Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng

Chương 72



Sau mấy câu chuyện trò qua tin nhắn lần trước, Hoắc Sâm cũng chỉ nhận thêm được một tin nhắn của Bao Tử nữa là hết.

Nội dung như sau: Yêu quý sinh mạng, rời xa phóng xạ, trước khi anh trở về em sẽ ngoan ngoãn không động vào điện thoại, nói thêm với anh là wifi trong nhà đã bị em rút ra hết rồi, anh ở bên ngoài làm việc chăm chỉ nha, không cần lo cho em đâu = v =.

Nói thật là đọc tin nhắn xong Hoắc mỗ cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ, hắn nhớ nhiều lần bánh bao còn lén lén lút lút đọc tiểu thuyết trên mạng lúc đêm khuya, bất luận hắn có khuyên thế nào thì bánh bao cũng thờ ơ không nghe lời, còn rất đàng hoàng nói – Sau này có khi những tiểu thuyết này lại được chuyển thể thành phim, em cũng nhờ đó mà có lợi thế hơn khi đi casting.

[Đúng là nói hươu nói vượn.]

[Sức cám dỗ của tiểu thuyết đúng là không thể bì nổi.]

Cho dù Hoắc Sâm có dễ tính thế nào đi nữa thì cũng phải nổi giận sau mấy lần khuyên nhủ vợ không thành.Sau một lần cảnh cáo cuối cùng của hắn, bánh bao ngoài mặt thì ngoan ngoãn gật đầu nghe lời, thậm chí còn không tiếc giơ bốn ngón tay lên thề sẽ đi ngủ đúng giờ, thế mà buổi tối chờ hắn ngủ rồi cô lại lôi điện thoại ra, chỉnh ánh sáng về mức tối nhất, tự cảm thấy là mình hành động rất kín đáo, nhưng thật ra Hoắc Sâm đều nhìn thấy hết.Không nghe lời chồng thì chồng sẽ nổi giận đó!!!

[Không nói một lời mà đổi mật khẩu wifi.]

Nhưng không ngờ chuyện này lại động đến giới hạn của Bao Tử, Hoắc mỗ sau đó phải chịu một cơn cuồng phong bạo vũ gió tanh mưa máu không thể tưởng tượng được.

[Bao Tử tốt bụng nói đột biến gien là đột biến gien ngay được.]

[Thì ra bánh bao ngốc nhà hắn cũng có lúc trở thành sư tử Hà Đông.]

...

Nghĩ lại lúc đó và bây giờ, Hoắc Husky có thể cảm nhận được sự ác ý của thế gian.

Có một dự cảm bất thường ~

Thật ra thì bảng xếp hạng địa vị chính xác nhất trong nhà chính là đây: Tiểu Husky > Điện thoại di động > Tiểu thuyết > Đại Husky QAQ.

[Một bảng xếp hạng quá bất công.]

[Hoắc Husky không phục, hắn muốn khởi kiện!]

---

Cũng khó trách Bao Tử lại như vậy, trước đây nếu cô có cầm điện thoại đọc tiểu thuyết thì người bị nhiễm phóng xạ cũng chỉ có một mình cô thôi, à mà không phải, hình như chồng cô cũng là người bị lây nhiễm thụ động.Hiện giờ thì khác rồi, cô đã có thai, cho nên cô phải suy nghĩ cho cục cưng trong bụng chứ, mọi người đều biết là những bà bầu thường ít đụng vào đồ điện tử mà.

[Người mẹ tốt chính là tôi, tôi chính là Bao Tử.]

Tình thương của mẹ lại tràn về, tâm trạng của Bao Tử vô cùng tốt.Vốn còn định nghe theo chồng là sinh con muộn một chút, ai ngờ chính chồng mình lại tự dưng muốn có con luôn, chậc chậc, còn thích đến mức đi giở mấy cái trò phá hoại hình tượng của bản thân nữa chứ.Người ta nói mỗi đứa trẻ đều là thiên sứ được trời cao phái tới, nhưng Bao Tử chỉ cần nghĩ đến việc đứa nhỏ này được Hoắc Sâm thông qua phương thức kia để nhét vào bụng cô là cô lại thấy buồn cười, haizz, cách xuất hiện của tiểu thiên sứ nhà cô đúng là có hơi quái gở một chút.

