Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ

Chương 232: 232: Bị Tập Kích Bất Ngờ




Ngồi vững vàng bên trong chiếc limousine, do Tiểu Mã lái xe.
“Cô Lăng, Tiểu Mai lắm miệng hỏi một câu, cô đi bệnh viện, có phải vì thân thể thấy không thoải mái” Tiểu Mai ngồi ở ghế sau, cậu chủ dặn dò cô phải chăm sóc Cô Lăng cẩn thận.

Nhưng, nhìn dáng vẻ Cô Lăng không hề giống như bị bệnh, trái lại khí sắc còn hồng hào, xem ra rất có tinh thần.
Lăng Vũ Hi cười nhẹ nói: “Không có, chỉ là đi bệnh viện thăm bệnh nhi.” Cô tránh nặng tìm nhẹ.

Nếu gã xấu xa kia đã không có ý muốn nói, chẳng lẽ chính cô lại còn muốn báo cho thiên hạ biết, cô mang thai của người đàn ông đã có gia đình? Buồn cười chính là, cô còn trơ mắt nhìn đôi nam nữ kia đính hôn!
Tiểu Mai không hỏi thêm gì nữa, chỉ cần thân thể Cô Lăng không bị đau ốm, cô liền thở phào nhẹ nhõm.
Xe rời khỏi Xích Long Bảo, vững vàng chạy đến Bệnh viện Xích Long.
Phong cảnh dọc theo đường đi, hết sức quen thuộc, giống như lần trước đến Xích Long Bảo, Lăng Vũ Hi nhìn phong cảnh dọc đường đi này nhưng tâm trạng lại thấy khác hẳn lúc đó.
Gạt bỏ cảm xúc phức tạp, cô nhìn Tiểu Mai thuận miệng hỏi: “Tiểu Mai, cô cùng tiểu Diệp đến Xích Long Bảo mấy năm rồi?”
“Gần hai năm rồi, Cô Lăng.” Tiểu Mai có chút thẹn thùng, dù sao người ta cũng là khách quý của cậu chủ.

Ùm, đương nhiên, gần nhất cô nghe bọn người làm bàn tán sôi nổi, nói Cô Lăng chính là người tình bí mặt của cậu chủ, nhưng xem ra Cô Lăng giống như là người tốt.


Trong suy nghĩ của cô, chỉ có loại phụ nữ xấu xa mới đi phá hoại chuyện của cậu chủ và Cô Tuyết Nhi.
“Hai năm? Ha ha, nhỏ như vậy đã phải “bán mình” đến Xích Long Bảo, thật đáng thương.” Cô lãnh đạm cười cười.

Bản thân cô không phải cũng từ nhỏ đã bán mình cho Kingloy sao?
“Cô Lăng tuyệt đối đừng nói như vậy, nhờ có cậu chủ thu nhận giúp đỡ tôi đó, nếu không tôi đã sớm chết đói lâu rồi.” Đối với chuyện này, Tiểu Mai sâu sắc biết ơn.
“Ha ha.” Cười yếu ớt hai tiếng, Lăng Vũ Hi không tiếp lời.

Ở Kingloy nhiều năm, nhưng nói đúng ra, ký ức lại chỉ có bốn năm, trong đó hai năm là ở trên giường bệnh.

Đối với Kingloy, cô cũng không có cảm giác biết ơn, trái lại đối với Phong Ngạo cùng Tiger đúng là có tình cảm đặc biệt.
Nhớ lại bốn năm trước, ký ức trống không, gã xấu xa từng nói bọn họ bốn năm trước đã từng gặp gỡ, trong lòng nhất thời cảm thấy phiền muộn.

Cuối cùng thì cô đã quên chuyện gì?
Xe vững vàng chạy trên đường cao tốc, hai bên đều là rừng núi xanh um tươi tốt, gió vi vu thổi, thỉnh thoảng có vài chiếc xe chạy lướt qua.
Đột nhiên, “ầm” một tiếng!
Bất thình lình xe bị một cú thúc mạnh, có xe tống vào xe các cô!
“A ——” Tiểu Mai đột ngột hét lên một tiếng!
Tài xế Tiểu Mã bởi vì cú thúc này tay lái bị chệch hướng, bánh xe phát ra tiếng kêu ring rít.
“Tiểu Mã, giữ vững tay lái!” Theo bản năng, Lăng Vũ Hi hét to, toàn thân bắt đầu đề phòng!
Cô quay đầu nhìn về phía ngoài cửa xe đang bám theo sát là chiếc xe Jeep màu đen, nửa đường xuất hiện.

Chết tiệt, cô không ngờ mình đột nhiên sẽ gặp phải tập kích!
Ầm!
Chiếc Jeep màu đen vẫn chưa từ bỏ ý định, lần thứ hai đâm tới!

