Lý Hạo Nhiên nhìn
chằm chằm cô cả buổi, ánh mắt có phần sâu xa, hiển nhiên là đang trêu
đùa 'tùy ý' trong lời nói của Diệp Gia Dĩnh là ý gì, chỉ chốc lát sau nở nụ cười mê hoặc hấp dẫn, nhếch khóe môi, ý vị sâu xa với Diệp Gia Dĩnh, "Biết rồi."
Diệp Gia Dĩnh không biết phải nói gì, thầm nghĩ cô còn không biết mình đang nói gì thì anh biết cái gì cơ chứ?
Lý Hạo Nhiên đứng thẳng người lên, bước hai bước tới cửa, ‘ầm’ một tiếng
khép chặt cánh cửa lại, xoay người nói với cô, "Nơi này người tới người
lui nhiều, phải cẩn thận một chút...."
Còn chưa dứt lời, bên
ngoài cửa vang lên tiếng kinh hô ảo não, Lý Hạo Nhiên vội kéo cánh cửa
ra thì thấy Úc Thanh Ninh chật vật đứng ở cửa, trong tay cầm nửa ly nước trái cây, nửa còn lại đều bị hắt lên phần áo hở hang ít vải, thấm ướt
gần như có thể nhìn xuyên thấu, bộ ngực cao ngất no đủ cùng với đường
viền của bộ nội y hiển ra rõ ràng.
Lý Hạo Nhiên hết sức kinh ngạc, "Úc tiểu thư! Cô làm sao vậy?"
Úc Thanh Ninh nghe lén quá sát cửa, đúng lúc Lý Hạo Nhiên đóng cửa, ly
nước bị hắt lên người còn chưa đủ, cái trán còn bị đụng một cái không hề nhẹ chút nào, lại thêm chưa bao giờ nhìn thấy Lý Hạo Nhiên thân mật tùy ý nói chuyện nhiều với ai như Diệp Gia Dĩnh cả, có thể thấy trong lòng
anh vị trí của Diệp Gia Dĩnh không tầm thường chút nào, vừa đố kị vừa
uất ức, chỗ nào cũng thấy vị chua, một vũng nước to ngập mắt như sắp
khóc, lúng túng giải thích, "Em, em bất cẩn làm đổ nước trái cây, phải
đi toilet rửa sạch ngay."
Đôi mắt đỏ hồng quay đầu bước đi, nhưng đi được hai bước thì thật sự không chịu nổi nữa, xoay người lại run rẩy mà nồng nàn nói, "Anh Hạo Nhiên, điều kiện của anh tốt như vậy, xứng
đáng để một cô gái tốt trả giá tình cảm vì anh! Em không dám nói là tốt
nhất, nhưng ít nhất em sẽ không có con với người đàn ông khác rồi còn
đến quấn lấy anh! Em có thể đảm bảo chỉ yêu mình anh thôi! Em có thể đơn thuần nói chuyện tình yêu giữa hai chúng ta! Hơn nữa, hơn nữa, cho dù
anh có yêu em hay không thì em vẫn chân thành hi vọng anh có thể tìm
được người tốt hơn so với em, một người con gái xứng đáng được anh yêu
hơn, mà không phải là...", bỗng nhiên giơ tay chỉ thẳng về phía Diệp Gia Dĩnh ngồi phía trong, lớn tiếng nói, "Xin anh! Đừng tùy tiện... tùy
tiện tìm một người phụ nữ không xứng với anh!"
Diệp Gia Dĩnh
không vui, đứng lên đi tới, "Ngại quá, xin cắt ngang một chút! Úc tiểu
thư, lời này của cô thật sự chẳng có chút đạo lý gì cả! Dựa vào cái gì
mà nói tôi không xứng với anh ấy! Chẳng lẽ chỉ vì cô có thể cam đoan chỉ yêu một mình Hạo Nhiên thôi sao! Điều này thì có gì hay ho chứ?" Hơi
ngửa đầu, có phần khí thế nói, "Tôi cũng cam đoan chỉ yêu một mình anh
ấy đấy!"
Úc Thanh Ninh trợn tròn mắt, "Nói dối, rõ ràng cô đã
sinh con trai cho Hạ Vũ! Điều này đã nói rõ ít nhất cô còn yêu cả Hạ Vũ
nữa."
