"A...A...Đáng chết mà!" Tóc tai ả bù xù, sắc mặt dữ tợn, đang kiềm nén cơn giận muốn đập hết tất cả mọi thứ.
"Tiểu thư..Tiểu thư người đừng tức giận, nô tì đã theo ý người tung tin đồn bên ngoài, bây giờ thanh danh công chúa Ngân Bình cũng không tốt!" Nô tì thiếp thân của ả- Liễu Hồng sợ hãi, thấp giọng khuyên nhủ.
Ngực Du Tiểu Liên phập phồng dữ dội, trong hai mắt đỏ ửng là lửa giận ngập trời cùng phẫn hận. Từ nhỏ đã được cưng chìu, nâng niu có khi nào ả phải chịu sỉ nhục trước nhiều người vậy chứ, nhớ đến bộ dạng cao cao thượng đại và nụ cười miệt thị cùa Ngân Bình công chúa là ả tức giận đến mấy ngày nay không ngủ được..Chỉ có hủy diệt Ngân Bình công chúa, đánh tan dáng vẻ cao quý đáng chết của nàng ta mới thỏa được nỗi hận trong lòng ả...Móng tay Du Tiểu Liên đâm sâu vào lòng bàn tay, trên ngực còn truyền đến cơn đau âm ĩ.
Du Tiểu Liên nhẹ ngồi xuống ghế, đầu óc dần thanh tỉnh lại, ánh mắt sâu thẳm dần trở nên lạnh buốt.Trong phòng chợt im phăng phắt, một cây kim rơi cũng có thể nghe được,không khí nặng nề dằn kín xung quanh.
Liễu Hồng quỳ gối trên đất, không dám ngửa đầu lên.
Sau một lúc, rốt cuộc Du Tiểu Liên cũng từ từ mở miệng, phá vỡ bầu không khí nặng nề lúc nãy:" Ngươi đem văn phòng tứ bảo lại đây cho ta"
Liễu Hồng tuân mệnh đi, nhanh chóng quay lại đem giấy và bút mực bầy ra cho Du Tiểu Liên.
Du Tiểu Liên viết nhanh một loạt tên dược liệu trên giấy, rồi đưa cho Liễu Hồng
"Đem những thứ này lén lút mua về , cẩn thận đừng để ai trông thấy" Du Tiểu Liên nhếch môi, con ngươi sâu hoắm lóe ra tia sáng đen tối không thể hiểu được.
"Tiểu thư những thứ dược liệu này..." Điều có độc nha.Nhìn thấy sắc mặt lạnh lẽo của Du Tiểu Liên , Liễu Hồng nuốt nửa câu còn lại vào bụng, trên mặt có chút chần chờ.
"Cứ theo đó mà làm đừng hỏi nhiều!!" Du Tiểu Liên phất tay, cho Liễu Hồng lảo đảo lui xuống.
Nhìn bóng lưng gầy gò của Liễu Hồng trước mặt, trong mắt ả lóe lên vài phần độc ác cùng khoái trá.
Ta sẽ để Ngân Bình công chúa mang danh " Độc nữ" ai ai cũng khinh bỉ, xem nàng ta còn giữ được bộ dạng cao cao thượng đại nữa hay không...ha..ha
Mọi chuyện đã an bài xong, chỉ cần ngồi chờ gió đông thôi!!!
--- ------ ----
Tướng Quân Phủ...
An Quốc cầm cuộn giấy dài đọc, bên trong là tin tức án vệ thu thập và điều tra từng tin đồn gần đây có liên quan đến Ngân Bình.
"Hừ~" Quăng mạnh cuộn giấy xuống bàn, tiếng động vang lên khiến người ta thật sợ hãi, hai gã thị vệ đang đứng bên cạnh cũng giật nảy cả mình,Lưu Tứ vuốt vuốt con tim nhỏ bé sắp nẩy ra ngoài của mình nhìn An Quốc
"Quả nhiên độc ác nhất lòng dạ đàn bà! Ả Du Tiểu Liên này to gan dám hủy hoại thanh danh của Ngân Bình! Ta sẽ kiến ả phải hối hận!!!"An Quốc giận dữ, cầm cuộn giấy ném vào trong chậu than, đôi mắt sẫm tối phản chiếu ánh lửa, lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Ánh mắt An Quốc nặng nề liếc sang Lưu Tứ lạnh giọng ra lệnh:
"Ngươi đi tìm người tung tin tiểu thư Du Phủ có hành vi không đoan chính, cử chỉ bất nhã, thiếu đức hạnh trong cung nên bị Ngân Bình công chúa tốt bụng răn dạy, bởi vì quá hổ thẹn mà ốm liệt giường!!"
Lưu Tứ nghe xong khiếp sợ, hắn hầu hạ tướng quân từ lúc nhỏ đến bây giờ, đây là lần đầu tiên thấy tướng quân dùng thủ đoạn này đối phó người khác, Du tiểu thư này cũng thật xui xẻo. Lưu Tứ vừa nghĩ ngợi vừa tuân mệnh thi hành.
--- ------ ------
Nam Quốc
Trong thư phòng hoàng tử phủ, Hoàng Cẩn thưởng thức một cây bút lông bạch ngọc khắc bạch mai trong tay, trong phòng là hắc y nhân A Tam sắc mặt tái nhợt, cả người đây vết thương dữ tợn, còn đang nhỏ máu tí tách trên sàn nhà, hắn đang run rẩy quỳ dưới đất chờ Hoàng Cẩn phân phó.
"Lần này chỉ là giáo huấn nhỏ..Nếu lần sau còn trái lệnh của ta, ngươi tự biết hậu quả rồi chứ!"
"Tạ chủ nhân khai ân! Tạ chủ nhân khai ân!" A Tam mừng rỡ dập đầu cốp cốp tạ ân. Sau lần hắn hành động thất bại ở Sơn Nam- Tống Quốc trở về, suốt 3 tháng nay ngày nào hắn cũng phải chịu phất roi, đánh đập tàn nhẫn, nếu không phải hắn "da bền thịt dai" chắc là không chống cự nổi.
Hoàng Cẩn phất tay cho hắn lui xuống, Hắn nở nụ cười đẹp đẽ nhìn ám vệ bên cạnh, trong mắt hơi câu lên:
"Chuyện càng ngày càng thú vị rồi...Các ngươi tiếp tục giám thị lão bất tử đó, khi lão xuất quan thì báo cho ta!!"