Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền

Chương 557: Bí mật nơi hầm rượu (3)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từ đầu đến cuối, hắn ta đều suy tính trong lòng

Mãi cho đến khi hắn ta chật vật tới phòng tắm tắm rửa, trong lòng vẫn không thể xác định được mình có nên ép nàng đi vào khuôn khổ hay không

Nói thì nói vậy, nhưng hắn ta vẫn không đành lòng thấy nàng khổ sở

Hắn ta ngồi xuống mép giường, kéo một góc chắn qua, đặt trên đùi, sau đó giống như đếm đó, lấy một quyển sách tới, lưng khể tựa vào đầu giường, dưới ánh đèn dầu hơi tối mà chìm vào suy nghĩ

Hôm sau lên triều, Triệu Miền Trạch tuyên bố chức vụ mới của Triệu Tôn, sau khi viết giấy tờ liền trao quan ấn

Dưới sự kinh ngạc và chăm chú của văn thần trong triều, Triệu Tôn chỉ cười điềm nhiên

Thật ra hắn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện3sinh thời mình còn có thể làm quan văn

Trên triều, hắn và Triệu Cấu giả tạo trao đổi một lát, rồi thấy Lan Tử An bước ra khỏi hàng.

“Thần có việc khởi tấu.” Triệu Miên Trạch nâng tay, “Nói đi.”

Lan Tử An không ngẩng đầu, cung kính nói: “Sứ giả Cao Thương tới kinh thành vào canh ba đêm qua, vị thần đã bố trí cho hắn ở dịch quán Giang Đồng phía Đông Kim Lăng

Đây là tấu chương của Cao Thương.”

Dưới sự ra hiệu của Triệu Miền Trạch, Hà Thừa An lấy tấu chương mà Lan Tử An trình lên

Triệu Miền Trạch xem xong nội dung, thản nhiên quét mắt nhìn đám người đang chờ lệnh vua, lại chuyển nó cho Hà Thừa An.

Đọc đi!”

Bắt đầu từ tháng Chạp năm Hồng Thái thứ hai mươi bảy, nội loạn kéo dài suốt nửa năm ở0Cao Thượng đã được bình ổn, Đại tướng quân Lý Lương Ký chiến bại, bị nước Cao Thương đuổi tới vùng Mao Liên Vệ trong cảnh nội Đại Yến

Quốc vương Cao Thương gửi thư tới, nguyện thực hiện lời hứa trước đây, xưng thân với Đại Yến, hy vọng Đại Yến tạo điều kiện để họ bắt tên phản tặc cầm đầu

Ngoài ra, cũng thúc giục hôn sự giữa Văn Giai công chúa và Định An hầu.

Lúc trước khi Liêu Đông xảy ra chuyện, Vĩnh Ninh công chúa được cử đi hòa thân qua đời, Văn Giai công chúa bị thương

Trần Đại Ngưu đưa Văn Giai công chúa về kinh, nàng ta vẫn đang được Lễ bộ sắp xếp cho ở Yên Tân Lâu - nơi chuyển tiếp đãi sứ thần ngoại quốc suốt mấy tháng nay

Đối với việc này, trong triều vẫn có bàn5luận.

Nhưng Triệu Miên Trạch từ đầu đến cuối cũng không ra lệnh cho Văn Giai công chúa thành hôn với Trần Đại Ngưu, cũng không vì mình đăng cơ mà nâng muội muội ruột thịt của mình – trưởng công chúa Triệu Như Na thành chính thể của Định An hầu.

Hắn ta một mực đợi kết quả cuối cùng của chiến sự ở nước Cao Thường

Chuyện hòa thân này là chuyện mà Hồng Thái Đế định ra khi còn tại vị, Triệu Miên Trạch là tân hoàng mới thượng vị, bất luận là chuyện trong nước hay ngoài nước cũng không nên ngang nhiên chống đối thánh ý của thái thượng hoàng được

Thứ hai là nếu Lý Lương Kỳ tạo phản thành công, công chúa Cao Thương đương nhiên không cần tái giá với Định An hầu, cho dù sự tình chấm dứt cũng không4cần hắn ta ra mặt.

