Một tiếng động nhỏ vang lên, con gấu bông biến mất.
Ngay sau đó, Vương Vân Chi nhận ra mình đang được bao bọc trong một vòng tay ấm áp, hai vai bị ôm chặt đến có hơi đau.
"Lão sư, không sao chứ?" Là âm thanh lo lắng của Hạ Lẫm.
"....." Vương Vân Chi bị y vồ lấy, trong chốc lát không thở nổi, nói cũng không được. Cậu cố gắng vỗ vỗ vai Hạ Lẫm: "Mau..."
"A." Hạ Lẫm gấp gáp buông ra.
Hai người dùng tốc độ nhanh nhất chạy về căn phòng ngầm, cẩn thận bước xuống cầu thang – Bên dưới, đèn vẫn còn sáng, bên trong chiếc lồng lớn đặt sát góc tường là một con gấu bông lớn màu nâu.
Sau khi Vương Vân Chi mở phạm vi nhìn chung thì Hạ Lẫm dường như trong nháy mắt đã dùng ngay lá bài The Emperor, hoán đổi vị trí giữa gấu bông và bản thân.
Con gấu vẫn ngây ngô khả ái, nhưng động tác lại không như vậy. Nó hùng hục dùng con dao trong tay chém mạnh vào cái lồng, âm thanh vang lên ầm ĩ, tia lửa xẹt lên theo từng nhát chém. Thế nhưng, cái lồng lại quá kiên cố, từng thanh sắt đều rất rắn chắc, một con dao trên bàn ăn như thế cơ bản không thể gây ra tác dụng gì.
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân, gấu bông từ từ xoay người lại, bất động chốc lát rồi nổi giận ném con dao sang một bên.
Vương Vân Chi còn cho rằng sẽ có một màn đấu nữa, không nghĩ đối thủ nhanh như vậy đã đầu hàng, nhất thời cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Kỳ thực, dù có là cậu thì lúc này vẫn không đoán được thân phận của gấu bông.
Hạ Lẫm lặng thinh, trầm mặt đứng cùng Vương Vân Chi, bất động nhìn con gấu.
Không khí im ắng duy trì được trong vài phút, con gấu đột nhiên khóc ầm lên.
"Guh hu hu.... em không nên như vậy... em không nên như vậy...." Giọng nói không thể nào quen thuộc hơn, tiếng khóc vang lên đầy uất ức phiền muộn, sự tàn nhẫn trước đó đều đã biến mất.
"Lâm Đồng Nhi?" Vương Vân Chi không biết nên cảm thấy ngoài dự đoán hay là hợp tình hợp lý, giọng Lâm Đồng Nhi có hơi khác so với Lâm Tuyết Nhi, nhưng hiện tại, chắc chắn là giọng của nó.
Gấu bông kéo cái khóa sau lưng, bóng người mặc váy đỏ cũng chui ra, đích thực là Lâm Đồng Nhi. Mắt con nhóc đã phiếm hồng, tóc cũng rối loạn, nó dùng hết sức cởi bỏ con gấu rồi đá sang một bên, ngây mặt đứng trong lồng.
"Lâm Đồng Nhi, sao em lại muốn giết anh?" Vương Vân Chi hỏi.
"Em, em không muốn giết anh, hức..." Lâm Đồng Nhi vừa bị hỏi như thế, nước mắt khó lòng nhịn xuống lại chực trào ra: "Em chỉ thử mà thôi, căn bản không thể làm được, em từ bỏ rồi, hức... xin lỗi anh..."
Qua vài động tác lúc nãy của gấu bông, có thể thấy được Lâm Đồng Nhi là thật lòng. Con gấu nhìn thì có vẻ hung bạo tàn ác, nhưng lúc ra đòn động tác lại không hung hiểm, cũng không chuẩn xác, có thể đoán ra, đây là một kẻ không hoàn toàn hạ quyết tâm giết cậu.
"Đã không muốn giết anh ấy, nhưng lại làm ra những hành động đó?" Ngay cả Hạ Lẫm cũng bị sự khó hiểu của Lâm Đồng Nhi làm cho mù mờ.
"Bởi vì, bởi vì em là.... em là..." Lâm Đồng Nhi khóc thút thít, móc từ túi ra một tấm thẻ.
