"Xin chào, tôi muốn hỏi một chút tuyết các ở giữa nằm đâu?" Kiều Trì đứng trước quầy hỏi.
Đứng sau lưng cô là Tống Nhất Tự đang ngẩng đầu đánh giá nơi này một phen.
Không hiểu sao cảm thấy có chút quen thuộc.
Kiều Trì hỏi rõ ràng sau đó nói cảm ơn, từ chối nhân viên công tác đưa đi, kéo tay Tống Nhất Tự đi tới đại sảnh nơi để ghế sô pha cho khách nghỉ ngơi.
Tối qua khi Tống Nhất Tự biết chỉ có một mình Kiều Trì đến bữa tiệc, lập tức liền quyết định muốn cùng đi với Kiều Trì.
Sợ cô bị khi dễ, hắn còn có thể mang Kiều Trì đi.
Kiều Trì ngàn nói vạn nói nhưng Tống Nhất Tự vẫn không chịu, hôm nay ba giờ hắn liền mặc âu phục đã giặt sạch sẽ, khí thế hung hăng ngồi ở trên ghế sa lon.
Bộ dạng nếu Kiều Trì không cho hắn đi, thì Kiều Trì cũng đừng nghĩ đến việc đi ra ngoài.
Kiều Trì không còn cách nào, đành phải đội cho hắn một cái mũ Basin, mang theo hắn ra ngoài.
Sở dĩ Kiều Trì dám đến bữa tiệc này một mình là vì trong tiểu thuyết viết tác phẩm mới của Chương Đạo có công ty nam chính đầu tư, bữa tiệc lần này nam chính cũng tới, nam chính thế nhưng ghét nhất những người dựa vào quy tắc ngầm để leo lên.
Cô còn chờ sẽ nữ chính người cũng tới tranh thủ cơ hội để thử sức, cho nên đây cũng chính là nơi gặp mặt đầu tiên của nam nữ chính.
Kiều Trì đoán chừng đến muộn, cô gọi nhân viên phục vụ xách đồ uống cùng điểm tâm cho Tống Nhất Tự rồi dặn dò: " Em chắc là phải vào trong 1 2 giờ mới ra được, nếu anh đói bụng thì ăn chút gì đi, đừng chạy loạn, biết chưa?"
Tống Nhất Tự trên mặt đeo khẩu trang, lời nói ra chút buồn buồn, hắn theo thói quen nhíu mày: "Sao lâu vậy, anh không theo vào được sao?"
Hắn có chút lo lắng. Đêm qua hắn dùng điện thoại Kiều Trì mới cho, tìm được thật nhiều tin tức liên quan đến giới giải trí. Diễn viên mới bị bắt nạt, đùa giỡn đều là chuyện thường xảy ra. Bảo bối nhà hắn xinh đẹp lại mảnh mai như thế, người đại diện lại không ở bên cạnh, nhỡ bị bắt nạt phải làm sao bây giờ?
"Không được." Kiều Trì ngữ khí mười phần kiên định, không phải cô không nguyện ý để Tống Nhất Tự đi vào, mà là người biết Tống Nhất Tự quá nhiều, cô cũng không thể cam đoan bên trong không có người biết Tống Nhất Tự.
Trước khi Tống Nhất Tự khôi phục ký ức, cô vẫn nên làm việc cẩn thận, lỡ như ai trong giớ biết Tống Nhất Tự, cô với Tống Nhất Tự khẳng định là tiêu đời.
Tống Nhất Tự ủy khuất gật gật đầu: "Được rồi."
Kiều Trì vỗ vỗ vai hắn, "Em sẽ cố gắng ra sớm được chứ?"
"Ừ." Vẫn ủy khuất như cũ gật đầu.
Kiều Trì có chút dở khóc dở cười, bất quá cũng không nói thêm gì nữa, cô lại dặn dò vài câu liền giẫm giày cao gót rời đi.
Kiều Trì căn cứ theo lời chỉ đường của nhân viên phục phụ tìm một hồi lâu mới tìm được tuyết các ở giữa.
Kiều Trì đứng trước cửa hít một hơi sâu, đưa tay lên gõ một cái. Đến khi bên trong truyền đến âm thanh mời vào, cô mới đè chốt cửa xuống rồi kéo cửa ra.
Bên trong hiện tại chỉ có năm người ngồi, trên bàn tròn trước mặt cũng chỉ bày một chút đồ ăn vặt, xem ra cô đến vẫn tương đối sớm.
Người trong phòng đồng loạt nhìn về phía cô, hẳn đang đoán xem cô là ai.
