Nhặt Được Tình Yêu Nhỏ - Độc Độc

Chương 8: Chương 8



Tô Túc mỹ mãn nhìn vẻ thất bại trên khuôn mặt Tiêu Hải rồi quay lại chỗ ngồi của mình sau lưng mọi người, sau đó cô nhấp một ngụm nước trái cây.
 
Karen treo lên một nụ cười cực kỳ tươi, không, có thể nói là một nụ cười quá mức rạng rỡ đi tới chỗ cô, trên tay còn cầm theo một đĩa mì ý nhỏ. "Tô Tô, chị đói chưa? Ăn chút gì đi."
 
"À, cảm ơn." Cô nhận đĩa mì ý, đúng là cảm thấy hơi đói bụng thật nên cô cầm nĩa và bắt đầu ăn.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"...…trò chơi lúc nãy chị chơi nhìn thật vui, tôi cũng muốn chơi thử một lần nữa."
 
"Được thôi, cậu cởi nón ra đi rồi sẽ có vô số mỹ nữ muốn chơi với cậu." Đám người này đều là sắc nữ cả, bọn họ mà nhìn thấy khuôn mặt thật của Karen còn không thành hoa si mới lạ.
 
"Nhưng mà tôi không biết chơi, chị chỉ tôi trước đi." Karen giống như rất có hứng thú với trò này, cậu dính lấy cô hứng khởi bừng bừng nói.
 
"Không cần phải chỉ, nhìn một lần là biết chơi rồi mà." Tô Túc vẫn vùi đầu cật lực ăn.
 

"Nhưng mà tôi muốn chơi với chị một lần trước cơ, chị chơi với tôi đi, nhanh lên nhanh lên."
 
"Không cần, cậu chỉ cần gọi đại một người tới là cô ấy nhất định sẽ chơi với cậu, yên tâm, đừng căng thẳng là chơi được thôi." Mắt Tô Túc lóe lên một chút, cô từ chối cậu. 
 
"Làm sao? Chị chỉ muốn chơi với Tiêu Hải, không muốn chơi với tôi đúng không?" Giọng nói của Karen ngay lập tức lạnh hẳn đi.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Túc phụt cười. "Cậu đang nói cái gì vậy, được rồi, chơi với cậu một lần." Trong mắt cô xẹt qua một tia sủng nịnh mà ngay cả chính bản thân cô cũng không biết, Tô Túc gắp một sợi mì ý lên. "Đây, cắn vào đầu này. "
 
Lúc này trên mặt Karen mới có ý cười, nhưng cậu vẫn không yên tâm mà dặn: "Không được cố ý nhường tôi đâu đấy."
 
Sau khi có được sự bảo đảm của thì cậu mới cười tủm tỉm mà cởi mũ xuống, sau đó ghé đầu qua cắn sợi mì. Lúc này lại đột nhiên truyền tới tiếng cổ vũ hò reo, Tô Túc theo bản năng mà quay đầu nhìn qua, cô nhìn thấy ở trong đám người, Tiêu Hải đẩy ra tay bass đang định kéo La Tử Sơ chơi tiếp rồi tự bản thân anh ngồi xuống đối diện cô.
 
"Ha" Rốt cuộc cũng không nhịn được nữa sao?
 

Đột nhiên, một bàn tay thon dài trắng nõn mạnh mẽ xoay mặt cô lại, đối diện với mắt cô là một đôi mắt màu xanh lục sâu thẳm âm u.
 
"A, xin lỗi." cô cười, chỉ nghĩ là cậu không chờ được mà muốn chơi ngay, nên cô cắn đầu còn lại của sợi mì rồi ngước mắt ra hiệu cậu có thể bắt đầu.
 
Do ban đầu sợi mì được chọn cũng chỉ dài có một đoạn nên mới có vài giây thôi, mà khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại vài cm, chóp mũi cũng sắp chạm vào nhau. Không biết vì sao, trong lòng Tô Túc lại nổi lên một trận nóng nảy, cô vội vàng muốn quay đầu trốn. Nhưng Karen lại đang rũ mắt chăm chú nhìn cô, cậu tiếp tục dùng một tốc độ siêu chậm để ăn sợi mì, vì khoảng cách tiếp xúc rất gần nên lần đầu tiên mà Tô Túc cảm thấy bất an, cô lại có cảm giác muốn chạy trốn nữa.
 