Death.
Lại là Death.
Vương Vân Chi chằm chằm nhìn tấm thẻ, sửng sốt chốc lát, lúc này cậu nhận ra, mình đã nhìn thấy tận ba lá bài Death.
Lần thứ nhất là khi viện trưởng La Hoài bị giết, lá bài được tìm thấy trên người anh ta.
Lần thứ hai, Từ Siêu cùng đồng quy vu tận với Lý Tử Thuần, lại tìm thêm một tấm Death nữa.
Bây giờ là lần thứ ba.
Lần thứ hai nhìn thấy lá bài Death, còn có thể hoài nghi lá trên người La Hoài lúc trước chắc là ngụy tạo ra..... Nhưng lúc này, sự thật không thể chối cãi lại bày ra trước mắt---
Death không chỉ có một.
"Hạ Lẫm." Vương Vân Chi nói: "Death không chỉ có một."
"Ừm."
"Trước đó, chúng ta đều tư duy theo dự đoán tự mình cho là đúng." Vương Vân Chi cố gắng nhớ lại thời điểm ban đầu khi Thỏ Tử Tiên Sinh giới thiệu những lá bài tarot:
"Bài Tarot mỗi người một tấm, trong đó có hai tấm đặc biệt nhất --- The Emperor (quốc vương) và The Hanged Man (kẻ bị treo), người chơi may mắn rút được The Emperor, có thể vào lúc cần thiết thay người khác hưởng thụ chinh phục cùng khoái cảm, ngược lại, người chơi rút phải The Hanged Man, có thể ngay lúc cần thiết thay người khác tiếp nhận thống khổ."
" Ngoại trừ The Emperor và The Hanged Man, còn có một loại thẻ bài đặc thù khác nữa -- Death (Tử Thần), Death cần phải giết chết tất cả người chơi khác, sau khi thành công giết chết sẽ nhận được sức mạnh của kẻ bị giết, luật của Death là -- những người khác tất cả đều phải chết, chỉ có Death được qua cửa.
........
Xem lại lần nữa mới nhận ra, thông tin trong từng lời nói được ẩn giấu vô cùng giảo hoạt.
Thỏ Tử Tiên Sinh nói bài Tarot mỗi người một tấm, trong đó có hai tấm đặc biệt nhất, sau đó còn nói thêm, ngoại trừ The Emperor và The Hanged Man, còn có một loại thẻ bài đặc thù khác.... Từ được dùng là loại, không phải tấm, kỳ thực lúc đó đã cài vào một thông tin – Death không chỉ có một.
Nhưng mà, mọi người đều quen suy nghĩ sâu xa, không tự chủ được mà lý giải thành: The Emperor, The Hanged Man, Death, ba thẻ bài đặc biệt, mỗi loại một tấm.
Lúc phát hiện lá bài Death thứ hai trên người Từ Siêu, Vương Vân Chi đã quá sơ suất, không nhận ra vấn đề này.
"Nếu như nói Death gồm rất nhiều người, vậy thì với điều kiện cần để qua cửa, chỉ sợ tất cả sẽ cùng hợp tác để giết tất cả những thân phận ngoài Death ra." Vương Vân Chi nói: "Và nếu như một hoặc vài Death chết đi, những tên còn lại cũng không gặp phải khó khăn gì để qua cửa."
.....
"Lâm Đồng Nhi, lúc trước đến giờ, nhóc đã giết những ai rồi?" Hạ Lẫm hỏi.
"Không có! Một người cũng không!" Lâm Đồng Nhi run rẩy, lập tức biện bạch: "Em chưa từng giết người... Nhưng lúc này, đã sắp đến hồi kết, em chỉ cảm thấy nếu như không ra tay thì sẽ không còn kịp nữa..."
"Chưa từng giết ai?" Hạ Lẫm thản nhiên hỏi: "Nhưng nhóc lại không chút do dự đem anh ấy làm mục tiêu."