...

Hoắc Sâm sau khi về nhà, liền nhìn thấy vợ mình hôm nay có phần an tĩnh hơn mọi ngày.

Phòng khách có một cái cửa sổ lớn sát đất, bên cạnh là ghế sô pha màu trắng thấp nhỏ, ánh sáng mặt trời từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, tạo nên một cảm giác rất ấm áp thoải mái.Lúc này Bao Tử mặc quần áo đơn giản ở nhà, buộc tóc đuôi ngựa, dựa lưng vào cửa sổ, tay cầm cuốn sách "Sổ tay người sắp làm mẹ nên đọc", ngồi đọc rất chăm chú.

Đứng từ xa nhìn, cảm thấy không còn hình ảnh nào đẹp hơn được nữa.

Khẽ cười một tiếng, Hoắc Sâm nhẹ nhàng bước tới, mặc dù hắn biết bánh bao của hắn chỉ đang giả vờ giả vịt thôi, nhưng hắn vẫn rất sẵn lòng để diễn cùng cô.

Đúng thế, lúc nghe tiếng Hoắc Sâm mở cửa là Bao Tử đã chú ý rồi, cô lặng lẽ ngước mắt lên, sau đó lại dời lại tầm mắt vào cuốn sách, miệng khẽ nhếch lên cười.

Nụ cười giảo hoạt nhìn như tiểu hồ ly vậy.

"Aaa ~, anh về rồi à ~"

"Ừ ~"

[Màn đối thoại tuy lãng xẹt nhưng khi nói cùng người yêu thì lại thấy như dòng suối ngọt, uống bao nhiêu cũng không thấy đủ.]

"Trong sách viết là, ở ba tháng đầu của thai kỳ, anh không được đụng vào em = v =." Bao Tử ngẩng lên nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt, hai mắt tỏa sáng nói.

Hoắc mỗ: "..."

[Nói lời này là có ý gì?]

[Em nghĩ anh là loại người gì hả!!!]

"Nhưng mà A Sâm, anh không cần lo lắng, dù sao anh cũng còn năm ngón tay vạn năng mà ha ha ha ha ha." Đừng trách Bao Tử cô hèn mọn, ai bảo anh dám chọc thủng bao cao su cơ 2333333.

Trước những lời trêu chọc của Bao Tử, Hoắc Sâm rất thong dong ứng đối, hắn khẽ liếc bàn tay trắng trắng mềm mềm của bánh bao, nói: "Anh lại thích năm ngón tay của em hơn."

Bao Tử: "..."

Knock Out!

---

Cả năm cái que thử đều hiện hai vạch rồi, chuyện mang thai là chắc chắn luôn, nhưng hai vợ chồng vẫn đến bệnh viện kiểm tra lại, kết quả là – Chúc mừng anh chị, cục cưng rất khỏe mạnh.

( ̄▽ ̄ )

Diễn viên điện ảnh Hoắc Sâm: Amen, tôi muốn có tiểu công chúa.


#Mờ mịt chưa chắc manh: Em có cảm giác là anh sẽ không được như ý nguyện đâu ^_^

#Không nói lời nào không trầm mặc: Ha ha ha ha ha, bánh bao của em có bánh bao hấp rồi, đương nhiên em cũng mong đó là tiểu công chúa, nếu là bé trai thì em thật không dám hi vọng sau này bé sẽ giống anh 2333333.

#Nguyệt bảo: A ~ Bánh bao nhà em có cục cưng rồi, cuộc sống tính phúc của hai vợ chồng anh phải tính sao đây, sẽ không được lăn lộn thoải mái nữa rồi, hihi, đầu em toàn nghĩ đến chuyện này thôi ~.

#Thích ăn cá: Like lầu trên, kể từ khi thích hai vợ chồng này thì tui đã không còn trong sáng nữa rồi 23333.

...

#Một bầu rượu quên sầu: Không biết có phải là một bé Tiểu Hắc (tiểu Husky) đến tranh giành mama với baba nó không đây... Nghĩ đến thôi đã thấy vui rồi = v =.

