Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Tổng Tài Trùng Sinh

Chương 349: Ghen với chính mình



Mãi cho đến trước khi tập đoàn Lucifer đưa ra thông báo, người nhà của Trần Ninh Ninh vẫn chưa ý thức được cô ta đã chọc phải tổ kiến lửa rồi.



Bọn họ cứ nghĩ là người nhà của nữ sinh bị hại lại muốn tiền nên mới làm loạn như vậy.



Tập đoàn Lucifer vừa đưa ra thông báo, ngay lập tức, những nhà máy, công ty hợp tác với công ty và gia đình Trần Ninh Ninh đều náo loạn.



Bên hợp tác chẳng sợ vi phạm điều khoản phải bồi thường tiền, họ nhao nhao muốn giải quyết hợp đồng với công ty nhà Trần Ninh Ninh.



Dù sao thì nhà họ Trần đã không màng sống chết chọc tức Diêm Vương, giờ mà không chạy, chẳng lẽ còn muốn đợi vận xui rủi cùng nhà họ hay sao?



Bồi thường là chuyện nhỏ, sự sống còn của công ty mình mới là chuyện lớn!



Ai ai cũng biết, bây giờ, hầu như những tập đoàn cao cấp trên thế giới đều có lịch sử từ trăm năm trở lên.



Mười năm gần đây, tập đoàn mới Lucifer bỗng phát triển một cách lớn mạnh.



Mặc dù chỉ là tập đoàn non trẻ nhưng với thủ đoạn, mánh khóe lạnh lùng của Lucifer, tập đoàn này hệt như một con rắn tham lam, nhanh như chớp đã thu mua hết những tập đoàn lâu đời khác, hiện nay nghiễm nhiên trở thành một sự tồn tại mà giới tài phiệt không dám tùy tiện động vào.



Có điều, mặc dù đã tạo một trận gió lốc dữ dội trong giới tài phiệt nhưng đứng trước công chúng, tập đoàn Lucifer vẫn rất khiêm tốn.



Vì thế lần này, sau khi Trần Ninh Ninh khóc lóc thảm thiết phủ nhận bản thân bạo lực học đường, bọn họ trực tiếp gửi công văn đánh thẳng vào cô ta, ngôn từ chính nghĩa trực tiếp cáo buộc cô ta là người gây ra bạo lực. Ngay tức khắc, mạng xã hội trong và ngoài nước đều dậy sóng.



Ông nội của Trần Ninh Ninh là người coi trọng thể diện, chứng kiến vụ bê bối này tái hiện một lần nữa thì vô cùng phẫn nộ, còn suýt chút nữa đã rút thắt lưng ra đánh Trần Ninh Ninh.



Vốn dĩ chuyện đã đến nước này, người nhà họ Trần bị công kích nặng nề. Họ vắt óc suy nghĩ đủ mọi cách, hy vọng có thể liên hệ được với tập đoàn Lucifer để xin lỗi.



Ngay lúc này, hashtag “Trần Ninh Ninh phủ nhận bạo lực học đường” đã bay thẳng lên hot search.



Dãy tìm kiếm hàng đầu đều là Trần Ninh Ninh khóc lóc phủ nhận bản thân bạo lực học đường, cảnh không ngừng điên cuồng nhục mạ người bị hại đã trở thành người thực vật trong livestream.



Người cắt ghép nội dung đoạn livestream này còn đăng cả đoạn clip Trần Ninh Ninh lớn tiếng mắng nhiếc người nhà của người bị hại trong bệnh viện ở thành phố Dung lên.



Lúc này, những bạn học cùng trường với Trần Ninh Ninh ngày trước không ngồi yên nữa, họ lần lượt đứng ra bảo vệ nữ sinh bị hại.



Nhà của nữ sinh bị hại nghèo khó, vì học giỏi nên được đặc biệt tuyển thẳng vào trường Trần Ninh Ninh theo học.



Trong livestream, Trần Ninh Ninh nói cô gái lôi thôi, nhếch nhác, trên thực tế, tuy ăn mặc giản dị nhưng cô ấy vẫn rất gọn gàng, sạch sẽ.



Trần Ninh Ninh nói, cô ta và cô gái này là bạn, còn thường xuyên giúp đỡ cô ấy, mời cô ấy ăn một bữa to ở nhà hàng cao cấp.



Thực tế thì Trần Ninh Ninh chẳng những chưa từng giúp cô ấy, mà còn thường xuyên đổ cơm và thức ăn trong hộp cơm cô gái đã mang đi vào thùng rác.



Cô ấy không dám phản kháng, học sinh khác sợ rước họa vào thân, lại không dám hỏi han nên cô ấy thường phải nhịn đói.



Giống như quân cờ domino, sau khi một quân cờ đổ xuống, từng chi tiết liên quan đến nữ sinh bị hại nhà nghèo hay Trần Ninh Ninh bạo lực học đường dần được phơi bày.



Sự căm phẫn của mọi người cũng hoàn toàn bộc phát.



Những tuyên bố trừng phạt Trần Ninh Ninh ngày một nhiều, lời sau gay gắt hơn lời trước.



“Ghê tởm chết đi được! Lợi dụng sự hiền lành của cha mẹ người khác, khiến cô gái ấy trở thành người thực vật không nói chuyện được, mà còn mở miệng ra vu oan cho người bị hại, thực hiện hành vi bạo lực thứ hai! Trần Ninh Ninh, tặng cô bốn chữ, chết không yên thân!”



“Mong mở án điều tra ngay lập tức! Đây không còn là kiểu bắt nạt bình thường nữa rồi!”



