Liệu một đứa con trai đặt cho đứa con gái một biệt danh và luôn gọi đứa con gái bằng biệt danh đó, thì có phải là thích không?
***********
Một ngày nọ như mọi ngày, chỉ khác là tôi của ngày hôm đó không giống tôi của mọi ngày. Tôi vui, rất rất vui chỉ vì một câu nói của Crush.
Lúc đó là giờ học bồi dưỡng ngữ văn, cậu đang nói chuyện với con bạn ngồi cạnh tôi, còn tôi thì sao, tôi ngồi giữa hai người, giả vờ vẽ vời lung tung nhưng tai thì vẫn dỏng lên nghe ngóng câu chuyện của hai người.
Nhỏ bạn và cậu nói chuyện quá lâu, tôi không kiểm soát được cái miệng của mình, quay sang hét lớn, "Này, im lặng chút được không!" Con bạn tôi và Crush cứng đờ, với tính tình nóng nảy của mình, cậu quay sang hét lớn vào mặt tôi, "Đồ mặt mâm"( oắt đờ hợi=.=). Mặt tôi đỏ lên như quả cà chua chín, thật may là tôi cũng không phải dạng vừa, quay sang đáp trả đòn của địch,"Đồ mặt ngu". Bây giờ đến lượt cậu hoá đá. Nhưng chỉ vài giây sau, khoé miệng cậu cong lên, môi mấp máy từ "Chó-mặt-mâm".
Gì chứ, chó mặt mâm à, được lắm, xem tôi báo thù đây, thế là tôi vận động não của mình tốc độ max level. Bắt chước nụ cười nham hiểm của cậu, tôi nói, "Chó-mặt-ngu".
Haha, bí rồi chứ gì, xem ra trận này cậu với tôi không ngang hàng nhau rồi. Cậu ta lập lại từ chó mặt mâm, tôi
trả lại chó mặt ngu, đến khi chúng tôi sắp làm cho cái lớp thành cái chợ thật sự thì cô giáo bước vào. Hoà bình đã được lập lại, bọn con gái xung quanh tôi thở phào nhẹ nhõm, riêng chỉ có con bạn thân tôi là im lặng. Trong suốt buổi học đó cậu cũng không nói gì nữa.
Ừm...đừng tưởng mọi chuyện kết thúc, vừa về đến lớp, chiến tranh lại nổ ra, giữa tôi và cậu:)))))
Chả hiểu sao, từ hôm đó, cậu đều gọi tôi bằng biệt danh "Mặt mâm" có một không hai do cậu đặt, đôi khi cậu lại bảo tôi là "Chó". Còn về phần mình, tôi lại không gọi cậu bằng cái tên kia, thật ra thì là không-dám-gọi, nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn luôn gọi cậu là thằng chó:)
Cậu thử nói xem, có phải bây giờ tôi đã thua cuộc, trở thành một con chó luôn lẽo đẽo theo sau cậu hay không? =))))
Kể từ trận cãi nhau hôm đó, tôi lại hay suy nghĩ về cậu và về cái biệt danh cậu đặt cho tôi, rồi lại cười thầm một mình, người khác nhìn thấy, chắc sẽ nghĩ tôi điên mất =)))
Đôi lúc lại cố nghĩ xem sao cậu không đặt biệt danh cho đứa khác, mà lại đặt cho tôi. Có thể vì tôi là người đặt biệt, hay vì tôi đa tình nên suy nghĩ quá nhiều:")