Javid vô cùng phiền muộn, hắn không ham muốn quyền lực, chỉ một lòng
chuyên tu võ đạo, thế nhưng thân là một thần tử của Tinh Hà đế quốc, dù
đã là một cường giả nửa bước vào Thần cấp, thế nhưng hắn vẫn phải tuân
lệnh của đại đế. Thế nhưng hết lần này đến lần khác hắn lại gặp phải hai vị trưởng lão nhà Bonaparte, là ân nhân của hắn, hắn phải làm sao cho
phải chứ. Nên trong suốt cuộc chiến Javid đánh thì đánh nhưng chưa bao
giờ dùng hết toàn lực. Chỉ khi chiến đấu với Nhị trưởng lão hắn mới vận
dụng lực lượng xảo diệu đánh trọng thương Nhị trưởng lão mà không tổn
thương đến tính mạng.
Hai vạn đại quân Tinh Hà đế
quốc chậm rãi lui về phía sau, không khí đều là một mảnh ảm đạm, không
còn uy phong như lúc vừa mới xuất quân nữa. Javid thở dài một tiếng. Tuy hắn là một cường giả nhưng hắn không phải là một tướng quân giỏi, lòng
hắn có quá nhiều vướng bận, lại không quyết đoán. Javid tự biết bản thân của mình nên trong quân vụ hắn không hề xen vào chỉ như thiên lôi sai
đâu đánh đó.
“Vương gia, đã đến Diệp Thiên cốc rồi”.
“Ồ”.
Nghe binh lính báo cáo Javid lại khẽ nhíu mày, mí trái hơi giật giật như một dự cảm không lành. Hắn truyền lệnh.
“Toàn bộ binh sĩ cảnh giới, nhanh chóng vượt qua thung lũng”.
“Tuân lệnh”.
Binh sĩ hô lên một tiếng, thế nhưng Javid cảm nhận được bọn họ chủ quan.
Đúng vậy, là chủ quan. Bên trong thung lũng đều là một mảnh điêu tàn,
không có chỗ ẩn nấp, làm sao có thể mai phục được chứ. Trong đầu binh
lính đều là một ý nghĩ như vậy, thế nhưng lệnh đã truyền xuống nên bọn
họ cũng giả bộ cảnh giới một chút rồi chậm rãi tiến vào trong thung
lũng.
Diệp Thiên cốc hai bên đồi trọng, cây cối cháy
đen trụi, đất đai bị xói mòn, bạc màu nghiêm trọng, là một mảnh đất chim không thèm ỉa, yên ắng lạ thường. Đại quân Tinh Hà xếp một đội hình dài từ đi vào bên trong, bước chân không đồng đều trên con đường đất đá
phát ra tiếng xạt, xạt. Ngoài ra không còn một thứ âm thanh gì khác.
Javid cưỡi ngựa đi bên cạnh đại quân, tinh thần tỏa ra khắp thung lũng
cảnh giới, dò xét, đảm bảo rằng sẽ không có phục binh mai phục. Bỗng
nhiên hắn cảm nhận được một tia ma pháp liền biến sắc hô lên.
“Toàn quân phòng ngự”.
“Thủy độn, phượt thác chi thuật”.
Ầm, ầm.
Từ đầu kia của thung lũng, một con sóng cao hơn năm mét bỗng nhiên xuất
hiện lấy thế sét đánh đổ bộ vào đội hình của Tinh Hà binh sĩ. Binh lính
Tinh Hà đế quốc biến sắc mặt vội vàng mở ra đấu khí đính trụ lại với cơn sóng thần, con sóng tuy không gây nguy hiểm đến tính mạng cho họ nhưng
đội hình nghiêm chỉnh bị phá vỡ hoàn toàn, binh sĩ nằm la liệt dưới đất
đánh rơi vũ khí, thân hình ướt nhẹp, trông giống như những khất cái
ngoài đường hơn là binh sĩ trong quân.
Thế nhưng nguy
hiểm nhất đối với bọn họ đó là trên trời, một đám hồng vân đang tụ tập
lại ngày càng lớn, không khí tụ tập lại tạo ra áp lực thật khó chịu, rõ
ràng có người đang sử dụng một ma pháp cường đại hỏa hệ chuẩn bị tấn
công họ.
“Không gian kiếm, phá không”.
Javid cũng cảm nhận được hỏa hệ nguyên tố tụ tập khổng lồ, nếu như để ma pháp này được phát ra đại quân của hắn chỉ còn nước toàn diệt. Javid vung
kiếm lên, một tia kiếm khí vô sắc khổng lồ phá tan thiên không đúng như
cái tên của nó phóng lên trời xé tan đám hồng vân ra làm hai mảnh.