"Em, em cũng đâu có muốn giết Vân Chi lão sư, em vốn muốn giết Lâm Tuyết Nhi." Lâm Tuyết Nhi buồn bã cong môi: "Nhưng em đột nhiên nhận ra, mình không thể xuống tay, khi trước có thể tổn thương nó một lần, trong đầu còn luôn nghĩ rằng mình đã giết nó, nhưng sau khi cùng đối mặt với Bạch Tuyết, em lại không biết phải làm thế nào mới có thể hạ thủ...."
"Lâm Tuyết Nhi không phải là Death?" Vương Vân Chi hỏi.
"Đúng, là thẻ trống." Lâm Đồng Nhi đáp: "Dù nỗ lực cách mấy cũng không thể thuyết phục được chính mình, cuối cùng, không thể làm gì khác hơn là thay đổi mục tiêu, muốn thử giết Vân Chi lão sư, bởi vì em biết, Vân Chi lão sư nhất định không phải Death, nhất định là thân phận đối nghịch với em, giết anh nhất định không sai."
"Kết quả vẫn không thể xuống tay đó sao?" Hạ Lẫm trêu chọc.
"Ừm." Lâm Đồng Nhi lắc đầu huầy huậy: "Em từng cảm thấy giết người là một chuyện hết sức dễ dàng, dù sao ở thế giới thật, em chưa bao giờ nghĩ đến chuyện để ý cảm xúc của kẻ khác, cũng không sợ tổn thương bất kỳ ai, nhưng từ lúc đến nơi này, em lại trở nên khác so với trước đây.... anh Vân Chi là một người rất tốt, em không biết phải làm sao mới có thể thật sự ra tay..."
"...." Vương Vân Chi cũng nhận ra, nếu như mình vấp phải tình huống khó xử như thế, ví dụ như lúc này, có thể nhẫn tâm ra tay giết Lâm Đồng Nhi hay không?
Nhưng quy tắc lại rất tàn khốc...
Phía sau truyền tới tiếng bước chân quen thuộc, là Miên Dương Tiểu Thư không đâu không có mặt.
"Ôi chao ~ xem ra có người phát hiện ra bí mật không tưởng nhỉ?" Miên Dương Tiểu Thư cười hì hì.
Vương Vân Chi quay lưng, không ngoài dự liệu đối mặt với nó: "Vì sao không cung cấp rõ ràng thông tin, rằng Death không chỉ có một?"
"Khu vui chơi chỉ phụ trách nói cho mọi người biết một phần thông tin, còn lại thì phải tự tìm tòi, chờ các người tìm thấy rồi, tôi tự nhiên sẽ nói rõ." Miên Dương Tiểu Thư nhún vai, tỏ vẻ biết làm sao được: "Dù sao thì, chúng tôi chưa bao giờ cung cấp thông tin sai lệch, không phải sao?"
Quả thực, Thỏ Tử Tiên Sinh và Miên Dương rất hay dùng phong cách nói một nửa giấu một nửa, che giấu rất nhiều điều trọng yếu, rất nhiều chuyện có thể nói thì không nói, nhưng ra khỏi miệng thì đều là thật."
"Hiện tại, về việc qua cửa, chúng tôi cần lời giải thích rõ ràng hơn." Vương Vân Chi nói: "Lâm Đồng Nhi là Death, ngoài Death ra phải giết tất cả những thân phận khác thì em ấy mới có thể thông quan?"
"Đúng rồi!" Miên Dương Tiểu Thư gật đầu: "Đây là luật của Death."
"Nếu như chúng ta còn sống, Lâm Đồng Nhi sẽ không có cách nào qua cửa?"
"Đúng!"
"Nếu như em ấy không có năng lực để làm việc ấy, vậy khi chúng tôi qua cửa, em ấy sẽ ra sao?" Vương Vân Chi hỏi.
"Có thể cùng các người qua cửa, nhưng sau đó sẽ bị khối Rubik giết chết, nhưng, cũng có thể lựa chọn... vĩnh viễn ở lại khu vui chơi này của chúng tôi ~." Miên Dương Tiểu Thư mỉm cười: "Lựa chọn phía sau, kỳ thực tốt hơn đó nha~"
"Ai mà nguyện ý ở lại cái khu vui chơi này chứ." Hạ Lẫm cười trừ lắc đầu.
Sau khi mọi người bị ép tiến vào Khối Rubik, ước muốn duy nhất chỉ có tự do, chỉ mong mau mau thoát khỏi nơi này, nếu như vĩnh viễn bị lưu lại, nhất định sẽ phát điên.
