[Quyển 1] Nhân Ngư Hãm Lạc

Chương 47: 47: Bệnh Viện Sinh Tử Hắn Chỉ Là Một Tên Hề




Gần trưa, nhà bếp nhà nào cũng đều bay ra mùi thức ăn, Bạch Sở Niên huýt sáo, một thân quần vest màu đen, giẫm lên chữ người kéo lên thang máy, tay trái xách rau tay phải xách thịt, tay trái chia ra hai ngón tay cầm hành lá, tay phải kẹp chìa khóa điện thoại di động, ngân nga bài hát, chân đạp mở cửa, lại dùng chân đóng cửa, loạt xà loạt xoạt đi vào phòng bếp, rửa rau thái rau, đổ bột vào nhân thịt thêm gia vị rồi khuấy, đun nước, đeo găng tay nhựa rồi vo viên thành cục bỏ xuống nồi, cuối cùng cho rau chân vịt vào nồi.
Thịt viên trôi nổi trên dưới nồi, Bạch Sở Niên thân đeo tạp dề điểm sóng màu lam đứng bên cạnh nồi thỉnh thoảng dùng thìa khuấy một chút, mùi thơm bay ra ngoài cửa sổ.
Điện thoại di động đặt trên kệ bát đổ chuông hiện lên phần thông báo người gọi là "sếp".
Bạch Sở Niên tùy tiện lau nước ở tay trên tạp dề, ngâm nga bài hát nhận điện thoại.
Ngôn Dật: "Ở nhà suy nghĩ lại thế nào rồi?"
"Cũng vừa vừa rồi." Bạch Sở Niên múc một muỗng canh cúi đầu nếm thử: "Đặc biệt tuyệt vời, tôi ở Tân Tây báo danh vào một lớp học, tìm được ý nghĩa của cuộc sống."
Ngôn Dật: "...!Tháng trước cậu hỗ trợ sở cảnh sát liên minh tham gia cứu hộ căn nhà kim tự tháp, được tính là lấy công chuộc tội, cậu có thể trở về rồi."
Bạch Sở Niên: "? Lớp học tôi còn học chưa xong, đã học được cách tỉa hoa quả rồi, tôi còn ở trong lớp tỉa được một con thỏ đạp ưng, rất đẹp, buổi chiều tôi đưa cho ngài và chú Cẩm."
Ngôn Dật xoa huyệt thái dương: "Không cần.

Buổi chiều cậu đến trại huấn luyện đặc vụ mới, có người đang chờ cậu."

"Ò."
Điện thoại cúp máy, vậy là kỳ nghỉ tuyệt vời của hắn kết thúc rồi.
Bên hông bỗng nhiên nhẹ nhàng khoác lên một đôi tay dài.
Thân thể Bạch Sở Niên cứng đờ một chút, sau lưng liền dán lên một thân thể lạnh lẽo, sau đó, phảng phất như một mảnh bông tuyết rơi vào bên cổ, đôi môi lạnh lẽo hôn lên.
Một sợi tóc vàng buông xuống bên gò má, Bạch Sở Niên quay đầu lại, nhìn thấy một đôi mắt màu lam nước biển mê hoặc người khác.
Chiều cao của Rimbaud phụ thuộc vào việc anh dùng đoạn xương cá nào để chống đỡ thân thể để đứng, ví dụ như lúc này, anh có thể cao như Bạch Sở Niên.
Anh kéo cà vạt lỏng lẻo, mở rộng cổ áo cảnh phục, phóng thích tin tứ tố từ sau lưng ôm eo alpha, bàn tay quấn băng từ vạt áo chui vào áo vest alpha vuốt ve, bề mặt thô ráp của băng ma sát với cơ bụng săn chắc.
"Randi kiblan defuyo nibogi obe." Nhân ngư hời hợt thì thầm bên tai alpha, giọng nói có loại dục vọng nặng nề cùng gợi cảm khiến người ta chậm chạp.
Sau một tháng được cấp pheromone trấn an, nhân ngư đã bước vào giai đoạn cuối của giai đoạn nuôi dưỡng, có thể hiểu đầy đủ ngôn ngữ để thể hiện cảm xúc, nhưng vì hệ thống ngôn ngữ mà anh sử dụng từ khi còn nhỏ khác với con người, vì vậy vẫn còn những khiếm khuyết lớn trong ngôn ngữ nói.
Các giáo sư lão thành của bộ y tế Lliên minh có nghiên cứu về ngôn ngữ nhân ngư, nhưng ngôn ngữ hình thể của các loài cá khác nhau và các loài cá khác nhau thì ngôn ngữ là hoàn toàn khác nhau, cho đến nay con người cũng không thể giải mã hoàn toàn ngôn ngữ của nhân ngư, chỉ có một số từ phổ biến có thể được xác định:
Ví dụ, "Randi" có nghĩa là mèo, nhưng đặc biệt đề cập đến những loài có miếng đệm móng vuốt màu hồng, những con mèo thông thường khác thì đọc là "Rando".
"Kadin" Có nghĩa là chờ đợi, sau này.

