Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 569: 569: Khó Dễ 6





“Hả, gì mà lợi hại quá vậy?"
Nghe xong Dương Khoa buột miệng lên tiếng, đôi mắt đảo sang nhìn chằm chằm thiết bị điện tử được nhân viên bản địa lôi ra khỏi thùng.

Máy móc phiên dịch ngôn ngữ tự động hắn có biết đến, bất quá dựa trên ấn tượng trong đầu hắn thì nó không thể nào to tới mức cần phải dùng thùng để chứa mới đúng.

Chưa kể hiệu quả mà nó đem lại chỉ dừng ở mức bình thường thôi, có thể làm tròn bổn phận phiên dịch thành công lời nói của một cá nhân trong một thời điểm nhất định đã là tuyệt vời lắm rồi.

Đây lại còn chạy đa tác vụ, độ trễ mili giây với văn phong mượt mà như người nói vân vân mây mây…, quá nhiều tính năng vượt trội bản thân chưa từng chứng kiến khiến hắn nhất thời cảm thấy hoang mang.
Về phần các thành viên còn lại trong đội ngũ thì mọi người tiếp thu sự vật, sự việc mới lạ trước mắt nhanh hơn Dương Khoa rất nhiều.

Cơ hồ chỉ cần nghe Tiến giới thiệu xong là ai nấy đều gật đầu tỏ vẻ đã nắm được, sau đó tò mò liếc nhìn thiết bị một lần rồi thôi.

Riêng thành viên vừa gọi ra được tên nhãn hiệu thiết bị còn nhiệt tình "quảng cáo" thêm về thông tin bên lề như nguồn gốc xuất xứ, quá trình phát triển của nó để cho cả đám mở rộng tầm hiểu biết một phen.

Không có gì bất ngờ, đây lại là một sự đột phá công nghệ được hậu thuẫn bởi nền tảng cơ sở VR tối tân - thứ "hắc khoa kỹ" nghe vô lý nhưng lại rất thuyết phục đối với nhân vật chính của chúng ta.
"...!Vì cái khâu bóc tách kỹ thuật ứng dụng vào tính năng chạy đa tác vụ tốn thời gian quá, lại còn thất bại mấy lần phải làm lại từ đầu nên giai đoạn phát triển khá là lâu.

mấy ông kỹ sư trong lab (laboratory - phòng thí nghiệm) thì ông nào ông nấy đổ hết keo con lợn vào mồm, không thông báo tin tức gì ra bên ngoài cả thế là dân tình tưởng dự án đổ bể bí mật dẹp bỏ rồi.

Không ngờ mấy tháng trước lại rộ lên thông tin đã có thành phẩm và chuẩn bị đưa vào sản xuất đại trà trong một ngày không xa, lúc đấy Chương không tin đâu nhưng…."
"Được rồi được rồi." Khoát tay ra hiệu người nhân viên mồm năm miệng mười không cần phải kể lể thêm nữa, Dương Khoa quay về phía Tiến hỏi lần cuối cho rõ: "Cái thiết bị kia thật sự lợi hại như lời anh nói hả anh Tiến?"
"Sao, sếp Khoa không tin?" Nở nụ cười khẩy Tiến cất giọng hỏi ngược lại.
"Không phải, chỉ là… cái thông tin này nhất thời hơi khó để tiếp thu, kiểu quen nghĩ rằng công tác phiên dịch thường đi với người nhiều hơn là đi với máy móc ấy.

Hơn nữa nếu tất cả những gì anh nói đều là thật sự thì có lẽ thiết bị kia không nên được chế tạo ra.

Có nó trong tay tiện lợi đủ đường còn ai cần đến trung gian phiên dịch như anh nữa anh Tiến?"
"Thì như Tiến vừa nói đấy, vài năm nữa đến thời của nó biên phiên dịch viên coi như mất đứt bát cơm.


Cơ mà chịu thôi thời đại không ngừng tiến bộ, công nghệ phát triển từng ngày mình không làm gì được đâu.

Hơn nữa nó cũng chỉ tiện lợi trong các cuộc hội thảo với họp kín, còn lại thuê biên phiên dịch viên vẫn tốt hơn bê một cục kim loại kè kè theo người đi khắp nơi nhiều.

