Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền

Chương 479: Một khi nhập vai, ắt sẽ có thay đổi kinh người (4)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Đa tạ, vậy tìm ta có việc gì?”

Trần Cảnh nhìn nàng, dường như do dự

“Sở Thất, đừng tới cung Càn Thanh” Nhìn biểu cảm nghiêm trọng của y, Hạ Sơ Thất nhếch mép, trong lòng đột nhiên thấy vô cùng ấm áp

Tuy rằng Triệu Thập Cửu không còn nữa, nhưng những thuộc hạ cũ đáng tin cậy của hắn vẫn quan tâm tới nàng

Nhưng cũng chính vì vậy mà nàng không thể để liên lụy tới những người này

“Không có gì, bệ hạ gọi ta tới một chuyến, đại để là chuyện hoàng thái tôn xin chỉ ban hôn, muốn tìm ta tới xác nhận, Trần đại ca không cần lo lắng cho ta”

Bàn tay Trần Cảnh đặt trên chuôi kiếm, mày nhíu chặt lại, dường như suy nghĩ rất lâu mới khó khăn nói ra một câu

“Người chuẩn bị đi, lập tức đi cùng2ta”

“Đi?” Hạ Sơ Thất cười, “Trần đại ca muốn đưa ta đi đâu?”

Trần Cảnh nói: “Sẽ có nơi để tới thôi”

Hạ Sơ Thất nhìn y, “Ngươi không định làm thống lĩnh cấm quân nữa sao? Không cần tiền đồ rộng mở nữa à?” Cổ họng Trần Cảnh nghẹn lại, “Không làm nữa” Mày Hạ Sơ Thất giật nhẹ, trong lòng nghẹn ngào

Sinh mệnh của mỗi người đều rất quý báu

Nàng sẽ không cho rằng người khác nên vì nàng mà hy sinh bản thân

Hiện nay, cầm quân của cả hoàng thành đều nằm trong tay Trần Cảnh, nếu y muốn đưa nàng đi thì không khó

Nhưng làm vậy cũng có nghĩa là y sẽ đối đầu với cả triều đình Đại Yến, tất cả hào quang xung quanh y, cùng với công danh mà y nỗ lực mới nhận được đều uổng phí, hơn nữa7có thể sẽ phải chạy trốn suốt cả đời

Ân tình như vậy, nàng không thể nợ được

Khóe mắt ướt lệ, nàng nhìn y cười, “Trần đại ca, đa tạ ý tốt của huynh

Hôm nay, cho dù cung Càn Thanh có là hang hùm miệng cọp, ta cũng phải xông vào một chuyển” Nàng quyết tâm, lạnh lùng nói, “Muốn ngồi được vị trí đó thì tất phải gánh được sức nặng của nó, ta muốn lấy Triệu Miên Trạch, muốn làm thái tôn phi, muốn làm hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, không ai có thể cản nổi ta, hoàng đế cũng không thể”

Trái tim Trần Cảnh thắt lại, giọng nói chậm rãi, “Hôm nay, cho dù người tránh được cung Càn Thanh, vậy ngày mai thì sao? Thân ở hậu cung, không lúc nào là không phải cẩn thận, tại sao người phải khổ9vậy? Làm thái tốn phi, làm hoàng hậu thật sự tốt như vậy sao?” “Có nữ nhân nào trên thế gian này không mong ước chứ?”

Trần Cảnh vốn không giỏi nói năng, mím môi nhìn nàng giây lát, nhìn thấy có lính tuần tra tiến về phía này liền lập tức rời đi

“Bảo trọng” Hạ Sơ Thất âm thầm nói hai tiếng

Nhưng Trần Cảnh đi được vài bước lại dường như nghĩ ra gì đó, y dừng chân, không nhìn Hạ Sơ Thất mà nhìn Tinh Lam lặng lẽ đứng ở bên cạnh, “Tinh Lam cô nương, Trần gỗ có vài câu muốn nói”

Tinh Lam nhìn Hạ Sơ Thất rồi đi tới trước mặt y

“Trân tướng quân có gì chỉ giáo?”

