Nhật Ký Chạy Trốn Của Giống Cái

Chương 95: Anson là tên đại lừa dối



Vài ngày sau phi thuyền của bọn họ đáp xuống hành tinh Thủ Đô. Gia Lôi mang theo ba con sói đói lên một máy bay chuyên dụng đi về hoàng cung.

Thú Hoàng đã dẫn theo một đám người ra cổng chính chờ nghênh đón bọn họ. Sự kiện này quá chấn động dư luận cho nên mới đem địa điểm nghênh đón sửa thành hoàng cung. Dù sao thân phận của Gia Lôi hiện giờ đã không còn bình thường giống trước kia. Nói một câu khoa trương thì bất cứ ai cũng đều muốn đi theo lôi kéo quan hệ với Gia Lôi.

“Em đã tính toán đưa ra điều kiện để đàm phán cùng Thú Hoàng sao?”

Thưởng thức bàn tay Gia Lôi, Anson thoải mái híp mắt. Nếu có thể hôn thì tốt quá rồi. Nhưng khi nhìn về phía biểu tình cười như không cười của Gia Lôi, Anson lập tức đem ý niệm kia nhấn chìm tận đáy lòng.

Vẫn là nhịn một chút thì tốt hơn!

Đêm qua Thủ lĩnh cùng Addis muốn thừa dịp Gia Lôi ngủ say đi ăn đậu hủ. Kết quả đậu hủ không ăn được, ngược lại thiếu chút nữa ấy ấy ấy với nhau!

Nghĩ đến hình ảnh Thủ lĩnh cùng Addis gắt gao ôm chặt lấy nhau, biểu tình của Anson nháy mắt vặn vẹo đáng sợ. Hắn không muốn cùng một người đàn ông khác ôm nhau một cách thâm tình như thế. Tuy rằng thời điểm cuối cùng Thủ lĩnh cùng Addis đều đúng lúc tỉnh lại kịp thời, nhưng hình ảnh ghê tởm kia đại khái hiện tại vẫn còn ám ảnh trong tâm trí của hắn.

Khống chế không được, Anson lặng lẽ đem ánh mắt nhìn về góc bên trái ở phía trước mặt. Nơi đó có một con người tội nghiệp muốn tới lại không dám tới. Bất quá nghĩ lại hắn chính là người đàn ông vừa khiến người ta hâm mộ cũng đố kỵ, hận đến không chịu nổi. Như chuyện đã xảy ra, người lỗ nặng nhất còn không phải là Addis sao?

Thủ lĩnh dù thật đáng chê cười, Anson cũng không thể làm cái gì. Nói như thế nào thì đó cũng là người lãnh đạo trực tiếp của hắn. Chọc Thủ lĩnh phát điên, người xui xẻo thứ nhất chính là bản thân hắn.

“Ta nghĩ ta muốn cái gì Thú hoàng đều đã biết, còn cần nói ra sao?”

Hai chân Gia Lôi bắt chéo đặt ở trên bàn trà. Bọn họ ngồi trên sô pha hình tròn. Anson cùng Sullivan một người ngồi bên trái, một người dựa vào bên phải Gia Lôi. Addis từ khi lên máy bay liền trực tiếp chạy đến phía đối diện.

Ở dọc đường Joy đã bị Sullivan tống cổ sang phi thuyền khác đi về Tổng bộ Dark Clan rồi. Cũng không để đến Thủ Đô Tinh mới đuổi người, rõ ràng là hắn đang trả thù trò đùa dai của Gia Lôi.

Chuyện đó có thể trách Gia Lôi sao? Rõ ràng đã hứa hẹn chưa có sự đồng ý của Gia Lôi thì bọn họ không thể động tay động chân. Vậy mà Sullivan một hai phải đơn phương xé bỏ giao ước, không cho hắn cảnh cáo thì cảnh cáo ai đây?