Nhưng thật không ngờ, Lý Lương Kỷ lại bị đánh bại

“Bệ hạ...” Lúc này, ngoài điện lại có một tấu chương khẩn cấp được chuyển tới

“Lý Lương Ký phái người dâng tấu khẩn cấp, hiện hắn ta đang có mười vạn binh mã, muốn xưng thần với Đại Yến ta trọn đời, hứa sẽ thay Đại Yến trấn thủ biên giới ở Mao Liên Vệ, tránh cho Cao Thương đến xâm phạm.” Sự tình bất ngờ khiến quần thần trong triều ồ lên.

Lúc trước, khi Vĩnh Ninh công chúa qua đời, Cao Thương liền phản bội, một lần nữa liên hợp với Bắc Địch để cùng gây hấn với Đại Yến

Thời điểm đó, Bắc Địch mở rộng chiến tuyến với Đại Yến, Lý Lương Ký từng được cử tới áp sát biên cương Đại Yến, lại dẫn binh tạo phản, thật9ra hắn ta đã cho Đại Yến cơ hội thở dốc một hơi rồi mới tọa sơn quan hổ đấu.

Hiện giờ, Bắc Địch đã thua, Cao Thương xưng thần, tuy rằng Lý Lương Kỷ chiến bại nhưng rốt cuộc vẫn có công với giang sơn xã tắc Đại Yến, thỉnh cầu này của gã cũng không tính quá đáng.

Quần thần trong triều xôn xao thảo luận, Triệu Miên Trạch mỉm cười.

“Chư vị đại thần đã nghĩ ra cách xử trí thể nào chưa?”

Lữ Hoa Minh bước ra khỏi hàng, hạ thấp người nói: “Bầm bệ hạ, quốc vương Cao Thương đã sớm thần phục Đại Yến

Nếu không có Lý Lương Ký gây rồi thì việc này đã xong rồi

Hiện giờ quốc vương Cao Thương danh chính ngôn thuận, còn Lý Lương Kỷ kia lại là thủ lĩnh đám nghịch tặc, còn dám dẫn tân binh lẻn vào Đại Yến, chúng ta nên lập tức ra lệnh cho Chỉ huy sứ ở Liêu Đông lãnh binh tiêu diệt tàn quân của Lý Lương Ký, bày tỏ rõ thái độ bao dung của thiện triệu thượng quốc chúng ta, khiến bốn bể nghe theo...”

“Chỉ biết nói bậy!” Lương quốc công Từ Văn Long và Lữ Hoa Minh xưa nay vẫn ghét nhau, nghe gã nói xong, Từ Văn Long hừ lạnh bước ra khỏi hàng, châm chọc: “Bản thân Lữ thượng thư chưa có mấy kinh nghiệm chiến sự, chỉ ngồi

trên thì tất nhiên là dễ dàng rồi

Người cho rằng Lý Lương Kỷ dễ đánh thể sao?”

Dứt lời, ông ngẩng đầu nhìn phía Triệu Miền Trạch, “Bệ hạ, mặc dù thần không biết vì sao Lý Lương Kỷ lại thất bại trong cuộc chiến với Cao Thương, nhưng người này chắc chắn không phải vật trong ao, triều đình chúng ta chỉ cần giúp hắn ta một tay, hắn ta nhất định sẽ đoạt lại được Cao Thương, đến lúc đó, Cao Thương do hắn ta làm chủ thì nhất định sẽ có lợi ích lâu dài cho ta, sẽ không giống trước, đong đưa bất định giữa Đại Yến và Bắc Địch

Xin bệ hạ minh xét.”

Từ Văn Long xuất thân là võ tướng, luận về sách lược quân sự thì làm sao một văn thần như Lữ Hoa Minh có thể sánh bằng

Nhưng Lữ Hoa Minh là người tài cán ở vị trí thượng thư Bộ Lại, cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ

Hai người người tranh ta đoạt, đối chọi gay gắt, tranh chấp không ngớt.

