Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền

Chương 582: Bắt kiến leo c y (2)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Phụ nữ bình thường vừa thành thân xong đã sinh con, sinh con xong không bao lâu sau lại mang bầu, rồi lại tiếp tục sinh tiếp

Sinh xong một đứa lại sinh thêm đứa nữa, sinh đứa tiếp theo xong lại sinh thêm đứa nữa nữa, sinh mãi sinh mãi đến khi không sinh nổi nữa mới thôi..

Gần như không có mấy người có thể thật sự được hưởng thụ hạnh phúc vợ chồng mà không có chuyện phiền lòng.”

Nói đến đây, Hạ Sơ Thất thấy mặt nàng ta đã đỏ tới mức sắp nhỏ ra máu thì cười hì hì rồi đổi đề tài: “Theo y thuật của tỷ thì nguyên do là vì muội vào hầu phủ khi tuổi vẫn còn nhỏ, chuyện có thai sinh con cũng không tốt cho cơ thể muội

Hiện giờ muội cũng mới có mười tám tuổi, từ từ sẽ3có thôi, không phải vội.”

“Muội có thể mang thai sao?” Hạ Sơ Thất hơi nheo mắt lại, “Tỷ còn phải kiểm tra thân thể muội thật cẩn thận đã.” Triệu Như Na nhảy dựng lên, mặt mũi đỏ bừng, “Kiểm..

kiểm tra gì cơ?” Hạ Sơ Thất cười nhẹ, mãi đỗ được nàng ta cởi quần áo để nàng kiểm tra phụ khoa

“Không cần mất tự nhiên như thế, muội chỉ cần coi tỷ là bà đỡ là được.”

Mặc dù Hạ Sơ Thất không chuyên lắm về phụ khoa, nhưng bản thân nàng là một cô gái đến từ thời hiện đại, lại sinh ra trong một gia đình có truyền thống về y học cổ truyền, thêm nữa nàng còn nỗ lực nghiên cứu Kim Triện Ngọc Hàm và tiếp thu hệ thống khoa học Tây y, lại có kinh nghiệm mấy năm hành nghề nên mặc0dù không có thiết bị khám - chữa bệnh hiện đại thì vẫn có thể khám được bình thường.

“Thân thể muội không có vấn đề gì nghiêm trọng cả, muội bị khó chịu là do bản thân có vài chứng viêm phụ khoa

Thêm nữa là tử cung của muội ngả sau.” “Viêm phụ khoa? Tử cung ngả sau ư?”

“Ừm.” Hạ Sơ Thất giải thích sơ lược một chút kiến thức cơ bản về sinh lý cho nàng ta rồi nói: “Chứng viêm phụ khoa mà tỷ nói, đại để là do chuyện phòng the quá thường xuyên khiến cơ thể muội không được nghỉ ngơi tốt, để tỷ kê cho muội vài đơn thuốc, muội đun nước tắm rửa sạch là được

Sau này, thi thoảng cũng nên cho Đại Ngưu ca nghỉ ngơi một chút để cơ thể huynh ấy hồi phục lại nữa!”

Hai má Triệu Như5Na đỏ rực như hai quả đào chín, nàng ta cụp mắt

Hạ Sơ Thất lại cười, lơ đễnh nói tiếp: “Vấn đề phiền toái nhất hiện giờ của muội là tử cung ngả sau

Phía sau cổ tử cung vểnh lên nên không giữ được t*ng trùng bên trong, do đó ảnh hưởng đến quá trình thụ thai của muội, đây cũng là lý do khiến xương sống và thắt lưng của muội bị đau.”

Nghe nàng nói đây là “phiền toái lớn nhất”, Triệu Như Na nhất thời quên cả ngượng ngùng, vội vàng hỏi, “Vậy có biện pháp gì không?”

“Tử cung ngả sau thì không có thuốc gì đặc hiệu để chữa cả, chỉ có thể điều trị từ từ, tỷ có thể dạy muội một phương pháp điều chỉnh đầu gối khi nằm, mỗi ngày muội cứ từ từ rèn luyện là được.”

Trong những câu nàng4nói, có rất nhiều từ Triệu Như Na không hiểu, Hạ Sơ Thất không thể không dùng động tác cơ thể thay cho lời nói để giảng giải cho nàng ta

Chờ đến khi Triệu Như Na cuối cùng cũng hiểu được cách làm thì nàng cũng mệt mỏi chống lưng không ngừng thở hổn hển.

“Như thế này muội đã hiểu chưa?”

Triệu Như Na nhìn nàng, gật đầu, nhưng trong mắt lại có một tia kì quái: “Sở Thất, tỷ làm sao vậy? Muội thấy hình như..

có phải tỷ không được khỏe không?” Hạ Sơ Thất không nói cho Triệu Như Na biết việc mình mang thai

Nàng nghĩ ngợi một lát rồi lắc đầu, chỉ cười nói không có việc gì rồi lại kéo nàng ta lại, thấp giọng nói:

“Ngoài ra còn có một phương pháp đơn giản hơn.” “Phương pháp gì cơ?” Đi theo Trần Đại Ngưu9lâu, Triệu Như Na hỏi một câu bằng đúng khẩu âm của vùng Thanh Châu, Hạ Sơ Thất cười toe toét: “Muội thật đúng là lấy chồng theo chồng, lấy trâu theo trâu.”