"Obe" Có nghĩa là tình dục.

Giao kết...
Yết hầu Bạch Sở Niên lên xuống, cúi đầu đem canh thịt viên múc vào nồi canh sứ trắng đậy nắp lại, khàn giọng nói: "Đừng câu lửa.

Bộ y tế liên minh đã nói các thí nghiệm thời gian nuôi cấy là không có ý thức tự chủ hoàn chỉnh và khả năng chịu trách nhiệm với hành vi của mình, tôi bây giờ mà lên giường với anh tôi sẽ phải ngồi tù mất."
Rimbaud nhíu mày mỏng màu sáng, đuôi mơ hồ có xu hướng từ xanh sang đỏ.
Anh ra sức đẩy alpha đến bên cạnh tủ, đuôi cá hình xoắn ốc từ bên hông alpha bắt đầu cuốn đến đùi, hai tay ôm lấy cổ đối phương, đem toàn bộ trọng lượng của thân thể đều treo trên người alpha, môi dán lên cổ Bạch Sở Niên khẽ hôn, trên da ở vị trí này còn lưu lại hai dấu hiệu hình cá màu lam còn chưa phai hết, hiển nhiên Rimbaud cảm thấy màu sắc của nó đã nhạt rồi.
Khi răng sắc nhọn của nhân ngư cắn xuyên qua da bên cổ, một cỗ tin tức tố hoa hồng trắng thơm ngát rót vào dưới da, cơn đau nhức của dục vọng tạp phân khiến đầu vai Bạch Sở Niên nổi lên gân xanh, hắn dựa vào tủ ngửa đầu rít hít vào: "Đau quá, tin tức tố của anh truyền quá nhiều rồi."
Một dấu hiệu hình cá màu xanh đậm từ dưới dấu răng thấm máu hiện lên, Bạch Sở Niên cúi đầu, một tay nâng thân thể nhân ngư, tay trái đẩy cằm omega khẽ nhướng lên, mặt mày mang theo ý cười cong cong nhìn anh: "Không sao, anh cứ khi dễ tôi đi, tôi chờ đến khi anh trưởng thành rồi khóc cầu xin tôi đừng đi vào chỗ chết."
Bàn tay Rimbaud áp sát bụng alpha di chuyển xuống phía dưới, đồng thời vây cá ở bụng dưới của mình cũng bị đẩy lên.
"Boliea mitub jideio meqiu." Anh ở bên tai alpha mê hoặc thì thầm.