...

Cuộc sống sau khi mang thai của Bao Tử cũng không khác trước là mấy, hiện giờ cô chỉ chú ý chăm sóc sức khỏe hơn thôi, phải bảo vệ bản thân thật tốt.

Thấy Bao Tử như vậy Hoắc Sâm rất vui, nhưng đồng thời cũng thấy hơi ghen tị.

Có lẽ là vì gương mặt hạnh phúc của Bao Tử khi vuốt ve bụng đã kích thích hắn, khiến hắn rất không thoải mái, cho dù có là tiểu công chúa thì hắn vẫn không phục.

[Ranh con còn chưa thành hình mà đã bắt đầu cướp bánh bao của trẫm ( ̄^ ̄)ゞ.] [Có ai bán thuốc hối hận không? Cho tôi xin một thùng nào!]

"Anh quan trọng hay cục cưng quan trọng?" Hoắc Sâm ăn dấm với bất kể thứ gì, câu hỏi đưa ra cũng quá lãng xẹt, chẳng khác gì một cô gái hỏi chàng trai là nếu em và mẹ anh cùng rơi xuống sông thì anh sẽ cứu ai trước.

"Tất nhiên là quan trọng như nhau rồi, thiếu một trong hai đều không được." "( ̄^ ̄)ゞ"

Bao Tử trả lời không chút do dự, có thể nói là trả lời theo bản năng, chẳng qua là lúc ngẩng đầu lên thì thấy chồng đang xị mặt.

Hả? Không lẽ câu trả lời của cô khiến anh không hài lòng?

...

"Thế thì cục cưng quan trọng hơn anh nhé, được không?" Bao Tử mặc dù biết đáp án gì mới có thể làm cho chồng vui, nhưng cô vẫn thích trêu anh.

Quả nhiên sau khi nghe xong đáp án thứ hai, mặt của Hoắc Husky lại đen thêm một lớp. [Hi Bao Công, đã lâu không gặp, ngươi đang ở đâu?]

Bao Tử thích tìm đường chết sau đó đã bị Hoắc Husky đè ra salon gặm cắn một bữa, mặc dù không thể tiến thêm một bước, nhưng được trêu chọc vợ đến khi vợ cầu xin tha thứ cũng rất tốt rồi.

Lúc mới đè Bao Tử ra salon Hoắc Sâm cũng chỉ hôn hôn chút thôi, thuận tiện hỏi lại một lần nữa ai mới là người quan trọng nhất, Bao Tử lại tiếp tục cười tủm tỉm trả lời là cục cưng, thế là phải nhận một kết cục thảm.

Sau khi mang thai, Bao Tử lúc ở nhà đều mặc đồ rộng thùng thình, càng dễ dàng hơn cho Hoắc Sâm ra tay, đôi môi mỏng ngậm lấy môi Bao Tử, dần dần tiến vào trong, càng hôn càng sâu, trong căn phòng yên ắng chỉ nghe thấy mỗi tiếng hai người hôn nhau, hai tay Hoắc Sâm cũng không nhàn rỗi, mò mẫm vào bên trong váy vợ, vuốt ve phần lưng cô.

Vốn chỉ muốn ép Bao Tử phải trả lời thật, kết quả cục diện lại đi đến mức không thể khống chế, hai người ai cũng thở hổn hển.

"Anh quan trọng hơn."

"Thật không?"

"Dĩ nhiên là thật rồi."

Hoắc Sâm rất hài lòng, lại chụt một cái lên môi Bao Tử: "Không quấy rầy em đọc sách nữa, anh đi tắm nước lạnh đây."

Bao Tử: "( ̄▽ ̄ )"

[233333333.]

[Cho anh được hôn em thoải mái như vậy là có mục đích cả đó.]

[Giờ thấy khổ chưa, dục hỏa tăng vọt đúng không?]

---

Theo thời gian bụng chậm rãi lớn dần lên, chuẩn mama cũng tự nhiên mắc "chứng u buồn", cô cảm thấy mình càng ngày càng mập càng ngày càng xấu QAQ.

Nhưng hết thảy đều là tự bản thân cô suy nghĩ lung tung mà thôi.