Đại khái là vẫn sống với nghề được, sếp Khoa không cần phải lo nghĩ nhiều quá làm gì."
Dứt lời Tiến hất đầu về phía mấy chiếc tai nghe chuẩn bị được phân phát cho mọi người ra hiệu: "Có vẻ sếp Khoa vẫn chưa tin tưởng lắm đâu nhỉ? Không bằng tự mình trải nghiệm một phen là sẽ rõ ngay.

Cả mấy anh chị em nhân viên nữa, cơ may hiếm gặp tranh thủ tìm hiểu một chút đi chứ chờ hàng chính thức còn lâu mới có."
"Bọn em cũng được trải nghiệm? Dêêê!"
Được lời như cởi tấm lòng, nhóm người Dương Khoa vô tư đeo hết tai nghe lên đầu rồi thấp thỏm đợi chờ tín hiệu đến từ nhân viên bản địa.

Khoảng chừng vài giây sau, người nhân viên bản địa một tay bấm nốt một vài cái nút trên thân thiết bị, tay còn lại cầm lên một chiếc tai nghe vô chủ mở miệng nói đôi câu.

Tức thì từ trong tai nghe của tất cả những người còn lại tiếng ngôn ngữ mẹ đẻ nhất loạt truyền ra:
"Các vị có nghe hiểu lời tôi nói bằng tiếng mẹ đẻ của mọi người không? Nếu có nghe hiểu xin hãy bấm nút xanh lá cây trên dây tai nghe và xác nhận thông qua micro."
"Yes, I can hear you!" Như thường lệ Dương Khoa vẫn là người đi đầu lên tiếng.

"Xin hãy xác nhận bằng tiếng mẹ đẻ của các vị."
"...!À có, tôi có nghe rõ."
"Có nghe rõ, cảm ơn."
"Nghe rõ."
Nhận được trả lời ổn thỏa đến từ đoàn đội Ninja Entertainment, kế tiếp người nhân viên bản địa giảng sơ qua về cách thức sử dụng thiết bị trong quá trình đàm phán hội họp.

Cũng không có gì khó hiểu hết, chỉ loanh quanh thao tác một hai nút bấm nên ai nấy nắm bắt rất nhanh.

Mọi thứ êm xuôi, người nhân viên bản địa để cho các vị khách tự do trải nghiệm thiết bị thêm một lúc nữa trước khi lễ phép rời đi, trả lại không gian riêng tư cho hai bên tiếp tục trao đổi với nhau.
"Hay phết nhờ! Thật là anh Tiến vừa nói tiếng Pháp không đấy? ( ̄ヮ ̄) "
" ( ̄д ̄;) Trời ơi Tiến ngồi ngay cạnh sếp Khoa đây còn có thể giả được sao?
"Tuyệt thật đấy, thiết bị này có lẽ nên trang bị một cái ở nhà sếp ạ.


Không, từng phòng ban của từng chi nhánh một cái đi, đầu tư chơi lớn một phen nhé sếp."
"Nhất trí! Mau ghi chép ghi chép."
"...!Tốt rồi, trải nghiệm đến đây thôi nhé.

Ta quay trở lại công việc đi nào, thời gian gấp gáp….

À mà mọi người chú ý, giờ đây đối phương có thể nghe hiểu chúng ta nói gì rồi nhớ giữ mồm giữ miệng.

Micro để chế độ chờ mặc định đi, khi nào muốn phát biểu thì nhấn nút chứ đừng để tự động bắt âm thanh.

Được chưa?"
"Được, anh Tiến cứ để em."
Huyên náo qua đi, Dương Khoa đưa tay che miệng hắng giọng một cái rồi bấm nút mở micro, bắt đầu tiến hành trao đổi trực tiếp với đối phương: "Chào ngài Pierre, ngài có thể nghe hiểu lời tôi nói chứ?"
"Có thể.

Mọi người bên phía ngài Khoa thì sao?
"Cũng vậy, không có vấn đề gì hết."
"Vậy thì xin được quay trở lại với buổi thương thảo hợp tác song phương.