E hèm, ta cũng thừa nhận thời điểm trước khi Sullivan đáp ứng sẽ làm người thành thật, ta cũng đã nghĩ đến thủ sẵn sàng những vật phẩm để phòng thân. Vì ta khẳng định hắn sẽ lật lọng. Nếu không cũng sẽ không có sẵn thứ để đối phó với Sullivan. Thật đáng tiếc là dù cho đã chuẩn bị cũng chỉ là làm Sullivan rơi vào ảo giác một phút đồng hồ mà thôi. Nếu là một giờ…… thì đêm qua có thể nhìn thấy Sullivan và Addis cùng nhau lăn giường.

Thưởng thức từng đốt ngón tay của Gia Lôi, động tác của Anson dừng lại một chút. Hắn ngầm nghiến răng. Gia Lôi sao có thể đem ý tưởng rời khỏi bọn họ biểu hiện thẳng thắn như vậy? Dù có ý đó cũng không thể uyển chuyển một chút sao?

“Em cho rằng Thú hoàng có thể giúp em thoát khỏi bọn ta à?”

Sullivan khống chế lại khống chế vẫn ngứa ngáy khó nhịn. Rốt cuộc không còn nhẫn nhịn được nữa, hắn thò sang đem một bàn tay của Gia Lôi kéo sang chỗ mình, vừa xoa xoa nắn nắn chơi một cách vui vẻ.

“Chỉ dựa vào ông ta đương nhiên không đủ.”

Không tính toán đem hai bàn tay bị người khác chà đạp rút về. So sánh với tự do sắp sửa tới tay, chút tổn thất này nào có đáng kể gì. Chủ yếu là đụng chạm thể xác lớn hơn nữa cũng đã từng trải qua, chỉ bàn tay chạm vào bàn tay tính là cái lông tơ gì.

“Xem ra Gia Lôi của chúng ta đã có tính toán trước rồi phải không? Hãy nói cho bọn anh nghe một chút đi.”

Hoạt động cái mông, nhích lại gần trước mặt Gia Lôi, Sullivan nở nụ cười đặc biệt ôn nhu, ý cười một đường từ khóe môi thẳng tới đáy mắt.

Cũng chỉ có thời điểm ở trước mặt Gia Lôi, hắn mới là một quý ông lịch lãm tốt tính từ trong ra ngoài. Mặc kệ Gia Lôi làm cái gì, ở trong mắt hắn đều là tình nhân đang làm nũng. Người yêu làm nũng thì có sao?

Đương nhiên là yêu thương cưng chiều. Sao có thể không cưng chiều. Cái này gọi là tình thú đó!

Bị nụ cười của Sullivan làm nổi da gà đầy người, Gia Lôi xụ mặt nâng cái chân thon dài đạp lên người Sullivan, dùng sức mà đạp. Gia Lôi hận không thể trực tiếp đem người đàn ông bám dính trên người mình đá văng ra khỏi máy bay. Đá người nào đó sang phía đối diện xong, Gia Lôi mới chậm rãi thu hồi chân.

“Lợi thế của ta các ngươi đều biết mà. Quả cầu có thể nuôi dưỡng phôi thai phát triển là bước tiến có khả năng thay đổi cách thức sinh sản của nhân loại. Hiện tại chỉ có ta có thể cung cấp quả cầu. Để những nhà khoa học nghiên cứu chế tạo chắc chắn là mất thời gian rất dài. Muốn sinh ra giống đực cũng chỉ có thể là giống đực bình thường kéo dài hậu đại, loại có khả năng chiến đấu cao thì cần có quả cầu cải tạo mới được. Ta chỉ cần nắm điểm này, yêu cầu cái gì Thú hoàng không đáp ứng?”

Chậm rãi thu lại nụ cười nhìn Sullivan, Gia Lôi hơi nâng mí mắt lên.

“Nếu như ta gửi thông báo đến Dark Clan, nói chỉ cần Thủ lĩnh cùng Phó Thủ lĩnh của bọn họ đừng quấn lấy ta, ta liền cung cấp cho bọn họ số lượng quả cầu vô hạn. Các ngươi đoán kết quả sẽ như thế nào?”

