Nhất Bổn Nhật Ký Đích Phát Gian Tình

Chương 64



: Kết thúc không có nghĩa là chấm dứt

.

Acc Giang Thiên Mộ Vũ vừa bị trộm, toàn server ồ lên, có mừng thầm cũng có giận dữ, đương nhiên càng nhiều là không quan tâm. Người hai bang mặc dù đều ra sức mắng chửi cái tên trộm acc, nhưng những người cười hả hê cũng có, ai kêu họ Giang nào đó thật sự có tiền nà~ Vốn việc này chỉ có Giang Thiên Dự cùng Phương Hãn biết, kết quả không hiểu làm thế nào Lam nhan cũng biết, tên nhóc này lập tức gào loa mắng chửi tên trộm acc chết tiệt, kết quả toàn server đều biết.

.

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Lam nham em đừng mắng nữa, càng chửi người kia càng vui.

[Đồng minh] [lam nhan nhà ai]: Lão đại, em bực quá a, rốt cuộc là ai làm, anh có đoán được không?

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Anh kẻ thù nhiều lắm, không rõ.

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]: Anh kiểm tra xem thiếu cái gì.

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Ừ.

.

Giang Thiên Dự nhìn nhìn Thương Khố và trên người, trang bị thế nào mà còn, phỏng chừng mục đích trộm acc chỉ vì của mà không phải vì thù, BB bị khóa nhưng chỉ cần 3 ngày có thể mở, vậy nên trên người không thiếu bất cứ món nào, chính là YB bị lấy hết, may mà cũng không nhiều, tiền mặt trong Thương Khố đều bị cuốn đi, mấy đồ đáng giá cũng không thấy, may mà mấy thứ đắc đỏ trước kia anh đã đưa cho Phương Hãn cầm đi bán, vậy nên nhìn tổng thể thì tổn thất cũng không phải đặc biệt lớn. Có điều Giang Thiên Dự rất nhanh chú ý đến một thứ, danh hiệu ‘Phu quân của Hồ ly tu thành tinh’ anh luôn đội trên đầu không thấy !! Anh vội vàng mở danh sách hảo hữu, kết quả phát hiện quan hệ vợ chồng của mình và Phương Hãn bị giải trừ! Vốn không tức giận Giang Thiên Dự lúc này bùng nổ, Phương Hãn ở bên cạnh nhìn anh ta kiểm tra tài sản, sau khi phát hiện điểm này, cậu cũng nổi giận.

YB = yên bảo, kim nguyên bảo ấy, giá trị tiền đổi = tiền mặt trong game.

Trong game đồ mặc trên người thường đã buộc định, ko thể giao dịch.

.

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Đệt, cái tên hỗn đãn kia lại dám giải trừ quan hệ vợ chồng của anh và bà xã anh !!

[Đồng minh] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Cái gì !??

[Đồng minh] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: Tội không thể tha thứ a! Bạo hoa cúc nó !!

[Đồng minh] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Baba làm sao vậy ạ?

.

Phương Hãn vô cùng khó chịu, hai người rất vất vả tích lũy độ hảo hữu còn có kỹ năng vợ chồng trong một đêm toàn bộ hóa thành số không, tên trộm acc này chắc hẳn đi một vòng không lấy được thứ gì mới làm trò này, không thể không nói tên đó thật sự thành công chọc giận bọn họ.

“Acc của anh không cài mã bảo mật sao?” Ngoài tức giận, Phương Hãn không quên hỏi nguyên nhân, cậu nhớ rõ trước kia vào acc anh ta có.

“Có cài, sau đó cảm thấy phiền phức quá nên bỏ.” Giang Thiên Dự cũng rất khó chịu, sớm biết thế lúc trước sẽ không ngại phiền phức.

“Mật mã thương khố đâu?”

“Có, nhưng bị phá giải, chẳng lẽ là hacker?”

“Tôi nhớ là bốn số 1…”

“Đúng rồi.”

“… Nếu là hacker thì có lẽ acc tôi cũng sẽ bị hack.” Phương Hãn nói, “Anh nhanh cài mã đi, tránh lần sau lại bị trộm.”

“Ừm.” Giang Thiên Dự ngoan ngoãn bò lên làm tốt biện pháp bảo vệ acc, đang làm không biết suy nghĩ cái gì, sắc mặt từ từ chuyển tốt, đến lúc sau thì mơ hồ có chút hưng phấn.

“Bà xã!” Giang Thiên Dự nở nụ cười ôm Phương Hãn, người kia không hiểu gì nhìn anh, “Đừng nóng giận, anh cảm thấy lần này bị trộm ngược lại là một chuyện tốt.”

