Nhất Bổn Nhật Ký Đích Phát Gian Tình

Chương 57



: Này, đúng là dọa người a

.

Thứ ba ngày x tháng x. Thời tiết: trời mưa.

.

Hôm nay trường tổ chức cho bọn mình đi xem phim, mặc dù các bạn bình thường cũng sẽ đến rạp chiếu phim xem phim, nhưng mọi người cùng nhau đi thì luôn đặc biệt vui vẻ. Thầy nói đi xem phim không thể mang theo đồ ăn, nhưng bọn mình vẫn len lén mang theo quà vặt, tiểu mập mập mang nhiều nhất, trên người bốn túi đều căng đầy. Mình mang theo nhiều thiệt nhiều bơ, hạt dưa gang, kẹo thỏ trắng.

Xem phim gì mình cũng quên mất rồi, bởi vì hạt dưa của mình bị đồ đểu Ân Dự đụng rớt, mình mới ăn mấy hạt à. Có điều sau đó đồ đểu Ân Dự mời mình bỏng ngô, mình liền đại nhân không tính toán tiểu nhân, tha thứ cho cậu ta. Buổi tối về lúc viết tập làm văn mình mới phát hiện, mình không có xem kỹ phim, thầy ơi con không có thể tả cái khác không?

.

Lời phê của giáo viên:

Thầy đang thắc mắc hạt dưa gang đầy đất này là kiệt tác của ai.

PS: Đề bài văn đổi lại cho con viết《 Bỏng ngô tại sao gọi là bỏng ngô 》.

==============================================================

Bạn nhỏ Giang đến khiến sự kiện vốn đã được dẹp loạn hơn phân nửa lại gây cấn, hủ nữ Mỹ nhân cốc tự nhiên là mở to hai mắt xem JQ, mà những người khác thì đem băng ghế ra xem náo nhiệt.

.

[Đồng minh] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Chào sư phụ, chào baba, các ca ca tỷ tỷ buổi tối vui vẻ~

[Đồng minh] [cà phê ° ướp lạnh]: Áu áu áu !!!! Tiêu Tiêu ya !!!! Dán mặt điên cuồng dụi !!!!

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]: – – người tới, mang thứ phát xuân này ném ra ngoài trảm cho ta.

