Nhặt Được Mỹ Nhân Ngư

Chương 7: Tạm biệt



“Vậy nên em không làm gì, cứ về như vậy?” Nàng tiên cá tóc đỏ gần như hét lên.

Lilith tủi thân, sợ hãi gật đầu.

Trái tim tan vỡ, nàng tiên cá Lilith mặc kệ tên Rick cặn bã. Sau khi múa xong, cô lập tức quay về biển cả, thực sự không nỡ vung dao găm về phía Rick.

Nàng tiên cá tóc đỏ tên là Riquier, mặc dù tính cách nóng nảy nhưng lại tỉ mỉ và chu đáo nên được mọi người coi là chị cả.

Riquier cười khẩy “Chị nghĩ loài người nên cắt bỏ chân thứ ba, để vĩnh viễn không thể lừa dối mấy cô gái nhỏ.”

Lilith run rẩy gật đầu đồng ý, không dám nói thêm một lời, sợ chị cả tức giận sẽ phạt cô xuống quét dọn dưới biển sâu.

“Quên đi, bây giờ em đã hiểu rõ con người không phải là thứ tốt lành gì rồi đúng không? Sau này nhớ thông minh lên, đừng để bị lừa.”

Thật ra Lilith vẫn không yên lòng, thỉnh thoảng cô lại ngoi lên bờ biển vào lúc nắng đẹp, nhìn Rick ngồi trên tảng đá ngầm cô thích, không rõ đang nghĩ gì.

Cô nghe mấy con quái vật biển nói rằng, hóa ra công chúa nước bên tâm địa độc ác giết chết quốc vương. Rick lên ngôi, trở thành quốc vương mới, không muốn bỏ qua việc này, mượn danh nghĩa báo thù để tuyên chiến với nước láng giềng. Hiện tại cuộc chiến nơi tiền tuyến diễn ra khá căng thẳng, có lẽ đây chính là lý do khiến Rick thường xuyên cau mày?

Lilith ôm đuôi lo lắng.

“Lilith. Gần đây rốt cuộc em làm sao vậy? Có phải em vẫn còn nghĩ về người đó không?” Isa nhìn cô, phồng má tức giận như bị bạn thân phản bội.

“Không! Không đâu!” Lilith nhảy dựng lên như mèo bị giẫm đuôi. 

Isa thấy thế càng tức giận “Rõ ràng là em có nghĩ.”

“Đừng nhắc tới chuyện này nữa. Đúng rồi, cách để phá bỏ lời nguyền kia là gì vậy?”

Thấy cô cố ý chuyển chủ đề, Isa không còn cách nào khác đành phải đáp lại “Thật ra không cần làm gì cả, em có nhớ loại san hô màu xanh giống trái cây mà trước kia em thích không? Nó là thứ chỉ có thể tìm thấy dưới đáy biển sâu, những năm gần đây rất hiếm khi nhìn thấy loại này?”

“À, em nhớ mang máng. Nó ăn rất ngon.” Lilith bùi ngùi nói: “Nó có thể giải trừ lời nguyền?!”

“Có thể, thật ra đó cũng không phải là lời nguyền. Loại ma dược đó giúp các sinh vật khác biến thành con người, nhưng lại xung khắc với người cá.”

Lilith gật đầu rồi nghĩ đến điều gì đó, cô nhìn về phía Isa bằng ánh mắt chân thành: “Isa, em hơi khó chịu, anh đi cùng em có được không?

Isa đỏ mặt, ngượng ngùng nói: “Hừ, trước đó đã dặn em không được lên bờ mà em không nghe, thôi, để anh đi cùng em.”

Lilith gật đầu. Ngoại trừ việc hái thứ được gọi là trái cây kia, cô muốn tìm cho Rick một ít kho báu, coi như đáp lại tình nghĩa. Từ nay về sau, hai người không còn liên quan.

Tất cả những gì diễn ra đều thuận lợi vượt ngoài mong đợi của Lilith, chẳng lẽ ông trời cũng muốn giúp họ tách ra? Lilith cắn một miếng trái cây xanh lam mọng nước, buồn bực suy nghĩ.

Đêm nay trăng sáng sao thưa, Lilith cảm thấy chắc chắn hôm nay là một ngày tốt lành.

Cô đi qua đi lại, vác từng chiếc rương đặt lên trên bãi đá ngầm trước kia.

Khi vác đến lần thứ 3, Lilith nhìn thấy một người vốn không nên xuất hiện ở đây.

Lilith nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Rick, bên trong đong đầy cảm xúc khó tả. Lilith muốn tát mình một cái vì cái chứng dở hơi, không phải đã nói là sẽ cắt đứt à, tại sao giờ còn mềm lòng? Aaaa?

Trong khi Lilith được nhiều người cá an ủi, Rick chẳng có một người bạn thân nào cả. Khoảng thời gian này, anh hoàn toàn trống rỗng và luôn nghĩ đến Lilith. Kể từ ngày Lilith biến mất, anh cảm thấy trong lòng vô cùng trống trải. Nếu Lilith không bao giờ muốn gặp lại anh thì có lẽ cả đời này anh cũng sẽ chẳng bao giờ được nhìn thấy cô. Anh vẫn luôn nghĩ, rốt cuộc mình sai ở đâu, có phải là không nên lợi dụng một cô công chúa vô tội? Hay là anh giấu giếm Lilith tất cả mọi việc, chỉ muốn giữ cô bên cạnh mãi mãi, chưa từng nghĩ đến việc Lilith có bằng lòng hay không? Có phải anh đối với Lilith quá tùy tiện, giống như đối xử với thú cưng, chứ không phải là hai người bình đẳng yêu nhau?

Những suy nghĩ này ập đến dồn dập khiến anh trở nên mê muội. Buổi tối anh thường không ngủ được, suy nghĩ mông lung, nhìn ra bờ biển cả đêm. Anh rất thích tảng đá ngầm nơi họ gặp nhau, thường nhìn nó như người mất hồn. Đêm nay, anh lại không ngủ được, nhìn ra tảng đá ngầm thì thấy nước biển biến động. Cảm giác vừa mừng vừa sợ bao trùm lấy anh, anh vội vàng chạy tới bờ biển. Quả nhiên anh đã gặp được công chúa của mình, Lilith của anh.

Người trong lòng của anh.

Cô đắm mình trong ánh trăng sáng, mái tóc vàng ướt lấp lánh, đôi mắt xanh thẳm dịu dàng ngước lên nhìn anh.

Trong phút chốc, anh không biết nói gì, làm gì.

Phải làm gì.

Em mới đồng ý ở lại bên anh?

Lilith thân yêu của anh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.