Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Tổng Tài Trùng Sinh

Chương 133



Sau khi xem camera, Tư Bắc không hề nói một lời, từ đầu đến cuối chân mày anh ấy vẫn luôn cau lại.


Tư Hân Nhiễm ngồi bên cạnh vẫn đang tủi thân mà khóc thút thít.


“Tư Bắc, mấy anh em chúng ta sẽ giải quyết rõ mọi thứ, trong chuyện này, mặc dù người ra tay trước là Cố Kiều Niệm nhưng cậu cũng nhìn thấy lí do rồi đấy, tuy rằng có hơi quá khích nhưng cũng do Hân Nhiễm khiêu khích cô ấy trước. Nếu như cậu tức giận mà muốn tôi xử lí Cố Kiều Niệm thì người anh em này không làm được, Cung Dịch đã quyết định rút khỏi cuộc thi rồi, nếu mà không có Cố Kiều Niệm nữa thì chương trình này của tôi chắc chắn sẽ thất bại!” Nghiêm Trình Thành buồn bực nói.


Có thể thấy rằng trong tương lai, chương trình này sẽ rất có triển vọng.


Nếu như hai con át chủ bài đều không còn thì có khi anh ấy sẽ phải thu dọn hành lý rồi đi làm phò mã của bộ lạc mất.


“Nghiêm Trình Thành, đến bây giờ mà anh vẫn còn giúp chị ta!” Vẻ mặt Tư Hân Nhiễm đầy tủi thân, cô ta khóc thút thít chất vấn Nghiêm Trình Thành.


“Tiểu yêu tinh, cô tự đặt tay lên ngực đếm xem bản thân đã làm loại chuyện như này bao nhiêu lần rồi? Có mấy lời Cố Kiều Niệm nói rất đúng, không ai nợ cô cái gì cả!” Nghiêm Trình Thành cũng trở nên nóng nảy hơn.


Đến lúc này mà cô ta vẫn không biết mình sai ở đâu!


“Cậu quát em ấy cái gì đấy?” Tư Bắc nhíu chặt chân mày.


Tư Hân Nhiễm cũng đã khóc đẫm nước mắt rồi.


Lúc này, cửa phòng làm việc bị mở ra.


Cung Dịch từ bên ngoài đi vào.


Anh vừa bước vào, áp suất không khí trong phòng làm việc lập tức hạ xuống.


“Anh Dịch.” Tư Hân Nhiễm thấy Cung Dịch thì cả người càng tỏ vẻ oan ức hơn.


Nhưng mà Cung Dịch lại không hề nhìn cô ấy mà đi thẳng đến máy tính theo dõi.


Từ lâu Tư Hân Nhiễm đã biết Cung Dịch không phải là một người nhiệt tình rồi.


Nhưng trước đây khi gặp mặt, nếu cô ta chào hỏi thì tốt xấu gì Cung Dịch cũng sẽ gật đầu tỏ vẻ phản ứng.


Huống chi hôm nay cô ấy còn bị đánh!


“Cung Dịch, chuyện này…” Nghiêm Trình Thành muốn nói điều gì đó nhưng Cung Dịch lại trực tiếp tránh né anh ấy rồi phát lại phần giám sát mà Nghiêm Trình Thành đưa ra.


Người này thật là… vốn dĩ khí thế của Cung Dịch đã áp đảo người khác rồi.


Lúc này anh lại không nói một lời mà chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình, trường khí xung quanh càng ngày càng lạnh, Nghiêm Trình Thành cũng cảm thấy bản thân sắp nghẹt thở rồi.


Đáy mắt Cung Dịch là một mảnh đen kịt, hóa ra là do cha mẹ bị nhắc tới nên cô mới đau lòng.


“Tôi cũng không muốn nói chuyện khó nghe như vậy, ai bảo chị ta muốn quyến rũ anh trai tôi chứ?” Tư Hân Nhiễm khóc thút thít khiến bầu không khí trong phòng lập tức bị phá vỡ.


Lúc này video cũng vừa được phát xong, Cung Dịch quay đầu, rốt cuộc anh cũng nhìn Tư Hân Nhiễm.


“Cô ấy có tôi rồi, tại sao phải đi quyến rũ Tư Bắc?”


Ba người trong phòng đều khiếp sợ nhìn về phía Cung Dịch.


