Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ

Chương 166: Chương 166: Cô Còn Chưa Đủ Tư Cách Làm Vợ Tôi!




“Trừ khi tôi chết!” Anh căm tức trừng mắt. Cô muốn cùng người khác như hình với bóng, trừ khi anh chết!
“Á!” Lăng Vũ Hi đột nhiên bị anh dùng ánh mắt độc ác trợn trừng, liền ngớ ra.
Đinh!
Tầng 25, cửa thang máy mở ra. Úy Trì Thác Dã vẻ mặt lạnh lùng, không nói tiếng nào bồng cô ra khỏi thang máy.
Cửa phòng tổng thống, ở ngay trước mặt! Bốn nhân viên phục vụ phòng đang đứng chờ trước cửa.
Lăng Vũ Hi thấy thế, hít sâu một hơi. Chết tiệt, anh ta sẽ không thật sự muốn tới cái phòng tổng thống chó chết đó hưởng một đêm lãng mạn chứ!
Úy Trì Thác Dã hoàn toàn không quan tâm Lăng Vũ Hi đang ra sức giãy dụa, rút tấm thẻ phòng trong tay cô ra, nhìn qua người phục vụ phòng nói, “Mở cửa!”
Người phục vụ nhìn thấy thẻ phòng lập tức nghe theo. Tuy rằng, bọn họ đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn đôi nam nữ trước mặt, nhưng chuyện của khách hàng, bọn họ cũng không dám lắm lời.

“Này! Đồ chết tiệt, thả tôi ra!” Lăng Vũ Hi dùng chất giọng vịt đực gào lên!
“Thưa quý ngài, phu nhân, chào mừng ông bà đến ở tại phòng tổng thống của khách sạn ‘Nguyệt Cẩm’.” Người phục vụ cung kính nói, cạch một tiếng, cửa phòng xa hoa mở ra.
Úy Trì Thác Dã gật đầu, nhanh chóng bồng Lăng Vũ Hi đi vào bên trong, áp sát vào bên tai cô thì thầm lẩm bẩm, “Trật tự đi, em muốn bị mọi người chế giễu sao?”
“Quý ngài, phu nhân, xin hỏi còn cần gì nữa không?” Người phục vụ nhiệt tình tiến lên.
“Tôi không phải vợ anh ta!” Lăng Vũ Hi hét lên.
Câu nói đó của cô thu hút ánh mắt tò mò của đám người phục vụ. Cùng lúc hướng về phía bọn họ, vẻ mặt của cô giống như muốn nói, làm vợ người đàn ông này là một chuyện vô cùng nhục nhã.
Úy Trì Thác Dã cười lạnh một tiếng, trên trán mơ hồ hiện ba vạch đen thui, “Đương nhiên, cô còn chưa đủ tư cách làm vợ tôi!”
“A!” Nhóm nhân viên phục vụ cứng đờ tại chỗ, bốn mặt nhìn nhau.
Những lời này, cứ như vậy đột ngột xoáy vào tim Lăng Vũ Hi, nổ ầm một tiếng, chấn động khiến cô gần như chết lặng. Không đủ tư cách làm vợ anh ta!
“Chúng tôi không cần gì nữa, các cậu ra ngoài hết đi.” Úy Trì Thác Dã lạnh lùng nói.
Người phục vụ lên tiếng trả lời rồi đi ra ngoài cửa, chu đáo đóng cửa lại giúp hai người.
Trong phòng yên tĩnh, im lặng đến mức gần như có thể nghe thấy tiếng của cây kim rơi xuống đất. Nhưng chỉ là gần như mà thôi, bởi vì cho dù cây kim có rơi xuống đất, cũng sẽ rơi trên thảm. Trong phòng tổng thống ánh đèn sáng trưng, nội thất sang trọng. Nhưng hai người trong phòng đã không còn tâm trạng để thưởng thức chúng!
“Sao rồi? Câm rồi hả? Còn đang cảm thấy thất vọng vì không đủ tư cách làm vợ tôi?” Úy Trì Thác Dã bồng Lăng Vũ Hi đi vào phòng ngủ, vừa giang tay ném cô lên giường lớn, vừa châm chọc.
“A!” Cô thở phào một hơi, xoa xoa cơ thể đau nhức của mình, “Đồ trứng thúi chết tiệt, tôi cũng không thèm làm vợ của anh!” Cô gầm lên. Cô thừa nhận, trong một khoảnh khắc, cô đã rất thất vọng, có lẽ còn hơn cả thất vọng một chút, nhưng điều đó không có nghĩa là cô rất muốn làm vợ anh ta. Cô chỉ muốn rời khỏi anh ta!
“Mặc kệ em có thèm hay không. Người mà tôi chọn làm vợ không thể là em!” Chẳng biết tại sao, nghe câu đó của cô đã chọc giận anh. Cô vậy mà không thèm làm vợ anh. Được lắm, anh cũng không có ý định này! Cho đến bây giờ, người trong lòng anh chọn làm vợ, chỉ có duy nhất một mình Tuyết Nhi!
Trái tim cô đột nhiên bị siết chặt, “Đã vậy anh còn muốn tôi sinh con cho anh! Khốn kiếp, anh là đồ bi3n thái chết tiệt!” Lăng Vũ Hi lửa giận phừng phừng, nhảy xuống giường, nện cho Úy Trì Thác Dã một quyền!”Anh là đồ ghê tởm! Quá ghê tởm!”

