo ra chúng sinh. Các Ca giả trong Ca Giới duyên dáng nhảy múa, tiếng ca du dương. Mà nàng thiếu nữ tịnh lệ kia tùy tiện vung tay lên, xây dựng dưới đáy biển một tòa cung điện để nghỉ ngơi. Khi tỉnh lại, nghe được tiếng ca bên ngoài, nàng cũng cất lên giọng hát, hát ra một khúc, phát ra sự vui vẻ trong lòng chính mình. Mỹ nhân đã đi xa, nhưng tiếng ca thì lưu lại tới vĩnh hằng. Một màn cảnh tượng này, đẹp tới mức khiến cho người ta ngây ngất.
- Kẻ thí nghiệm Lục Đạo Luân Hồi trong cái Lục Đạo Giới này lại là một tôn Tiên Thiên Thần Ma, hơn nữa còn là một nữ Tiên Thiên Thần Ma!
Chung Nhạc không khỏi tán thán, trong lòng có chút ảo não:
- Đáng tiếc! Ta xuất thế quá muộn, hơn nữa bản lĩnh thấp kém, không thể tận mắt nhìn thấy tràng cảnh nàng ở đây chỉ điểm giang sơn, mở ra một Giới lại một Giới… Bất quá, có thể nghe được tiếng ca của nàng, đã là cơ duyên khó được rồi!
Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà rơi vào Ca Giới, phát hiện ra nơi này cũng đã có thời gian ba mươi năm. Ba mươi năm không ngừng nghe tiếng ca Tiên Thiên Thần Ma kia, chỗ tốt các nàng nhận được chắc cũng là không cách nào tưởng tượng nổi.
- Khách quý, hai vị Cung chủ đã đợi rất lâu rồi!
Lúc này, một nàng thiếu nữ đi ra cửa cung, hạ thấp người nói.
Chung Nhạc cất bước đi vào cung điện, tinh thần ba động, nói:
- Tam Thọ, ngươi lưu lại bên ngoài!
Ma Tam Thọ lưu lại bên ngoài chờ đợi. Trong cung điện, Chung Nhạc nhìn thấy hai nàng thiếu nữ đang mỉm cười nhàn nhạt đứng trước mặt chính mình. Một nàng anh tư hiên ngang, một nàng ánh mắt ôn nhu.
- Cấm Nhi, sư tỷ…
Tinh thần Chung Nhạc ba động, sãi bước tiến lên phía trước, nghĩ muốn ôm hai nàng nữ tử vào trong ngực. Nhưng hắn rất nhanh đã dừng bước lại. Thân thể hắn hiện tại vẫn là thân khô lâu, lo lắng sẽ khiến cho hai nàng sợ hãi.
Nào ngờ Quân Tư Tà đã cười khúc khích, chủ động tiến lên phía trước, thoải mái ôm thân khô lâu hắn một cái, cười tủm tỉm nói:
- Chung sư đệ, bất luận biến thành bộ dáng gì thì ngươi cũng chính là ngươi, ta sao có thể sợ ngươi được?
Chung Nhạc mở miệng cười lớn, lại không phát ra thanh âm nào, giơ tay ôm lấy nàng.
- Chỉ là có chút cấn cấn khó chịu a!
Quân Tư Tà mỉm cười tinh nghịch, nói.
Khâu Cấm Nhi cũng tiến lên phía trước, nhào vào trong ngực hắn. Chung Nhạc ôm nàng thiếu nữ này một cái, không dám dùng lực, lo lắng khiến nàng đau.
Hai người rất nhanh tách ra. Chung Nhạc quan sát hai nàng nữ tử, không khỏi tán thán một tiếng. Chỉ thấy hai nàng nữ tử so với trước đây đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Khâu Cấm Nhi không biết nhận được cơ duyên gì, vậy mà đã mở ra Bí cảnh Huyết Mạch, hình thành luân thứ sáu. Mà Quân Tư Tà thì đã thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh, chỉ là chưa đạt được cơ duyên mở ra Bí cảnh thứ sáu mà thôi. Hiển nhiên, các nàng đều đã nhận được cơ duyên rất lớn, đạt được thành tựu không nhỏ.
Tinh thần Chung Nhạc ba động, hỏi:
- Các ngươi làm sao tìm được ta?
Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà liếc nhìn nhau một cái, nói:
- Ta cướp đoạt một phần cơ duyên của Canh Vương gia, đạt được một đạo Thần quang, sau đó liền ly kỳ cổ quái mở ra Bí cảnh Huyết Mạch. Sau khi chúng ta trốn vào đây, đã gặp được mấy vị Ca giả, dẫn chúng ta tới chỗ này, liền lưu lại đây. Cách đây không lâu, tinh thần lực sư ca càn quét khắp nơi, sư tỷ cảm ứng được tinh thần lực của ngươi, đã biến thành một con nhân ngư đi lên mặt biển quan sát, nhìn thấy một vầng đại nhật, trong đó có một con Kim Ô, liền hoài nghi là ngươi!
Quân Tư Tà mỉm cười, nói tiếp:
- Về sau lại nhìn thấy một vầng minh nguyệt bay qua, lúc này mới xác định là ngươi!
- Thì ra là thế!
Ngữ khí Chung Nhạc ngưng trọng, hỏi:
- Các ngươi có hấp thu linh khí linh lực thiên địa của Ca Giới không?