Hiện giờ chướng ngại ngôn ngữ đã không còn, thời gian gấp gáp hay là chúng ta nói chuyện thẳng thắn với nhau đi."
Đoạn Pierre nghiêng thân hình hướng về phía trước, hai tay đặt lên bàn hướng vào nhau trông hết sức quy củ và nghiêm túc: "Liên quan đến công ty Ninja tôi đã có được hiểu biết sơ bộ và thật lòng mà nói thì, tôi không có hứng thú muốn nghe thêm những chi tiết kiểu công ty quý vị nổi tiếng thế nào, buôn bán phát đạt ra sao tại quê nhà.

Tôi chỉ quan tâm đến châu Âu - thị trường nơi tôi đang hoạt động chủ yếu thôi, mà ở đây thì công ty các vị chả khác gì một công ty nhỏ bé mới gây dựng.

Số lượng sản phẩm phát hành đếm trên đầu ngón tay, tên kể ra cho người qua đường nghe chẳng mấy ai biết, tiếng tăm chìm nghỉm giữa một rừng công ty lớn.

Thứ tôi nói thẳng, ở đây các vị không có bất cứ ưu thế gì trên bàn đàm phán hết."

"...! Mời ông nói tiếp." Vừa vào đã bị phủ đầu một chập, mặc dù rất muốn phản bác nhưng Dương Khoa vẫn cố nhịn ra hiệu đối phương tiếp tục.
"Mục đích chính của việc các vị tìm đến tôi quanh đi quẩn lại chỉ có hai điều được đan xen vào làm một, và giờ chúng ta sẽ lần lượt bóc tách chúng ra để thảo luận cho kỹ.

Đầu tiên, các vị muốn SKAR hỗ trợ quảng bá trò chơi chiến thuật "Age of Empires" từ giờ cho đến khi Video Game Awards kết thúc trao giải.

Đơn thuần mà nói thì bản thân vấn đề này rất bình thường, ai làm nghề buôn bán chẳng muốn sản phẩm nổi tiếng để bán được nhiều?"
"Chúng tôi cũng không ngại chuyện hợp tác với các đơn vị có thành ý tìm đến cửa, thế nhưng có một rào cản mà tôi không thể không thông báo trước cho các vị biết: rằng SKAR là một tờ báo uy tín bậc nhất châu lục dựa trên nhiều năm hoạt động trong ngành, tuyệt không phải là dạng tờ báo lá cải rộ lên nhan nhản những năm gần đây.

Khó khăn lắm mới đi đến vị thế đầu đàn hiện tại nên nó cực kỳ quan trọng đối với chúng tôi, mà việc hợp tác quảng bá sản phẩm với các nhà phát hành trò chơi hiển nhiên là tồn tại khả năng gây tổn hại uy tín nhất định.

Do đó chuyện bắt tay hợp tác luôn phải được suy xét thận trọng hết mức, không thể qua loa."
"Mà như tôi đã nói trước đó, công ty Ninja các vị là một công ty nhỏ bé chẳng có tiếng tăm gì tại thị trường châu Âu.

Ra tay hỗ trợ các vị chẳng khác nào đánh một canh bạc Roulette 1 ăn 36, xác suất tổn hại uy tín là quá lớn.

Mà một khi chuyện xấu xảy ra không chỉ mình tôi bị ảnh hưởng mà bộ máy hoạt động phía sau tôi cũng bị ảnh hưởng theo, nên…."
"Được rồi Pierre, ông mới là người cần phải thẳng thắn ở đây ấy."
Không đợi Pierre chốt lại Tiến đã lập tức lên tiếng cắt ngang, lập trường đang từ trung lập không giúp bên nào biến thành nghiêng dần về phía Ninja Entertainment sau tất cả những gì đã xảy ra: "Năm xưa khi Navigame tìm đến ông tôi đã hân hạnh được nghe qua những lời tương tự rồi.

Đừng vòng vo nữa, nói cái giá đi."
"...!Chà chà, vậy là anh Tiến quyết định đứng ra giúp đỡ các vị Ninja đây? Không phải anh vẫn tự nhận mình là trung gian, chỉ phụ trách kết nối hai bên chứ không can thiệp vào quá trình thương thảo sao?"
"Thì tôi vẫn luôn là trung gian mà." Đương nhiên ngoài mặt Tiến vẫn kiên quyết khẳng định địa vị trung gian của bản thân: "Chỉ là không muốn song phương tốn thêm thời gian vào mớ lời thoại vô nghĩa thôi.

