*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Muội kể cho bà ấy một vài toa thuốc điều dưỡng đi.”
Hạ Sơ Thất “ừ” một tiếng, không nói thêm nữa
Rốt cuộc đây cũng là chuyện mày và Triệu Như Na phải vượt qua, đây là chuyện nhà của phủ Định An hầu, nàng là người ngoài, cũng không tiện nhúng tay nhiều
Nàng đành bảo Chu Thuận chuẩn bị giấy bút rồi xắn tay áo kê đơn thuốc.
Lúc này, Lục Nhi bước vào, giọng nói vô cùng gấp gáp
“Hầu gia, lão phu nhân nói, bà ấy muốn tới am Linh Nham tu hành, cầu Phật Tổ phù hộ, còn nói...” Lục Nhi cắn môi dưới, liếc mắt nhìn Trần Đại Ngưu, “Còn nói chờ trắc phu nhân dâng trà vào cửa xong sẽ cùng đưa phu nhân cùng3tới am Linh Nham.”
Lục Nhi không nói rõ ràng nhưng Hạ Sơ Thất cũng hiểu được.
Rõ ràng là lão phu nhân muốn đưa Triệu Như Na đi để tạo chỗ đứng cho Văn Giai công chúa sắp nhập phủ, cũng là để Trần Đại Ngưu không dính lấy Triệu Như Na suốt ngày mà sớm khai chi tán diệp lấy người hương khói cho tổ tiên nhà họ Trần.
Trần Đại Ngưu sửng sốt hỏi lại, “Phu nhân nói sao?” Lục Nhi rối rắm nhìn y, cụp mắt nói: “Phu nhân đồng ý.”
Trần Đại Ngưu nhíu mày, xua tay để Lục Nhi lui ra ngoài, suy nghĩ lo lắng một hồi rồi đột nhiên nhìn về phía Hạ Sơ Thất: “Ta muốn nhờ muội giúp một chuyện.”
Hạ Sơ Thất0nhìn y, “Huynh nói đi.”
Trần Đại Ngưu chần chừ một lát giống như không tiện nói, gương mặt đen hơi đỏ lên: “Lát nữa muội khám cho vợ ta xong, bất luận thân thể vợ ta có thể nào đi chăng nữa thì muội chỉ cần nói với nương của ta là..
Ta..
chuyện kia không thể nói là ta không thể có con đi, để cho bà ấy khỏi phải trông mong nữa, cũng đỡ để bà ấy phải cằn nhằn suốt ngày.”
Trần Đại Ngưu điên rồi, điên thật rồi, nhưng Hạ Sơ Thất không thể điên cùng y được
Chỉ vì để Triệu Như Na không bị mẹ y xa lánh mày cũng dám nói dối như vậy, nhưng nói dối kiểu này cũng chỉ có thể dối được5nhất thời mà thôi
Chuyện con cái làm sao có thể nói chính xác được? Ở thời hiện đại, có bao nhiêu trường hợp đi khám cho kết quả vô sinh nhưng cuối cùng lại vẫn có con khiến bao gia đình hạnh phúc, huống chi chắc gì Triệu Như Na đã có vấn đề chứ? Giờ nếu trơ mắt nói Trần Đại Ngưu vô sinh thì nhở sau này Triệu Như Na có thể mang thai thì không lẽ lại bảo Triệu Như Na vụng trộm à?
Trước mặt lão thái thái, Hạ Sơ Thất chỉ nói một cách khá chung chung kiểu chuyện mang thai, sinh con không chỉ là việc của phụ nữ mà nhiều khi còn liên quan đến đàn ông
Hơn nữa, con cái nối dõi4tông đường trong nhà còn cần chú ý tới duyên phận
Cần tích đức hành thiện thật nhiều thì đường con cái mới có thể được thông thuận.
Mấy chuyện kiểu tích đức hành thiện này nàng chỉ dùng để lừa lão thái thái mà thôi, lão thái thái bình thường đều rất mê tín nên quả nhiên đã bị nàng lừa gạt
Lúc trước, lão thái thái gào to thể thôi chứ gan cũng nhỏ
Hạ Sơ Thất sẽ không khiến bà ta khó xử, nàng lại hù dọa tẩu tử chanh chua nhà Trần Đại Ngưu mấy câu để thể gian tạm thời yên tĩnh đã
Triệu Như Na nghe lời Trần Đại Ngưu, theo Hạ Sơ Thất quay về phòng mình, đuổi hạ nhân ra ngoài rồi vừa cười vừa9hỏi: “Hầu gia nói tỷ tìm muội có việc gì à?”
Hạ Sơ Thất không đáp, chỉ nhìn nàng ta.
Hôm nay nàng ta không trang điểm, chỉ búi một búi tóc bình thường như những phụ nữ đã có chồng trong thời nay, trên búi tóc chỉ cắm một chiếc trâm hoa đơn giản, cũng chỉ mặc một chiếc váy thêu hoa tử đinh hương, mộc mạc và thuần khiết
Khi nhìn thấy cách ăn mặc của nàng ta, Hạ Sơ Thất biết nàng ta đang cố gắng hạ thấp bản thân mình, không thể hiện dù là nửa phần uy phong của Trưởng công chúa vì sợ gây ra chuyện không hay trong phủ, nhưng kết quả vẫn là không thể thoát được.
Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt sưng đỏ của nàng ta, Hạ Sơ Thất thở dài, không khỏi khiển trách một câu: “Muội vốn là người thông minh lanh lợi, sao lại hồ đồ như vậy chứ? Từ khi nào muội bị người ta bắt nạt mà lại không phản kháng thể hả? Cho dù là vì Đại Ngưu ca, nhưng người ta còn ra tay với muội rồi, sao muội vẫn chịu đựng như thế hả?”
“Ra tay thì làm sao chứ, không phải muội không sao rồi hay sao?” Triệu Như Na thản nhiên, nàng ta mỉm cười, trên mặt hiện vẻ vô cùng hạnh phúc
“Hơn nữa, đó là thân nương của hầu gia, muội làm sao có thể khiến chàng khó xử chứ? Muội ở bên chàng lâu như vậy rồi nhưng cũng không sinh được con cho chàng, như thế vốn là muội không đúng...”
“Tỷ biết thừa muội là người như thế mà.”
Hạ Sơ Thất liếc mắt nhìn nàng ta, hai người lại nói với nhau vài câu chuyện phiếm nhỏ nhặt, từ chuyện nhỏ như hoa trong viện Sở Từ đã nở rồi đến chuyện lớn như sứ thần bị giết ở Trọng Dịch Lâu, mãi cho đến khi nàng miệng đắng lưỡi khô thì mới cầm cổ tay Triệu Như Na lên để vào chuyện chính.
“Na Na, gần đây muội có cảm thấy thân thể không thoải mái không?” Triệu Như Na là một cô gái thông minh, nghe nàng hỏi vậy thì trong đầu đã ngộ ra vài phần, mặt nàng ta ửng đỏ, lắc đầu
“Muội vẫn khỏe.”
Hạ Sơ Thất cầm cổ tay nàng ta, đặt lên bàn sách bằng phẳng trước mặt, đặt thêm một quyển sách phía dưới rồi cẩn thận bắt mạch
“Gần đây muội ngủ không được ngon đúng không?” Nghe nàng hỏi vậy, Triệu Như Na ngượng ngùng gật đầu, “Ừ, đúng là như vậy.” Hạ Sơ Thất liếc mắt nhìn nàng ta một cái, khóe môi khẽ nhếch, lại nhíu mày, nghiêm giọng nói: “Nguyệt sự của muội vẫn bình thường chứ?” Triệu Như Na gật đầu, lập tức kể lại tình hình thực tế cho nàng, “Nhưng khi quỳ thủy đến thì bụng muội hơi đau.” Hạ Sơ Thất nhíu mày, hỏi nàng ta rất kĩ về thời gian có nguyệt sự, chu kỳ hành kinh và cả những chuyện từ mật nhất, rồi mới buông cổ tay nàng ta ra: “Có phải gần đấy thi thoảng muội cảm thấy xương sống và thắt lưng rất đau, nhiều lúc bụng có cảm giác nặng nề không?”
Triệu Như Na cả kinh, “Sao tỷ lại biết?” Hạ Sơ Thất không đáp mà hỏi lại: “Về phương diện ăn uống thì sao?”
Triệu Như Na không biết sao nàng lại hỏi mình như vậy, đành kể lại một lượt những thói quen trong cuộc sống của mình cho nàng biết, không ngờ sau khi Hạ Sơ Thất nghe xong lại nghiêm mặt hỏi nàng ta một vấn đề vô cùng sắc bén.
“Bình thường, bao lâu muội làm chuyện phòng the một lần?”
Nàng ta không trả lời được, còn xấu hổ đến mức hai lỗ tai cũng đỏ bừng, ánh mắt lấp lóe
Hạ Sơ Thất nhướng mày, cười ha hả
“Xấu hổ cái gì mà xấu hổ? Muội cứ coi tỷ là thầy thuốc, có gì mà khó nói chứ
Được rồi, cứ trả lời đại đi, đây là nguyên tắc của nghề y thôi mà.”
Loại chuyện kiểu này luôn khiến các cô nương rất khó mở miệng, huống hồ đây lại là xã hội phong kiến
Nhưng Hạ Sơ Thất cũng biết, phần lớn con gái trong thời cổ đại nếu bị bệnh phụ khoa cũng không dám đi khám, vì thế mà bệnh tình kéo dài, ảnh hưởng đến chuyện chung thân đại sự sau này
May mà Triệu Như Na tương đối quen thuộc với nàng nên dù xấu hổ đến đỏ mặt tía tai thì vẫn kể cho nàng nghe từ đầu đến cuối.
Từ Liêu Đông về đến kinh thành, chỉ cần Trần Đại Ngưu ở nhà mà quỳ thủy của nàng ta không tới thì trên cơ bản bọn họ không bao giờ nhàn rỗi, thậm chí nhiều khi một đêm không chỉ một lần
Chuyện xương sống và thắt lưng đau nhức, bụng thì nặng nề thế này không phải gần đây mới xảy ra, nhưng nàng ta vẫn nghĩ là do chuyện phòng the thường xuyên quá, lại xấu hổ không dám nói cho y biết, càng không dám đi tìm thấy thuốc để khám bệnh bốc thuốc.
Hạ Sơ Thất nghe xong thì sửng sốt
Không vấn đề gì, vậy mà đôi vợ chồng này vẫn chưa có động tĩnh
Đại Ngưu ca có năng lực chiến đấu mạnh mẽ” đến vậy mà vẫn chưa có con, quả thực là ông trời cố ý trêu ngươi mà
Nghĩ lại, nàng thấy bản thân mình thật đáng thương, cuộc sống chăn gối vừa mới bắt đầu, còn chưa kịp hưởng thụ được mấy ngày thì trong bụng đã có một đứa rồi...
“Na Na!”