“Phốc, phốc”.
Hai bên sườn núi có thể nghe tiếng người bị trọng thương phun máu do bị ma
pháp phản phệ, đám hồng vân nhạt dần, có vẻ bắt đầu tán đi. Đứng trên
đỉnh núi Franz lắc đầu.
“Ma pháp sức phá hoại lớn hơn so với nhẫn thuật nhưng phát ra lại quá chậm”.
Một màn vừa rồi là ma pháp “lưu tinh hỏa vũ” do một đội hai mươi trung cấp
ma pháp sư liên hợp tạo thành, thế nhưng tốc độ thi pháp quả thực quá
chậm, vừa mới hình thành hồng vân liền bị một kiếm của Javid chém đôi
dẫn đến hơn nữa ma pháp sư bị phản phệ.
“Tấn công”.
“Giết”.
Lúc này hai bên sườn núi bỗng xuất hiện hàng loạt thân ảnh chui từ dưới đất lên phủ kín hai bên đồi trọc. Binh sĩ Ala đông như kiến từ dưới lòng
đất chui lên, đưa tiễn quà mừng cho Tinh Hà binh sĩ là những trận mưa
tên rợp trời trút lên đầu bọn hắn.
A, a,…
Binh sĩ Tinh Hà đế quốc trúng tên kêu lên thảm thiết, không có đội hình,
quân đội bình thường căn bản chỉ là cái bia ngắm cho cung tiễn thủ. Bị
đánh bất ngờ nhất thời Tinh Hà đại quân bị tổn thương thảm trọng. Javid
mắt như muốn nứt ra nhìn từng binh sĩ ngã xuống dưới làn mưa tên. Hắn
nhìn thân ảnh đứng trên đồi kia, chính là người trẻ tuổi nhà Bonaparte
đã phát ra một kiếm kinh thiên lúc trước. Javid phá không bay lên, cung
tiễn đối với hắn không hề có uy hiếp, mũi tên vừa cách hắn nửa mét liền
hóa thành bụi phấn.
Bay lên không trung nhìn xuống
Javid mới phát hiện ra số lượng binh lính Ala không phải là một, hai vạn mà là tròn sáu vạn binh sĩ bao vây một cái thung lũng chỉ dài hai dặm
vuông. Hai bên đồi trọc đầy rẫy những hố sâu được đào thành hình vuông,
binh sĩ Ala chính là ẩn nấp bên dưới mà mai phục đại quân Tinh Hà đế
quốc.
“Làm sao có thể, không phải Ala chỉ có sáu vạn quân phía trước thôi sao? Tại sao lại có sáu vạn quân khác ở nơi này?”.
Javid không thể tin nói. Franz đứng trên đỉnh núi nhìn xuống chiến trường lạnh nhạt nói.
“Đơn giản là thám báo của ngươi chỉ là một phân thân của ta và ở sơn cốc kia không hề có một quân mai phục nào cả”.
Franz đã sớm giăng bẫy Javid, hắn đem sáu vạn quân dùng thổ độn tạo ra những
hang động lớn dưới lòng đất mai phục Tinh Hà đại quân, mặc khác lại dùng phân thân tiêu diệt thám báo của Tinh Hà đế quốc rồi giả dạng truyền
tin tức giả, lại nhờ Tam trưởng lão đi lừa gạt Javid. Ngay từ đầu hai
vạn binh sĩ Tinh Hà đế quốc đã xác định là không thể quay về.
“Vẫn còn cơ hội xoay chuyển. Không phải sao?”
Javid cũng không tức giận mà lạnh lùng nhìn Franz, trong ánh mắt tràn đầy
chiến ý. Một kiếm ngày đó, hắn cảm nhận được thanh niên này chính là
chìa khóa để mình bước vào Thần cấp. Franz lạnh nhạt đáp.
“Phụng bồi thôi”.
“Tốt”.
Hô lên một tiếng Javid liền không khách khí xuất chiêu. Không gian kiếm
pháp biến ảo muôn phần. Gần như là thuấn di Javid liền xuất hiện trước
mặt Franz, đại kiếm đưa lên quá đầu chém xuống.
“Trảm”.
“Ầm”.
Đất đá nổ tung, trên sườn núi để lại một vết cắt cơ hồ đem quả núi nhỏ cắt
làm hai. Thế nhưng tuyệt nhiên không có thân ảnh của Franz.
“Lực lượng không gian quả nhiên huyền diệu”.