Không phải hiện tại ông đang bận bịu đến mức phải giành giật từng giây từng phút sao Pierre?"
"...!Tốt.

Nếu anh Tiến đã nói vậy thì, trước khi tiếp tục thương thảo tôi cần xem xét số liệu mới nhất về trò chơi "Age of Empires" của công ty Ninja các vị.

Xin chú ý, là số liệu mới nhất.

Đừng đưa tôi cái gì thống kê từ năm 2027 hay đại loại thế."
“Có ngay đây, ngài Pierre xin hãy nhận lấy."
Một tập tài liệu khác được đoàn đội Dương Khoa đẩy về phía Pierre.


Phía trên có ghi dòng chữ "số liệu thống kê hạng mục phát hành trò chơi "Age of Empires"" kèm theo một cái ghi chú được gạch đít cẩn thận, rằng số liệu viện dẫn bên trong tài liệu được thống kê tại thời điểm tối hôm qua - tức là sát giờ song phương gặp mặt.

Nếp nhăn nơi khóe mắt hơi giật giật khi nhìn đến ghi chú, song tay bình luận trò chơi bản địa vẫn cố tỏ ra bình thản lật từng trang giấy xem xét nội dung bên trong.

Thế rồi không hiểu sao càng xem tài liệu những nếp nhăn càng lộ rõ trên khuôn mặt Pierre, miệng thì không ngừng mấp máy như thể muốn nói điều gì đó lắm nhưng lại thôi.

Đồng thời xen giữa quá trình nắm bắt số liệu do Ninja Entertainment cung cấp tay bình luận trò chơi bản địa còn mở điện thoại lên thao tác tới mấy lần.

Chỉ là lần nào mở lên cũng đều yên lặng tắt đi ngay sau đó, nét thất vọng ẩn hiện trong ánh mắt khiến mấy thành viên tinh ý phía bên kia bàn họp âm thầm cười khẩy với nhau.

Trải qua gần mười phút đồng hồ trầm ngâm, cuối cùng Pierre quả quyết gấp lại tập tài liệu trong tay.

Kế đó tay bình luận trò chơi bản địa đảo mắt nhìn đoàn đội Dương Khoa một lượt rồi quyết định hơi hơi cải biến kế hoạch kiếm chác ban đầu, rằng có thể thử thăm dò "đàn cừu" tìm đến cửa bằng một cái mức giá trên trời trước xem sao:
"Chà, số liệu phát hành không tệ.

Thế nhưng để hợp tác sòng phẳng với chúng tôi thì chừng đó vẫn là chưa đủ tốt.

Lại thêm vào công ty Ninja các vị chỉ mới tiến quân vào thị trường châu Âu chưa đầy nửa năm, thời gian quá ngắn rất nhiều yếu tố chưa thể chứng minh.

Tạm thời chưa bàn đến mục đích thứ hai của các vị khi tìm đến tôi, chỉ riêng vấn đề hợp tác quảng bá sản phẩm đơn thuần....!Với tư cách đại diện cho SKAR, tôi muốn mức giá cao gấp đôi so với thông thường."
"Không thành vấn đề, có thể đi vào bàn luôn mục đích thứ hai của chúng tôi được chứ?"
Nghe thấy đối phương đưa ra báo giá, trong khi cả Tiến lẫn nhân viên tham mưu đều chưa kịp bày tỏ ý kiến thì Dương Khoa đã sảng khoái đồng ý luôn.

Vô cùng dứt khoát, vì căn bản cái mức giá "thông thường" trong miệng đối phương hắn đã sớm nắm được từ lâu.

Vài ba chục ngàn EUR mà thôi, gấp đôi lên cũng chưa tới một trăm ngàn.

Chừng ấy thì người nghèo đến mức trong kho chỉ còn mỗi tiền như hắn vẫn có thể chi ra thoải mái, chẳng việc gì phải lăn tăn cho nặng đầu.
Chưa kể, hiện tại đàm phán song phương vẫn chỉ đang ở vào giai đoạn "dạo đầu".

Chưa tiến vào hạng mục quan trọng, chưa cam kết bằng giấy trắng mực đen thì mồm miệng cứ đi chơi xa bờ vô tư.

Hắn còn đang muốn nhờ đó xem xem đối phương còn có lời hay ý đẹp gì để nói ở phía sau đây này.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.