Có lẽ là trò chơi giữa Tiêu Hải và La Tử Sơ cũng đang tiến vào giai đoạn gay cấn nên tiếng hoan hô của mọi người càng lúc càng lớn hơn, nhưng Tô Túc lại giống như cái gì cũng nghe không được, cảm giác nóng cháy không biết từ bao giờ đã tập trung hết trên mặt cô, lồng ngực cũng hốt hoảng đến kỳ lạ, cô chưa bao giờ có loại cảm giác như thế này, Tô Túc định cắn đứt sợi mì để chấm dứt cảm giác kỳ quái nhưng Karen đã trước cô một bước mà ăn luôn sợi mì không còn bao nhiêu ở giữa môi hai người và rồi làn môi mỏng ấm áp đó cũng chạm vào đôi môi đỏ mềm mại của cô.
 
Tên nhóc này, cái tốt không học lại đi học cái xấu! Tô Túc giật mình, buồn bực muốn lùi lại nhưng ai mà ngờ, Karen cũng cúi người theo, thuận thế đè cô ở trên sô pha, môi mỏng sau khi tách ra một giây thì tiếp tục mạnh mẽ dán lấy môi cô, đầu lưỡi cũng nhanh chóng xông vào trong khoang miệng cô!
 
"Woa-----vãi ~ ~" Đám người hét to như muốn lật tung cả nóc nhà, hóa ra là Tiêu Hải vừa dứt khoát tiến công, anh mạnh mẽ hôn La Tử Sơ một cái nhưng lại ngay lập tức rụt lùi lại, mặt Tiêu Hải cũng đỏ lên giống như Quan Công.
 
Mọi người phấn khích không thôi, nhưng không ai nghĩ tới, ở cách mọi người không xa đang trình diễn một tiết mục còn mãnh liệt, kích thích hơn gấp trăm lần, so với hành động của Tiêu Hải. Karen đè cánh tay của Tô Túc ở hai bên, làn môi mỏng hung hăng mút lấy đôi môi non mềm của cô còn lưỡi thì ở trong miệng cô càn rỡ liếm láp.
 

Thằng quỷ nhỏ này uống nhầm thuốc hay sao? Tô Túc kinh ngạc trước hành động bất ngờ của cậu, sững sờ ngơ người một hồi rồi mới phản ứng lại, cô cố sức muốn đẩy cậu ra. Nhưng không nghĩ tới Karen lại cũng dùng sức đè cô lại chặt hơn, nụ hôn cũng càng lúc càng sâu sắc.
 
"Ô!" Bị hôn đến không thở được, Tô Túc nhíu mày kêu lên một tiếng, sau đó tức giận quá mức mà hung hăng cắn vào lưỡi cậu, Karen còn đang trầm mê trong đôi môi thơm mềm thì bị đau, cậu hô một tiếng, thừa dịp lúc cậu mất tập trung, Tô Túc không hề lưu tình mà dùng lực xô mạnh Karen, còn Karen do không cảnh giác nên đã bị cô đẩy ngã từ trên sofa xuống đất, "Đau!" cậu khẽ hô lên một tiếng.
 
"La La, anh thích em, em có thể quen với anh không!" Lời tỏ tình lớn tiếng của Tiêu Hải đã che đi tiếng hô nhỏ của cậu. Một đám người đang đứng một bên xem kịch hay cũng hò hét cổ vũ.
 
Nhưng là La Tử Sơ vẫn còn sững sờ, sau một lúc cũng vẫn chưa phản ứng lại. Mọi người đều nghĩ rằng cô bị lời tỏ tình bất ngờ này dọa sợ hãi, nhưng thực tế là La Tử Sơ bị Tiêu Hải hôn bất ngờ nên mới xấu hổ quay đầu đi, lúc đó lại chợt nhìn thấy Tô Túc bị Karen đè ở trên sofa hôn tới tấp. Cảnh hot chân thật, hơn nữa vai chính còn là hai người kia nên cô lập tức bị dọa cho sững sờ. Thế là bỏ lỡ mất lời tỏ tình mà Tiêu Hải thật vất vả mới có thể gom đủ dũng khí để nói.
 