Phương Hãn sau khi trừng anh ta nửa ngày, tay dán lên trán, “Không phát sốt chứ…”

Bắt lấy đôi tay có chút lạnh, Giang Thiên Dự nắm lên hôn một cái: “Cám ơn tên đó ban tặng, chúng ta có thể kết hôn thêm lần nữa, hơn nữa tên đó cũng không giải tán bang, đây không phải là vạn hạnh trong bất hạnh sao, này chẳng phải là chuyện tốt thì là cái gì?”

Trên gương mặt trắng nõn của Phương Hãn bay lên một sợi đỏ ửng, nghe anh ta nói vậy, hình như thật sự không phải chuyện tệ lắm: “Chẳng lẽ là tên trộm mới vào nghề? Ai, tiếc mấy cái độ hảo hữu cùng kỹ năng vợ chồng.”

“Không sao, hảo hữu có thể đập hoa lên, kỹ năng vợ chồng có thể học lại.” Giang Thiên Dự vòng ôm đối phương, ghé vào lỗ tai cậu ấy nhẹ nhàng nói một câu, “Bằng lòng gả cho anh chứ?”

Lỗ tai mẫn cảm bị hơi nóng phà tới chậm rãi biến đỏ, Phương Hãn hung hăng liếc mắt qua: “Cái gì gả cho anh, tôi là nữ sao? Phải gả là anh!”

Không nghĩ cậu ấy sẽ nói một câu như vậy, Giang Thiên Dự 囧: “Anh cũng là nam, làm sao gả a?”

Phương Hãn sờ cằm tự hỏi mấy giây, búng tay một cái: “Có rồi, anh vào acc tôi, tôi vào acc anh, hai ta mỗi người lấy vợ một lần, công bằng đúng không~”

Giang Thiên Dự dở khóc dở cười, nhưng đã là lời của người yêu yêu dấu, há có thể không nghe sao. Nghĩ lại hai người trong hiện thực có lẽ không có cơ hội kết hôn, vậy trong game nguyện vọng này nhất định phải thực hiện, cầm tay đối phương, anh thở dài: “Được rồi, nhưng em không phải trước tiên nên hướng anh cầu hôn sao?”

Phương Hãn giảo hoạt cười: “Trước đổi acc đã.”

Đổi acc xong, Phương Hãn điều khiển Giang Thiên Mộ Vũ ở kênh đồng minh nói câu: “Bà xã, gả cho anh đi!” Đánh xong hướng Giang Thiên Dự cười, “Trả lời đi?”

Giang Thiên Dự vẫn là lần đầu tiên bị người ta gọi ‘bà xã’, cảm giác so với con gái lớn lần đầu lên kiệu hoa còn vi diệu hơn, người hai bang có ồn ào “Đồng ý đi đồng ý đi!” có hô la “Buồn nôn chết được!” Mới nãy vì chuyện Giang Thiên Dự bị trộm mà không khí căng thẳng hiện tại đã trở nên thoải mái, vì vậy anh cũng không câu nệ: “Còn phải hỏi nữa sao, người ta sớm đã là người của em rồi ~~”

Sau một mảnh im lặng, người chứng kiến: “Ồ mai gót, Hồ ly cậu lên cơn sốt sao?” “Hồ ly cậu xác định cậu không bị phân thân chứ?” “Bang chủ phu nhân nhiệt tình nóng bỏng thế sao…” Thậm chí cả bạn học Cù Châu thiếu chút nửa muốn gọi điện thoại hỏi: “A Hãn, cậu xác định cậu không có vấn đề chứ?”…

Phương Hãn im lặng vuốt da gà gõ chữ nói: “Tôi mới là Hồ ly, anh ta là tên họ Giang kia.”

Mọi người yên tĩnh, sau đó “Thì ra là thế, khó trách a…” “Lão đại anh không hổ là buồn nôn siêu hạn a!” “Những lời này thật sự rất vừa lòng tớ…” “Nắm vuốt” … Sau mấy câu ồn ào, mọi người trở về vấn đề chính.

.

[Đồng minh] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Giang lão đại hai người định kết hôn lần nữa hỉ?

[Đồng minh] [cà phê ° ướp lạnh]: Thiệt lãng mạn, cưới lần hai nà ~~

[Đồng minh] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: – – Cà phê lời cậu có chút lạ nha…

[Đồng minh] [quỳ xuống gọi nữ vương]: Nói, hai người vì cái heo gì đổi acc a? Chẳng lẽ…

[Đồng minh] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Áu áu, Hồ ly cậu muốn một lần cưới Giang lão đại đúng không? Tớ ủng hộ cậu!