Diệp Gia Dĩnh cũng trừng trở lại, "Ai nói? Bởi vì khi đó
tuổi trẻ nông nổi có tiền có quyền, không liên quan gì đến yêu Hạ Vũ
cả."
Úc Thanh Ninh há hốc miệng, thật không ngờ sinh con còn có
thể hành động theo cảm tính, điều này thật phóng khoáng mà! Lại còn dám
hùng hồn thuyết giáo, "Cô, cô cũng dám nói ra câu đó!"
Diệp Gia Dĩnh, "Là sự thật, sao tôi không thể nói!"
Úc Thanh Ninh cãi chày cãi cối, "Vậy thì cô cũng đã sinh con rồi! Anh Hạo
Nhiên là một người đàn ông hoàn mỹ, dựa vào cái gì phải chung sống với
một người phụ nữ đã có con! Dựa vào cái gì ngày nào cũng phải khó chịu
nhìn đứa trẻ khác! Cô đã từng nghĩ cho anh ấy chưa!"
Cô ta không
nói thì thôi, vừa nói còn chạm tới Diệp Ba Ni bảo bối, vậy chẳng khác
nào chạm tới giới hạn của Diệp Gia Dĩnh, cô lập tức nổi giận, "Ba Ni thì có chỗ nào không tốt? Rất rất đáng yêu mới đúng! Hạo Nhiên không cần
phải phiền phức chút nào, lập tức có thể sống cùng với một bảo bối đáng
yêu như vậy thì có gì không tốt, hiện giờ anh ấy thường cùng chơi với Ba Ni, thích Ba Ni nhất đó." Một tay kéo Lý Hạo Nhiên qua, hỏi anh, "Hạo
Nhiên, anh nói có phải không?" Ánh mắt hung dữ, anh mà dám nói không thì tự gánh lấy hậu quả.
Lý Hạo Nhiên sờ sờ cánh mũi thẳng, "Phải, đương nhiên là phải."
Diệp Gia Dĩnh có ấn tượng vô cùng xấu với Úc Thanh Ninh, không chút khách
sáo nào với cô ta, vươn tay thân mật ôm lấy vòng eo gầy gò rắn chắc của
Lý Hạo Nhiên, vẻ mặt khiêu khích Úc Thanh Ninh, "Úc tiểu thư, để tôi dạy cô một điều."
Diệp Gia Dĩnh bỗng nhiên buông Lý Hạo Nhiên ra, sau đó lùi lại hai bước, "Cô thử ôm anh ấy giống như tôi làm vừa nãy đi."
Lý Hạo Nhiên và Úc Thanh Ninh cùng hỏi, "Để làm gì?"
Diệp Gia Dĩnh không kiên nhẫn nói với Úc Thanh Ninh, "Cho cô ôm thì ôm đi!"
Trái tim Úc Thanh Ninh đập liên hồi, cũng chẳng quan tâm tới thái độ khi nãy của Diệp Gia Dĩnh nữa. Được ôm eo người mình thần tượng bấy lâu, đó là
cảnh tượng hạnh phúc vốn chỉ xuất hiện trong giấc mơ của cô ta, cơ thể
tự di chuyển qua, giang hai tay ra, vừa định ôm Lý Hạo Nhiên thì đã anh
đã lui về phía sau hai bước tránh đi, khách sáo giải thích, "Úc tiểu
thư, ngại quá, tôi không quen đang trong thời gian làm việc mà tiếp xúc
với người khác gần như vậy!"
Diệp Gia Dĩnh khoanh tay trước ngực, dùng giọng điệu của người từng trải nói cho cô ta biết, "Úc tiểu thư,
đây chính là điều tôi muốn dạy cho cô, thân là một người con gái, muốn
đoạt đàn ông với người khác thì trước tiên phải hiểu rõ người đàn ông
này có ý gì với cô hay không, cũng như có nguyện ý cho cô đụng vào hay
không, khuyên cô đừng tự mình đa tình nữa!"
Khuôn mặt của Úc
Thanh Ninh lúc đỏ lúc trắng, Lý Hạo Nhiên ho khan một tiếng, "Đừng cãi,
đừng cãi nữa, có lẽ hai người đã hiểu lầm gì đó rồi, từ từ nói rõ là
được. Nhưng Úc tiểu thư à, cô thật sự không nên nói Gia Dĩnh có xứng với ai hay không, cô không hiểu không biết về cô ấy, cô ấy cũng không đắc
tội gì với cô, cần gì...."