Trần Cảnh chớp mắt vài lần, biểu cảm trên khuôn mặt tuấn tú bình lặng thật khó đoán, ngữ khí lạnh lùng, nhưng giọng nói5lại đè xuống thật nhỏ, “Hôm nay ta trực ở cung Càn Thanh, người cầm lấy thứ này, lúc cấp bách thì lấy ra dùng”

Nói rồi, không chần chừ, đưa tay ra nắm lấy tay của Tinh Lam, thuận thể nhét đồ vật vào tay của nàng ta rồi khép chặt lại, tỏ ý nàng ta hãy nắm chặt, sau đó quay người rời đi

Tinh Lam nhìn theo bóng dáng y, cúi đầu nhìn bàn tay vừa bị y nắm, mặt đột nhiên nóng lên

“Chà, hai người nói cái gì vậy? Chọn lúc nào không chọn, ở chỗ đông người thế này còn chơi trò nắm tay?” Vừa nãy, động tác nhét đồ của Trần Cảnh rất nhanh, Tinh Lam lại quay lưng về phía nàng nên Hạ Sơ Thất không nhìn thấy rõ lắm

Tinh Lam nhắm mắt lại, vành tai nóng rực, không mở3bàn tay ra mà nhét thẳng đồ vào trong ngực, không giấu giếm Hạ Sơ Thất, “Hôm nay, trực ở cung Càn Thanh”

“Vậy thì sao?”

“Y đưa cho nô tỳ một mũi tên lệnh” “Ồ, ta còn tưởng Trần đại ca đưa tín vật gì cho ngươi cơ đấy” Hạ Sơ Thấy nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng ta liền chế giễu, sau đó đột nhiên thở dài, “Tinh Lam, không cần nghe y, chuyện này ta tự có cách

Ta không muốn liên lụy tới y” Tinh Lam nghiêm mặt, “Nhưng Thất tiểu thư” Hạ Sơ Thất giễu cợt, “Còn chưa gả mà đã bệnh phu quân rồi à?” “Nô tỳ

nô tỳ đâu có?”

“Được rồi, đùa với người thôi” Mặt Hạ Sơ Thất nghiêm túc, thấy Tinh Lam dường như thở phào một tiếng, nàng bất giác lại cong môi, tiếp câu sau, “Chờ chuyện này kết thúc rồi, nếu ta còn sống, sẽ làm mái cho người và Trần đại ca

Tới lúc đó, người lại tiếp tục tòng phu” Hồng Thái Để triệu kiến nàng tới chính điện

Bên ngoài truyền tai chuyện hoàng thái tôn xin chỉ ban hôn làm cho hoàng đế vô cùng tức giận, khiến bệnh rất nặng

Nhưng Hạ Sơ Thất bước vào chính điện, quan sát ông ta liền biết, hoàng đế này một chốc lát chắc chắn không thể chết được

Người trong điện nhiều hơn nàng tượng tưởng nhiều

Trừ Hồng Thái Để chủ vị, còn có Cống phi nương nương đã lâu lắm không tới đây, ngoài ra, còn có một ngàn cung nữ ma ma và thị vệ thái giám, mặt mũi ai nấy đều nghiêm túc, không giống như muốn hỏi nàng mà giống như quan giám trảm ấy

Còn nơi này chính là pháp trường hành hình

Nàng khẽ cười, cúi người thỉnh an, “Bệ hạ vạn an, Cổng phi nương nương kim an”

Sắc mặt Hồng Thái Để dữ tợn, ông ta không nói năng gì

Rốt cuộc Cống phi cũng không thể nhịn được như ông ta, không chờ Hạ Sơ Thất đứng vững liền lạnh lùng nói, “Hạ thị, bổn cung hỏi lại ngươi một lần cuối, ngươi nhất định muốn xúi giục hoàng thải tốn cưới người có đúng không?”