"La La?" Dương Gia thấy cô không đúng lắm mới đẩy nhẹ cô một cái.
 
"A?" La Tử Sơ cuối cùng cũng hồi thần lại, cô kích động túm lấy Dương Gia chỉ vào trong góc. "Dương Dương, Dương Dương, Tô Tô, cậu ấy…..."
 
"La La, Tô Tô không có thích anh Tiêu." Béo nghĩ La Tử Sơ là đang lo lắng cho Tô Túc nên mới cười lớn mà trả lời.
 
Cả đám bọn họ nhìn theo hướng La Tử Sơ chỉ cũng đột nhiên ngây dại, là vì hướng La La chỉ có một thiếu niên tóc vàng tuấn mỹ như cực phẩm.
 
Một đám sắc nữ ngay lập tức quên đi mọi chuyện khác, trong mắt chỉ còn lại toàn bong bóng tình yêu, ai cũng bắt đầu nhìn chằm chằm cậu. Chỉ thấy cực phẩm trên nhân gian kia bĩu bĩu môi rồi làm nũng với Tô Túc, mà người kia còn không vui ngồi trên ghế sofa, Tô Túc vậy mà lộ ra vẻ mặt lạnh lùng, hung dữ trừng mắt với cậu ấy. 

 
Thật là không thể tha thứ được! Lập tức, tất cả sắc nữ đều dùng ánh mắt giết người bắn về phía Tô Túc, nếu là thiếu niên đẹp trai tới kinh thiên động địa này làm nũng với bọn họ, bọn họ cũng không biết mình sẽ hạnh phúc tới mức nào nữa, làm sao có thể lộ ra sắc mặt lạnh như người chết thế kia như Tô Túc.
 
“ La La này, thiếu niên đẹp trai như cực phẩm kia là ai vậy?" Tần Cầm nuốt một ngụm nước miếng rồi bắt đầu hỏi thăm tình hình.
 
"A? Đó là…… Ờ, là…... là con trai của một người cô ở nước ngoài của Tô Tô." La Tử Sơ chợt nảy ra cách chống chế, cô liền nhanh chóng trả lời.
 
"Tô Tô, bà thật quá đáng, có cậu em họ cực phẩm như vậy mà lại giấu đi, tôi có phải là bạn của bà nữa không vậy!" Vừa nghe thế, Tần Cầm không nhịn được nữa mà xông qua hô lên với Tô Túc.
 
"Em họ của tôi, cậu ta?" Tô Túc sắc mặt không vui chỉ vào Karen, người lại đang tiếp tục quấn lấy cô. "Bà thích thì tôi tặng bà luôn." Cô khó chịu đẩy cậu ra, con quỷ nhỏ này lại còn làm bộ như không có chuyện gì với cô.
 
Karen không vui quấn lấy cô một lần nữa, Tô Tô xấu tính, vì sao cô lại đẩy cậu ra? Chẳng lẽ cô không biết là cậu sắp dục hỏa đốt người sao? Ban đầu cậu chỉ là tức giận khi nhìn thấy cô hôn Tiêu Hải mà thôi, lại không nghĩ rằng chỉ mới hôn cô một cái mà đã có thể làm cho toàn thân cậu cảm thấy như sắp bị thiêu cháy. Bây giờ chỉ có tiếp xúc da thịt với cô thì mới có thể thoáng đè lại những xao động hung mãnh trong cơ thể cậu thôi.
 
Có điều, cử chỉ này ở trong mắt đám người sắc nữ lại là cậu bé điển trai ngây thơ muốn làm nũng với chị gái, bọn họ lập tức nước miếng chảy dài. “Tôi muốn, tôi muốn!” Trong nháy mắt vô số sắc nữ ùa lên, bao vây lấy Karen. 
 
Sắc mặt của đám con trai đều không tốt lắm, còn Tiêu Hải đã sững sờ tại chỗ, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.