Nhân Lộ Thành Thần

Chương 1: Cẩu Hệ Thống



Đại vận thế giới với diện tích rộng lớn, bao la vô ngàn.

Đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, thực lực vi tôn thế giới, con người có thể rời núi lấp biển, hái nhật nguyệt, hủy sao trời, tông môn, triều đại mọc lên san sát, khắp nơi đều tôn sùng vũ lực thế giới. Cảnh giới tu luyện được chia thành 12 giai đoạn:

Luyện khí,thông kinh, tẩy cốt,hoán huyết,thăng hồn,luyện tâm, ngộ pháp,khai pháp,lĩnh vực,tầm đạo, hợp đạo, đại đạo.

Trong truyền thuyết còn có phía trên đại đạo cảnh nhưng quá hư vô mờ mịt, chưa ai chạm tới.

Phía bắc của đại vận thế giới,tại Hoàng Minh đại triều phủ tể tướng,có một vị công tử đang nằm phơi nắng, xung quanh hắn người hầu kẻ hạ nhiều không đếm xuể.

Vị công tử này ngọc thụ lâm phong,khí chất trác tuyệt,người đẹp như tranh vẽ, nụ cười ấm áp như gió xuân, không ai khác chính là con trai của tể tướng, được xưng là đương đại đệ nhất thiên tài của Hoàng Minh đại triều, vô số công tử thế gia nịnh bợ, vô số thiên kim tiểu thư si mê theo đuổi mà điên cuồng.

Hắn chính là Lâm Vũ,có cực phẩm linh căn làm ít mà công to, lại lĩnh ngộ huyền minh kinh thượng phẩm công pháp,tu vi thâm hậu.

Công pháp được chia thành hạ phẩm công pháp,trung phẩm công pháp,thượng phẩm công pháp,linh phẩm công pháp, thần phẩm công pháp, thánh phẩm công pháp.

Chưa đến hai mươi Lâm Vũ đã đến hoán huyết cảnh cường giả, người người tôn sùng.

Và tất nhiên Lâm Vũ là một kẻ xuyên việt giả, kiếp trước hắn là cô nhi cũng tên Lâm Vũ, sau đó hắn bị một tổ chức khủng bố bắt làm vật thí nghiệm và được đào tạo làm sát thủ,nhưng không may hắn đã mất mạng trong khóa huấn luyện địa ngục ấy.

Sau đó hắn xuyên việt, trở thành Lâm vũ hiện tại.

Đây đã là ngày thứ ba Lâm Vũ đến thế giới này,so với kiếp trước khốn khổ của hắn thì hiện nay Lâm Vũ vô cùng hài lòng, ngày ngày sơn hào hải vị,người hầu kẻ hạ,sống trong nhung lụa, cuộc sống trôi qua vô cùng thoải mái.

Là một tên xuyên việt giả,tất nhiên phải có kim thủ chỉ, Lâm Vũ chính là đang đợi kim thủ chỉ.

Trời không bao giờ phụ lòng người,đang lúc Lâm Vũ phơi nắng thì một thanh âm trong trẻo tại bên tai Lâm Vũ vang lên:

“Đinh phát hiện kí chủ hợp lệ, trói chặt hệ thống thành công”

“ Đinh,hệ thống sát xuyên việt giả bắt đầu kích hoạt”

“Đinh, hệ thống kích hoạt thành công”

Lâm Vũ......hắn mộng “ ha ha...có thể ta nghe nhầm đi, hệ thống sát xuyên việt giả là cái quỷ gì”

Đinh hệ thống không do dự trả lời còn đang mộng bức Lâm Vũ “ hệ thống là do ngàn vạn oán niệm của các thiên tài,các đại boss của vô số vũ trụ vẫn lạc trong tay người xuyên việt tập hợp mà thành.Vì cái gì người xuyên việt luôn đi lên đỉnh phong nhân sinh,cưới bạch phú mỹ,còn bọn hắn chỉ có thể làm đá kê chân.Vì thế hệ thống được hình thành để giết các vị xuyên việt giả và kí chủ là người đầu tiên hệ thống lựa chọn.”

Lâm vũ tiếp tục một mặt mộng bức.

Chưa kịp để Lâm Vũ hoàn toàn tỉnh lại,âm thanh hệ thống lần nữa vang lên” chúc mừng kí chủ được tặng tân thủ gói quà lớn phải chăng mở ra”

Lâm Vũ suy nghĩ một hồi, không biết làm sao trong lòng cảm giác bất an càng lúc càng lớn, hắn do dự một lúc sau đó trực tiếp cự tuyệt ” không mở”

Đinh “ Đại lễ bao đang được mở ra....”

Lâm vũ mộng bức,vội vàng hô lớn “uy, ta không có mở, hệ thống ngươi nghe không, ta không mở,ta cự tuyệt.

Đinh “ chúc mừng túc chủ nhân phẩm bạo phát,nhận được phần thưởng đặc biệt: thân bại danh liệt, nhà tan cửa nát,vạn chúng khinh bỉ”

Lâm Vũ “ cái quỷ gì ta nghe nhầm sao, nhà tan cửa nát, thân bại danh liệt, vạn chúng khinh bỉ.”

