Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính

Chương 26: Đã từng kết hôn





Edit: KateChou



Mã Liệt hơi sửng sốt, bộ dạng nghiêm túc lắc đầu, “Xin lỗi, chúng ta không thể làm bạn bè.”



“Tại sao?” Cố Xán Xán giống như con sư tử nhỏ xù lông, ngươi nếu không đáp ứng, ta sẽ nện chết ngươi, làm cho lão nương vui vẻ thì được a.



“Em gả cho anh, làm vợ của anh đi.” Mã Liệt vẻ mặt tươi cười, đưa tay cầm lấy móng vuốt của Cố Xán Xán, kéo vào trong lòng, ôm chặt lấy.



Vừa mới ở tiệc đính hôn của Triệu Hoa, Tiểu Mã ôm lấy cô, bởi vì thời điểm đó, nghe bài hát kia, làm cho Cố Xán Xán hiếm khi yếu đuối, nhưng bây giờ Cố Xán Xán liền cảm thấy hơi ngượng ngùng không được tự nhiên.



“Kết hôn ư? Có phải quá nhanh hay không?” Cố Xán Xán sức lực tuy lớn, bị Tiểu Mã ôm như vậy, giãy dụa một chút không tách ra được, chủ yếu là cô kì thực không dùng sức... Nếu lúc này dùng sức mạnh chắc suốt kiếp này cô không xuất giá được (#▽#).



Cô rất kích động, quá hưng phấn, vốn cảm thấy con người Tiểu Mã không tệ, bây giờ nghe thấy anh điều kiện rất tốt, càng vui hơn, nhưng thật không nghĩ ra còn luẩn quẩn vấn đề gì đó.



“Không đúng, đơn hàng lớn kia của em cũng là do anh cấp sao?” Cố Xán Xán nhớ đến cái gì, đẩy Tiểu Mã ra, biểu cảm nghiêm túc hỏi.



Mã Liệt gật gật đầu, “Em đừng ngại, tuy lúc bắt đầu là có ý giúp em, nhưng anh là người gánh vác công ty, chuyện không có lợi sẽ không làm, tuy rằng bỏ một số tiền ra, nhưng ở phương diện khác thì kiếm lại được, thứ nhất là xem như bỏ vốn quảng cáo cho tập đoàn, thứ hai xem như phúc lợi của nhân viên tập đoàn, thứ ba quả thực nâng cao tốc độ tiêu thụ nhà của tập đoàn, nội bộ công ty liền bán được không ít nhà, tập đoàn đã lên kế hoạch mở rộng Tân Thành Hoa Viên kì bốn.”



“Không phải nói chứ, anh nếu sớm một chút nói đó là anh, em có thể cho anh nhiều chiết khấu hơn, đây là tiền nha, tuy rằng em không nhận được nhiều phần trăm, nhưng anh có thể mời em ăn một bữa cơm gì đó a.”




Mã Liệt nở nụ cười, anh thích cô thẳng thắn bộc trực như vậy, giống như lần đầu gặp mặt, nói cô hai mươi tám tuổi, có hơn mười vạn gửi ngân hàng, tuy rằng âm kém dương sai, chỉ cảm thấy ở bên cạnh cô sẽ rất an tâm, không tốn công suy nghĩ.



“Không sao, hội viên bên em không phải một năm sao, sau này nếu bàn hợp đồng lại lần nữa thì cho chiết khấu đi.”



Nghe Tiểu Mã nói vậy, Cố Xán Xán hơi ngượng ngùng, làm hội viên một năm, vẫn là tìm kiếm bạn khác giới, hợp đồng này phỏng chừng cũng không dùng tới...



“Anh nhớ rõ lần trước lúc chúng ta tới nơi này, ba em không phải định sẵn cho em ngày mười tám tháng sáu sao, đúng lúc chúng ta vẫn còn kịp, cho nên chúng ta sẽ không quá vội, bây giờ bắt đầu chuẩn bị là vừa.”



Nghe thấy có vẻ cũng đúng, lúc trước tuy rằng ngàn dặn vạn dò ba cô không cần tuyên bố con gái đính hôn ngày mười tám tháng sáu, nhưng dựa theo tính tình thích khoe khoang của ba cô thì tuyệt đối không có khả năng, sĩ diện của ông cũng cao ngang bằng với tài nấu ăn.



Bất quá trải qua chuyện mua nhà cho Triệu Hoa, Cố Xán Xán vẫn thấy không có cảm giác an toàn, mặc cho ai vừa chuẩn bị mua nhà kết hôn liền bị chia tay sẽ rất không vui sướng gì.



Cảm giác con người Tiểu Mã rất tốt, nhưng Cố Xán Xán nhận thấy mình tâm cơ thật sự không đủ, lúc trước bạn thân Lâm Viện hỏi cô có biết anh trước kia làm gì, vân vân? Anh có bạn gái chưa? Có từng kết hôn? Trong nhà anh ra sao? Lúc ấy không để ý, bây giờ nghĩ lại có vẻ mình thật sự hoàn toàn không biết.



Giờ phút này đứng trước mặt Tiểu Mã, hai người từng ôm nhau, lại nắm tay nhau, đứng gần như vậy, rất có cảm giác áp lực.



Cố Xán Xán lách người đi tới sôpha ngồi xuống, bất quá cô mặc váy ngồi có chút không thoải mái, dứt khoát liền trực tiếp ngồi xếp bằng trên sôpha, để cho làn váy đặt trên đùi, như một đóa hoa nở rộ.



Mã Liệt buồn cười nhìn cô, từ lúc quen cô đến nay, rất hiếm khi nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng như vậy, điều này làm cho tâm tình anh rất tốt, ít nhất có thể chứng minh cô đối với mình cũng có cảm giác nha.



Sợ cô xấu hổ quá, Mã Liệt ngồi lên sôpha, nhưng không ai thân cận quá, đem một đống lớn truyện mèo máy ôm xuống dưới, đặt trên bàn trà trước mặt sôpha.



“Anh (em) có chuyện muốn nói...” Hai người đều giả vờ lật truyện mèo máy, vừa đồng thời lên tiếng.



Mèo máy (┬_┬) phun nước, các người chuyên tâm nói chuyện yêu đương không được a, còn lấy ta để che giấu.



“Em nói trước đi.” Mã Liệt cười nói.



“Tiểu Mã, kì thực em có cảm giác rất tốt với anh, nếu anh thật sự muốn kết hôn với em, em dự tính trước khi kết hôn thì mua nhà cho mình, nhà đó sẽ thuộc về em, sau này em có quyền tự quản lý căn nhà đó.” Cố Xán Xán xem như khôn hơn một chút, nhăn nhó nửa ngày, cảm thấy có chút cần thiết phải nói, tuy nhà Tiểu Mã có tiền, nhưng cái đó và cô không quan hệ gì, nhân vô thiên nhật hảo, hoa vô bách nhật hồng (con người không phải ngàn ngày đều tốt, hoa nở thì phải tàn), cho nên cô không muốn chiếm tiện nghi Tiểu Mã, nhưng cũng không hy vọng tương lai mình chịu thiệt.



Mã Liệt thật không ngờ cô gái nhỏ này lại chấp nhất chuyện nhà ở như vậy, không biết nên nói cô khờ hay thông minh, danh nghĩa nhà họ còn có hơn mười căn nhà lớn, khẳng định đều tốt hơn so với nhà cô mua.



“Em nói gì cũng được, đều theo ý em, anh cuối tuần có thời gian sẽ tiếp tục cùng em xem nhà ở, chờ em mua nhà xong, chúng ta sẽ đi gặp ba mẹ em, sau đó chuẩn bị kết hôn.”



“Ừ, vậy vừa rồi anh định nói gì?”



‘Không, không có gì.” Mã Liệt xoay người lấy một cuốn truyện mèo máy che giấu, kì thực muốn nói mình từng ly hôn, nhưng lời đến bên miệng cũng không mở được, có lẽ nên thử trước rồi nói sau, chỉ bởi vì Cố Xán Xán bộc trực ngay thẳng, anh sợ mình nói ra, Xán Xán một mực liền cự tuyệt, vất vả lắm mới thành lập được cảm giác thân thiết hơn một chút, Mã Liệt không muốn do như vậy mà mất đi.