“A ——” Tiểu Mai hoang sợ hét to.
“Cô Lăng, hai người ngồi cho vững!” Tài xế Tiểu Mã dù sao cũng theo lão Đại vào sinh ra tử nhiều năm, rất nhanh, anh ta liền ổn định tay lái, dùng kỹ xảo đánh tay quay một vòng vô lăng, né tránh các cuộc tấn công của chiếc Jeep màu đen xe!
“Tiểu Mai, đừng sợ.” Bàn tay phải Lăng Vũ Hi nắm chặt tay Tiểu Mai, nheo mắt nhìn chằm chằm chiếc xe Jeep bên ngoài cửa xe, đồng nhất một màu đen, không thể nhìn rõ đối phương trong xe, trổi lên dự cảm bất thường, tay trái theo phản xạ phủ trên bụng.
Ầm ầm ầm!
Xe Jeep màu đen giống như vẫn chưa chịu từ bỏ ý định liên tiếp tông vào ba lần, Tiểu Mã có chút không thể chống đỡ, cả xe rung lắc dữ dội, càng ngày càng lệch khỏi quỹ đạo!
Từng giọt lớn mồ hôi trượt dài xuống, sắc mặt Tiểu Mã trắng bệch, không nhịn được la lớn: “Sắp không chịu nổi rồi! Hai người chuẩn bị nhảy khỏi xe!”
Đảo mắt lại nhìn chiếc xe Jeep màu đen vẫn bám riết không buông, Lăng Vũ Hi nhanh nhẹn từ khoan sau chui vào khoan trước, bình tĩnh hét lên: “Tiểu Mã, cậu tránh sang bên, tôi lái xe!”
“A? Cô?” Tiểu Mã vừa nắm chặt tay lái, vừa do dự liếc mắt một cái phía sau Lăng Vũ Hi.
“Nhanh! Không còn thời gian rồi!” Cô giục, hai hàng lông mày nhíu chặt, con mắt thỉnh thoảng nhìn chằm chằm chiếc Jeep màu đen bên ngoài xe kia .
Ầm!
“A ——” mỗi một lần bị va, Tiểu Mai liền muốn theo hét lên một tiếng, sợ đến run cả người.
“Hay tin tôi, Tiểu Mã, tôi có biện pháp cắt đuôi bọn họ!”
Ánh mắt kiên định của Lăng Vũ Hi, thêm giọng nói bình tĩnh, làm cho Tiểu Mã không có thời gian do dự thêm nữa: “Vâng, được rồi! Cô Lăng, cô phải cẩn thận!”
Tiểu Mã vừa di chuyển cơ thể, vừa điều khiển vô lăng, đợi Lăng Vũ Hi năm lấy tay lái.
Ầm ầm ầm!
Đối phương đâm vào càng mạnh hơn, Tiểu Mã tránh ra khỏi chỗ điều khiển, Lăng Vũ Hi liền nhanh chóng thay thế được vị trí của anh ta, hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn chiếc xe Jeep màu đen qua gương chiếu hậu, trầm giọng ra lệnh: “Cài dây an toàn vào!”
Trong lòng cô nhủ thầm một câu: Cục cưng, chúng ta cố lên!

Khéo léo vững vàng nắm chặt vô lăng, đạp chân ga, vèo một tiếng, xe bắt đầu phóng như bay!
Chiếc Jeep màu đen vẫn luôn bám sát, trên đường cao tốc, lạng lách băng tới.
Tăng tốc, cô bắt đầu bỏ rơi chiếc Jeep màu đen, gắng sức lao thẳng về phía trước, nếu không hai bên đều là đồi núi, lật xe thì sẽ phiền phức to!
Chết tiệt, loại xe con cao cấp này không thích hợp để chạy việt dã! Cùng đối đầu trực diện với xe đối phương không phải thượng sách!
Ầm!
Chết tiệt, chiếc Jeep màu đen một lần nữa húc mạnh vào xe bọn họ, hất họ lệch khỏi đường!
Kít kít kít ——
Xe con đã bị đâm vào lõm mấy khối, Tiểu Mai bị doạ đến không dám lên tiếng, mặc dù đối phương vẫn không chịu dừng tay, nhưng Tiểu Mã âm thầm bội phục sự bình tĩnh cùng kỹ năng lái xe của cô Lăng, cũng như cậu chủ, đều không phải nhân vật đơn giản.
“Shit!” Lăng Vũ Hi tức giận, rất lâu rồi không ai khiêu khích cô như thế rồi!
Phía trước có một góc cua, lập tức sẽ đi vào cầu vượt! Khoảng chừng: trái phải hai bên tách ra làm hai đường, hơn nữa còn để đi lên và đi xuống!
Bỗng dưng, cô đột ngột tăng tốc, xe Jeep cũng bám sát theo sau!
Rất tốt! Khóe miệng cô khẽ nhếch lên, ngay khi gần sát ngã ba lên cầu, cô nhấn chân ga lao về phía trước ——
Bảo Bảo, con nhất định phải gắng chịu!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.