“Tư Hân Nhiễm, tôi cố gắng mãi mới lừa được Cố Kiều Niệm vào tay, cô có thể hống hách với bất kỳ ai nhưng cô thử bắt nạt cô ấy một lần nữa xem.” Cung Dịch nhìn chằm chằm vào Tư Hân Nhiễm, giọng nói lạnh đến tận xương tủy.


Tư Hân Nhiễm hoàn toàn ngây người. Nếu Tư Hân Nhiễm không nhớ nhầm thì đây là lần đầu tiên Cung Dịch gọi tên mình và cũng là lần đầu tiên anh nói với cô ta nhiều từ như vậy.


Nhưng nội dung thì cho dù đánh chết cô ta cũng không muốn nghe.


Anh Cung Dịch và Cố Kiều Niệm?


Người phụ nữ lớn tuổi đó dựa vào cái gì chứ!


“Cung Dịch, cô ấy còn nhỏ…” Nghiêm Trình Thành vội vàng đứng bên cạnh Tư Hân Nhiễm, giúp cô ta chặn lại ánh mắt có thể làm người ta chết cóng của Cung Dịch.


“Cung Dịch, mặc dù Hân Nhiễm làm sai nhưng em ấy cũng đã bị đánh rồi…” Tư Bắc trầm giọng mở miệng.


Ai dè lời của anh ấy còn chưa dứt thì Tư Hân Nhiễm đã bộc phát trước.


“Dựa vào cái gì mà các anh đều nói tôi sai!” Cô ta hét lên.


“Tổ tông à! Cô dừng lại được rồi đó!” Nghiêm Trình Thành vô cùng lo lắng.


Người khác có thể không hiểu Cung Dịch nhưng anh ấy và Tư Bắc thì hiểu.


Nếu Cung Dịch mà trở mặt thì sẽ mất hết tính người.


“Cho dù hôm nay anh ấy ăn tôi thì tôi cũng phải nói!” Tư Hân Nhiễm đẩy Nghiêm Trình Thành ra, vừa khóc vừa run rẩy hỏi Cung Dịch: “Cho dù tôi mắng chị ta là sai, vậy chị ta đánh tôi thì không sai sao? Dựa vào cái gì lại nói tôi? Tên họ Cung kia! Anh quá bất công rồi!”


“Dĩ nhiên cô ấy không sai.” Cung Dịch lạnh lùng trả lời: “Mỗi một cái tát mà Cố Kiều Niệm dành cho cô đều vô cùng xứng đáng, mỗi một lời mà cô ấy nói về cô cũng đều là sự thật.”


Sự thật?


Tư Hân Nhiễm sợ đến run rẩy tại chỗ.


Cố Kiều Niệm bảo cô ấy là rác rưởi, đây cũng là sự thật sao?


Cô ấy không phải!


“Tôi ghét anh!” Tư Hân Nhiễm tức đến giậm chân tại chỗ, sau đó gào lên rồi khóc lóc chạy đi.


Đột nhiên hai bên thái dương của Tư Bắc đau nhức.


“Dạy dỗ em gái cậu hẳn hoi vào.” Cung Dịch nhìn về phía anh ấy: “Cố Kiều Niệm nói đúng, cô ta cậy được các cậu yêu thương nên mới có thể làm hại người khác, các cậu… cũng có lỗi.”


Nói xong, Cung Dịch cũng trực tiếp rời khỏi.


Tư Bắc đỡ trán.


Anh ấy cũng biết ở bên ngoài, Tư Hân Nhiễm vô cùng ngang ngược.


Mấy năm nay Tư Bắc bắt đầu từ từ tiếp nhận các công việc trong dòng họ nên tương đối bận rộn, mỗi lần Tư Hân Nhiễm gây chuyện thì đều do thư ký của anh ấy đi xử lý.


Anh ấy thật sự không ngờ cô ta lại ngang ngược đến mức độ này.


“Tư Bắc…” Nghiêm Trình Thành vẫn muốn nói với Tư Bắc một vài chuyện liên quan đến Cố Kiều Niệm.


Nhưng đột nhiên Tư Bắc bộc phát: “Tôi từng nói sẽ làm hại cô ấy sao?”


Nghiêm Trình Thành bị dọa đến giật mình, hai tay che ngực: “Cậu lớn tiếng như vậy làm gì?”