[Đồng minh] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: Zạ! (thuận tiện bắt lấy Tiêu Tiêu điên cuồng cọ một trận! >___<) [Đồng minh] [thu vũ]: Các cậu đừng cãi nhau, để ba đương sự nói chuyện !! (kẻ quấy rầy xem JQ phải chết!) [Đồng minh] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: +__+ !! Lam nhan, tiểu tinh tinh xuất hiện nói chuyện nào… [Đồng minh] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Tỷ tỷ các chị đang nói gì thế? . Nhìn một chuỗi đối thoại, Giang Tiểu Vũ đầu đầy dấu chấm hỏi, ba của nó mặt đầy hắc tuyến, mà ‘mẹ’ của nó thì đang chống cằm xem kịch vui. Nhưng chỉ thấy đoạn thoại của Nguyệt lượng hạ xuống hồi lâu, Lam nhan và Ân Dự đều không lên tiếng, những người khác giục mấy câu, hai người dường như hẹn nhau bịt chặt miệng. Trải qua đợt giáo huấn vừa rồi, bọn họ hiện tại cũng không dám dưới mí mắt đám bà cô này gây sự. Vì vậy tại nơi đoàn người đều không nhìn đến, tam giác bí mật hoạt động dưới công tác của Đảng. Bạn nhỏ Giang đồng thời nhận được hai tin tức. “Vào đội anh, dẫn em đi luyện cấp.” Cái này là Lam nhan. “Vào đội tôi, dẫn cậu đi chơi.” Cái này là Ân Dự. Cuối cùng hiển nhiên bạn học Ân Dự hiểu rõ bạn Giang Tiểu Vũ hơn mà chiến thắng, Lam nhan đâu, bại vì không hiểu được tâm tính trẻ con. Nguyên nhân rất đơn giản, bạn cứ kéo nó đi luyện cấp, để nó đứng một bên nhìn bạn ba ba ba đánh quái, mà nó chỉ có thể giương mắt nhìn lại không thể di chuyển không thể làm chuyện gì khác ngoại trừ thỉnh thoảng thêm máu bị hạ xuống, bảo xem đứa trẻ nào chịu được a. Mặc dù bạn nhỏ Giang thực đáng yêu thực vâng lời, nhưng dù sao người ta cũng là bé trai, bạn bảo nó lên mạng chơi game chỉ đứng một bên không làm gì, điều này hiển nhiên không thỏa mãn tâm chơi của nó. Tuy luôn mắng chửi Ân Dự là trứng hư trứng thối, nhưng đến lúc có đồ chơi, Giang Tiểu Vũ đương nhiên không nhớ tới đối phương là trứng gì, nó tung ta tung tăng vào đội Ân Dự, để lại Lam nhan huynh đáng thương rơi lệ đầy đất. Nhã trong ưu nhã của bang Sát biến thiên hạ vỗ vỗ vai cậu ta nói: “Chân trời nơi nào không cỏ thơm, ài, luyến đồng không có kết quả, biển khổ quay đầu là bờ a, tiểu Lam…” Lam nhan im lặng trả lời: “Em cũng không muốn luyến đồng a, nhưng ai bảo em ấy thật đáng yêu…” Khóe miệng Nhã trong ưu nhã giật giật: “Em gặp qua người ta rồi?” Lam nhan tiếp tục im lặng trả lời: “Bang chủ của bọn họ có nhét cho em một tấm hình…” Đối phương ‘- -’ nói: “Tiểu Lam, em xong rồi, thực luyến đồng rồi.” Thuận tiện trong lòng bỏ thêm một câu ‘Chúc em trên con đường trở thành ông chú biến thái thuận buồm xuôi gió, PS: từ nay về sau thấy chị xin đừng nói quen biết’. Bên kia hoạt động ngầm đang giữa lúc kịch liệt, bên này người lại đang rướn cổ xem kịch. Sau khi chờ đợi mấy phút đồng hồ không ai trả lời, Phương Hãn quyết định kéo mở danh sách hảo hữu, kiểm tra dữ liệu của Tiêu tiêu vũ hiết và Ba nghìn ★ sát, lúc nhìn đến trong tư liệu của hai đứa hiển thị trạng thái ‘Đã tổ đội hai người’, trong nháy mắt cậu hiểu trận giao tranh nhàm chán này kết quả cuối cùng ai thắng ai bại. Giang Thiên Dự cắm cọc một bên còn đang bối rối trong đám hắc tuyến, Phương Hãn chọt mặt anh ta một cái, cong khóe miệng: “Hồi hồn hồi hồn!” Đối phương lúc này một một bộ dạng như ở trong mộng mới tỉnh mà nhìn qua, Phương Hãn tiếp tục cười: “Chỉ là bọn con nít chơi game thôi, anh cho là thật sao!” Mặc dù trong lời này quả thực còn đầy yếu tố cần khảo chứng. Giang Thiên Dự 囧囧 nắm con chuột: “Nếu giống như em và anh trở thành thật thì sao bây giờ?” Phương Hãn khẽ nhíu mày: “Vậy cũng phải xem bọn nó hiểu như chúng ta không mới được.” Nghe xong lời của thầy giáo Phương, đồng chí Giang tạm yên lòng, anh nghĩ, đúng nha, này nói yêu qua mạng yêu qua mạng, vậy cũng phải xem có người yêu có hiểu không mới được a, nếu một trong đó chết cũng không hiểu, vậy người kia chẳng phải có cố gắng đi nữa cũng phí công sao. Anh rất vững tin với cục cưng nhà mình, không mất mấy năm tuyệt đối không hiểu được. “Nhưng mà, cho dù không hiểu được, vẫn phải đề phòng một chút.” Đồng chí Giang già lầm bầm lầu bầu xong, vội vàng xin vào đội của con trai, nhân tiện kéo thêm người yêu, văn vẻ nói ‘Trao đổi kiến thức game, tăng tiến tình cảm cha con’. Vì vậy, sự kiện ăn dấm quái dị này, trải qua xử lý quái dị, cuối cùng quái dị mà lắng xuống, nhưng chỉ có trong lòng hủ nữ Mỹ nhân cốc rõ, việc này, vẫn chưa kết thúc! Có điều mặc kệ có kết thúc hay chưa, chuyện trong game cuối cùng phải tách biệt với hiện thực. Từ sau lần giận dỗi lại làm lành trước, giống như bất cứ cặp đôi nào, vợ chồng son Giang Thiên Dự cùng Phương Hãn quả thực ngày ngày dính lấy. Vờn quanh người hai người làn hơi phấn hồng càng khiến người xung quanh hô to không chịu nổi, đặc biệt bạn trẻ độc mồm Cù Châu của Phương Hãn, bắt được cơ hội liền chua xót nhìn đối phương lẩm bẩm: “Hừ, cũng không dẫn bạn gái tới cho tớ xem một chút, Phương Tiểu Hãn cậu quá keo kiệt !!” Phương Hãn thì liếc xéo cậu ta: “Có rảnh mắng tớ không bằng nhanh đi tìm một người để gả đi đi, nhìn cậu độc thân thiệt là đáng thương~” Bạn trẻ Cù tức khí hộc ba lít máu. Hôm nay, cùng người yêu gọi điện thoại xong, Phương Hãn vừa đặt di động xuống, Cù Châu liền bu qua: “Tớ nói nè, tiểu Hãn ới…” Dưới cái trừng mắt của đối phương miết miệng đổi giọng, “Ẻ, A Hãn ới…” “Có chuyện mau phóng.” Nhanh nhạy ngửi được mùi mập mờ trong lời tên bạn độc mồm, Phương Hãn mặt không đổi sắc phun ra một câu. Cù Châu buồn bực, vì cái gì ‘lời nói’ lại đi chung với động từ ‘phóng’ chứ, cũng không phải cái khí gì đó… Nhưng buồn bực thì buồn bực, cậu vẫn mở miệng nói: “Cái nì, chính là, tớ cũng muốn chơi Thiên Long !!” Nói xong nhìn chằm chằm mặt đối phương để thăm dò ý tứ. “Hửm? Được, cậu tới đi.” Ai ngờ thái độ cậu bạn thân rất tùy ý, “Nhưng đừng mong tớ kéo cậu a.” Bạn trẻ Cù Châu mặt suy sụp: “Là tớ muốn bảo cậu kéo tớ, thuận tiện ném cho tớ ít trang bị a, bảo thạch a, sủng vật a…” Mở một quyển vở bài tập, Phương Hãn đẩy mắt kính đang trượt xuống: “Cậu không phải đang chơi ở Thần X vui vẻ lắm sao, sao đột nhiên muốn đổi sang đây?” “Ài… nói ra rất dài dòng…” Bạn trẻ Cù Châu tay phải nâng mặt, một điệu bộ ‘nhớ năm đó’. “Vậy nói ngắn gọn.” Thầy Phương lại đẩy đẩy mắt kính, không nóng không lạnh ném qua một câu. “- – Bạn thân, cậu thiệt không thú vị a, cậu nói xem nếu mang ba bộ X-men rút lại thành mười phút cậu vẫn vui lòng xem sao, a, được rồi, lập tức tới trọng tâm mà!” Cù Châu khó chịu nói, nhưng dưới khí thế dồn ép áp bức của bạn thân, cậu vẫn thực thất vọng mà đem đầu đuôi ngọn nguồn ngắn gọn nói một lần. Hóa ra thầy Cù trước giờ vẫn chơi một game tên là Thần X, chơi đã gần một năm, acc max cấp mặc trang bị cao cấp đập bảo thạch cao cấp, vợ đổi qua mấy cái, phó bản đánh ngán, chiến trường cũng giết đủ, vậy nên cậu tiến vào thời kỳ mệt mỏi biếng nhác, đáng tiếc thầy Cù cũng không phải dạng người hài lòng với thực tại, cậu cực lực nghĩ muốn thoát khỏi tình huống này, thế là liền có sự việc sau đây. Có câu gọi là ‘no cơm rửng mỡ’, dùng trên người thầy Cù trong game là vô cùng chuẩn xác, vì cậu ngoài nhám chán ngồi đánh rắm ra lại đi tạo một acc nữ ngực lớn eo nhỏ chân dài, dáng chạy thướt tha mềm mại thậm chí bộ ngực còn có thể nẩy lên, tiếp theo cậu dùng giọng điệu tư thế uốn éo vô sỉ nhưng lại được bọn con trai cực yêu thích dẫn tới hơn N bạn theo đuổi, thậm chí gây ra cả bang chiến. Thầy Cù thật sự có thể nói là ‘đi giữa vạn hoa mà lá chẳng dính người’, nhưng cậu đã quên, thế gian còn có câu là ‘ngày ngày đi bên bờ sông, nào có thể không ướt giày’, cuối cùng thân phận của cậu vẫn bị bại lộ, vì vậy các chàng trai cùng các cô gái tức giận kết hợp tấn công, khiến cậu không thể không đổi game. Thầy Phương sau khi nghe xong đưa kết luận: “Cái này của cậu gọi là gieo gió gặt bão, không có tí điểm đáng đồng tình.” Cù Châu đập bàn: “Phương Tiểu Hãn cậu có chút tình người được không !! Đáng thương nhất còn chưa nói tới đâu !!” Tiếp theo chuyển giọng, “Đáng buồn nhất chính là, bởi vì acc tớ quá thúi, treo 5173 căn bản không ai chịu mua, tiền tớ ném ra cả một năm kết quả lại không mò về được đồng nào, bi kịch a!” 5173 là trang web bán hàng về đồ điện tử game online. “Sau đó thì sao? Cậu rốt cuộc muốn biểu đạt cái gì?” Thầy Phương đóng vở bài tập lại, lấy ra cuốn tiếp theo, ánh mắt sắc bén xuyên qua thấu kính nhìn về phía tên bạn độc mồm. “Vậy nên, cậu phải kéo tớ, thuận tiện ném cho tớ ít trang bị a, bảo thạch a, sủng vật a…” Thầy Cù ánh mắt lấp lánh nhìn về phía ‘cơm cha áo mẹ’ tương lai của mình. “Có thể, nhưng…” Âm cuối kéo dài, bạn trẻ Cù Châu dám thề rằng cậu tuyệt đối nhìn thấy hàn quang lóe lên sau cái kính gọng đen của Phương Tiểu Hãn, tiếp theo đối phương nhe răng cười, “Kéo một cấp cậu dọn dẹp vệ sinh nhà tớ một ngày.” Vì thế đề tài này kết thúc trong tiếng rống giận của bạn trẻ Cù Châu “Cậu TMD quá gian đi !! Địa chủ! Chu lột da, không đúng, Phương lột da !!!” Chu lột da: nói đến nhà Chu do Cơ Phát lập nên, cai trị bằng quyền lực thần thánh, làm ra nhiều nghi tức hiến tế kinh khủng, để biết thêm chi tiết mời hỏi anh google. Tuy Cù Châu hô tuyệt đối không chấp nhận điều kiện của địa chủ Phương, nhưng vẫn 2 ngày sau bò lên Thiên Long, nhiệm vụ tân thủ làm một mạch lên tới cấp10 lắc lắc mông muốn vào bang Phương Hãn. Người kia nghe vậy sững sờ, tiếp theo ý vị thâm tường bỏ lại một câu: “Cậu nên làm công tác chuẩn bị tâm lý đi.” Bạn Cù nào đó tùy ý đáp lại hai câu rồi xin vào bang, không mất một lúc đã được phê chuẩn thông qua. .

[Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Hoan nghênh bạn mới vào bang !! Báo tính, chiều cao, cân nặng, ba vòng !! [Bang hội] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: PP vểnh hay không vểnh? [Bang hội] [mễ lạp lạp]: JJ dài hay không dài? [Bang hội] [thu vũ]: Công? Thụ? [Bang hội] [tạp mị]: Hoa cúc còn tươi tắn hay không? [Bang hội] [trên con đường nghìn năm]: … . Vào bang liền nhận được làn sóng hoan nghênh trước giờ chưa từng có, bạn học Cù thuần khiết nhất thời ngẩn người, mà khi cậu thấy rõ lời hoan nghênh hắc tuyến lập tức treo nửa mặt, nửa ngày không thể dùng ngôn ngữ, Phương Hãn một mặt vi diệu vỗ vai cậu: “Đã nói cậu phải làm công tác chuẩn bị tâm lý mà.” .

[Bang hội] [hồ ly tu thành tinh]: Ok, dừng, vị bạn học này vẫn là xử, quá nhiệt tình cẩn thận dọa người chạy mất [Bang hội] [cho ta một vầng thái dương]: Xử à !? Xử nữ !?? [Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: ^_^ Chồng anh có phải là muốn mất đi cái xử của tiểu hoa cúc đáng yêu nơi anh không? [Bang hội] [cho ta một vầng thái dương]:  Vợ, em tới… [Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Đi chết đi !!!!!!!!! (một đá bắn tới ngoài vũ trụ) [Bang hội] [trên con đường nghìn năm]: Đủ, tớ là nam.