Dark Clan sẽ có nguy cơ bị Gia Lôi uy hiếp không? Những thành viên của Dark Clan luôn tôn sùng Sullivan như Thần. Vì Sullivan, bọn họ có thể từ bỏ hết thảy, tất nhiên sẽ không vì vấn đề con nối dõi của chính mình mà hy sinh tình yêu của Thủ lĩnh.

Nguyên nhân chính là vì những thuộc hạ luôn kính yêu mình, Sullivan càng không thể bởi vì tư tình của bản thân mình mà trơ mắt nhìn thủ hạ bị tuyệt hậu.

Một trăm giống đực Dark Clan có mấy người có thể may mắn có con nối dõi? Hắn sao nhẫn tâm cướp đi cơ hội của bọn họ?

Phương pháp này dùng với Anson cũng có hiệu quả tương tự. Thậm chí so với Sullivan, Anson còn muốn xem trọng đời sau của Dark Clan hơn.

Những lời đó không cần phải giải thích rõ ràng, người ở đây đều không có ngốc, sao không thể hiểu?

Ngẫm nghĩ Addis mới bừng tỉnh ngộ.

Khó trách Gia Lôi lần này chịu ngoan ngoãn cùng bọn họ trở về, một chút ý tứ chạy trốn cũng không có. Hoá ra người ta căn bản không cần trốn, ném bọn họ thậm chí cũng không cần động tay.

“Ta nên thấy may mắn vì mình đã được. làm cha sao?”

Không cần nói cũng biết Gia Lôi sẽ hướng phụ hoàng đưa ra yêu cầu là ‘Đại hoàng tử không được tiếp tục dây dưa với ta’.

A không thể như vậy được. Mọi người nhất định sẽ đồn thổi rằng Đại Hoàng tử Addis là người hoàng thất đầu tiên bị bạn đời ghét bỏ. Ta không muốn bị vết nhơ này!

“Em thật sự sẽ làm như vậy sao?”

Cúi người về phía trước, Anson nâng cánh tay đem Gia Lôi vây hãm thật chặt.

“Em thật sự sẽ phát thông báo uy hiếp bọn ta không được gần gũi với em nữa sao?”

Giọng Anson rất thấp, thấp đến gần như khàn khàn. Một đôi mắt ướt át màu xanh bích thẳng tắp nhìn chăm chú vào gương mặt Gia Lôi. Làm người ta ngoài ý muốn chính là trong đôi mắt đó cũng không có oán hận hay phẫn nộ, mà tràn đầy tình yêu nóng cháy cùng nhàn nhạt chua xót.<HunhHn786>

Quả tim như là bị siết chặt một cái.

Gia Lôi vẫn luôn không tin vào tình yêu. Tận mắt chứng kiến rất nhiều trường hợp, một khắc trước yêu đến chết đi sống lại, một khắc sau lập tức trở mặt thành thù, Mới chung đường lại quay sang thành kẻ đối nghịch. Có một số người càng ghê tởm hơn, dùng tình yêu như cái cớ để tùy ý đem tình cảm người khác ra đùa bỡn. Tận mắt nhìn thấy sự xấu xa che giấu ở dưới lớp áo hoa lệ, Gia Lôi liền đối với cái gọi là tình yêu khịt mũi coi thường, không bao giờ dám ôm ảo tưởng.

Trên đời này người có thể mang lại ấm áp, có thể trước sau sẽ không vứt bỏ mình chỉ có người nhà. Đương nhiên những người bại hoại cùng cặn bã thì không tính. Vũ Khan cùng Gia Lôi cũng không có quan hệ huyết thống nhưng không phải tình cảm khăng khít sống chết vì nhau sao? Nếu Sullivan không cho những thành viên Dark Clan cảm giác tin tưởng thì bọn họ sao có thể đối với hắn khăng khăng một mực trung thành?

