“Phu nhân, Geoffey tướng quân đã tập kích xe lương của Tinh Hà thành
công, toàn bộ số lương thảo và ma tinh cho ma tinh pháo đã bị phá hủy
hoàn toàn”.
Karla đem đến cho Elena một tờ chiến báo
nói. Hiện tại Franz vẫn chưa tỉnh lại, Elena điều hành mọi việc vẫn rất
trôi chảy mặc dù có hơi miễn cưỡng. Elena vẫn cặm cụi ký vào các văn
kiện chợt ngẩng đầu lên nhìn Karla hỏi.
“Tất cả vẫn cứ thực hiện theo kế hoạch của Thành chủ, còn có nữa sao?”.
“Vâng, phu nhân, thần dược của thành chủ đã tiêu hao hoàn toàn rồi, hiện tại con số tử vong đã bắt đầu tăng”.
Nói đến đây Karla hơi ngừng lại hơi do dự nói tiếp.
“Leona đại nhân vừa theo mật đạo vào pháo đài nói rằng Tsipras Thánh kỵ sĩ dẫn đầu một đội Trừng giới kỵ sĩ hi vọng có thể trợ giúp chúng ta”.
Elena lắc đầu. Dù hiện tại tình hình Bridge khá nguy cấp cũng như rất cần
binh lực nhưng dù Franz có tỉnh lại cũng sẽ không đồng ý đấy. Đây là
cuộc chiến của hai đế quốc, giáo đình nếu tham dự vào thì ý nghĩa chiến
tranh sẽ khác đi dẫn đến các đế quốc khác sẽ đứng lên phản đối. Dù sao
Alex với Leona cũng chưa kết hôn, Alex cũng không có quyền tham dự vào
trận chiến này. Elena hỏi.
“Chị Leona đang ở đâu?”
“Leona đại nhân vừa vào phủ nghe nói thành chủ bị thương liền chạy đến phòng thành chủ rồi”.
“Được rồi, ta sẽ đi gặp trực tiếp chị ấy, mọi việc phía ngoài ngươi giải quyết”.
Nói rồi Elena chậm rãi hướng về phía phòng Franz. Thai nhi đã gần chín
tháng không cho phép cô chuyển động mạnh. Vào trong phòng Elena liền
thấy Leona gầy gò, đầu gục bên giường của Franz, đôi mắt hơi ngấn lệ lo
lắng. Nếu là khi trước chắc chắn Leona đã khóc thật lớn rồi, nhưng trải
qua nhiều chuyện cô đã trưởng thành, mạnh mẽ hơn rất nhiều. Bên cạnh
Leona, Alex thân mặc giáp bạc im lặng đứng bên cạnh cô như một vị thủ hộ kỵ sĩ thầm lặng.
Nghe tiếng mở cửa Alex hơi gật đầu chào Elena, cô cũng nhẹ cười cúi đầu xem như đáp lại. Leona nhìn thấy cô liền hỏi.
“Tình hình của hắn như thế nào?”.
“Franz không sao, Thần sư nói vài ngày nữa có thể tỉnh lại”.
Elena nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường Franz, đôi mắt nhìn hắn tràn đầy nhu
tình. Leona chợt thấy nhói trong lòng, lại nghĩ cũng không nên nhắc đến
chuyện này liền đổi chủ đề hỏi.
“Thần sư nói bao giờ đứa bé sẽ ra đời?”.
Elena nghe vậy hơi nhìn xuống phía bụng mình khẽ vuốt vuốt nói.
“Thần sư nói rằng chỉ còn một tuần nữa. Hi vọng khi đó Franz đã tỉnh lại”.
Nói rồi cô quay sang Alex hơi mỉm cười nói.
“Thay mặt Franz ta cảm ơn sự quan tâm của Thánh kỵ sĩ đến pháo đài. Thế nhưng ngài cũng biết đây, chính là về thân phận của… nên ta không thể đáp
ứng. Ta tin nếu là Franz thì hắn cũng sẽ quyết định như vậy”.