[Bang hội] [mễ lạp lạp]:  Nguyệt lượng, hai vợ chồng các cậu muốn đánh nhau thì đi ra ngoài, hù đến bạn mới thì làm sao !? [Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Khụ, chê cười… [Bang hội] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]:   Bạn zai… Là cong hay thẳng? Có phải rất đẹp zai, có phải là ngôi sáng chiếu rọi đàn sao bọn tớ? [Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Hoa cúc bình tĩnh tí… Cái nì, Con đường, hay gọi cậu Nghìn năm? [Bang hội] [trên con đường nghìn năm]: Sao cũng được [Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Hoan nghênh đến với bang chúng tớ, đầu tiên tớ nói rõ ha, bang chúng tớ là bang hủ nữ, biết hủ nữ không? Không biết thì lên baidu, nếu cậu cảm thấy có thể thích ứng với chúng tớ thì ở lại, nếu không thích ứng thì cổng ra ở màn hình góc dưới bên phải, nhấn rời bang là ok, được rồi, tớ đã nói xong. . Cù Châu mặt hắc tuyến bò lên baidu thành thành thực thực tìm cái gì gọi là ‘hủ nữ’, sau đó mặt hắc tuyến M Phương Hãn: “Bang này của cậu là gì a…” Đối phương rất nhanh trả lời lại: “Bang hủ nữ a” Cù Châu tiếp tục hắc tuyến: “Cậu cũng không phải nữ.” Người kia vẻ mặt vô tội: “Tớ chơi acc nữ đấy thôi.” Cù Châu: “… Phương lột da cậu có da mặt không phải quá dày chứ.” Phương Hãn: “Có dày cũng không dày bằng cậu, cậu nhìn xem cậu tên gì kìa, Trên con đường nghìn năm, thấy thế nào cũng là dùng cho nhân tài văn hay chữ tốt, hợp với cậu chỗ nào.” Cù Châu hất bàn: “Tốt xấu gì tớ cũng là giáo viên a a a !!” Đối phương im lặng một hồi đáp lại một câu: “Thật có lỗi, tớ không biết giáo viên dạy toán văn hay chữ tốt dùng vào đâu.” Tuy thầy Cù rất muốn hất bàn, nhưng xét thấy bản thân mình cấp bậc quá thấp không đánh lại tên hồ ly nào đó, hơn nữa người thật PK lại không phải đối thủ của cậu ta, chỉ có thể ấm ấm ức ức chấp nhận sự thực. .

[Bang hội] [trên con đường nghìn năm]: Cái kia, tớ xem rồi, tớ vẫn quyết định ở lại trong bang.