Kiều Trì từ ngoài cửa đi vào, sau đó đóng cửa lại, thoải mái nhìn bọn họ tự giới thiệu: "Xin chào mọi người, tôi là diễn viên, tên Kiều Trì."
Kiều Trì cúi đầu chào người đàn ông mặc áo lông cừu gần nhất một cái, sau đó nhìn, cười với ông ta một cái: "Chào ngài, đạo diễn Chương."
Chương Niên chần chờ một chút, nhẹ gật đầu. Kiều Trì nhìn một vòng quanh phòng, nhìn thẳng hướng mắt thẳng đến một người phụ nữ, sau đó đi tới ngồi xuống bên cạnh cô ấy, nhẹ giọng chào hỏi, sau đó không nói gì nữa.
Bốn người khác lại nhìn về phía Chương Niên, Chương Niên ho nhẹ, hỏi: "Cô làm sao tới được đây?"
"Ngồi xe tới." Kiều Trì ngẩng đầu vẻ mặt thành thật.
Phốc.
Kiều Trì nghe thấy tiếng vài người cười, tựa hồ không nghĩ tới cô có thể trả lời như vậy.
Chương Niên lườm bọn họ một cái, hơi lên giọng: "Tôi hỏi là, làm sao cô biết tôi ở đây?"
Bữa tiệc hôm nay là bữa tiệc tổ đạo diễn và bên phía đầu tư cùng giao lưu, không thông báo với ai cả, có thể nói là cực kỳ bí mật, nhưng nữ diễn viên ngồi bên cạnh bàn này còn thoải mái tới, còn mười phần tự nhiên ngồi xuống.
Nội tâm Chương Niên có chút không vui, ông không thích những diễn viên như này, ông còn có thể mơ hồ đoán ra ý của Kiều Trì.
Chương Niên nhìn vẻ mặt tinh xảo kia của Kiều Trì, bất mãn trong lòng đều hiện lên mặt.
Kiều Trì suy nghĩ, mở miệng nói: "Là người đại diện để tôi tới"
"Người đại diện của cô là ai?" Cô gái bên cạnh hỏi, là một trong những biên kịch mới, tên là Lý Y.
" La Tuyết." Kiều Trì trả lời.
Kiều Trì vừa nói ra tên người đại diện, cô mơ hồ cảm nhận được người đang ngồi bên cạnh có chút thay đổi sắc mặt.
Lý Y nghe thấy tên La Tuyết liền nhíu mày.
"Chúng tôi muốn để diễn viên nào đóng còn chưa nói ai, làm sao La Tuyết biết để cô tới tranh thủ một vai vậy." Chương Niên hừ một tiếng.
Kiều Trì khẽ mỉm cười, người bên cạnh Chương Niên đột nhiên tiến đến bên tai hắn nói câu gì, Chương Niên do dự một lúc, ông nhìn Lý Y nói: " Cô có mang kịch bản sao?"
Lý Y gật đầu, xoay người sang một bên, lấy từ trong túi ra kịch bản mới in.
Đây là muốn chút nữa đưa cho phía đầu tư xem.
Chương Niên hơi hếch cằm hướng Kiều Trì nói: "Đây là kịch bản của chúng tôi, tôi cho cô thời gian mười phút, cô từ trong này chọn một vai đi."
Ý nói để cô thử vai.
Thử vai đều là phát kịch bản cho diễn viên từ sớm, sau đó lại ấn định thời gian để diễn viên phỏng vấn giành vai diễn.
Còn sẽ dành ra một tháng cho diễn viên chuẩn bị. Hiện tại Chương Niên chỉ cho cô mười phút, rõ ràng muốn để cô biết khó mà lui, đừng lãng phí thời gian của tất cả mọi người.
Nhưng Kiều Trì tới đây, chính là muốn đánh cược chuyện này, cô còn sợ Chương Niên không cho cô diễn cơ.
Cô nói một tiếng được, tiếp nhận kịch bản Lý Y đưa, cúi đầu bắt đầu lật xem kịch bản.
Chương Niên muốn quay phim đô thị, Kiều Trì một mắt ba hàng đại khái đã xem hết, đối với hướng đi của phim đã tương đối hiểu, sau đó lại lật phần nhân vật chọn vai diễn.
Toàn bộ quá trình cô đều không nhanh không chậm, đã có mấy người cúi đầu lấy điện thoại di động ra bàn luận ồn ào trên Wechat.
Chương Niên đột nhiên cảm thấy có chút thú vị, ông hứng thú sờ cằm mình, nghĩ thầm, trong lúc đang chờ nhà đầu tư đến có cái giải buồn cũng không tệ.
Mười phút rất nhanh liền trôi qua.
Chương Niên gõ bàn một cái, "Xong chưa?"