Úc Thanh Ninh không chờ Lý Hạo Nhiên
nói xong, lần đầu tiên không cho anh chút mặt mũi nào, tức giận đến mức
dậm chân một cái quay đầu bước đi nhanh.
Diệp Gia Dĩnh nhìn bóng
lưng cô ta vì kích động mà bước đi lộn xộn chạy trốn vẫn còn đang tức
giận thay con trai, "Ba Ni có chỗ nào không tốt chứ? Bản thân không có
bản lĩnh, không tranh được đàn ông mượn cớ lôi con trai người ta vào
nói! Thật là đáng giận mà! Không lễ phép gì cả!" Cô vẫn thấy vuồn bực,
vì vậy chuyển sang Lý Hạo Nhiên, học giọng điệu gắt gỏng khi nãy của Úc
Thanh Ninh hỏi, "Anh Hạo Nhiên? Xứng đáng với một cô gái tốt nhất? Tôi
mang theo con trai của người khác quấn lấy anh!"
Lý Hạo Nhiên
ngượng ngùng cười, "Không có, không có, cô ấy vốn không hiểu rõ tình
hình, có lẽ cô ấy hơi kích động một chút cho nên mới ăn nói lung tung
thôi, em đừng để ý cô ấy. Cô ấy bắt chước mấy người Tiểu Lưu và Lily gọi anh là anh Hạo Nhiên, anh cũng hết cách rồi, nếu không.... em cũng gọi
là anh Hạo Nhiên là được rồi, anh không ngại đâu."
Diệp Gia Dĩnh thở phì phì liếc anh một cái, "Nghĩ hay quá nhỉ!"
Lý Hạo Nhiên buồn cười, "Vậy phải làm sao bây giờ?"
Diệp Gia Dĩnh bất mãn, "Anh còn cười được!"
Đúng lúc này Tiểu Dương tới gọi cô trở về chuẩn bị quay, không biết đã đứng
ngoài cửa trộm xem náo nhiệt từ khi nào thò đầu ra giải vây cho Lý Hạo
Nhiên, "Tiểu Dĩnh, đến giờ rồi, cảnh quay buổi chiều là cảnh cô và Hoắc
Triệu Minh đó, quay trở lại trang điểm chút đi."
Diệp Gia Dĩnh đi cùng Tiểu Dương, Tiểu Dương hiếu kỳ hỏi cô: "Sao cô xác định được Lý
Hạo Nhiên sẽ né tránh, không cho Úc Thanh Ninh kia ôm một cái? Thật ra
fan hâm mộ ôm một cái cũng không sao cả."
Diệp Gia Dĩnh, "Anh ta sợ ngứa!"
Tiểu Dương sáng tỏ, "Thì ra là vậy!" Ngẫm lại thấy cũng không đúng, "Vậy cô ôm anh ta, sao anh ta không sợ ngứa?"
Diệp Gia Dĩnh dõng dạc, "Kỹ thuật của tôi tốt."
Tiểu Dương chắt lưỡi hít hà, tỏ vẻ khâm phục cô, "Tiểu Dĩnh à, tôi đã hỏi
thăm vài chuyện trước kia của cô từ người trợ lý trước, nói thật, lúc ấy khi nghe xong thật không thể tưởng tượng được, cảm thấy giống như tin
vịt vậy, cơ mà bây giờ xem ra những tin đồn kia e rằng vẫn có một phần
sự thật."
Lý Hạo Nhiên lắc đầu, thừa dịp trong phòng rốt cuộc cũng yên tĩnh lại, ngồi xuống ăn chân giò hun khói Parma của anh, lần
thứ hai tỏ vẻ khó hiểu với loại sinh vật phụ nữ thần này kỳ… Lúc đánh
nhau hay cướp người cảm xúc vô cùng mãnh liệt, cái gì cũng dám nói, cái
gì cũng dám làm! Sau khi thắng trận thì lại đặt tâm tư ở những chi tiết
không cần thiết, hoàn toàn vứt 'chiến lợi phẩm' ra sau đầu, hoàn toàn
không lo lắng có bị mất hay lẫn lộn đâu đó hay không!