Chưa kịp phản ứng, xung quanh hắn bỗng dưng có vô số quan binh ập tới, cầm đầu là đội trưởng ngự y vệ Trần Cương tu vi đã đạt tới luyện tâm cảnh cường giả.

Không cho Lâm Vũ thời gian.Trần Cương đã tiến lên phong ấn tu vi của hắn,Lâm vũ muốn phản kháng nhưng tu vi cách biệt quá lớn, hắn chỉ có thể thúc thủ chịu trói, sau đó dưới sự áp dải của vô số binh mã, hắn bị tống giam vào địa lao.

Ngày thứ hai,Lâm Vũ được dẫn đến trước hình bộ để thẩm vấn, nói thật đến bây giờ Lâm Vũ cũng vô pháp biết mình bị tội gì.

Trước mặt Lâm Vũ là một vị râu cá trê mập mạp quan văn, còn Lâm Vũ thì đang quỳ trước mặt hắn,cả người mình đầy thương tích.

Lâm Vũ nhận ra hắn là hình bộ thượng thư Viễn Như Hầu, trước là một trong số những kẻ nịnh bợ mình nhưng hiện nay, Lâm Vũ thở dài hổ xuống đồng bằng chó cũng khinh.

Viễn Như Hầu dùng ánh mắt trêu trọc, mỉa mai trần trụi nhìn hắn,giọng đầy khiêu khích hỏi:

“Lâm Vũ,ngươi biết tội”

Ngay lập tức âm thanh của Lâm Vũ vang lên

“không biết”

Viễn Như Hầu ngoài mặt giả vờ tức giận nhưng trong lòng vô cùng thoải mái,thấy trước kia Lâm Vũ cao cao tại thượng nay há không phải quỳ trước mặt hắn,mặc hắn chém giết.

Thế gian vốn là thấy lợi thì theo, trước Lâm Vũ còn cao cao tại thượng thì a dua nịnh bợ, nay xa cơ thì trâm trọc,khinh thường, trong lòng lại thấy vô cùng thoải mái.

Đúng là thế gian vật đổi sao rời,nhân tâm không cổ.

Viễn Như Hầu trong lòng tuy khoái chí nhưng ngoài mặt vẫn giả bộ hét lớn:

“ lớn mật Lâm Vũ,ngươi còn không chịu nhận tội,người đâu đánh hắn trăm trượng”

Trước kia trăm trượng đối với Lâm Vũ không là gì, nhưng nay hắn bị phong ấn tu vi chỉ là phàm nhân, trăm trượng cũng muốn nửa cái mạng của hắn.

Sau khi chịu trăm trượng, cả người Lâm Vũ đã bầm dập không chịu nổi nằm thoi thóp trên mặt đất.

Viễn Như Hầu nhìn Lâm Vũ không che dấu ý cười nói

“Ngươi biết tội”

Lâm Vũ không ngốc,tự nhiên không có ý chống cự cố gắng phun ra một chữ

“biết”

Thấy thế Viễn Như Hầu phá lên cười ha hả

“tốt,tốt Lâm Vũ ngươi cũng có ngày hôm nay”

Sau đó Viễn Như Hầu cầm lên thánh chỉ đầy khinh thường nhìn Lâm Vũ bắt đầu đọc “Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết Lâm Vũ tội ác tày trời, sát cha hại mẹ, thông đồng ma giáo đồ sát bách tính muôn nơi, âm mưu tạo phản nhưng trời cao có đức hiếu sinh, nể tình tể tướng ba đời hiệu trung, Lâm Vũ tuổi trẻ nông nổi không hiểu chuyện, nay tịch thu gia sản, thu hồi kim bài miễn tử,phế bỏ Lâm Vũ tu vi xung đến nam cảnh cả đời làm nô, khâm thử”

Lâm Vũ giờ khắc này vô cùng tỉnh táo,hắn minh bạch tất cả chơi với vua như chơi với hổ, là do nhà hắn công lao áp vua, ba đời tể tướng không phải nói đùa.

Cha mẹ hắn chết không phải hoàng thượng làm hắn liền vặn đầu xuống. Đây là hoàng thượng sợ nhà hắn có dị tâm vì thế quyết định trảm thảo trừ căn.

Còn cái thá gì hắn tuổi trẻ, cái gì nể tình đời đời có công,cái gì có kim bài miễn tử đây đều là hoàng đế dùng biện pháp trấn an lòng người,ba đời nhà hắn làm tể tướng giao thiệp rộng rãi khắp nơi,thế lực to lớn nếu hắn chết tất nhiên có phản loạn xảy ra.

Đây là điều hoàng đế không muốn thấy nhất, lại thêm trong tay hắn có kim bài miễn tử,là gia gia hắn từng lấy mạng chết thay tiên hoàng mới có được. Sau đó được cha giao cho hắn,tất nhiên đây chỉ là vấn đề mặt mũi,nếu hoàng đế không ngại mất mặt mũi trước lê dân bách tính, trước bách quan triều đình thì vẫn có thể coi như không có kim bài miễn tử mà trảm hắn.

Về tình về lý các loại cân nhắc về sau, Hắn Lâm Vũ mới giữ được cái mạng nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.