Ta đã quyết định cả đời này chỉ tin tưởng và ở cùng người nhà của mình, các người còn dùng tình yêu tới quấy rối làm chi? Cái thứ đó có thể no bụng được sao? Ngày nào đó tình yêu của các người không còn thì chúng ta sẽ trở thành kẻ thù. Tại sao vì một chút xúc động mà huỷ hoại cuộc sống lẫn nhau?

Gia Lôi không thể hiểu được bọn họ vì sao lại cố gắng kiên trì như vậy. Tựa như người ngoài không hiểu vì cái gì Gia Lôi không biết trân trọng. Có giống cái nào được cưng chiều dung túng bởi những nhân vật nổi tiếng hàng đầu Liên Bang cùng Dark Clan, xác thật cũng chưa có nữ tính nào có phúc như vậy.

Nhưng Gia Lôi luôn cho rằng mình là một giống đực. Mặc dù thân thể không còn như cũ, nhưng trong lòng vẫn không đem mình thành phụ nữ.

Gia Lôi cho rằng ôm một cô gái mềm như bông so với đàn ông thô cứng sẽ thích hơn. Các cô gái sẽ biết ôn nhu săn sóc, sẽ ỷ lại dựa dẫm vào người yêu. Không giống mấy người đàn ông, gặp vấn đề nan giải đều chỉ thích dùng phương pháp của riêng mình giải quyết.

Mà phương thức giải quyết không ngoài hãm hại và lừa gạt, đều là dùng thủ đoạn. Ngẫu nhiên mà gặp phải vấn đề mà chiêu thức phổ biến không giải quyết được, sẽ dùng thuốc mê còn không có cốt khí mà chạy trốn.

Ở trong mắt Sullivan và Anson những chiêu này đều không tính là cái gì, thủ đoạn chiêu trò không qua mặt được bọn họ. Bọn họ cũng coi như là cao thủ trong giới tà đạo, cũng không ai dám xem thường. Addis cùng Garfield từ nhỏ đã được giáo dục tư tưởng chính nghĩa. Kẻ lừa đảo sao có thể cùng hoàng tử, tướng quân có hạnh phúc ở bên nhau?

Chuyện vô lý như vậy chỉ có trong những câu chuyện cổ tích hoang đường thời xưa.

Tâm tư bận suy nghĩ miên man, càng lúc càng không kiểm soát mà phiêu bạt ra ngoài vũ trụ, đôi mắt Gia Lôi hoàn toàn không còn tiêu cự.

Anson bị nghẹn một bụng lời nói lại hận vì không được để ý, đem thiếu niên làm hắn phiền lòng hung hăng hôn cho đủ.

Hôn xong còn không nghĩ sẽ buông tha Gia Lôi, hàm răng ở trên môi mềm mại không nhẹ không nặng gặm cắn một cái. Nếu được, Anson thật sự muốn cắn lưu lại cái dấu răng, cũng để cho Gia Lôi biết một chút cái gì gọi là đau.

Thôi, nếu làm Gia Lôi đau thì hắn càng đau lòng hơn.

“Gia Lôi, em không muốn giống một phụ nữ chỉ biết sinh con cho người khác, tâm tình này anh có thể hiểu được.”

Ngẩng đầu, cẩn thận giúp Gia Lôi đem tóc rối vuốt lại cho gọn gàng.

“Nếu đổi lại thành anh, đột nhiên bị biến thành giống cái, còn bị một đám đàn ông đuổi theo muốn áp đảo, anh cũng sẽ hận không thể đem bọn họ đều tiêu diệt hết.”

E hèm…… Nói như vậy thì bọn họ kỳ thật rất đáng giận sao?

Liếc mắt đã nhìn thấy hai nhân vật lặng lẽ tiến đến gần, đầu kề sát lại cùng nhau.

Bị kinh ngạc làm nhảy dựng. mất rất nhiều công sức Anson mới không lộ ra biểu tình cứng nhắc.

Addis chạy tới khi nào? Còn nữa, Thủ lĩnh, ánh mắt ngài có thể đừng âm trầm như vậy hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.