xúi giục? Hạ Sơ Thất liếc Nguyệt Dục một cái, tò mò nói: “Lời này của nương nương, dân nữ không hiểu lắm

Dân nữ và hoàng thái tốn đã có hôn ước từ nhỏ, bây giờ hoàng thái tốn cưới dân nữ, chẳng qua là thực hiện giao ước năm đó mà thôi

Hợp tình hợp lý, sao gọi là xúi giục” Mỗi lần nhìn dáng vẻ vàng thật không sợ lửa của nàng, Cống phi đều tức giận không nhịn nổi, “Khá khen cho loại phụ nữ ngu xuẩn không biết điều như ngươi! Bổn cung tiếc thay cho mạng của ngươi nên mới nhiều lời hỏi một câu

Ngươi còn mồm miệng lanh lợi giản biện, xem ra không cần mạng nữa rồi

Vậy thì đừng có trách bổn cung vô tình” Nói rồi, bà ta nhìn hoàng đế một cái, dặn dò Nguyệt Dục

“Ban rượu”

Lúc này Hạ Sơ Thất mới phát hiện trên tay một tiểu nha đầu bên cạnh Nguyệt Dục có bưng một cái khay bằng gỗ tử đàn, trong khay có một bình rượu, còn có một cái chén

Nguyệt Dục thông minh hơn nàng tưởng tượng

Xem ra, Hồng Thái Để muốn nàng chết hơn nàng nghĩ

Bọn họ chuẩn bị lược bỏ tất cả trình tự, muốn đi thẳng vào chủ đề, giết chết nàng

Vải trắng, rượu độc và kéo, ba thứ cũ kĩ này, thật sự không có gì mới mẻ cả

Hạ Sơ Thất khẽ cười, đáy mắt lạnh ngắt, “Cống phi nương nương muốn bán rượu độc cho dân nữ, vậy người có thể nói rõ ràng trước là dân nữ có tội gì không? Nói rõ ràng để dân nữ có thể chết một cách minh bạch?”

Dường như công phi không kiềm chế được, “Nguyệt Dục, ngươi nói cho nàng ta nghe”

Nguyệt Dục đáp dạ, rồi lạnh lùng nhìn nàng, “Hạ Thất tiểu thư, để tránh làm bẩn miệng Cống phi nương nương, chuyện này chỉ đành để nô tỳ nói thay người

Từ xưa, đức hạnh của phụ nữ lấy danh tiết làm đầu

Đặc biệt là hoàng tự tuyển chính phi, càng buộc người con gái phải có tấm thân thanh bạch sạch sẽ

Ngươi đã sớm lấy người khác rồi, tàn hoa bại liễu, sao còn dám vào Đông cung? Sao còn dám mặt dày đòi hoàng thái tôn lấy ngươi?”

Hạ Sơ Thất nhíu mày, “Tàn hoa bại liễu, dựa vào đâu mà lại nói ta như vậy?”

Nguyệt Dục lạnh lùng đáp: “Được, vậy nô tỳ nói rõ hơn chút nữa

Ngươi vốn là chính thế ngự ban của hoàng thái tôn, lại không giữ đạo làm thế, trong thời gian chờ xuất giá đã làm chuyện ô uế với người khác, làm dơ bẩn sự trong sạch của hoàng thất, theo lẽ phải đánh cho tới chết

Hôm nay chỉ có một chén rượu, là bệ hạ và nương nương đã thương người rồi, còn không tạ ơn”

Ở vương triều phong kiến, không cần nói tới hoàng thất, cho dù là bách tính bình thường cũng cực kỳ coi trọng trinh tiết của phụ nữ