Alex như dự liệu từ trước hơi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, hắn đưa tay lên lấy
xuống huy hiệu Thánh kỵ sĩ trên ngực thu vào giới chỉ nói.
“Vậy nếu ta chiến đấu với danh nghĩa là bạn trai của Leona thì chắc sẽ không có vấn đề gì chứ”.
Lần này không chỉ có Elena ngạc nhiên mà chính Leona cũng ngạc nhiên, cô
hơi đỏ mặt nhưng cũng không phản bác, nếu là trước kia chắc chắc hiện
tại Alex đã bị đốt cháy đen hoặc ít ra là cũng dính người lên tường.
Elena khôi phục tâm tình nói.
“Vậy xin cảm ơn Thánh kỵ sĩ, Karla sẽ an bài vị trí chiến đấu cho ngài. Nhưng trên chiến trường
mong ngài nghe sự chỉ huy của Salah”.
“Tốt”.
Đối với việc này Alex cũng không có ý kiến. Quen biết Franz lâu như vậy
Alex tất nhiên biết dưới trướng Franz có một đám thuộc hạ, tuy thực lực
của bọn hắn không thể so với Franz nhưng cũng rất khó chơi, nhất là sự
quỷ quyệt của nhẫn thuật.
“Cái gì? Ngươi nói đoàn vận lương bị tiêu diệt, bảy nghìn người, đến bảy
nghìn người bị tiêu diệt mà quân đội ở Etihad một bóng cũng không thấy
là như thế nào?”.
Bên kia chiến tuyến Jarod giận dữ
quát lên với binh lính thám báo. Mới vừa rồi bọn hắn vừa quyết định oanh tạc sập tường thành rồi mới tấn công ngay sau đó liền nhận được tin
đoàn vận lương bị diệt sạch. Không có ma tinh, ma tinh pháo cũng chỉ là
một đống sắt vụn. Mặt khác lương thực của bọn hắn cũng đã cạn, Jarod
lệnh cho binh sĩ đi cướp bóc xung quanh thế nhưng giờ hắn mới nhận ra
rằng bên ngoài hoàn toàn không có dân chúng, làng mạc bị đốt cháy, ruộng đồng đều bị thu dọn sạch sẽ, cái nào không thu được liền đốt đi. Ma
tinh và lương thực không có lấy gì công thành.
“Bẩm
điện hạ, quân địch phục kích ở gần giao giới của Etihad và Bridge, sau
khi nhận được pháo hiệu binh lính liền nhanh chóng tới cứu viện thế
nhưng bộ đội vận lương đã bị tiêu diệt, một người cũng không sống sót”.
Tiểu binh cắn răng đè nén nỗi sợ hãi nói. Mặc dù nói hắn chỉ là thám báo thế nhưng ai biết đâu vì thất bại tâm tình không tốt điện hạ lại một đao
chém hắn đây này. Jarod dựa lưng ra đằng sau ghế phất tay.
“Ngươi ra ngoài đi”.
Tiểu binh như được đại xá vội chạy đi. Lúc này trong soái trướng im bặt, ai
cũng không nói gì. Không khí trong trướng như bị đè nén lại, chưa bao
giờ quân đội Tinh Hà lại bị đánh bại thê thảm như lúc này. Lão tướng
Rize đứng lên nói.
“Điện hạ, theo ta chúng thần chúng
ta nên rút quân đánh vào mặt sau của quân đoàn Hổ Gầm, chỉ cần pháo đài
Weals thất thủ hai quân liên hợp lại Bridge tất nhiên sẽ bị phá”.
“Không được”.
Lão tướng quân vừa dứt lời Jarod đã ngay lập tức phủ quyết.
“Chẳng lẽ chúng ta lại thua bọn Zenit sao, phải nhờ đến bọn hắn mới phá được pháo đài”.
“Thế nhưng hiện giờ…”.
Rize lại muốn ngăn cản nhưng Jarod liền cắt ngang.