“Dừng tay! Cái cô nàng này!” Úy Trì Thác Dã bắt lấy tay cô, “Tuyết Nhi không thể sinh con!”
“Tuyết Nhi?” Cô dừng tay lại, ngớ ra, trong đầu nhanh chóng nhớ lại người phụ nữ ngày hôm đó đã gặp ở cao ốc Empire State, “Là người phụ nữ ngày hôm đó?”
“Cô bận tâm cô ấy là ai làm gì. Nếu là người tôi chọn, tôi sẽ chọn cô sao!” Anh nhìn dáng vẻ lồng lộn của cô. Vừa rồi ‘nhảy’ một bản trên hội trường, đã làm cho đầu tóc cô rối tung, cộng thêm sự giãy dụa suốt dọc đường đi, bây giờ trông cô, chẳng khác gì so với một con điên.
“Vậy thì đừng chọn tôi!…… Khốn kiếp! Bản thân đã có vợ rồi còn trêu hoa ghẹo nguyệt! Đồ đàn ông xấu xa, đồ siêu cấp bi3n thái……” Cô không hiểu vì sao hốc mắt mình trào nước mắt, vừa giãy dụa vừa gào ầm lên, giọng càng lúc càng nghẹn ngào.
“Chết tiệt, Lăng Vũ Hi, cô nổi điên gì vậy!” Anh cau mày, trong lòng bắt đầu lo lắng, theo bản năng ôm cô vào lòng, không cho cô vặn vẹo.
“Đồ khốn kiếp, buông ra!” Cô hét lên, nước mắt ào ào chảy xuống, không hiểu đang có cảm giác gì.
“……” Anh không hề lên tiếng, chỉ biết dùng sức ôm chặt lấy cô.
“Tôi không muốn sinh con cho anh! Không muốn, không muốn, không muốn, không muốn……” Lăng Vũ Hi giống như phát điên xoay qua đánh anh, nắm tay đều dừng ở trên ngực anh.
“Lăng Vũ Hi!” Anh buồn bực mất tập trung, giống như bị tiếng gầm khàn khàn của cô làm rối loạn suy nghĩ.
“Đừng gọi tôi! Gọi Tuyết Nhi của anh đi!” Cảm giác đau lòng dần dần lan tỏa trong ngực, nhưng Lăng Vũ Hi vẫn không chịu thừa nhận. Cô cũng không có tư cách để thừa nhận. Cô làm sao có thể để tâm đến những thứ này!
Cô làm sao có thể?!

“Em đứng có cố tình gây sự!” Anh hừ lạnh, “Đêm nay đặc biệt chạy tới đây, chỉ vì muốn đuổi người của tôi đi, để cho tình nhân của em bình yên vô sự sao?!” Anh còn nhớ lúc nãy sở dĩ ở trên hội trường trừng phạt cô, là vì anh hoàn toàn không tin cô có lòng đến tìm anh! Khi anh biết, cô cùng Đại Ny, Tiểu Ny dẫn theo cả đám tới đây, liền biết dụng ý của cô!
Chết tiệt! Anh sẽ không để cho cô được như ý!
“Tôi không có tình nhân! Người có tình nhân, duy nhất chỉ có mình anh! Anh quên là anh đã có người đẹp Tuyết Nhi hay sao!” Cô gầm lên. Anh ta dựa vào cái gì để trách móc cô? Anh ta đã có cái người tên gọi Tuyết Nhi, sao còn đi trêu chọc cô?
Cô không đủ tư cách làm vợ anh ta! Cô cũng không thèm!
Anh ta muốn cưới ai cũng đều không liên quan đến cô. Tại sao còn muốn trêu chọc cô?
Anh ta luôn nói rằng cô trêu chọc anh ta trước, nhưng cô không hề!
Thậm chí nếu có, thì cô cũng đã quên, sau này sẽ không làm vậy nữa là được chứ!
“Ưm!” Một bờ môi ấm áp phủ xuống, “Ưm……”
Anh hôn cô!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.