“Cũng không lâu lắm đâu em.” Trông thấy Dương Uyên xuất hiện, tức thì trên gương mặt của người thanh niên tên Quân nhiều lên một tia trìu mến: "Anh đang nói chuyện phiếm với mấy anh em đây thôi. Thế nào, chơi vui không em?"
"Vui lắm anh. Cơ mà gọi anh ra mà anh chả chịu ra gì cả, toàn mấy chị em thân thiết có gì đâu mà cứ kêu ngại…. Với cả hôm nay anh ăn gan báo hay sao mà dám trả lời em một cái tin nhắn ngắn cụt lủn vậy?" Bất quá tiết mục âu yếm thân mật kéo dài không được mấy giây Dương Uyên đã ngay lập tức chuyển sang trách cứ, thái độ đúng chuẩn sớm nắng chiều mưa của người phụ nữ nói chung.
"Ừ thì, anh thấy toàn con gái ngồi với nhau nên anh không tham dự cho mọi người chuyện trò thoải mái mà. Còn cái tin nhắn em nói thì không phải anh nhắn đâu, mà là anh Tâm anh ấy trêu đấy."
"Em biết NGAYYYY mà, làm gì có chuyện anh yêu của em nhắn đi một cái tin như thế chứ?" Cơn giận chợt đến chợt đi, Dương Uyên không chút do dự cụng đầu cưng nựng "anh yêu" của cô một cái. Kế đó cô quay ra nhìn Dương Tâm bằng ánh mắt bất thiện khiến anh phải gãi đầu lên tiếng giãi bày:
"Thông cảm cho bọn anh đi Uyên. Lúc đó "chiến sự" đang căng thẳng mà anh thấy hai đứa cứ nhấm nháy nhau suốt, thế là anh mới cướp điện thoại của Quân để Quân nó khỏi bị phân tâm đấy. Với cả em cũng lằng nhằng quá thể đáng à, Quân nó đã nói là ngại rồi mà cứ ỉ ôi cả chục tin nhắn liền."
"Kệ em chứ! Người yêu của em em có quyền. Mà dạo này hai anh với Khoa lúc nào cũng chỉ chăm chăm cắm đầu vào game thôi, xong rồi dạy hư người yêu của em. Ghét!" Thấy Dương Tâm mang lý do chơi điện tử đến đoạn mấu chốt ra để chống chế Dương Uyên lập tức gắt lên, hai tay bất giác kéo người thanh niên đang ôm ấp về phía sau như thể không muốn mấy anh em chung đụng cùng nhau nữa. Đúng như lời cô vừa nói, người thanh niên tụ hội cùng ba anh em nhà cô ở đây ngày hôm nay chính là bạn trai đương nhiệm của cô. Một chàng trai có tên đầy đủ là Nguyễn Hoàng Quân, cùng quê hương cùng luôn cả tuổi cô và hiện đang là người mẫu ảnh bìa cho các tạp chí thời trang kiêm diễn viên.
Trải qua bao phen thuyết phục, cuối cùng Dương Uyên cũng thành công lôi kéo Hoàng Quân về nhà ra mắt mọi người trước đó không lâu. Bởi vì đối tượng sở hữu khả năng ăn nói khéo léo, tính cách sáng sủa xen lẫn dáng dấp nhát gừng mỗi khi đối diện bề trên nên cả nhà Dương Trạch ai nấy đều không chút phân vân ưng thuận hai người qua lại với nhau. Thậm chí đích thân Dương Trạch còn thẳng thừng hỏi rằng bao giờ thì hai đứa dự định làm đám cưới, khiến cho Hoàng Quân lúng túng không biết phải trả lời ra sao còn Dương Uyên thì oán trách bố mình chỉ giỏi dọa dẫm người ta suốt cả tuần liền.
