*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Nhị Quỷ!” Trên giáo trường, các huynh đệ thân thiết của Yến Nhi Quỷ đều đồng loạt khẽ hô lên
Nhưng y đứng bên chảo dầu, dường như không hề phát hiện ra mà giơ một chân lên, từ từ nhúng vào trong chảo dầu sôi ùng ục, trong tiếng “a” kinh hãi vang lên khắp giáo trường, y hơi biển sắc, khựng lại mất một lúc lâu rồi mới từ từ rút chân về.
Mọi người kinh ngạc, không chỉ cái chân nhúng vào chảo dầu kia của y không bị phỏng không tàn phế, mày còn nhanh chóng nhúng một chân còn lại vào trong chảo, kêu lên một tiếng
“Ngâm chân thật là thoải mái!” Lời nói của y, đã dấy lên một loạt những tiếng3cười trên giáo trường
“Yến tướng quân quả là thần!”
“Đừng nói là thật sự giống như những gì hoàng hậu nói nhé? Đây là chảo chân tâm?” Ngoại trừ tán dương, cũng có một số người nghi ngờ.
“Chắc là dùng tà thuật gì đó rồi? Nếu không, khi cơ thể người nhúng vào dầu sôi, sao lại có thể không bị thương chứ?”
“Cũng đúng, không thể tin được!”
Trong tiếng bàn luận của đám đông, một chân của Yến Nhị Quỷ vẫn nhúng trong chảo dầu, y không nói gì, tầm mắt nhìn chằm chằm vào chảo, nhìn từng bọt khí nổi lên từ đáy chảo, ngửi thấy có mùi giấm thoang thoáng tỏa ra từ bên trong, trong lòng cảm thán không thôi
Trước khi nhúng chân vào1chảo, y không thể nào ngờ được rằng dầu trong chảo chỉ âm ấm, không gây bỏng
Hơn nữa, vòng này do Sở Thất bày ra, trong lòng y, Sở Thật là một người tài giỏi, nếu nàng ấy đã dám kêu y xuống chảo dầu thì chắc chắn nàng ấy đã có tính toán riêng của mình
Vì thế, tuy y thấy hơi căng thẳng, nhưng không hề hoảng loạn
Huống gì vì hai mẹ con Triệu Tử Nguyệt, cho dù trong chảo này thật sự có dầu nóng đang sôi ùng ục, y vẫn sẽ bước vào mà không hề do dự gì.
“Được! Yến tướng quân vượt ải thuận lợi!” Quan Tư Lễ vẫn luôn căng thẳng từ nay đến giờ, cuối cùng cũng thở phào, ngân3cao giọng rồi xoay sang nhìn Tô Hợp
Nhưng ông ta còn chưa nói gì thì Tô Hợp đã cười lạnh, bước đến
Gã đứng bên chảo dầu, nhìn Triệu Miên Trạch, “Hoàng đế bệ hạ Nam Yến, nếu ta xuống chảo dầu mà không bị thương, vậy giữa ta và Yến tướng quân, ai thắng ai thua?”
Triệu Miên Trạch vẫn chưa nghĩ ra được điểm mấu chốt trong chảo dầu, nhưng hắn ta biết chắc Hạ Sơ Thất đã giở trò, biết sự việc không hề bình thường
Hiện tại bị Tô Hợp hỏi như thế, hắn ta chỉ mỉm cười, “Tất nhiên được tính là hòa.”
“Nếu là hòa, vậy ai cưới công chúa?” Tô Hợp cười lạnh, nhìn sang Hạ Sơ Thất, “Chẳng lẽ sau khi hòa3nhau, hoàng hậu nương nương vẫn còn muốn ra đề, bắt hai bọn ta tỷ thí? Cứ thi đấu hết lượt này sang lượt khác, thị đến khi công chúa lớn tuổi, không gả đi được mới vừa lòng ư?”
Tuy lời của gã có yếu tố mỉa mai khiêu khích, nhưng cũng khá hợp tình hợp lý
Nếu hai người đều thắng, phải quyết đấu thế nào để phân định thắng thua, đây quả thực cũng là một vấn đề
Nào ngờ gã vừa nói xong, Hạ Sơ Thất lại cười thành tiếng
Nàng không nhìn Tô Hợp, mà chỉ nhìn Triệu Miên Trạch.
“Bệ hạ, nếu người muốn liên hôn với Bắc Địch, vậy Đại Yến tất nhiên phải tôn trọng thể tử Bắc Địch
Nếu thể tử Tô Hợp9và Yến tướng quân hòa nhau, vì để tôn trọng khách thì sẽ tính cho Thể tử Tô Hợp thắng.”
Tiếng “ôi” vang lên khắp thao trường
Không ai ngờ rằng nàng sẽ nói lời này
Chỉ cần hòa sẽ xem như Tổ Hợp thắng? Vậy là không công bằng với Yến Nhị Quỷ
Chiếu theo tính tình của nàng mà nói thì sẽ không bao giờ có chuyện tốt lành như thể xảy ra.