“Lão tướng quân không cần nói nữa. Ta không tin một tòa pháo đài làm sao có
thể chống lại mười vạn quân đội tấn công. Ngày mai chúng ta sẽ đầu nhập
tối đa quân đội vào chiến trường. Ta sẽ san bằng cả Bridge”.
Sau khi cuộc họp của bộ chỉ huy Tinh Hà đế quốc kết thúc, lát sau Karla đã
mang đến cho Elena một phần báo cáo. Vừa nhìn lướt qua Elena sắc mặt
biến đi liền ra lệnh.
“Triệu tập mọi người, họp khẩn cấp”.
Năm phút sau mọi người đã đến phòng họp đầy đủ. Ngoài Tử thần còn có cả
Alex và Leona. Elena chủ trì cuộc họp đưa cho mỗi người xem phần báo cáo nói.
“Theo tin tình báo ngày mai Tinh Hà sẽ đầu nhập
vào cả mười vạn quân để tấn công pháo đài. Mọi người đều từng chỉ huy
qua chiến trận có ý kiến gì sao?”.
“Bọn chúng điên rồi, đây chính là nướng quân”.
Leona hít vào một hơi sâu, không hiểu vì sao Tinh Hà đế quốc lại điên cuồng
như thế. Mười vạn quân tuy rất lớn nhưng đây là một tòa pháo đài vững
chắc thế nhưng với điều kiện không có ma tinh pháo trợ giúp bọn hắn lại
tấn công như thế sao? Alex hơi nhíu mày nói.
“Bọn hắn
không điên. Tuy bọn hắn sẽ thiệt hại nặng nhưng chúng ta khó lòng thủ
được pháo đài. Chúng ta cần hiện giờ chính là thời gian”.
Salah cũng gật đầu đồng ý với Alex nói.
“Hiện tại binh lính của chúng ta chỉ còn hơn hai vạn, vừa đủ dàn trải trên
pháo đài, thế nhưng bọn hắn cứ luân phiên tiến công ta không chắc sẽ thủ được bao lâu”.
“Ý ngươi là phải thu hẹp lại phạm vi chiến trường?”.
Gilliam nhíu mày nói. Salah gật đầu.
“Đúng vậy, theo ta thấy tốt nhất nên lui vào phủ thành chủ, nếu thu hẹp phạm
vi chúng ta hoàn toàn cố thủ được trong vòng một tuần”.
“Thế còn dân chúng thì sao?”
Gilliam tiếp tục nghi vấn, lần này Karla mới mở miệng nói. Đến đây tất cả đều
trầm mặc. Quân đội có thể lui vào trong phủ thành chủ nhưng dân chúng
thì sao. Mười vạn dân chúng không thể nhét vào phủ thành chủ được. Nhưng nếu bỏ mặc dân chúng thì bọn họ còn là quân nhân sao? Dù họ chiến thắng liệu họ còn mặt mũi để đối diện dân chúng Ala sao?
“Ta cần ba ngày”.
Elena bỗng nói. Thấy mọi người hướng về phía mình Elena hít một hơi nói.
“Ta cần quân đội phải thủ được pháo đài trong ba ngày. Trong khi đó chúng
ta sẽ đưa dân chúng vào phủ thành chủ rút lui theo mật đạo, đồng thời
mọi vật tư cũng phải chuyển ra sau núi đảm bảo cho dù pháo đài thất thủ
chúng ta cũng vẫn có thể chiến đấu”.
Tất cả mọi người
sửng sốt. Phải biết mật đạo chính là bí mật của mỗi pháo đài. Nhưng hiện giờ lộ ra rất có thể ảnh hưởng đến an nguy của pháo đài. Nhìn mọi người ngạc nhiên Elena cười khổ nhưng đầy quyết tâm nói.
“Mật đạo lộ ra chúng ta có thể đào cái khác, nhưng để dân chúng bị tàn sát
thì chúng ta không còn mặt mũi nào để sống trên đời nữa”.