Triệu Như Na giận dỗi đánh nàng một cái, nàng cười một hồi lâu rồi mới cúi đầu, thấp giọng nói vào tai nàng ta: “Lúc muội và huynh ấy làm chuyện đó thì tốt nhất là dùng tư thế phía sau, đó là động tác tỷ đã dạy muội lúc nãy

Hoặc đặt thêm một cái gối phía dưới để nâng mông lên...”

Triệu Như Na cắn răng, ngượng ngùng không thôi

“Sở Thất...”

“Muội nghĩ là tỷ lừa muội à? Đây là biện pháp hữu dụng lắm đó.” Hạ Sơ Thất trừng mắt nhìn nàng ta, đây vốn là chuyện riêng mà khuê mật mới nói với nhau, cũng không có gì phải ngượng ngùng cả

Trong lời nói và cử chỉ của nàng đều thể hiện sự quan tâm, chân thành, khiến Triệu Như Na cảm thấy không xấu hổ nhiều nữa.

“Sở Thất, sao tỷ biết nhiều vậy?”

Hạ Sơ Thất tất nhiên không thể nói cho nàng ta biết là nàng bị Triệu Thập Cửu huấn luyện, càng không thể nói rằng nàng xuyên không từ ngàn năm sau tới được, thế là chỉ thoáng mỉm cười

“Tỷ là bà đồng vạn năng..

À không, là thần y chứ nhỉ? Ông trời thấy muội là người tốt, lại lương thiện nên phái tỷ tới cứu vớt muội.” Triệu Như Na xúc động nhìn nàng, dường như lại thấy thêm một khía cạnh mới mẻ hơn của nàng, trong mắt có thêm tia sùng bái, gật đầu cười dịu dàng, đồng thời cũng chuyển chủ đề nói chuyện: “Mấy ngày nay muội không có cơ hội tìm tỷ để hỏi, giờ tỷ định làm thế nào? Thập Cửu hoàng thức trở lại rồi, giờ tỷ lại..

có danh phận với ca ca của muội

Muội lo cho muội đến phát sầu ấy.” Hạ Sơ Thất cảm thấy ấm lòng, cười nhìn nàng ta, cũng không tiện nói gì nữa, chỉ cười khẽ rồi nháy mắt một cái.

“Xe đến trước núi ắt có đường, Thất đến đầu cầu cầu ắt sụp.”

Triệu Như Na mím môi cười vui vẻ.

Nàng ta cũng hiểu rằng Hạ Sơ Thất là một người có chủ kiến hơn mình nhiều nên cũng không nghĩ cách giúp nàng nữa.

Hai người hiểu ý cười, mỗi người đều có một hoàn cảnh riêng, Hạ Sơ Thất tức giận xoa gò má vẫn còn sưng đỏ của nàng ta

“Muội phải tự lo cho mình đó, biết chưa? Muội xinh đẹp thế này mà không chịu quý trọng khuôn mặt mình, cẩn thận Đại Ngưu ca không cần muội nữa đâu.”

“Muội biết mà.” Triệu Như Na bướng bỉnh cười nhẹ, bắt chước ngữ khí của Trần Đại Ngưu nói khiến Hạ Sơ Thất vui vẻ một hồi rồi ôm tay nàng: “Được rồi, bà đồng, tỷ mau quay về đi, đêm đã khuya rồi.”

Hạ Sơ Thất lầm bầm trong miệng, quay đầu lại nhìn nàng ta, “Làm sao, làm sao, muội sốt ruột muốn hưởng lạc thú khuê phòng với Đại Ngưu ca chứ gì, vội vàng đuổi tỷ đi thế cơ à?”

“Tỷ là đồ vô lương tâm, không phải muội suy nghĩ cho sự an nguy của tỷ hay sao?”

“An nguy của tỷ?” Hạ Sơ Thất nghĩ đến đám người A Ký đi theo nàng từ phủ Ngụy quốc công tới đây, cúi đầu cười, “Hiện giờ ai dám tới hại tỷ thì quả thực chính là tự rước lấy nhục đó.”

Sắc mặt Triệu Như Na hơi trầm xuống

“Sơ Thất, ấm ức cho tỷ quá.” “Ấm ức gì cơ?” Hạ Sơ Thất vui tươi hớn hở, bộ dạng không có lấy nửa điểm sầu muộn, “Triệu Thập Cửu có thể cải tử hoàn sinh, bình an quay về kinh sư, đối với tỷ mà nói, mọi ấm ức đã không còn là ấm ức, mọi phiền não cũng không còn là phiền não nữa rồi

Chỉ cần chàng còn sống là tốt nhất

Trên đời này, chỉ có nỗi đau không thể vãn hồi mới là nỗi đau thực sự.” Bỗng nhiên, nàng cười yếu ớt nhìn Triệu Như Na, “Không phải tự cũng giống muội sao? Nương của Đại Ngưu ca đánh muội mà muội không thấy đau, tẩu tử đánh muội muội cũng không thấy thiệt thòi

Là vì sao chứ?” Hai người đồng thời nhìn đối phương, im lặng một lát, sắc mặt Triệu Như Na trầm xuống, “Vì sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.