[Bang hội] [lão tử chính là cuồng]: Huynh đệ, bội phục huynh, sau này lại có người theo chúng tôi bơi lội trong dầu sôi lửa bỏng! [Bang hội] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: + + Lão cuồng, mùa xuân của cậu mới tới sao? [Bang hội] [lão tử chính là cuồng]: … [Bang hội] [thu vũ]: Con đường là bạn của Hồ ly à? [Bang hội] [trên con đường nghìn năm]: Ừ [Bang hội] [thu vũ]: Vậy cậu cũng là giáo viên sao? Hồ ly lớn lên bộ dáng thế nào? Có đẹp trai không? Là thụ hay không phải thụ? . Nghiêm túc mà nói, Cù Châu người nọ vô cùng tùy tính, điểm ấy từ trên phương diện cậu có thể chơi với Phương Hãn một cách bình thường có thể nhìn ra, mặc dù vừa rồi bị loại sinh vật hủ nữ vượt quá phạm vi kết thức của cậu khiến shock một chút, nhưng sau baidu cậu đã rất nhanh điều chỉnh được. “Hủ nữ mặc dù là hủ, nhưng các cô ấy cũng là con gái, hơn nữa không thiếu mỹ nữ, tuy các cô thích xem nam ở cùng với nam, nhưng đây là game, bình thưởng ở ngoài miệng bị ăn mấy miếng đậu hủ cũng sẽ không thiếu miếng thịt nào, hơn nữa không khí trong bang này không tệ, người cũng ok, vậy cứ ở lại đi.” Không hổ là giáo viên toán, tính logic vô cùng tốt a thầy Cù~ .

[Bang hội] [trên con đường nghìn năm]: Cái này ấy à… Chúng ta đợi lúc cậu ấy không có đây hẵng thảo luận tiếp, ok? [Bang hội] [thu vũ]: >< Áu áu áu, vô cùng ok, thuận tiện vô sỉ giơ tay muốn ảnh chụp.

[Bang hội] [hồ ly tu thành tinh]: ^_^ Này các cậu xem tớ không tồn tại à? [Bang hội] [thu vũ]: Tớ chưa từng nói cái chi hết, tớ đã biến mất… [Bang hội] [trên con đường nghìn năm]: … . Đang lúc Cù Châu thích ứng với không khí ở Mỹ nhân cốc, Quỳ xuống gọi nữ vương login, không biết ai rỉ tai với cô một phen, vừa bò lên mạng liền cao giọng lên sân khấu. .

[Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Người mới bước ra! [Bang hội] [trên con đường nghìn năm]: ?? [Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Trên con đường nghìn năm? Anh một tên đại nam nhân lại gọi cái tên này không biết làm mẹ rất mất mặt sao? [Bang hội] [trên con đường nghìn năm]: … [Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Vừa nhìn đã biết là một tên non nớt chưa được dạy bảo qua, đến đây nào, để tôi dạy cho anh biết thế nào là đàn ông trong giới, hô hô hô hô hô… (vung roi ra) [Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Nữ vương điểm nhẹ nha, người ta còn là một xử đó… [Bang hội] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Xử à? Không sao chờ tôi dạy dỗ xong là hết xử ngay~ [Bang hội] [trên con đường nghìn năm]: … . Bạn trẻ Cù Châu lại M thầy giáo Phương Hãn: “… Vì sao bang các cậu ngoài hủ nữ còn có nữ vương SM !?” Phương Hãn nhướng mày: “Cậu cũng biết nữ vương SM?” Cù Châu: “- – vớ vẩn, tốt xấu ông đây cũng xem qua phim heo!” Phương Hãn: “Ra là cậu thích loại này…” Cù Châu: “… Khỉ, trả lời vấn đề ông hỏi !!” Phương Hãn: “Trong hủ nữ cũng có loài sinh vật này, tục xưng: nữ vương, đã hiểu chưa?” Cù Châu: “…” Vì vậy sau một chân đạp vào chuồng sói, thầy giáo Tiểu Cù đối mặt với thế giới quan, nhân sinh qua, giá trị quan, tam quan một lần nữa trọng đại bị thử thách, cậu liệu có thể chịu được mà ở đây không? Có trời mới biết… —————————————————————————————————————

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.