"Em chấp nhận." Lâm Đồng Nhi đột nhiên lẩm bẩm: "Em đã nghĩ thông, em chấp nhận."
"Là vì sợ anh sẽ giết nhóc, nên mới nói như vậy sao?" Hạ Lẫm hỏi.
"Không, không!" Lâm Đồng Nhi nắm chặt song sắt, gấp đến mặt đỏ bừng: "Em thật sự đã nghĩ kĩ rồi! Em, em rất thích nơi này... Kể từ lúc còn rất nhỏ, em đã bắt đầu thích những nơi như thế này, thích đóng vai công chúa, nhưng cha mẹ chưa bao giờ dẫn em đi. Em rất buồn tủi, rất khát khao, từ đó em cũng đã tự hứa, nếu như được đặt chân vào một khu vui chơi vừa xinh đẹp vừa thần bí, em nhất định sẽ mãi mãi không rời, mãi mãi ở lại."
Hạ Lẫm lẳng lặng nhìn Lâm Đồng Nhi, thấy được tia sáng quen thuộc trong đôi mắt đó.
"Lần này anh sẽ tin tưởng nhóc, nhưng vì sự an toàn của lão sư, anh sẽ tạm không thả nhóc ra." Hạ Lẫm nói: "Bây giờ, nói cho anh rõ tất cả mọi chuyện đi, càng nhiều càng tốt!"
Lâm Đồng Nhi thở dài, nó xoa xoa gương mặt nóng bừng của mình, mệt mỏi ngồi lên trên gấu bông.
"Quy tắc của Death, nói cho ta biết."
Lâm Đồng Nhi nhớ lại, từ từ nói ra.
=================
Xin chào người chơi Lâm Đồng Nhi! Chúc mừng ngài ngẫu nhiên nhận được thẻ bài – Death.
Tất cả kỹ năng của Death đều là kỹ năng bị động, không lệ thuộc vào thẻ bài, không cần chạm vào thẻ bài, cho nên, dù có vứt đi hay xé nát, đều không ảnh hưởng đến việc ngài sử dụng kỹ năng.
Death phải giết sạch những người không có cùng một vai trò với mình, tất cả chỉ còn lại Death, mới có thể qua cửa ở khối vuông này.
Death cũng có thể giết Death khác.
Death có thể dùng tay không giết người, cũng có thể dùng công cụ, bẫy rập để giết người.
Sau khi giết chết một người ( bất kể vai trò), sẽ xảy ra hiện tượng sau đây:
1. Nhận được năng lực của người bị giết.
2. Tạo ra thêm một Death khác trong nhóm, ai có thẻ bài trống sẽ ngẫu nhiên xuất hiện ký hiệu của Death ( chỉ tạo ra hiện tượng này vào lần giết người đầu tiên, về sau giết thêm người, sẽ không phát sinh thêm Death).
3. Death mới sẽ tự động nhận được một phần sức mạnh trên người Death, đương nhiên, sức mạnh được lấy sẽ không vượt quá 10% sức mạnh của Death cũ.
=================
Vương Vân Chi đã từng nhiều lần thử đoán quy tắc của lá bài Death, nhưng chưa hề nghĩ nó sẽ lại như thế này.
"Em là ban đầu rút trúng phải lá bài Death, hay là sau này mới có?" Vương Vân Chi hỏi.
"Em từ ban đầu chỉ có thẻ trống mà thôi, cho nên em vẫn luôn rất ngoan ngoãn, không làm gì hết." Lâm Đồng Nhi nói: "Em, em gần đây mới biến thành Death, là vào lúc chú Từ Siêu và dì Lý Tử Thuần chết...."
Nhớ lại tình cảnh vào đêm hôm đó, biểu hiện của Lâm Đồng Nhi quả thật có hơi khác so với thường ngày, vẻ sợ hãi còn khoa trương hơn trước đó, thậm chí còn chủ động yêu cầu Vương Vân Chi cùng đưa mình về phòng, e là bởi vì không thể tiếp thu được việc thân phận mình lại đột nhiên thay đổi mới làm ra phản ứng như vậy.