Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 27: 27: Trang Thứ 2 Của Bách Khoa Toàn Thư 2




Điền Thần Côn bày vẽ một lúc, quả thật đã lừa được không ít người, chủ yếu là những người đợi mua bánh kếp, cũng có một số người thực sự bị thu hút mà đến.Điền Thần Côn thấy người tới vội cười tươi như hoa cúc nở rộ.Ngay lúc Lâm Phàm đang bận rộn, một người trẻ tuổi tay cầm microphone, phía sau còn có một người đang vác máy quay phim, cùng nhau xuất hiện.“Xin chào, tôi là ký giả của tòa soạn Tinh Không Thượng Hải, xin hỏi anh có phải là chàng trai làm bánh kếp không?” Tiểu Vương nở nụ cười thân thiện hỏi.“Chàng trai làm bánh kếp? Vậy đúng là tôi rồi.” Lâm Phàm khá hài lòng với danh xưng này.“Xin chào, chàng trai làm bánh kếp, tôi là ký giả Vương của tòa báo Tinh Không Thượng Hải, trên mạng có lan truyền sự việc ở đây.


Nghe nói rằng mỗi người sau khi ăn xong bánh kếp của anh làm đều có biểu tình vô cùng khoa trương, xin hỏi bánh kếp của anh làm có ma lực gì vậy?” Tiểu Vương dò hỏi.Nhưng trong lòng đã sớm chửi ầm lên, ma lực cái quái gì, nhìn đám đông này mà xem, vừa nhìn đã biết là đám diễn viên quần chúng rồi.Một phần bánh kếp đã khiến người ta phát cuồng, ngay cả những đầu bếp hàng đầu thế giới cũng không làm nổi món ăn khiến người ta điên rồ như vậy, chứ đừng nói đến một chiếc bánh kếp này.“ Tôi nói này vị phóng viên kia, anh không thấy phiền à? Có thấy cậu chủ nhỏ vẫn đang bận hay không? Không thể đợi đến khi xong xuôi rồi phỏng vấn được sao?”“Đúng vậy, anh muốn hỏi ma lực gì? Để chúng ta nói cho anh biết, đó chính là hương vị, là hương vị nhân gian hiếm có.”Những người vây xem đều mồm năm miệng mười đáp, trong nháy mắt khiến phóng viên Vương hoàn toàn mơ hồ luôn rồi, hình như có gì đó sai sai ở đây.Hắn là phóng viên, khi đến phỏng vấn thì chủ quầy hàng đáng lẽ phải vây quanh hắn, tiếp đó đối đãi với hắn thật tốt.Vậy mà xem tình huống hiện tại, người này hình như không thèm để ý tới hắn.Không có khoa học, thật sự không khoa học một chút nào.“Phóng viên Vương, thật ngại quá, vừa nãy hơi bận một chút.” Lâm Phàm vừa cười vừa nói.Trên thực tế, vì nhiệm vụ, Lâm Phàm thực sự định để phóng viên Vương phỏng vấn thật tốt.

Nhưng đúng lúc này, một sự việc chấn động lòng người đã xảy ra.Sau khi lan truyền trên mạng cả một buổi sáng, nhiệm vụ nhỏ của hắn vậy mà đã được hoàn thành.Bách khoa toàn thư đã mở đến trang hai.Nhưng khi Lâm Phàm xem trang thứ hai của bách khoa toàn thư, cả người chợt ngây ngẩn.Mẹ nó, cái này là đang đùa với tôi đấy à ...Tạp chí văn nghệ tuổi trẻ“Mọi người nhìn kìa ông chủ nhỏ bên đấy có phóng viên.” Hoắc Hàm kinh ngạc nhìn.“Loại tình huống này chắc chắn phát sinh rồi, bánh kếp của ông chủ nhỏ làm quả thật rất ngon nên nổi tiếng cũng phải”.“Có phóng viên tới cửa, anh chàng đẹp trai của Hoắc Hàm chắc chắn là rất vui rồi”.

Trọng Thanh Dật cũng bị chiếc bánh kếp này thu phục, quan trọng là cái bánh kếp này đã giúp cô thắng lại được một lần .Sáng nay, thời điểm đưa bánh kếp cho chị gái của mình ăn, nhìn thấy vẻ mặt khoa trương của chị ấy thì cô cũng phải bật cười một tiếng.Hiện tại Thanh Dật càng nghĩ càng thấy vui, hận lúc đó không chụp lại hình ảnh vui vẻ lúc đó.“Gì mà anh chàng đẹp trai của tôi, đó đều là của mọi người nha, nhưng mà ông chủ nhỏ chắc chắn bây giờ đang rất vui”.


Hoắc Hàm cười nói.Nhưng mà hiện tại mọi người đều đang đoán sai rồi.Tâm trạng hiện tại của Lâm Phàm có chút chán nản cũng như bất lực, nếu như có một điếu thuốc thì Lâm Phàm nhất định sẽ âm thầm hút một điếu để bày tỏ nỗi sầu não trong lòng.Trang thứ hai của bách khoa toàn thư này đúng là quá trêu người rồi.“Trang thứ hai của bách khoa toàn thư được mở ra.


Bởi vì là trang thứ hai nên sẽ lựa chọn nghề nghiệp liên quan đến những người xung quanh ký chủ.”“Điền Hán Danh có mối quan hệ tốt với ký chủ do đó mở ra danh mục bói toán”.“Thông báo nhiệm vụ: Trở thành Lâm đại sư có danh tiếng.”“Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm bách khoa 20 điểm, có thể tự lựa chọn mở danh mục nhỏ trong trang thứ 3”.“Lưu ý: Trang mới mở ra, ký chủ cần phải nhanh chóng tiếp thu và tập trung vào kiến thức mới càng nhanh càng tốt bằng không bách khoa toàn thư sẽ bị thu hồi”.Hiện tại Điền Thần Côn đang toàn lực lừa gạt khách hàng thì phát hiện có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, bỗng dưng sống lưng chợt lạnh, lông tơ dựng đứng, có một cảm giác nguy hiểm đang rình rập hắn .“Nhìn nhìn cái gì?” Điền Thần nhìn Lâm Phàm một cách khó hiểu, không biết tiểu tử này có ý gì.Nếu bây giờ có một con dao Lâm Phàm nhất định sẽ lấy nó băm Điền Thần Côn thành từng mảnh nhỏ.Tên này đối với hắn có mức độ thân thiện cao như vậy là sao chứ.Hôm nay là ngày quỷ gì vậy .Danh mục bói toán? Nhìn thấy Điền Thần Côn ngồi trên băng ghế nhỏ và xem bói cho khách hàng, Lâm Phàm thậm chí còn có cảm giác muốn tự tử.Đối với Lâm Phàm mà nói đáng lẽ thì phải lấy ra thứ gì đó có thể sử dụng được hơn chứ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.