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: =_,= Không cưới về một lần sao có thể tính là công bằng?

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]:  Bà xã tất cả anh đều nghe theo em…

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Kêu ông xã!

[Đồng minh] [hồ ly tu thành tinh]: É…

[Đồng minh] [thiên biên nhất chi hoa]: Đừng liếc mắt đưa tình nữa, khi nào thì kết?

[Đồng minh] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay luôn đi, 1 tiếng sau cử hành hôn lễ.

.

Trong hiện thực, Giang Thiên Dự kéo kéo Phương Hãn: “Không phải em nói làm luôn sao?”

“Đúng vậy, phải đi đánh lên hảo hữu đã.” Phương Hãn lục lọi trong tay nải Giang Thiên Dự, không có YB mua hoa, chỉ có thể đánh lên, tay không ngừng ngược đãi Hầu Tử.

“Đánh hảo hữu cần một tiếng?” Giang Thiên Dự nhìn hảo hữu đã sắp đủ, lại nhìn nhìn một tia cười xấu xa trên khóe miệng người yêu mình, nhịn xuống dục vọng muốn hôn lên, hỏi.

“Anh còn YB mua thiệp không?” Trong lòng Phương Hãn toát ra chủ ý xấu, miệng không quên chọc khóe đối phương.

“É, không.” Giang Thiên Dự xấu hổ, anh đã quên chuyện mình vừa bị trộm.

“Vậy nên…” Phương Hãn điều khiển acc Giang Thiên Mộ Vũ kéo Hồ ly tu thành tinh đến chỗ Nguyệt Lão, nhấn nhẹ chuột, “Chúng ta phải —— đánh bất ngờ!”

Lúc Giang Thiên Dự nhấn ‘xác nhận’, hệ thống đại thần công bố trên toàn server hai vị này hỉ kết liên ý, nhìn công bố từ từ chạy ra, Giang Thiên Dự kéo người bên cạnh hôn một cái thật sâu, bất kể ở game hay hiện thực, bọn họ vẫn luôn đi cùng nhau. Phương Hãn đáp lại nụ hôn này, trên tay không quên kéo hai người đến NPC khác, kết hôn mà, thế nào cũng nên để họ Giang nào đó cảm thụ hương vị ngồi kiệu hoa.

Hai người vừa cưỡi lên ngựa ngồi lên kiệu, phía sau đột nhiên lao ra một đám người, nhìn kỹ hóa ra là người hai bang bọn họ, cầm đầu Cho ta một ánh nguyệt lượng hô: “Hồ ly thối các cậu thật quá đáng, lại dám tung tin đồn bậy kết hôn chớp nhoáng !!” Những người khác trong Mỹ nhân cốc cũng hô theo “Trốn theo zai !! Đây tuyệt đối là bỏ nhà theo zai !!” “Theo zai vạn tuế, mời hai người tự do mà…” “Tráng sĩ, ra đi an toàn !!” “Giang lão đại anh là tên đàn ông không tuân thủ nữ tắc !!” … Các anh em Sát biến thiên hạ vung vũ khí theo sau: “Khỉ, lão đại anh sao có thể xạo như thế !! Em pháo hoa đã mua hết rồi !! Quá không phúc hậu !!” “Em cảm thấy lão đại nhất định là không có tiền mua thiệp mời mới kết hôn chớp nhoáng !!” “Tiểu Lan em thật sự đoán như thần nha! Anh cũng nghĩ vậy” “Baba con cũng muốn vào lễ đường chơi !!!” “Đồ đần Giang cậu chỉ có biết chơi thôi à!” “Hứ, trứng thối Ân cậu cũng đi theo còn gì!”…

Phương Hãn cưỡi đại mã cười cực kỳ đắc ý: “Như vậy mới đủ náo nhiệt chứ~” Giang Thiên Dự ngồi trong kiệu hoa sờ cằm: “Không nghĩ tới sinh thời còn có thể ngồi kiệu hoa một lần…”

Đêm đó hai phố đông tây Lạc Dương vô cùng náo nhiệt, đặc biệt là đường lớn phía đông, những người chơi có mặt lúc ấy nhớ lại tình cảnh ngày đó: “Đêm đó thật sự khiến ông lag đến bi thảm!”