Kiều Trì đưa tay khép lại kịch bản, hướng về phía ông nhẹ gật đầu, "Xong rồi."
"Cô chọn nhân vật nào?" Lý Y tò mò hỏi.
Mắt Kiều Trì khẽ đảo, phát hiện mọi người đều nhìn mình: "Tôi chọn vai nữ tổng tài."
Lý Y có chút khó tin, cô cứ nghĩ là Kiều Trì sẽ chọn nữ chính, bởi vì giai đoạn đầu nữ chính tương đối ngốc bạch ngọt, diễn sẽ tương đối dễ.
Nữ tổng tài hết sức xinh đẹp, cô cao ngạo nghiêm khắc, trong công ty cực kỳ bá khí. Mặc dù Kiều Trì cũng xinh đẹp, nhưng cô chỉ có nét điềm đạm nho nhã, thấy thế nào cũng không thể diễn được dáng vẻ bá khí của nữ tổng tài.
Đặc biệt là cặp mắt đào hoa kia của Kiều Trì, căn bản nhìn không ra vẻ mĩ lệ mà nghiêm khắc, ngược lại có chút quyến rũ.
Chương Niên ngược lại không có ý kiến gì, ông ừ, nói: "Vậy liền đối diễn với Lý Y đi."
"A?" Lý Y có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.
Kiều Trì lật kịch bản đến đoạn mình muốn diễn đặt ở trước mặt Lý Y, chân thành nói: "Vậy làm phiền cô rồi!"
Sau đó đứng lên đem ghế của chính mình kéo đến phía sau, cùng Lý Y kéo ra một khoảng cách ngắn.
Lý Y thấy từ chối không được, đành phải gật đầu nhẹ.
Những người khác bắt đầu hóng chuyện, bọn họ đều cảm thấy Kiều Trì căn bản diễn không được, không nói đến kỹ năng có vấn đề, chỉ cho cô có mười phút, để cô vừa chọn vai diễn vừa chọn đoạn diễn, lại thêm mới nãy cô chỉ nhìn nhân vật cũng đã mất mấy phút, hiện tại đoán chừng không nhớ nổi lời kịch.
Hôm nay Kiều Trì mặc một cái váy màu đen trắng, dưới chân là đôi giày gót mảnh đen tuyền, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Kiều Trì chọn vai nữ tổng tài.
Một thân quần áo này của cô, vừa hay có chút giống với hình tượng nữ tổng tài.
Cô nhìn Chương Niên nhẹ gật đầu, sau đó ngồi xuống, cúi đầu bắt đầu diễn.
Lý Y cách cô gần nhất, cũng là người đối diễn với Kiều Trì, cô đột nhiên có loại dự cảm mãnh liệt, Kiều Trì có thể diễn tốt vai nữ tổng tài này.
Kiều Trì ngẩng đầu lên thì khí tràng đã thay đổi, cô đưa chân lên bắt chéo, dựa lưng vào ghế, khoanh tay, dáng vẻ lười biếng.
Cô hướng đôi mắt đào hoa về phía Lý Y, "Lại đây."
Ngữ khí cũng đã thay đổi!
Lý Y trừng mắt nhìn, có chút khẩn trương cầm kịch bản, nhìn kịch bản đọc nói: "Ch Tề, chị tìm em."
Không có chút tình cảm, khô khốc thậm chí còn bị lạc giọng.
Lý Y đọc như tụng kinh, mấy đồng nghiệp ngồi bên cạnh bắt đầu không nhịn được cười.
Lý Y nghiêng đầu lườm bọn họ một cái.
Sau đó quay đầu, phát hiện Kiều Trì một chút cũng không bị ảnh hưởng.
Lý Y chỉnh lại cảm giác để nghiêm túc hơn, cô nhìn Kiều Trì, phát hiện Kiều Trì cũng đang nhìn cô, ánh mắt thâm trầm kia chậm rãi đánh giá trên dưới người cô, tựa hồ muốn đem trong ngoài cả người Lý Y nhìn thấu triệt để.
Kiều Trì không thu hồi ánh mắt, lời lẽ nghiêm khắc tàn khốc nói: "Khương Miểu Miểu, bản đánh giá chất lượng cao tôi giao cho cô đâu?"
Trái tim nhỏ của Lý Y hơi hồi hộp, cô cẩn thận a một tiếng giải thích: "Em đã gửi vào hòm thư cho chị rồi."
Kiều Trì để tay xuống, vẻ mặt nghiêm túc lúc này đã thêm mấy phần tức giận, cô hơi nghiêng về phía trước, vươn tay cầm lấy gì đó trong không khí, tựa hồ như đang lật báo có mà Lý Y nói.
