Nhàn Thê Đương Gia

Chương 12: Hậu viện rối loạn



Lúc Cơ Thất Nhàn tới Đình Phương Uyển, thì bị khung cảnh nữ nhân đầy khắp phòng này hù dọa. Không phải nói chỉ có hai cái trường thiếp sao? Nhưng trong vười này nhiều nữ nhân trang điểm xinh đẹp như vậy cuối cùng là chuyện gì xảy ra?

Kỳ thật cũng không thể trách nữ nhân hậu viện này đánh trống khua chiếng lớn như vậy, dù sao sắc đẹp của Cơ Ngũ Nhiêu ở hoàng triều cũng rất có danh tiếng. Nữ nhân như vậy gả đến trong hậu viện này, có thể làm cho đám nữ nhân này không căng thẳng một chút hay sao? Các nàng thật ra người người đều muốn nhìn xem rốt cuộc mỹ mạo như thế nào, có thể uy hiếp đến các nàng hay không.

Cơ Thất Nhàn mắt to đảo qua, khóe miệng không khỏi run rẩy một chút. Lúc này mới sáng tỏ số “25” trên ngọc bài kia rốt cuộc là có ý nghĩa như thế nào. Không phải ngồi trong phòng này ngồi vừa vặn có 24 nữ nhân sao? Hơn nữa thêm mình, đúng là 25 cái! Nguyên lai mình là tiểu thiếp phòng thứ 25 của Chiến gia a!

Chiến Sanh Ca thật đúng là không sợ làm mình mệt mỏi chết! 25 cái! Hơn Cơ lão cha 5 lần! Biết hắn là giống đực hạng nhất, biết hắn rất nhiều tiền, cũng không cần dùng phương thức như thế mà biểu hiện đi!

Cơ Thất Nhàn lại bắt đầu ai oán con số của mình, vì cái gì mình không sớm hơn một cái, hoặc là muộn một cái gả lại đây? Cố tình trên lưng lại được cái con số kỳ quái như vậy?

Đang nghĩ, thì nghe trên ghế truyền đến một giọng nói:“Ngươi chính là người mới vào cửa – Nhiêu phu nhân?” Ôn hòa có chút thản nhiên xa cách.

Cơ Thất Nhàn giương mắt, chỉ thấy trên ghế có hai nữ nhân ngồi ngay ngắn, xiêm y một vàng một xanh biếc, ước chừng đều hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi. Tuy rằng tư sắc cũng không tầm thường, ung dung đẹp đẽ quý giá, rất có phong phạm tiểu thư thế gia. Nhưng vì đã gặp qua hai cái tỷ tỷ Cơ gia, nên hai vị trước mắt này thật ra không tính là cái gì. So về phong thái, Tam tỷ nàng càng tốt hơn; nếu so về quyến rũ, hai cái này so cùng Cơ Ngũ Nhiêu chân chính thì không có cách nào mà so được.

Hai người này ngồi trên địa vị cao, đại khái chính là cái mà hậu viện này gọi là trường thiếp đi.

Người lên tiếng, chính là cái nữ tử mặc xiêm y màu vàng– nữ nhi tả tướng, Lãnh Tiêm Vũ.

“Sao không quy củ như vậy?” Lúc này, lại một tiếng quát truyền đến, cái xanh biếc này cũng lợi hại a. Mở miệng đó là một khác nữ tử trên ghế bên cạnh – nữ nhi trấn quốc đại tướng quân, Liên Ngọc Điệp.

Cơ Thất Nhàn kinh sợ thấp thân đến:“Tham kiến Lãnh phu nhân, Liên phu nhân.”

Một đám nữ nhân khắp phòng đều đánh giá nữ tử trước mắt mặc tố y này. Không phải nói Cơ Ngũ Nhiêu là mỹ nhân hiếm có của hoàng triều sao? Xinh đẹp kiều mỵ đó thực có thể làm cho nam nhân điên cuồng sao? Nhưng người trước mắt này không tính là thanh tú, thoáng mang theo vẻ trẻ con, nữ nhân khuôn mặt nhỏ nhắn có điểm trẻ con phì nộn này nhìn thế nào cũng không tính là xinh đẹp đi? Mới mười mấy tuổi, chính xác, thì cũng chỉ có thể xem như một đứa nhỏ.

Các nữ nhân không khỏi đoán, tên Cơ Ngũ Nhiêu xinh đẹp là như thế nào truyền ra?

Lại nhìn mặt“Cơ Ngũ Nhiêu”, tái nhợt không thấy huyết sắc, căn bản chính là dáng vẻ có bệnh.

Vừa thấy như vậy, mọi người liền yên tâm. Người như vậy vào cửa, muốn tư không tư, muốn sắc không sắc, như thế nào đều uy hiếp được địa vị của các nàng tại hậu viện này.

Kỳ thật nếu chỉ nhìn một cách diện mạo Cơ Thất Nhàn đơn thuần, cũng có thể cho là thanh tú đáng yêu. Đáng tiếc trên đầu nàng là danh tiếng Cơ Ngũ Nhiêu, lại cố ý đem mặt mình bôi thành bộ dáng Bạch vô thường, trong mắt nữ nhân tại đây, liền không có năng lực cạnh tranh.