Chung quy là gặp được nhân tuyển đáp ứng được yêu cầu khắt khe nên bậc làm cha làm mẹ có chút sốt sắng a. Chẳng còn ai lạ lẫm gì cái bản tính ham chơi cộng thêm yêu thích kết giao bạn bè bốn phương của Dương Uyên nữa, người như cô mà vớ phải một anh chồng có tính cách tương tự, hoặc là có nhóm máu "G" - viết tắt của gia trưởng thì nhà cửa chỉ có nước tan tành. Không có phụ huynh nào muốn nhìn thấy cảnh tượng như vậy xảy ra cả, nhất là khi Dương Uyên còn là thành viên của một dòng họ chính trị lâu đời nữa.
Cưới nhau rồi chẳng may lục đục rồi ly hôn này nọ nó xấu mặt cực kỳ!
Thế nên số phận của Dương Uyên đã định sẵn rằng cô chỉ có thể lấy một tấm chồng nhược thế một chút, không chỉ về mặt gia cảnh mà còn cả về mặt tính cách. Thật may mắn, người thanh niên đang trong vòng tay cô đây hội tụ đủ cả hai yếu tố đó. Gia đình Hoàng Quân tuy có chút danh tiếng song nó không là gì với người nhà họ Dương hết, mà bản thân anh thì lại rất sẵn lòng yêu thương chiều chuộng một người con gái cá tính như Dương Uyên. Bù trừ lẫn nhau đẹp đôi không khác gì cặp vợ chồng Dương Tâm - Kim Chi hết, cho nên anh mới được ông bố nghiêm khắc Dương Trạch "bật đèn xanh" chóng vánh đến thế.
"Ơ kìa, rảnh rỗi nên mấy anh em giao lưu có tý thôi mà? Hư cái gì mà hư chị Uyên cứ vớ vẩn, nhỉ anh Quân nhỉ?" Thấy bà chị gái nói năng có phần khoa trương Dương Khoa lập tức bĩu môi phản bác. Thật lòng mà nói thì, giống với bố mẹ và các anh chị hắn cũng rất thích người anh rể hờ Hoàng Quân này, việc đối phương khả năng cao sẽ trở thành người một nhà hắn căn bản là giơ cả hai tay tán thành. Mà nếu đã vậy thì nhất định phải kéo ông anh này vào con đường trò chơi điện tử để những trận thi đấu giao hữu trong gia đình được đủ bộ tứ, không thể buông tha được.
"Ừ…."
"Nào anh yêu, đừng đồng ý thế…. Không biết, tóm lại là mấy anh em dạy hư anh Quân. ( ̄ヘ ̄) “
Dương Khoa: ( ̄д ̄;)
"Rồi rồi, bọn anh nhận là bọn anh dạy hư Quân được chưa?" Nhận ra tín hiệu của đứa em gái ẩn sau những ngôn luận kỳ quái, Dương Tâm dứt khoát nhận lỗi cho xong chuyện rồi nhấm nháy hai anh em ngồi cạnh đứng dậy rời đi: "Thôi mọi người nói chuyện đi anh chạy về nhà xem con thế nào cái. Quân cứ tự nhiên nha em, xong rồi tối nay ở lại ăn cơm luôn."
"Anh cũng phải về chuẩn bị đưa vợ anh đi thăm nhà ngoại đây. Hôm khác lại "giao lưu" Quân nhé. Khoa đưa anh đống laptop."
"Đây anh…. Ờ thôi anh chị ngồi "tâm hự" với nhau đi vậy, em còn nhiều việc phải làm lắm."
"(Bĩu môi) Khiếp, nhiều việc phải làm lắm nhưng vẫn ngồi chơi điện tử cả tiếng đồng hồ được. Không còn lý do nào tử tế hơn hả em trai thân yêu?"
"Bây giờ linh cảm nó mới xuất hiện nhé. Thắc mắc ít thôi bà chị phát xít."
"Cái gì cơ?! ( `д´*) “
" ( ̄▽ ̄) Hê hê hê. (chạy)"
"Nào nào, đừng nổi cáu lên thế chứ em yêu. Tức giận là mau già đấy."
"Nhưng Khoa nó gọi em là phát xít!"