“Anh thật là tổng giám đốc Thịnh Nguyên? Thật sự là không tưởng tượng nổi.” Hai người trong tay đều cầm quyển truyện tranh, nhưng thường liếc mắt nhìn sang đối phương một cái, căn bản là không yên lòng, Cố Xán Xán nhìn bộ dáng hiện tại của Tiểu Mã, hoàn toàn giống như một chàng trai chưa từng yêu đương, so với tên Triệu Hoa kia còn thành thật hơn rất nhiều.



“Vậy em cảm thấy thế nào mới phải?”



“Hói nửa đầu, bụng bự, bề ngoài dát vàng, nói năng thận trọng, bên người ít nhất có hai thư kí đi theo.” Cố Xán Xán nhớ lại bộ dáng của vài hội viên vàng trong công ty, nói.



“Em nghĩ nhiều rồi, nhiễm phim truyền hình quá.” Mã Liệt nhẹ nhàng búng mũi cô một cái.



“Không phải a, hội viên vàng trong công ty em đều là như vậy, hơn nữa tuổi đều lớn, còn kết hôn qua, mỗi lần yêu cầu đối tượng thân cận phải tuổi trẻ xinh đẹp, giống như đi tuyển phụ nữ chứ không phải tuyển đối tượng nha.”



Mã Liệt nghe Xán Xán nói đến từng kết hôn qua, chau mày, anh có chút mất bình tĩnh, nên tới thì tới luôn, trước đầu một đao, sau đầu cũng là một đao.



“Xán Xán, em đối với người đàn ông từng li hôn thấy thế nào?” Mã Liệt thật cẩn thận hỏi.



“Tuy rằng xã hội bây giờ ly dị khá phổ biến, kim cương lão ngũ ly hôn càng đáng giá, nhưng em cảm thấy khi ly hôn hẳn là đôi bên đều có vấn đề, hơn nữa ở quê em có câu nói, thà rằng đàn ông ngốc độc thân, cũng đừng người đàn ông hai đời.”



“Nếu đối phương vừa ngốc vừa hai lần kết hôn thì sao?” Mã Liệt vừa nghe Xán Xán nói như vậy, hơi muốn khóc, đoạn hôn nhân trước của anh thật là làm anh không sao nói rõ được. Mã Liệt tự nhận mình xem như là người đàn ông tốt, cũng không hoa tâm, không như Lưu Tử Quân ba tháng đổi một cô bạn gái, đại khái là xã hội này đàn ông tốt không được ưa chuộng, kiểu như đàn ông không xấu phụ nữ không yêu.



Nghĩ đến đoạn hôn nhân kia, Mã Liệt thật sự hơi có mở lời, nhất là đối với cô gái mình thích, chẳng lẽ nói với cô mình bị vợ ngoại tình? Nói tường tận với cô những ngày mình cùng với một người phụ nữ khác? Mã Liệt không nói được. Vấn đề này không giống chuyện giấu diếm thân phận mà là một vấn đề tôn nghiêm của người đàn ông.



“Người đàn ông kia càng xong rồi, dựa theo tham khảo bậc chấm điểm hội viên của trang web tình yêu và hôn nhân bọn em, từng ly hôn giảm 30 phần, người ngốc giảm 30 phần, chỉ còn lại 40 phần, còn mấy tật xấu khác giảm, giảm tiếp, đừng nói đạt tiêu chuẩn, nói không chừng còn bị điểm âm.” Cố Xán Xán nói đạo lí rõ ràng, hoàn toàn không chú ý đến người đàn ông bên cạnh, sắc mặt càng ngày càng kém.



“Hay là chúng ta đọc truyện tiếp đi, một lát nữa có thể ngắm mặt trời lặn.” Mã Liệt quyết định tạm thời không nói đến chuyện ly hôn, sau này có thời cơ tốt thì nhắc lại.



Được rồi, có vẻ bây giờ nói gì đều hơi dư thừa, hai người yên lặng cầm quyển truyện tranh, lúc đầu hai người mỗi người xem một quyển, sau đó Mã Liệt bỏ quyển trên tay mình xuống, tiến đến bên Xán Xán cùng xem một quyển, truyện tranh chữ rất nhỏ cho nên hai người phải dựa vào rất gần, chờ đến lúc mặt trời ngả về tây, nghe từng trận gió biển.