Có khi cuối cùng 'chiến lợi phẩm' đây còn phải tự mình trói lại bằng một cái nơ ruy băng thật to đưa tới cửa, nhắc nhở cô, "Này, em quên không cầm theo
chiến lợi phẩm rồi" cũng nên! Nghĩ lại thật sự dở khóc dở cười mà.
Ăn xong liền gọi điện thoại cho người đại diện của anh, "Hựu Tường, giúp tôi chuẩn bị một ít tiền mặt, sắp tới tôi cần dùng."
Bên kia hỏi, "Bao nhiêu?"
Lý Hạo Nhiên, "Một triệu gì đó, tháng sau XXX có buổi đấu giá trang sức, tôi muốn mua hai món đồ."
Người đại diện Hựu Tường giật mình, "Anh muốn mua trang sức đem tặng sao? Tặng ai vậy?" Nâng cao cảnh giác, "Anh chờ một chút!"
Sau đó tìm một nơi yên tĩnh nhanh chóng gọi điện lại, giọng nói vô cùng
nghiêm túc, "Chẳng lẽ những thông tin lá cải kia đã đoán đúng rồi sao?
Hiện giờ anh nhìn trúng nữ chính Phó Di Dung? Hạo Nhiên, tôi là người
đại diện của anh, sao anh không nói cho tôi một tiếng! Huống hồ có tiền
cũng không thể tiêu hoang phí như vậy! Phó Di Dung xinh đẹp, thân phận
cũng không thấp, nhưng so với anh vẫn còn kém xa, có thể diễn với anh đã là phúc phận của cô ta rồi, anh chỉ cần đưa cô ta ra ngoài ăn cơm rồi
dạo quanh vài vòng, cho phóng viên chụp hai tấm hình, đăng lên trang
nhất là tiền đồ của cô ta đã rộng mở hơn gấp mười lần rồi! Hoàn toàn
không cần mua đồ đắt tiền cho cô ta! Hay thật, mua cái gì mà muốn nhiều
tiền thế? Vậy là đi tong khoản tiền làm khuôn mặt đại diện nửa năm nay
của anh rồi đấy!"
"Hựu Tường, đừng kích động." Lý Hạo Nhiên ôn
tồn ngắt lời cậu ta, "Không phải Phó Di Dung đâu, tôi muốn tặng cho Diệp Gia Dĩnh, hôm nay Diệp đại tiểu thư bỗng nhiên tuyên bố trước thanh
thiên bạch nhật cô ấy chỉ yêu một mình tôi, nên đương nhiên tôi phải tỏ
vẻ một chút mới được."
Vừa nghe thấy đại danh của Diệp Gia Dĩnh, Hựu Tường lập tức á khẩu.
Mặc dù công ty giao cho cậu trọng trách làm người đại diện của Lý Hạo
Nhiên, nhưng nhiều năm qua hai bên hợp tác vui vẻ, sau khi Lý Hạo Nhiên
thành danh vẫn do cậu ta dốc sức giúp đỡ, cò kè mặc cả với công ty, chia lợi nhuận 3-7 cho cả hai bên tiếp tục kí hợp đồng lâu dài, hiện tại Lý
Hạo Nhiên xem như đã độc lập về khoản kinh tế rồi.
Bởi vì liên
quan đến quyền lợi vui buồn của Lý Hạo Nhiên, nên quan hệ giữa hai người khá sâu sắc, đương nhiên lúc nói chuyện cũng thẳng thắn với nhau. Nhưng sau khi nghe thấy tin tức về cái cô Diệp Gia Dĩnh này thì Ngô Hựu Tường sửng sốt hồi lâu chưa phản ứng lại được.
Chỉ là đang phát điên
trong lòng: Anh ta đã xảy ra chuyện gì vậy! Lúc trước vì tôi nối dây cho anh và Diệp đại tiểu thư mà suýt chút nữa anh trở mặt với tôi, mặc cho
tôi giải thích đến trẹo quai hàm là hiện tại tôi thật sự không đắc tội
nổi anh nhất định phải nhẫn nại không được qua loa có lệ! Bây giờ là thế nào, không dễ gì thành công được như ngày nay, cũng đừng chọc tức người khác khi họ còn chưa được hưởng thụ chứ, sao bỗng nhiên lại nhìn trúng
vị này rồi? Hiện tại trong tay vị tiểu thư này không tiền không quyền,
lại còn có một đứa con, chẳng lẽ Lý Hạo Nhiên uống nhầm thuốc rồi sao!