Đây quả thực là một lý do có hiệu lực nhất để bọn họ giết nàng

Nhưng Hạ Sơ Thất vẫn không tin bọn họ dám nói ra chuyện nàng đã từng ở cùng Triệu Tôn trước mặt mọi người trong đại điện

Vì không chỉ là tát mặt nàng, mà còn là tát vào mặt Triệu Tôn, tát vào mặt hoàng thất Đại Yến, cũng là tát vào mặt Cổng phi và lão hoàng đế

Nguyệt cô cô, những lời vu oan ta như vậy, là ai đã nói ra? Ta đã làm chuyện ô uế với ai, hôm nay người hãy nói rõ ràng cho ta, đừng làm hỏng thanh danh của ta!”

Câu này hỏi cực hay

Ai dám nhắc tới tên của Tấn vương?

Tấn vương Triệu Tôn vừa chết đã trở thành một biểu tượng có liên quan tới “cao thượng” của Đại Yến, một thần thoại đi vào lịch sử

Chuyện thông dâm với cháu dâu này, người khác cũng không dám tùy tiện vấy bẩn lên người hắn, huống hồ là cha mẹ đẻ của hắn

Cống phi vừa nghe đã tức giận, “Con tiện nhân nhà ngươi, ngươi”

“Nương nương!” Nguyệt Dục đưa mắt ý nói “bình tĩnh, đừng nóng vội” cho Cống phi, giống như sớm đã có đối sách, “Ngươi không chịu thừa nhận phải không? Có trong sạch hay không rất dễ chứng minh

Chỉ cần tới An Lạc Đường tìm hai ma ma kiểm chứng là biết được kết quả thôi”

“Nguyệt cô cô, chi bằng ngươi đích thân làm đi?” Hạ Sơ Thất ngẩng cao đầu, khiêu khích, “Chỉ sợ ta vốn là thân nữ nhi trong sạch, nhưng bị người tìm người tới kiểm tra thì lúc đó lại thật sự không còn trong trắng nữa” “Thân nữ nhi?” Nguyệt Dục hít một hơi, nghe nàng nói rất thản nhiên, chỉ thấy một cơn giận dữ dâng lên trong lồng ngực, “Hạ Sở, ngươi thật sự là không biết xấu hổ!”

Thấy Nguyệt Dục là người lãnh đạm như vậy mà cũng bị mình chọc giận xù lông, Hạ Sơ Thất khẽ cười, dùng tư thái xinh đẹp ném cho nàng ta một cái nhìn quyến rũ, đột nhiên chuyển qua chủ đề khác, nhìn về phía Cổng phi, “Nương nương, nếu nhất định muốn kiểm chứng, vậy có thể xin người đích thân ra tay không? Trong hoàng thành này, ta chỉ tin có một mình người”

Cống phi sững người, kỳ quái nhìn nàng, “Ngươi có ý gì hả? Chỉ tin một mình ta?”

Thấy sự do dự của Cống phi lại nhìn thấy sự gian xảo trong mắt Hạ Sơ Thất, ý lạnh trào dâng trong đáy mắt Nguyệt Dục

“Bệ hạ, nương nương, người phụ nữ này trước giờ gian xảo, để tránh đêm dài lắm mộng, không nên tiếp tục nói lý với ả ta nữa thì tốt hơn” Cống phi há miệng, còn chưa nói gì, Hồng Thái Đế đã cho lời Nguyệt Dục là đúng

Ông ta biết rõ Hạ Sở là người gian xảo, sợ lời của nàng sẽ làm Cổng phi dao động, khẽ họ một tiếng, liền nói, “Không cần nhiều lời, ban rượu”

“Dạ!”

Hai ma ma trung niên cao lớn thô kệch nghe lệnh liền hung dữ xông lên, muốn giữ Hạ Sơ Thất

Miệng bọn họ nói là “ban rượu”, thật ra là muốn cưỡng ép đổ rượu

“Thất tiểu thư!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.