Nhất Định Chị Sẽ Phải Yêu Tôi

Chương 112: Chương ngoại truyện (2)



Căn hộ 36

Hạ Vy từ trong bếp đem ra một tách cafe nhìn vị khách trong nhà có chút bất mãn.

- Sao anh suốt ngày đến nhà em vậy? Chuẩn bị kết hôn đáng ra không nên gặp nhau nhiều.

Bảo Duy đáp. - Là vì nhớ em mà. Với lại ở cạnh thư ký làm việc sẽ dễ dàng hơn.

Hạ Vy bĩu môi. - Chỉ được cái lấy lý do là giỏi.

Anh cặm cụi đọc đống tài liệu, rồi suy nghĩ cẩn thận, từng chút một.

- Trang sức mùa này phải chọn loại nào để làm chủ đạo cho các mẫu sản phẩm mới bây giờ?

Hạ Vy bước đến, cô cầm qua bản thảo, lật từng trang xem xét.

- Theo em thấy tiêu đề lần này là "Sweet love" thì nên chọn mẫu này.

Cô đặt bản vẽ, bộ trang sức kim cương màu trắng pha chút hồng phấn, có thể nhìn thấy từ trong bức vẽ một sự ấm áp ngọt ngào khó tả.

- Mặc dù nó khá đơn giản. Nhưng nếu lấy ra làm chủ đề là hợp nhất.

Bảo Duy mỉm cười. - Không hổ danh là phu nhân tương lai của Hoàng Bảo Duy.

- Trang sức lần này cho em phối hợp với nhà thiết kế chính. Và người mẫu là Diệp Thảo.

Hạ Vy bật cười. - Anh định mời ngôi sao Châu Á ư? Làm gì dễ dàng thế, với lại cô ấy siêu "CHẢNH". Làm sao mời nổi chứ?

- Đương nhiên là anh có chuẩn bị sẵn rồi. Và Diệp Thảo cũng đã đồng ý!

Hạ Vy tò mò. - Làm kiểu gì?

Đang nói chuyện dở chừng thì Bảo Duy nhận được tin nhắn, vừa đọc xong anh đã vội vã chạy xuống dưới.

Vừa xuống đến, My và một cận vệ đang đợi anh ở đó.

My vừa nhìn thấy Bảo Duy, cô mỉm cười đưa anh chiếc hộp lớn mình đang cầm.

- Đây nhé. Đúng lời hứa.

Bảo Duy gật đầu. - Cảm ơn!..Chị....dâu.

Hai chữ này nói có hơi ngượng ngịu đối với hai người từng thuộc về nhau.

- Chị đã phải thỏa thuận với Lori rất khó khăn đó. Đến mức mà chị phải lấy ý tưởng mới nghĩ ra trao đổi với Lori. Đến bây giờ phải nghĩ lại từ đầu rồi.

Bảo Duy có chút áy náy. - Vậy chị muốn gì? Em sẽ đáp ứng hết.

My mỉm cười.

- Không cần phải đáp ứng gì cả. Chỉ cần hai người sống hạnh phúc bên nhau là được rồi. Hãy trân trọng mọi thứ và nhìn nhận từ 2 phía nhé!

- Chị nói thế thôi. Chị về đây. Tự lo mọi việc nhé, chị chỉ đến dự đám cưới nữa thôi.

Sau khi My bước vào xe và đi thẳng. Bảo Duy mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

"Đã xưng hô thoải mái như vậy. Chứng tỏ đã quên hết được quá khứ. Sống hạnh phúc nhé."

Một suy nghĩ đi ngang qua đầu anh như một cơn gió, nhanh chóng thổi bay tất cả.

My cũng thấy bất ngờ vì bản thân cô đã tự nhiên được như thế. Vốn dĩ điều đó là rất khó khăn, nhưng cả hai đều làm được, giữ được mối quan hệ chị dâu và em chồng một cách dễ dàng. Cuộc sống sau này sẽ chẳng còn trắc trở gì nữa mà chỉ còn hạnh phúc và không lo toan mà thôi.

Bảo Duy cầm theo hộp rồi mở cửa vào nhà. Hạ Vy có chút khó hiểu.

- Gì vậy?

Anh đưa cho cô. - Em tự mở ra xem.

Hạ Vy nhanh chóng mở ra, thứ trong hộp hoàn toàn khiến cô bất ngờ. Không nói nên lời.

- Đây là bộ váy cưới của Lori, váy cưới mà bao người mơ ước.

- Nhưng sao anh có được thế? Rất nhiều tài phiệt đã bỏ ra số tiền lớn nhưng đều không làm được mà.

Bảo Duy đáp. - Anh đã nhờ "Chị dâu" chúng ta giúp đó. Lori và chị dâu có mối quan hệ tốt mà.

Hạ Vy thẫn thờ nhìn anh, mà trong lòng một niềm vui sướng không thể tả.

- Anh cũng đã buông bỏ quá khứ rồi. Trong anh và chị ấy không còn tồn tại thứ gì nữa rồi.

Anh gật đầu. - Ừm. Bây giờ trong lòng anh chỉ có em mà thôi.

Cô ôm lấy cổ anh vui sướng.

- Em yêu anh đến chết mất thôi.

Vừa hay, anh ôm luôn eo cô nhấc lên và đi đến đâu đó.

- Ơ thả em ra.

Bảo Duy cười nham hiểm. - Là em khiêu khích đấy nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.