Cơ Thất Nhàn cả người sợ hãi, bị hai mươi bốn nữ nhân đồng loại đánh giá cao thấp, mình thì tựa như một đầu heo đợi làm thịt bị hai mươi bốn đồ tể đó không coi vào đâu, cũng không thể phản kháng, cảnh tượng quỷ dị ra làm sao?

Lãnh Tiêm Vũ nhìn về phía nàng:“Muội muội đa lễ. Đã vào cửa Chiến gia, mọi người đều là tỷ muội. Về sau kêu chúng ta tỷ tỷ là được.”

Tỷ muội? Nói dễ nghe, trong lòng phỏng chừng đã đem chính mình mắng hơn một ngàn một vạn lần đi, ngoan độc một chút, phỏng chừng đã muốn thiên đao vạn quả. Cơ Thất Nhàn âm thầm oán.

Lập tức nhu nhược phúc thân:“Tạ các tỷ tỷ không giận.”

Liên Ngọc Điệp xem xét nàng vài lần, rồi bĩu môi:“Nghe đồn Cơ gia ngũ tiểu thư trời sinh diễm lệ, là tiểu mỹ nhân hiếm thấy, như nhìn thế nào cũng thấy ngươi thực bình thường?”

Người này nhưng thật ra ngay thẳng, nói thẳng ra diện mạo nàng bình thường, hỏi ngay ra nghi hoặc trong lòng mọi người ở đây. Nàng vốn không phải là Cơ Ngũ Nhiêu, sao có thể có sự xinh đẹp của Ngũ Nhiêu?

Cơ Thất Nhàn ho nhẹ vài tiếng:“Nghe bên ngoài đồn đãi luôn không phải sự thật. Tiện thiếp từ nhỏ yếu đuối nhiều bệnh, dáng vẻ cũng chỉ là bình thường. So với các vị tỷ tỷ, tiện thiếp thật là xấu hổ vô cùng.”

Nói một phen làm tâm tình các vị ở đây đều thư sướng.

Lãnh Tiêm Vũ nói:“Muội muội quá mức khiêm tốn. Nói sao thì gia chúng ta cũng không phải chỉ nhìn tướng mạo bình thường, vào được mắt gia, vẫn có thể ở hậu viện chúng ta được sủng ái.”

Được sủng ái? Trăm ngàn lần đừng! Được sủng liền có nghĩa phải đề phòng hai mươi bốn nữ nhân khác. Nàng không có hứng thú, cũng không có tinh lực đem thời gian để tiêu tốn vào cấp trên ở đây.

Tuy rằng nghĩ như vậy, Cơ Thất Nhàn vẫn là gật nhẹ đầu:“Tạ tỷ tỷ dạy bảo.”

Lãnh Tiêm Vũ nói tiếp:“ Hậu viện chúng ta còn không có chủ mẫu, quy củ tự nhiên cũng không nhiều như vậy. Chỉ cần không tranh thủ tình cảm, không làm chuyện khác người, liền có thể an ổn qua. Hiện tại mọi chuyện đều là ta cùng Liên muội muội làm chủ, Nhiêu muội muội nếu có cái gì không hiểu, cứ việc tới hỏi chúng ta.”

Lời này nói cũng rất hay á, đã mượn sức lại lập uy. Đã chỉ ra mình cùng Liên Ngọc Điệp ở trong nhà mặc dù không phải chủ mẫu nhưng lại hơn hẳn địa vị chủ mẫu, lại thật tình nói nàng không cần vọng tưởng trong hậu viện này tranh thủ tình cảm tranh địa vị. Lãnh Tiêm Vũ này tâm cơ quả thật là không đơn giản.

Tranh thủ tình cảm? Nàng Cơ Thất Nhàn ăn no rửng mỡ cũng sẽ không đi làm việc này!

Thất Nhàn đầu rủ xuống đất càng thấp:“Vâng, muội muội ghi nhớ.” Nói xong còn không quên lại ho khan vài tiếng, biểu hiện mình suy yếu.

Quả nhiên, Lãnh Tiêm Vũ thân thiết nói:“Muội muội thân thể không khoẻ, trở về nghỉ ngơi đi. Đây chẳng quá là chỉ là hình thức thôi, về sau muội muội cùng với các tỷ muội trong hậu viện ở chung thật tốt là được.” Dừng một chút, nàng lại nói:“Mọi người cũng đều tan đi.”

Nói dễ nghe! Hiện tại trong miệng thì nói thỉnh an này không có gì lắm. Nếu nàng thực sự không đến lần này, phỏng chừng hậu viện này sẽ tạo lên một trận gió tanh mưa máu đi.

Lập tức, Thất Nhàn đem khuôn mặt nhỏ nhắn buông càng thấp:“Vâng, tỷ tỷ.”

Lần đầu tiên gặp nhau với hậu viện, Thất Nhàn liền để lại ọi người một cái ấn tượng gầy yếu liền rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.