Một đám người vô cùng náo nhiệt theo sát sau kiệu hoa, tin trên loa cũng một cái tiếp một cái, đột nhiên một loa ký tên ‘Linh Ti Không’ nhảy ra: “Chúc phúc hai người!” Chỉ có bốn chữ ngắn gọn, loa của mọi người trong chớp nhoáng đẩy lên mất tăm hơi, nhưng vẫn được Phương Hãn chú ý thấy. Đã lâu không nhìn thấy cô nhóc này, cậu phát một dòng mật ngữ cho đối phương, kết quả nhận được đáp lại là đối phương đã logout, thuận tay kiểm tra tư liệu đối phương, thấy được trên tâm tình viết ‘Đi học không chơi được’, Phương Hãn cười cười, đứa nhỏ này cuối cùng sẽ theo năm tháng chậm rãi lớn lên.

Giang Thiên Dự chú ý tới nụ cười của cậu ấy, sáp qua nhìn xem, thầm hiểu nói: “Trong game thứ có thể khiến người ta quý trọng nhất, chính là đám bạn bè.”

Nhìn nhìn một đám người ầm ầm theo phía sau, Phương Hãn cười nói: “Đúng vậy” đều là một đám người đáng yêu, tuy có những lúc thật ồn ào, nhưng chỉ cần có bọn họ, trò chơi sẽ trở nên thật ý nghĩa.

“Đương nhiên, thu hoạch lớn nhất vẫn là em.” Kéo tay Phương Hãn, Giang Thiên Dự thâm tình chân thành nói lời thổ lộ.

“Tôi cũng không kém.” Phương Hãn cũng ‘thâm tình chân thành’ mà trả lời một câu.

Giang Thiên Dự nhíu mày: “Vì sao nói không kém? Phải là ‘cũng thế’ chứ !?”

“Anh biết là được rồi~” Phương Hãn cười gian đẩy đẩy anh ta, “Này, đừng ngẩn người, vào lễ đường.”

“A? Lễ đường? Không phải không có thiệp mời sao?” Giang Thiên Dự lúc này mới chú ý bọn họ đã đến bên cạnh NPC vào lễ đường, xung quanh một đám bạn ầm ĩ “Mau vào đê, tôi muốn giết người!”

“Tôi mua rồi.” Phương Hãn chỉ chỉ máy tính, “Tôi mở acc phụ mua, đó, thiệp này của anh, nhận được đừng ném, mất thì màn hôn lễ này thiếu đi tân nương.”

“Ai… có một bà xã thích ức hiếp mình, anh thật sự là trong cái khổ có cái sướng a…” Họ Giang nào đó vờ thở dài, thật ra vô cùng vui vẻ. Nói thì nói thế, trên tay anh không ngừng nhấn NPC, một khung đối thoại Yes or No xuất hiện.

“Đi vào nha.” Phương Hãn ở bên cạnh anh nói một câu.

“Ừm, đi thôi.” Giang Thiên Dự cầm tay cậu, mở ra lễ đường chỉ thuộc về bọn họ.

Đập vào mắt màu đỏ tràn đầy cùng một đám bạn xoa tay xoa chân, hai người nhìn nhau cười, nhưng bọn họ biết, khung cảnh từ một cuốn nhật ký của học sinh tiểu học phát sinh gian tình này, vĩnh viễn sẽ không chấm dứt.

===================================================================

Thứ hai ngày x tháng x. Thời tiết: trời trong xanh.

.

Tối hôm qua mình tham dự hôn lễ của baba và thầy Phương, người trong hôn lễ vô cùng vô cùng nhiều, thật nhiều thật nhiều những anh chị cô chú mà mình không biết đều đến, bọn họ đều là bạn của baba và thầy Phương, đương nhiên cũng có bạn của mình nữa. Bởi vì baba và thầy Phương lừa gạt bọn mình, nói sai thời gian cho bọn mình, vậy nên các anh các chị nói phải ở lễ đường giáo huấn bọn họ. Baba vào nhân vật của thầy Phương, thầy Phương vào nhân vật của baba, các anh các chị vô cùng vui vẻ, nói giết một cũng như giết hai, quả thực là kinh doanh chỉ lãi không lỗ a! Rõ ràng là giết người, vì cái gì lại cùng kinh doanh có quan hệ?

Giữa chừng mình lén chạy tới thư phòng nhìn nhìn, baba và thầy Phương hai người đều cười rất vui vẻ, vậy nên mình rất an tâm. Bọn họ đều cho mình tuổi nhỏ không biết, thật ra trộm nhìn lúc bọn họ thân thiết mình đều thấy được, mình biết bọn họ là quan hệ baba và mama, mình rất thích thầy Phương, thầy làm mama mình mình rất vui nha. Thầy Phương, con thông minh như vậy có thể cho con 5 sao không a? Con chưa từng được đó.

.

Lời phê của giáo viên:

Dám gọi ‘mama’ đừng mong thầy sẽ cho con 5 sao nha~ ^_^

.

~Hoàn chính văn~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.