“Cho dù tôi biết Hân Nhiễm có chuyện thì cũng sẽ không gây phiền phức cho Cố Kiều Niệm!” Tư Bắc nói xong thì bật cười mà không nói nên lời: “Hơn nữa Cung Dịch cũng nói rồi, Cố Kiều Niệm là người của cậu ta, tôi có thể làm gì với người phụ nữ của cậu ta chứ?”


“Tôi cũng chưa nói gì…” Nghiêm Trình Thành lầm bầm.


Hết người này đến người kia đều vô cùng nóng tính.


Chỉ có Tiểu Nghiêm này luôn là người bị trút giận!


Xì!


“Cậu đưa đoạn giám sát này cho tôi.” Vẻ mặt Tư Bắc đầy mệt mỏi, anh ấy cầm chiếc áo vest vứt trên ghế salon lên, sau đó vung tay một cách qua loa lấy lệ rồi không đợi Nghiêm Trình Thành trả lời đã rời khỏi.


Nghiêm Trình Thành: “…”


Cho nên chuyện này đã được giải quyết rồi hay chưa vậy?





Cung Dịch rời khỏi phòng làm việc của Nghiêm Trình Thành.


Trong đầu anh lặp đi lặp lại hình ảnh ánh mắt của Cố Kiều Niệm thay đổi ngay lập tức sau khi cô nghe được câu nói liên quan tới cha mẹ mình của Tư Hân Nhiễm.


Sau đó lại nhớ đến sự yên lặng của cô khi nằm trong ngực anh.


Nhớ quá nhớ quá.


Nghĩ đến đó thì Cung Dịch không thể nào chịu nổi nữa.


Anh đi ra từ phòng tắm, thậm chí Cung Dịch cũng chưa sấy tóc, anh mặc quần áo vào, trực tiếp rời khỏi trại huấn luyện.


Lúc này, bên trong căn hộ của Cố Kiều Niệm.


“Em biết em biết, lúc này trong lòng chị đã nắm chắc rồi đúng không?” Chu Chu cười gượng, khuôn mặt đầy mong đợi nhìn về phía Cố Kiều Niệm.


Cố Kiều Niệm chậm rãi lắc đầu: “Việc chị đánh người hoàn toàn xuất phát từ bản năng của động vật.”


“Cố Kiều Niệm!” Chu Chu hét lên rồi đứng dậy.


Hách Tiểu Điềm bị dọa sợ đến suýt chút nữa ngã xuống từ trên ghế salon.


“Đây chính là con em nhà giàu! Chị cho rằng đó là người thừa kế của cửa hàng ăn sáng dưới tầng chắc!” Chu Chu phát điên nói.


“Bình tĩnh một chút.” Cố Kiều Niệm cố gắng xoa dịu Chu Chu.


“Em cũng có bản năng động vật! Em không bình tĩnh được!” Chu Chu cắn đầu ngón tay, đi loanh quanh tại chỗ: “Em vẫn còn phương thức liên lạc với Tư Bắc, ngày mai em sẽ tìm anh ấy cầu xin tha thứ!”


Cố Kiều Niệm có vẻ rất ung dung.


Mặc dù vì bị kích thích nên cô mới làm ra việc này nhưng cô cũng không cảm thấy sẽ xảy ra chuyện lớn gì.


Đối với Sáng Thế Kỷ mà nói, nếu chuyện này mà bị làm lớn thì đó chính là tin bên lề của người thừa kế, cho dù đó chỉ là một vụ bê bối.


Trong dòng họ Sáng Thế Kỷ, cuộc tranh chấp giữa những người thừa kế diễn ra vô cùng gay gắt.


Phía sau Tư Bắc còn có mấy anh họ đang nhìn chằm chằm vào anh ấy, vậy nên người nhà sẽ không để anh ấy có liên quan đến các vụ bê bối.


Nếu không ngoài dự liệu thì việc này sẽ nhanh chóng chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.


Chu Chu đang nóng nảy thì điện thoại của Cố Kiều Niệm đổ chuông.


Rất ít người gọi điện cho cô.


Ban đầu Cố Kiều Niệm cho rằng Trương Ngọc Mai lại đổi số để quấy rầy mình.


Cô cầm lên xem thử thì lập tức ngẩn người.


Cung Dịch?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.