"Khoa nó trêu ấy mà. Bỏ qua đi, lại đây anh bóp vếu à nhầm vuốt ngực vài cái hết giận cho nhanh. (づ ̄ ³ ̄)づ “
“Không cho vuốt. Hư!”
Đóng cánh cửa phòng khách lại, Dương Khoa trở về phòng ngủ của mình sau đó trèo thẳng lên giường nằm vắt chân chữ ngũ. Hiện tại mới bốn rưỡi chiều, còn lâu mới hết ngày nhưng hắn chẳng có ý định đi chơi đâu hết. Vì suốt từ khi "Age of Empires" phát hành đến giờ đây mới là ngày chủ nhật đầu tiên hắn có cơ hội nghỉ ngơi, không phải bận tâm lo liệu những công việc cần kíp nơi công ty. Thế nên mong ước cháy bỏng của hắn lúc này chỉ đơn giản là dành trọn một ngày cố thủ trong nhà sau hàng tháng trời bôn ba gần xa.
Đó là lý do phụ. Về phần lý do chính, Dương Khoa không muốn nhấc chân ra đến ngoài đường là vì ở ngoài kia cánh phóng viên báo chí hiện đang ráo riết săn lùng hắn như thể hắn là động vật quý hiếm có tên trong sách đỏ Việt Nam vậy. Theo trò chơi "Đế chế" ngày càng nổi danh tên tuổi của hắn cũng triệt để bị đẩy lên thần đàn, sánh ngang những cái tên kỳ cựu trong ngành chứ không chỉ đơn giản là một hiện tượng mới nổi mỗi khi nhắc đến. Thế là phiền toái cũng tự nhiên ùn ùn kéo tới, chỉ cần bước chân ra khỏi nhà hay công ty là kiểu gì cũng sẽ có ống kính lẫn máy ghi âm tìm đến Dương Khoa.
Giờ thì hắn có muốn gặp mặt bạn bè hay cô bạn gái đáng yêu mà không bị làm phiền cũng khó khăn, chứ đừng nói đến chuyện đi chơi đi bời. Tuy ai nấy đều biểu thị không ngại chuyện báo chí săm soi, song Dương Khoa thấy tốt hơn hết vẫn là tránh mặt mọi người một thời gian ngắn thì hơn. Yếu tố khác không nói, chính hắn cũng cảm thấy bản thân cần khoảng thời gian này để luyện tập cho mình khả năng thích nghi cần thiết.
"... Tý nữa mình phải hỏi lại anh Quân bí quyết mới được. Với cả, Mimi nói năm học này là năm học nặng nhất trong cả bốn năm, thế thì mình với em ấy gặp nhau ngoài công ty ít thôi cho em ấy tập trung. Còn đám bạn kia thì thoải mái, luyện xong vẻ mặt "không cảm xúc" khi đi đường là gặp nhau vô tư." Chốt lại ý nghĩ trong đầu, Dương Khoa chợt quay người vớ lấy chiếc máy tính bảng đặt cạnh bên. Mở khóa màn hình, hắn nhanh chóng đăng nhập vào trang web chính thức của Hiệp hội Trò chơi rồi tìm đến hệ thống thành viên.
- --
- Nhà chế tác trò chơi: Dương Khoa
- Tuổi: 21
- Quốc tịch: Việt Nam
- Tác phẩm nổi bật: Bejeweled; Slither; Fruit Ninja; Plants vs Zombies, Age of Empires
- Đánh giá chung: Một thiên tài danh xứng với thực ở cả hai phân khúc trò chơi hệ máy di động và PC. Lối chơi nay không chỉ mới lạ và độc đáo mà còn mang tính cạnh tranh cao, đem lại những phút giây thi đấu nảy lửa đến với cộng đồng người chơi. Đồ họa và âm thanh vẫn là nhược điểm, đồng thời nội dung cốt truyện tuy có sự đầu tư tìm hiểu và học hỏi, song chừng ấy vẫn là chưa đủ để đạt đến mặt bằng trình độ chung.