“Tôi cũng từng là người bị bạo lực học đường, thật ấy, nhiều năm đã trôi qua, tôi cũng đã lớn, có gia đình, làm mẹ, mà mỗi lần nhớ lại cảnh ngộ lúc ấy là chân tay tôi lạnh ngắt, tim đập liên hồi. Mong thế giới này không còn những đứa trẻ phải chịu nỗi đau đớn như vậy nữa, cũng mong những người bắt nạt, bạo lực học đường người khác đều bị nổ tung tại chỗ, bị đày xuống mười tám tầng địa ngục!”



...



“Đừng xem nữa.”



Cung Dịch lấy điện thoại ra khỏi tay Cố Kiều Niệm, ném lên chiếc sô pha ở cạnh phòng, sau đó vươn cánh tay dài ra ôm lấy eo Cố Kiều Niệm, kéo cô vào lòng.



Trước đây, anh không sợ lạnh, nhưng năm nay cũng không biết vì sao mà bỗng nhiên anh trở nên yếu đuối hơn, mùa đông vẫn chưa đến, anh đã cảm thấy toàn thân lạnh buốt. May mà cô chị của anh mềm mại lại vô cùng ấm áp, ôm rất thích. Nếu không phải làm việc, anh chỉ muốn được ôm cô cả ngày.



“Tập đoàn Lucifer này đến từ đâu chứ, quan điểm rất chính trực.” Cố Kiều Niệm nói.



Cung Dịch ngẫm nghĩ, đưa tay ra xoa cằm cô: “Nghe nói chủ tịch điều hành là một người trẻ tuổi, tài giỏi lại đẹp trai.”



“Thật sao?” Cố Kiều Niệm hơi bất ngờ.



Gần đây, thế hệ tài phiệt mới như bảo bối Cung Dịch, Nghiêm Trình Thành và Tư Bắc đều thoát khỏi hình tượng bụng phệ hay hói đầu của thế hệ tài phiệt đi trước, họ là những anh chàng đẹp trai ngời ngời.



Cô vừa dứt lời, ngón tay đang xoa cằm cô của Cung Dịch bỗng nhéo mạnh hơn.



“Sao thế? Chị còn muốn gặp anh ta?”



Cung Dịch nổi máu ghen, anh đã vô vị đến tình trạng bắt đầu tự ghen với chính mình.



“Nhìn trai đẹp cũng không được sao? Hơn nữa, anh ta có thể đẹp trai đến mức nào chứ? Có thế nào cũng không đẹp trai bằng cậu, đúng không?” Cố Kiều Niệm nói một cách nghiêm túc.



“Thế ngộ nhỡ anh ta đẹp trai hơn tôi thì sao!” Cung Dịch hỏi.



“Không thể nào! Điều này không tồn tại! Trong mắt tôi, bé ngoan của tôi là người đẹp trai nhất nhất nhất nhất!” Cố Kiều Niệm lập tức nói.



Đã từng dỗ trẻ con rất nhiều lần rồi, giờ đây cô càng ngày càng thuần thục.



“Dạ.” Cung Dịch nhéo cằm Cố Kiều Niệm, ngữ khí mang chút hàm ý sâu xa: “Chị nói lời phải giữ lời đấy.”



Cung Dịch nhớ cô rất thích anh mặc vest.



Khi xuất hiện, Lucifer thường mặc áo vest giày, đi giày da.



“Giữ lời luôn! Cậu phải có niềm tin vào chính mình chứ, bé ngoan!” Cố Kiều Niệm nghiêm túc nói.



Cung Dịch nhìn cô, ý cười dần hiện lên trong ánh mắt anh. Sau đó, Cung Dịch thơm hôn Cố Kiều Niệm: “Cô Cố, có phải nên tận dụng thời gian vẫn còn sớm để bàn chút chuyện chính sự không?”



Tai Cố Kiều Niệm ửng đỏ.



Thấy vậy, Cung Dịch tiếp cận từ từ, hôn lên đôi tai ửng hồng của cô, điệu bộ như muốn đổ thêm dầu vào lửa.



“Ngày mai phải quay cảnh giường chiếu, đạo diễn nói phải trao đổi cẩn thận trước, chúng ta có thể bắt đầu trao đổi rồi.” Cung Dịch thầm thì bên tai Cố Kiều Niệm: “Tư thế như nào, góc độ như nào, đối mặt với ống kính như nào, cô Cố dạy tôi được không?”



Tên yêu tinh Cung Dịch này.



Con sâu độc ngang ngược.



Cố Kiều Niệm ôm cổ anh, kéo xuống trước mặt mình: “Bạn nhỏ à, cô giáo thấy, có lẽ ta nên tích lũy kinh nghiệm từ thực tiễn.”



Cung Dịch nhìn Cố Kiều Niệm, ánh nhìn sâu xa, sau đó hôn cô, nói: “Được, nghe lời cô giáo, nhất định tôi sẽ thực hành thật cẩn thận.”



Sau đó.



Cố Kiều Niệm hối hận vì câu nói này.



Cung Dịch vin vào câu nói tích lũy kinh nghiệm từ thực tiễn.



Cả buổi tối đều thực hành đủ kiểu, rất nghiêm túc trong quá trình thực hiện để tìm kiếm góc độ, tư thế, cảm hứng cho buổi quay ngày mai.



Điều này khiến Cố Kiều Niệm khổ sở.



“Cung Dịch, đoạn đó có hai phân cảnh, lúc phát sóng cũng không chiếu một phút nào... hòm hòm rồi... đủ tư liệu rồi.”



“Bé cưng, cậu tha cho tôi đi…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.