Mã Liệt tâm viên ý mã, giờ phút này không làm chút gì thật sự có lỗi với Tổ quốc, rất xin lỗi cha mẹ.



Anh lúc trước nắm tay Xán Xán như bị điện giật, tê tê, bây giờ hai người trên cơ bản dựa sát vào nhau, toàn thân đều tê rần.



“Xán Xán, trang điểm trên mặt em có chút bẩn, hình như là mascara dính vào, anh giúp em lau đi.” Ở thời điểm mờ ám này, người nam sĩ đại não cung cấp máu không đủ, tình cảm lại tăng vọt.



Cố Xán Xán hiếm khi trang điểm như vậy tham dự tiệc, vừa rồi còn khóc, sẽ không thành mèo hoa chứ, cô rất nghe lời nhắm mắt để Tiểu Mã giúp mình lau đi vết bẩn.



Mã Liệt càng dựa vào gần hơn, nhìn thấy cô gái nhỏ ngồi trước mặt mình, mặt hồng hồng, lông mi thật dài, môi cũng đỏ hồng.



Cần ra tay phải ra tay nếu không hối hận cả đời, Mã Liệt quyết đoán hôn lên.




Cố Xán Xán đợi một hồi không thấy anh lau cho mình, lại phát hiện trên môi có gì đo, mở mắt ra, nhìn gương mặt gần trong gang tấc, không nghĩ ngợi gì há mồm cắn một cái.



...



Mã Liệt môi chảy máu, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Xán Xán.



“Xán Xán, em khi dễ anh.”



Cố Xán Xán vẻ mặt ngây ngô cười, “Xem truyện tranh, ngắm mặt trời lăn, ha ha.”



Mã Liệt cuối cùng không thực hiện được hôn môi, bất quá lại tựa vào nhau đọc truyện tranh, hai người thật sự quá thuần khiết, Mã Liệt cảm thấy mình như một thánh nhân, thật tình là khổ nói không nên lời, anh nhớ lúc học vật lí trong trường đại học, dựa theo cơ học mà nói điều này hoàn toàn không khoa học, Xán Xán nhỏ xinh như vậy, lẽ ra anh hẳn là rất dễ dàng làm thần mã mới đúng, nhưng anh phát hiện mình lại hoàn toàn không lay động được cô... Mặc kệ là từ tâm hồn hay thân thể... Quá mất mặt (┬_┬).



Cũng may hai người đang yêu thân mật ngọt ngào cuối cùng còn ý thức được muốn ăn cơm, mặt trời lặn đã lâu, truyện tranh đọc xong hết, rốt cuộc có người bụng réo to.



Trước đó ở tiệc đính hôn của Triệu Hoa, hai người cơ bản không ăn gì.



“Đi, lấp đầy bụng thôi.” Xán Xán đứng lên chỉnh lại thắt lưng.



Mã Liệt nhìn thấy động tác không quá lịch sự kia của cô, vẫn rất thích, tràn ngập hơi thở cuộc sống, ở bên Xán Xán mặc kệ như thế nào cũng không nhàm chán, mỗi việc đều sẽ làm cho anh cao hứng.



Hai người cười đùa xuống lầu, Mã Liệt rất ga lăng giúp Xán Xán xách túi, tuy không vất vả nhưng điều đó là rất cần thiết.



Tiểu khu vịnh cá heo vô cùng lớn, lúc xuống lầu, Cố Xán Xán chạy như bay đến phía trước, cô muốn cướp vị trí cầm lái.



Mã Liệt rống lớn, “Không được.”



Nhưng trên thực tế cước bộ lại thả chậm, từ tốn đi phía sau, không thực sự đuổi theo.



Cố Xán Xán tới trước, tựa vào bên cạnh xe. đắc ý quay đầu phất tay với Tiểu Mã.



Liền thấy một cô gái mang giày cao gót, vóc dáng cao gầy, mái tóc dài đen thẳng bước tới, ngay cách cô không xa, đưa tay ôm lấy Tiểu Mã, hô, “Ông xã, thực xin lỗi, thực xin lỗi, em không phải cố ý làm anh đau lòng, anh còn đang giận em đúng không, nhất định là như vậy, anh nhất định tức giận, ông xã, thực xin lỗi, em đã trở về, em biết sai rồi.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.