Ánh mắt của Triệu Miên Trạch trở nên sâu thẳm, nhìn khuôn mặt đang cười mỉm của nàng, không dám tin, “Nàng thật sự nghĩ thế ư?”.
Nếu đổi lại là ngày thường, Hạ Sơ Thất chẳng có hứng thú nói nhiều với hắn ta thể đâu, nhưng hôm nay thật kỳ lạ, nàng không những cười mỉm với hắn ta mà giọng nói cũng dịu dàng hơn khá nhiều.
“Nhưng thần thiếp là người Đại Yến nên cũng phải suy nghĩ cho xã tắc Đại Yến chứ.” Nàng nói đến đây, vờ như không thấy tia lửa đang cháy “lạch tạch” trong mắt Triệu Miên Trạch, mà xoay sang nhìn Tô Hợp
“Nhưng có một câu, ta phải nói với thế tử Tô Hợp
Củi là thật, dầu là thật, không có bản lĩnh thì đừng làm những chuyện nằm ngoài khả năng
Chảo dầu kia của ta luyện chân tâm, nếu ngài không thật lòng với Tử Nguyệt công chúa, thì ông trời chắc chắn sẽ phát hiện ra
Ngài đừng thấy Yến tướng quân không sao rồi ham hố muốn thử..
nếu bị bỏng, ta không chịu trách nhiệm đâu nhé?”
Tô Hợp cau mày, nhìn chảo dầu sôi ùng ục, thấy hơi do dự
Hạ Sơ Thất thấy thế, càng cười tươi hơn, “Thế tử cũng là thân phàm xác thịt, bây giờ từ bỏ không hề mất mặt
Cần gì cứ phải làm khó dễ chính mình nào?” Nàng càng khuyên, Tô Hợp càng không tin.
Gã hừ mũi, lạnh mắt nhìn nàng, tâm trạng bình tĩnh trở lại, “Đa tạ hoàng hậu nương nương thương tình, nhưng bổn thể tử cũng thật lòng với Tử Nguyệt công chúa.” Hạ Sơ Thất từ từ nhếch môi, “Vậy xin mời thế tử?”
Tô Hợp nhìn nụ cười mỉm của nàng, con tim giật thót, bỗng thấy hơi ớn lạnh, rất không thoải mái
Nhưng chuyện đã đến nước này, gã đã leo lên lưng cọp khó có thể xuống
Nếu rút lui vào lúc này, không những mất mặt chính mình mà còn làm mất mặt Bắc Địch
Nhìn cái chảo y hệt như lúc nãy, nghĩ đến dáng vẻ bình tĩnh như không có gì xảy ra của Yến Nhị Quỷ, gã thật sự không tin y có thể còn mình lại không.
Cùng lắm thì như lên núi đao thôi.
Gã nghĩ như thế, bèn hạ quyết tâm, giơ một chân ra
Nhưng vừa mới nhúng vào dầu, mặt gã đã biến sắc, miệng gào thét đau đớn
“Á! Chân của ta, chân của ta...” Chân vừa mới thò vào đã biến thành móng chiên giòn, cơn đau đó thế nào không cần nghĩ cũng biết
Trong lúc mọi người đang la lối, gã ôm đầu gối ngã xuống đất, bàn chân run rẩy, mồ hôi lạnh tuôn như mưa, phần chân bị bỏng kia trông vô cùng đáng sợ
“Mau..
mau cứu thể tử!”
Thái y đừng chờ bên thao trường vội vàng lao lên.
Mặt mày Tô Hợp co giật, gã không thể tin được, hết chỉ tay vào Yến Nhị Quỷ rồi chỉ vào chảo dầu kia, “Không..
không thể nào! Chắc chắn các ngươi đã giở trò quỷ gì đó, chắc chắn đã giở trò! Ta không phục, không phục!”
“Thế tử Tô Hợp!” Hạ Sơ Thất cười khẽ, “Ta đã từng nhắc nhở ngài, chảo dầu này là chảo chân tâm, nó thử thách sự thật lòng thật da
Nếu ngài không thật lòng, chắc chắn sẽ bị bỏng
Dưới con mắt của bao nhiêu người, dẫu vẫn là dầu khi nãy, chảo vẫn là cái chảo kia, ngài bị bỏng, Yến tướng quân thì lại không sao, chỉ có thể chứng minh Yến tướng quân một lòng một dạ với Tử Nguyệt công chúa
Thắng thua do ý trời, vì sao ngài lại không phục?”
“Không..
ngươi ăn nói lung tung!”
Tô Hợp cố gắng chịu cơn đau nhói tim, nhìn nàng với khuôn mặt trắng bệch
“Trên đời này làm gì có ma quỷ? Làm gì có chảo chân tâm vớ vẩn gì đó? Rõ ràng là người đang giở trò!”