Rất nhanh mọi người nhìn thấy Kiều Trì hất tay lên, còn chưa nghĩ ra cô đang làm gì, liền thấy cô đứng khỏi ghế, đập một phát lên bàn, cất giọng nói: "Đây chính là báo cáo chất lượng cao cô đưa tôi?"
Lý Y nhẹ gật đầu, cô không tự chủ được lui ra sau một bước, Kiều Trì vừa mới nói xong câu kia, cường thế trên người càng nặng hơn, tựa hồ chỉ cần cô nói ra một câu khiến cô ấy không vừa ý, Kiều Trì liền có thể lập tức khiến cô biến đi.
"Được rồi." Chương Niên nói một câu.
Diễn viên giỏi, từ lời thoại đến cách diễn đều có thể nhìn ra, mặc dù Kiều Trì chỉ nói ba câu thoại, nhưng một câu lại một câu đều có các cấp độ khác nhau, từ lúc bắt đầu hững hờ đến nghiêm túc tàn khốc rồi một câu cuối lại cường thế chất vấn.
Mặc dù khả năng còn có một vài chi tiết vẫn hơi có tỳ vết, nhưng khuyết điểm không che được ưu điểm! Với lại trong thời gian ngắn như vậy có thể hiểu rõ nhân vật, là một mầm mống tốt!
Chương Niên dám cam đoan, Kiều Trì diễn, nhất định những diễn viên trẻ tuổi khác diễn không bằng được.
Kiều Trì nhìn về phía ông, cúi người cười nói: "Kỹ thuật diễn còn cần luyện thêm, để đạo diễn Chương chê cười rồi."
Cần luyện thêm? Những người khác hít vào một hơi, bọn họ cũng coi như đã hợp tác qua với nhiều diễn viên, từ diễn viên trẻ đến diễn viên khá lâu năm, lần đầu thấy một diễn viên có thiên phú nhập vai như vậy.
Khí tràng của Kiều Trì nháy mắt lại biến mất trước sự chứng kiến của mọi người.
Ánh mắt của cô sáng lên, cô liếm liếm cánh môi hơi khô nói với Lý Y: "Không sao chứ, có phải dọa cô rồi không?"
Lý Y lắc đầu, vội vàng khoát tay, nhìn Chương Niên, thành thật nói: "Thế nhưng cô ấy vừa mới đổi lời thoại."
Đổi thoại rồi?
Chương Niên ngây ra một lúc, ông còn tưởng rằng vừa rồi là nguyên lời kịch bản!
Kiều Trì ngượng ngùng gãi gãi đầu,giải thích: " Lời kịch quá dài, tôi chỉ vừa mới nhìn một lần không có ghi lại, cho nên liền tự tiện đem lời kịch đổi đơn giản một chút."
Lý Y lúc này không nói gì,cô tán dương một câu diễn rất tốt sau đó liền ngồi xuống.
"Cô nói người đại diện của cô là La Tuyết?" Chương Niên hỏi.
"Ừm." Kiều Trì nói: "Nhưng rất nhanh sẽ không phải nữa."
"Vì sao?" Một thanh niên gầy trong nhóm người không hiểu hỏi.
"Kỳ thật, cô ấy để tôi tới là để giàng vai diễn cho một diễn viên dưới tay khác." Kiều Trì mười phần bình tĩnh nói.
Chương Niên a một cái, cảm thấy thú vị hỏi: "Vậy cô muốn giành hộ vai diễn nữ tổng tài này cho người khác?"
"Tai sao tôi phải giành hộ cô ta?" Kiều Trì cười tủm tỉm đáp.
Chương Niên gật đầu, "Cô trở về đi."
Kiều Trì hiện lên một tia nghi hoặc, bất quá không nói gì, cô đứng dậy để ghế lại chỗ cũ, hơi khom người cúi chào Chương Niên: "Quấy rầy rồi."
Sau đó quay người đi ra cửa.
"Chờ một chút."
Chương Niên gọi cô lại.
Kiều Trì xoay người lại, Chương Niên chỉ chỉ kịch bản trên bàn, "Cô quên cầm kịch bản rồi."
Lý Y mỉm cười từ ghế đứng lên, lại từ trong túi lấy ra một tấm danh thiếp, đưa cả danh thiếp và kịch bản cho Kiều Trì: "Trên danh thiếp có Wechat của tôi, về nhà nhớ kết bạn với tôi."
Kiều Trì cúi đầu nhìn xem danh thiếp dùng chữ Khải in hai chữ Lý Y, ngẩng đầu nhìn Lý Y cười ngọt ngào, kiên định đáp: "Được!"