Một bên muốn ủng hộ quốc vương Cao Thương, bắt Lý Lương Ký

Một bên muốn trợ giúp Lý Lượng Ký giành được chính quyền Cao Thương.

Nhìn bên ngoài thì giống như tranh chấp cá nhân của hai người bọn họ

Nhưng thật ra ai nấy cũng đều hiểu rõ, con gái của Lữ Hoa Minh, Lữ Tú Vi là sủng phi của Triệu Miền Trạch, gã gần như là quốc trượng nên đương nhiên thuộc đảng Triệu Miên Trạch

Lương quốc cổng Từ Văn Long tuy cũng có công lao nhưng xưa nay chưa từng thích Triệu Miên Trạch, hiện giờ đang là nhân vật thuộc “Cấu đảng”.

Vốn là tìm cách xử trí giữa nước Cao Thương và phản nghịch Lý Lương Kỷ, chẳng bao lâu đã trở thành đấu tranh đảng phái

Mà chuyện như vậy gần như mỗi ngày đều xảy ra trên triều ít nhất một lần, càng ngày càng điên cuồng.

Hai người kia đã không kìm được xúc động mà trở nên phẫn nộ như điên

Quần thần trong triều đều lo sợ nên hoặc đều tự đứng thành hàng, hoặc bảo thủ không nói.

Triệu Miên Trạch ngồi trên ghế kim loan, híp mắt nhìn sự việc, đột nhiên mỉm cười.

“Thập Cửu hoàng thúc, thúc thấy chuyện này thế nào?” Hắn ta đột ngột đưa ra câu hỏi đẩy vấn đề sang cho Triệu Tôn

Hiển nhiên là hắn ta đang muốn mượn chuyện này để ép Triệu Tôn tỏ rõ lập trường

Khóe môi Triệu Tôn nhếch lên, ánh mắt nhìn như có vài phần u sầu vì việc nước nhưng nhìn kĩ thì lại thấy không có chút cảm xúc nào, tất cả đều bình thản như nước.

m thanh tranh cãi liền dừng lại, quan viên trong triều nhìn về phía Triệu Tôn, bọn họ đều muốn xem thử vị thân vương nhàn tản bấy lâu nay của Đại Yến rốt cuộc là thế nào

Triệu Tôn bước ra khỏi hàng, tới trước mặt hai người Từ - Lữ, ánh mắt thấm sâu, tựa như không hề quan tâm đến việc mọi người đều đang nhìn hắn, ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Miên Trạch, lạnh lùng mở miệng phân tích đầu vào day.

“Nếu dốc binh khai chiến, chiến tranh đi tới đâu sẽ khiến máu chảy thành sống tới đó

Một khi khai chiến, dân chúng sẽ chịu đủ mọi nỗi khổ chiến loạn

Người chết là tướng sĩ của Đại Yến ta, hao hụt là ngân khố của Đại Yến ta, bệ hạ là tận hoàng mới kế vị, lúc này nên lấy trời yên biển lặng tứ hải thái bình làm mấu chốt, cần gì phải đánh Đông dẹp Bắc, tự tổn hại chính mình.” “Đại Yến ta dân giàu nước mạnh, biển cả mênh mông, đối xử với người khoan dung rộng lượng, không lẽ ngay cả một tên Lý Lương Kỳ nho nhỏ cũng không chứa chấp nổi hay sao? Không nói đến chuyện quân tử hay không, không nói đến việc hắn ta giảm bớt cục diện bế tắc cho Đại Yến thế nào, chỉ bằng việc hiện giờ hắn ta quy thuận chúng ta, chúng ta cho phép hắn ở lại Lục Giang, bảo vệ biên thùy cho Đại Yến thì có vấn đề gì đâu? Về phần nước Cao Thương, ngoại trừ việc của Lý Lương Kỷ, còn lại tất thảy đều đáp ứng, vừa thể hiện được phong thái của thiên triều Đại Yến chúng ta, vừa cho người khác biết một điều, Đại Yến không cần phải theo ý bất cứ ai, chúng ta tự có chủ trương của mình.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.