- Đánh giá cụ thể: Lập trình: (D) – Kịch bản: (D) – Sáng tạo: (S-) – Đồ họa: (D) – Âm thanh: (D) – Tổng thể: (C)
- Xếp hạng cấp độ: 4,5 sao.
- --
"Nó vẫn cứ xoáy vào khoản cốt truyện là sao ta? Đám viết thông tin đánh giá này có bị cuồng cốt truyện hay gì không?... Mà thôi bỏ đi, số sao không thấy biến động nữa rồi. 4,5 chung cuộc, khá là ok nếu xét đến chuyện dự án "Age of Empires" vừa rồi mình chỉ cung cấp bản thảo chế tác chứ không động thủ." Kéo xuống phần cấp độ sao, Dương Khoa âm thầm gật nhẹ đầu khi trông thấy con số xếp hạng. Kể từ lúc "Đế chế" xuất xưởng và nhận về cho mình đủ mọi thể loại lời lẽ tán dương, thông tin cá nhân của hắn trên hệ thống của Hiệp hội cũng đã có sự thay đổi cho phù hợp. Có điều xếp hạng cấp độ cuối cùng thì một mực nhảy qua nhảy lại liên tục giữa 4 và 5, chỉ mãi tới ngày gần đây mới cố định ở con số chính giữa.
Cũng không biết tại sao lại lạ lùng thế, bởi khi hắn đem chuyện này đi hỏi mấy anh em trong công ty thì ai cũng bảo bản thân chưa bao giờ bị như vậy hết. Cơ mà đợt vừa rồi bận quá thành ra hắn không có thời gian thắc mắc với người của Hiệp hội, mà bây giờ thì sự tình có vẻ êm xuôi nên hắn cũng chả buồn lăn tăn nữa. Dù sao thì đối với bản thân hắn cấp độ sao lẫn xếp hạng cụ thể đều chỉ là phù vân, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Nhưng Dương Khoa không biết rằng, những người khác thì lại không nghĩ như vậy.
21 tuổi, cấp độ 4,5 sao, lại còn có một hạng mục đạt đánh giá S – ngưỡng cửa then chốt của giai cấp bậc thầy, ba yếu tố ấy kết hợp lại khiến cho Dương Khoa giờ đây không khác gì siêu sao trong làng chế tác trò chơi hết. Tuy lịch sử không phải là chưa từng ghi nhận cá nhân chạm đến độ cao tương tự, nhưng có thể đạt được chừng ấy thành tích hiển nhiên vẫn cứ là một vinh dự lớn lao và đáng để tung hô. Ngay đến đám người Thiếu Hoàng - những kẻ vốn đã quá quen với chuyện người sếp trẻ tuổi thường xuyên làm nên kỳ tích cũng phải chắp tay bái phục chứ đừng nói tới người ngoài.
Chưa kể, trường hợp của Dương Khoa còn đáng nói ở chỗ những người có sự hiểu biết nhất định về hắn đều đi đến kết luận rằng chừng ấy chưa phải là giới hạn cuối cùng. Dương Khoa vẫn còn trẻ, còn có khả năng học hỏi và theo lý thuyết, còn có khả năng tiến xa hơn nếu vẫn giữ được phong độ “hủy diệt” ở thời điểm hiện tại. Và điều này thì lại càng làm cho hắn trở thành đề tài nóng bỏng trong mắt cộng đồng và các cơ quan truyền thông nước nhà, đến nỗi chỉ cần sểnh ra một cái là hắn sẽ bị cánh phóng viên bám theo phỏng vấn chụp ảnh sát gót.
Nhưng như đã nói ở trên, hắn căn bản là không hề biết ngoài kia ai ai cũng đều nghĩ như vậy. Mà cho dù hắn có biết đi chăng nữa thì chắc cũng chỉ cười trừ cho qua chuyện thôi. Vì kể từ khi quyết chí mở hack nhân sinh cùng chiếc Btop hắc khoa kỹ thì hắn đã biết sớm muộn gì mình cũng sẽ trở nên xuất chúng rồi, không cần cư dân nơi đây phải tâng bốc đâu.