Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ

Chương 17: Chương 17: Gái Đứng Đường (2)




“Việc này ——” Úy Trì Hy vốn đang có ý định thành khẩn nhận lỗi, nhưng chợt nghĩ lại thì thấy không thể tiếp tục giống như lần trước nữa, để việc sắp thành công lại bị hỏng mất. Cô không thể tiếp tục làm một cô bé ngốc chỉ biết vâng lời! Vì vậy, cô cả gan mạo hiểm luyến thoắn nói, “Thác Dã, người ta đã mười sáu tuổi rồi. Người ta không còn là một đứa trẻ nữa! Người ta có thể làm những việc của người lớn!”
“Việc của người lớn? Con gọi cái ‘việc của người lớn’ là đi đến hộp đêm múa thoát y, sau đó lại chạy đến phố đèn đỏ làm gái đứng đường sao?” Úy Trì Thác Dã tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, phẫn nộ nói, “Úy Trì Hy, những thói xấu chết tiệt này con học được từ ai hả, shit!”
Anh gầm lên, dọa cho cô chết sững. Thì ra anh phản đối những việc làm này của cô như vậy. Úy Trì Hy chợt tươi cười nói: “Người ta là học từ người nha. Hộp đêm là do người mở, người ta nhảy múa cũng phát triển công việc làm ăn của người. Còn về chuyện đi làm gái đứng đường, tại ai mà khi người ta còn bé vẫn luôn ‘không cẩn thận’ nhìn thấy các cô gái đứng đường khác nhau quan hệ với người đây.” Cô ngước đôi mắt to tròn ngân ngấn lệ vô tội nhìn anh, “Người thử nghĩ xem, người ta làm như vậy tất cả không phải đều được học từ vị ‘Bô lão’ là người đây sao?”

“Con ——” Úy Trì Thác Dã gân xanh cũng nổi lên, bàn tay đang ôm sát eo cô bất giác nắm chặt thành nắm đấm, sợ không thể khống chế nổi mà muốn đánh vào cái mông nhỏ của cô. Cái con bé nhanh mồm nhanh miệng này vẫn còn muốn cãi lại anh. Nhưng những điều chết tiệt mà con bé nói lại rất chính xác, người làm papa như anh thật sự đã không dạy dỗ cô đến nơi đến chốn.
Nhìn lướt qua vẻ ngoài của cô, ngực hở phân nữa, ánh mắt mông lung, cặp môi đỏ mọng ướt át, làn da trắng nõn nà, mềm mại thơm ngát, gợi cảm hấp dẫn… Úy Trì Thác Dã cảm giác trong lòng căng thẳng, ở nơi nào đó trên thân thể nổi lên phản ứng không nên có. Shit! Anh rủa thầm một tiếng, con bé này đã thực sự trổ mã trở nên xinh đẹp như hoa như ngọc, ngọt ngào như một viên kẹo.
Con bé là con gái của anh, làm sao anh có thể bị nó mê hoặc? Úy Trì Thác Dã nhanh chóng buông cánh tay đang túm chặt Úy Trì Hy ra, nhẹ giọng nói: “Nếu đã thích học theo ta như vậy, thế tại sao lại không biết học cách tự chăm sóc, bảo vệ tốt bản thân của mình? Đã thế còn để cho bất cứ tên đàn ông nào cũng có thể chiếm được tiện nghi.”
“Hắc, tôi nói anh nghe, làm việc gì cũng phải có thứ tự trước, sau. Cô gái này đã được tôi chấm trước rồi!” Vừa mới bị Úy Trì Thác Dã đánh nằm sấp trên mặt đất, gã đàn ông nhếch nhác kia đã đứng lên kêu réo, hiển nhiên là thân thể vẫn chưa thể hết được cảm giác đau đớn.
“Đúng vậy nha, anh ta tới trước.” Úy Trì Hy không sợ chết mà như muốn đổ dầu vào lửa. Anh càng tức giận bao nhiêu thì cô lại càng hưng phấn bấy nhiêu. Cũng không còn biện pháp nào khác, ai bảo anh luôn luôn dùng bộ mặt lạnh như tiền đó nhìn cô trong quá nhiều năm, bây giờ khi nhìn thấy anh tức giận đến sôi máu rõ ràng lại là một loại hưởng thụ. Quá khí phách, anh thật sự là người đàn ông rất đẹp trai.

“Úy Trì Hy!” Ba từ lạnh buốt kia giống như là từ trong miệng Úy Trì Thác Dã muốn phóng ra. Cô lại cười khẽ, le lưỡi.
“Con bà nó, ông đây tối nay muốn leo lên người cô gái này. Nếu mày dám đánh tao, tao sẽ đi báo cảnh sát!” Gã đàn ông gớm ghiếc kia mặc dù có hơi sợ hãi người đàn ông cao lớn như ngọn núi ở trước mắt này, nhưng vì người đẹp ngay trước mặt. Bất luận thế nào hắn cũng không thể bị mất mặt được.
“Mày thử nói lại lần nữa xem!” Úy Trì Thác Dã liếc xéo tên đàn ông nhếch nhác nọ. Hai mắt anh như b ắn ra tia sáng chết người.
Gã đàn ông nhếch nhác kia không khỏi rùng mình một cái, nhưng vẫn run giọng kêu lên: “Tôi nhắm cô gái này trước, thế nào… a a —— “

Gần như tiếng kêu thảm thiết của hắn cũng không kịp nói ra được thành lời mà đã bị bức phải nuốt ngược trở lại vào trong bụng!
Úy Trì Thác Dã không một chút lưu tình đánh cho tên đàn ông nhếch nhác nọ phải lăn lê bò càng, vừa vặn để phát ti3t bớt lửa giận trong lòng.
“Wow——” Úy Trì Hy lấy hai tay che mắt, vẫn không đành lòng nhìn thấy tình trạng thê thảm của gã đàn ông đáng khinh kia. Trong thâm tâm cô vẫn luôn mặc niệm thật xin lỗi. Dù sao người đàn ông này bị đánh cũng là do cô khiêu khích. Nhưng mà cái giọng như heo bị chọc tiết thế kia thật sự là khó có thể lọt tai a.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.