Trong mắt của Hoắc Sâm thì vợ vẫn xinh đẹp như trước.

Làn da của Bao Tử vốn trắng hồng, chuyện cô thấy mình mập lên là đúng, phụ nữ mang thai nhất định không thể tránh khỏi được điều này, huống hồ Hoắc Sâm còn nuôi hai mẹ con rất tốt nữa.Hiện giờ Bao Tử nở nang lên, trong mắt Hoắc Sâm cô giống như một cái bánh bao di động nóng hổi trắng trắng mềm mềm ngon miệng vậy.

[Muốn cắn một cái quá đi!]

Nhưng Bao Tử lại luôn nghĩ mình xấu, bất kể chuẩn baba có nói thế nào thì chuẩn mama cô cũng không tin.

"Nếu em mà xấu thì ngày nào anh cũng phải nhẫn nhịn chịu đựng làm gì chứ?"

"Hả?"

"Anh đã sáu tháng không được ăn thịt rồi →_→."

"\(//∇//)\" Bao Tử mặt đỏ bừng, trời ạ, chồng mình nói chuyện thật là...


Đợi đã, không phải anh suốt ngày ăn thịt vụn đó sao? (Ý là hôn đó.)


...

Sau đó, chuẩn mama nghĩ thầm, nếu chồng đã không chê thì cô còn sợ cái gì chứ.

Nhưng không ngờ Hoắc Sâm lại chụp một tấm ảnh lúc đang dẫn cô ra ngoài đi dạo rồi đăng lên blog.

Diễn viên điện ảnh Hoắc Sâm: Các bạn thấy vợ tôi có xấu không?

#Hàng rào Domino: Một nhà ba người, Hoắc Sâm xấu nhất [mặt cười].

#Chòm sao Bảo Bình: Huhu, muốn cắn đại Bao Tử một miếng quá đi, bánh bao của chúng em làm sao mà xấu được, càng ngày càng xinh đẹp hơn mới đúng.

#Cây chanh: Haha, em sẽ yên lặng đợi bánh bao hấp ra lò.

...

#Quần tụt: Rất xinh đẹp, làm mẹ càng xinh hơn ha ha, nói thêm một câu, một nhà ba người, Hoắc Sâm xấu nhất ha ha ha ha ha ha.

#Năm tháng không biết buồn: Một nhà ba người, Hoắc Sâm xấu nhất.

...

Hoắc mỗ ngồi đọc bình luận: TAT

[Trước đây không phải mọi người đều khen tôi đẹp trai sao?]

Sau khi quay xong chương trình "Thử thách cực hạn", Hoắc Sâm không nhận thêm việc nữa, lúc đó Bao Tử mới chỉ mang thai hai tháng, Cố Tử Diễm nói đợi Bao Tử mang thai bảy tám tháng thì nghỉ việc cũng chưa muộn.

Khi đó Hoắc Sâm trả lời thế này: "Tôi phải tự mình chăm sóc cho vợ, nếu tôi bận rộn thì bố mẹ vợ sẽ đón em ấy về nhà, mặc dù không có gì không ổn, nhưng tôi vẫn thấy không yên tâm."

Cố Tử Diễm: "..."

[Rõ ràng cũng là người có vợ có con.]

[Mà sao thấy khác biệt quá vậy?]

...

Và thế là Hoắc mỗ luôn ở bên cạnh Bao Tử từ lúc vợ mang thai hai tháng cho tới khi sắp sinh.

Đúng là một baba tốt.

Trong nhà có thêm không ít truyện tranh trẻ con, cũng là mua sau khi Bao Tử mang thai, mỗi tối trước khi đi ngủ, Hoắc Sâm đều sẽ đọc truyện cho cục cưng nghe.

Hắn nhìn bụng của vợ lớn lên từng ngày, đến bây giờ còn có thể cảm nhận được cục cưng đang động đậy trong bụng vợ, đưa tay đặt lên bụng Bao Tử, thỉnh thoảng sẽ thấy cục cưng đang đạp mạnh.

"Tràn đầy sinh lực như vậy, chắc chắn là con trai rồi."

"→_→"

[Không, anh thích con gái cơ.]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.