"Meqiu" có nghĩa là đẻ trứng, và "jideio" có nghĩa là túi đựng dục.
Nhân ngư bởi vì số lượng thưa thớt, đương nhiên cân bằng làm cho phương thức sinh sản của bọn họ trở nên đa dạng, để đạt được tốc độ giãn nở quần thể thích hợp nhất, trong đó một loại phương thức sinh sản chính là trong tình huống hoàn cảnh ác liệt, nhân ngư omega sẽ phân tán trứng vào trong cơ thể alpha của nhân ngư khác nhau, làm cho alpha thực lực cường đại hơn cứng rắn hơn thay vì nở, đạt được tác dụng bảo vệ con cái.
Nhưng hầu hết alpha bên ngoài nhân ngư không có túi đựng dụng, vì vậy có thể hiểu được ý nghĩa của Rimbaud là anh muốn cùng với Obe của Bạch Sở Niên.
"Mẹ kiếp, anh cũng quá có ý nghĩ đi.

Có thể, nào lại đây, lão công ôm em." Bạch Sở Niên hai tay đỡ lấy eo nhỏ của Rimbaud, thân thể kề sát vào anh, hai má dán vào cổ Rimbaud.
Rất nhanh, nhiệt độ cơ thể Bạch Sở Niên xuyên thấu qua băng dưỡng ẩm truyền đến da Rimbaud, Rimbaud bắt đầu cảm thấy nóng, vì thế vặn vẹo thân thể tản nhiệt.
Nhưng Bạch Sở Niên không buông tay, ngược lại ôm chặt hơn: "Làm gì vậy, đừng chạy chứ."
Nhiệt độ càng ngày càng cao, Rimbaud bị nhiệt độ cơ thể alpha làm cho thập phần khó chịu, giãy dụa trong lòng Bạch Sở Niên.
"Nóng."
"Cái này cũng nhịn không được, bên trong tôi càng nóng, anh có muốn thử xem hay không."
"Có thể."
"Miệng còn cứng ghê." Bạch Sở Niên mở bàn tay đặt trên mông Rimbaud, Rimbaud bị nóng đến cả người run rẩy, nhịn không được đẩy bả vai alpha ra: "Buông ta ra.


Nóng quá..."
Bạch Sở Niên cố ý dạy cho omega có ý đồ tạo phản một bài học, vì thế không buông tay, lại không nghĩ tới, trong mắt Rimbaud nổi lên một tầng nước tràn vào trên con ngươi lam bảo thạch.
"Haiz." Bạch Sở Niên buông hai tay ôm chặt omega ra, cúi đầu hôn lên mắt anh: "Còn khóc nữa."
"Được rồi được rồi không khóc." Bạch Sở Niên ôm Rimbaud vội vàng trở lại phòng ngủ, đem con cá sắp bị nhiệt độ cơ thể nóng bỏng bỏ vào trong bể cá.
Rimbaud chui vào đáy nước, đuôi cá đong đưa một chuỗi sứa lam quang hiện lên, một lúc lâu sau anh mới nổi lên, hai tay vịn mép bể cá, mặt không chút thay đổi ngẩng đầu nhìn Bạch Sở Niên, trong ánh mắt lạch cạch rơi loại trân châu đen mang theo màu lam phân quang.
Bạch Sở Niên ngồi xổm bên cạnh bể cá, vuốt ve mái tóc Rimbaud an ủi: "Tôi nói đùa thôi, đừng khóc."
"Ai nha, đều có thể tích góp được một sợi dây chuyền được rồi đấy, tôi cũng không thể dựa vào khi dễ lão bà mà làm giàu đâu."
"Anh ngoan nào, cho anh xem thứ vui, lại đây."
Rimbaud hướng hắn phun ra mấy cái bong bóng khinh bỉ, bơi đến góc cách xa Bạch Sở Niên, cuộn thành một quả bóng cá bất động.
Bạch Sở Niên đặt bàn tay lên vách ngoài bể cá, nhẹ nhàng gõ cửa kính: "Nhìn cái này xem."
Rimbaud chia ra nửa ánh mắt nhìn hắn một cái, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, bơi xuống dưới nước quan sát lòng bàn tay Bạch Sở Niên đặt trên vách ngoài bể cá.
"Randi." Rimbaud vui sướng vươn đầu ngón tay qua thủy tinh chạm vào lòng bàn tay alpha, cái đuôi vểnh lên mặt nước, hướng Bạch Sở Niên bắn tym.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.