Franz đứng ở quả đồi đối diện cảm thán nói. Nếu không phải sớm đặt “phi lôi
thần ấn” thì hắn phải đón đỡ một kiếm vừa rồi. Tuy Franz chắc chắn có
thể đón đỡ được nhưng hắn biết lực lượng của Javid rất lớn, cứng đối
cứng chỉ ăn lấy thiệt thòi.
“Không gian lực lượng?”.
Javid cũng kinh ngạc nhìn Franz, khi chém xuống hắn rõ ràng thấy được Franz
trong chớp mắt biến mất và xuất hiện bên kia đồi, tốc độ còn nhanh hơn
hắn một phần ngàn giây. Đừng xem thường một biến số nhỏ như thế. Cường
giả giao đấu tốc độ không thể dùng lẽ thường so sánh, chính vì vậy khi
khiêu chiến cường giả, những nhẫn thuật dùng ấn pháp đều tỏ vẻ thua
thiệt rất nhiều.
“Chỉ giáo rồi”.
Franz rút ra Kusanagi vẽ ra một đường ánh trăng bạc, thế nhưng không giống
như bình thường thân kiếm tỏa ra màu xanh trắng lôi điện mà tỏa ra màu
đỏ vàng của hỏa diễm. Chakra chuyển hóa, thân kiếm như bùng cháy phát ra ngọn lửa mãnh liệt.
“Uchiha kiếm thuật hỏa phong”.
Franz nhún một cái bay lên không trung, Kusanagi rực sáng ánh lửa chém về
phía Javid, năng lượng không ngoại phóng mà hóa thành nội liễm. Chakra
gia cố lên thân kiếm không tăng tính sắc bén và tê liệt nhưng tạo thêm
lực sát thương cho chiêu thức. Uchiha kiếm thuật hỏa phong chủ yếu là
vận dụng hỏa hệ lực lượng, Franz dựa theo lý thuyết việc truyền chakra
lôi hệ lên kusanagi thay bằng chakra hỏa hệ.
“Oanh”.
Javid cũng không tránh né mà cứng đối cứng, hỏa hệ chakra như đụng một bức
tường vô hình bị cản lại phát ra một tiếng nổ mạnh mẽ. Franz ngay lập
tức đạp chân trên không, cơ thể xoay ba trăm sáu mươi độ rơi xuống mặt
đất, dư chấn từ hai chân truyền xuống tạo ra hàng loạt vết nứt trên mặt
đất khô cằn.
“Không gian kiếm pháp, đoạn khí lưu”.
Kiếm khí vô sắc hướng Franz mà chém tới, lúc Franz định đón đỡ thì bỗng dưng kiếm khí biến mất, phía sau hắn không khí bỗng dưng bị cắt ra làm hai,
một cỗ đấu khí khổng lồ hướng lưng của Franz đập đến.
“Ầm”.
Đấu khí va chạm vào Franz phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, bụi đất bay lên mù mịt. Kiếm chiêu trúng đích nhưng trên mặt Javid đầy vẻ ngưng
trọng. Hắn cảm nhận được bên trong đám bụi kia đang phát ra từng trận
năng lượng cường đại.
Bụi mù dần dần tán đi, quả nhiên Franz vẫn đứng sừng sững nơi đó. Nhưng bao quanh hắn là một lồng ngực
Susanoo màu vàng chói mắt. Tuy hắn không bị tổn thương thế nhưng sau
lưng Susanoo đã bị phá vỡ một khối. Lực phòng ngự của Susanoo theo sức
mạnh của hắn mà tăng lên, bây giờ có thể gọi là phòng ngự siêu cường,
thế nhưng Javid chỉ một kiếm cũng đã có thể hơi phá vỡ được phòng ngự sơ cấp của Susanoo đủ thấy Javid đối với kiếm đạo rất có thiên phú.
Như vậy không phải nói rằng kiếm pháp của Franz không bằng Javid, thứ nhất
chủ tu của Franz không phải là kiếm đạo mà là nhẫn thuật, thứ hai là
Franz không biết bay, trong khoảnh khắc giao chiến hắn chỉ có thể tung
ra nhiều đòn nhất có thể, nếu đối phương quá mạnh mẽ chỉ có thể lựa chọn rút lui mà mất đi thế công. Trường hợp này đúng với Javid. Khi Franz
rơi xuống, Javid liền có thời cơ phóng ra chiêu thức làm Franz ăn thiệt
thòi lớn.
“Đúng là kiếm đạo ta không bằng ngươi. Thế nhưng ngươi không thể đánh bại được ta”.