Ở lại bệnh viện hoài nên tôi đâm ra chán nản,thế là tôi nói dì cho xuất viện.Ngày xuất viện,tôi vui mừng lắm vì cái mùi thuốc cồn ở đây tôi không ở,nếu cho tiền tỷ thì tôi ở liền đùa thôi.Trên đường về nhà,trong người tôi nó cứ lân lân một cái cảm giác lạ thường vừa vui nhưng cũng vừa mệt vì phải bồng Kun nên mỏi tay.
“Về nhà rồi.Yearrr.”Tôi giơ hai tay lên cười nói chả khác gì như một con điên mới xuất viện.May mà hồi nãy dì đòi ẵm Kun quá nên tôi mới đưa cho dì ẵm nó nếu không thì với tình trạng lúc này tôi cho Kun bay lên trời hoặc nằm dưới sàn rồi.
“Thôi,bớt teen giùm con đi cô nương,đã lên chức mẹ rồi nhá.”Dì tôi trêu làm tôi tụt hết cả hứng.
“À há,nếu con đã lên chức mẹ thì dì thua con rồi nhá.Không phải gọi là nhỏ hơn mới đúng.”Tôi cười và trêu lại dì.
“Này,dì thua con chổ nào?”
“Thì như dì đã nói con đã lên chức mẹ đồng nghĩa con lớn hơn dì vì dì đang F.A mà?Không được gọi là F.A mà gọi là“ế”mới đúng?”Tôi vừa nói vừa cười làm dì tôi mặt xụ một đống.
“Xí,dì không thích thôi.Chớ không thì có đống thằng theo ý chứ?”Dì tôi nghênh mặt nói tràn đầy tự tin.
“Đúng òi.Dì con đẹp thế kia không thích thôi chớ đã thích thì có tá người theo?”Tôi nói câu này làm dì tôi càng tự cao hơn.
“Chứ sao?”
“Và cũng chính dì không thích nên đến giờ vẫn ế.”Tôi kéo dài từ“ế”làm dì tôi rớt từ chín tầng mây rõ đau lun.
“Thôi lên thay đồ đi?Kun để dì giữ?”
“Không được.Trong những ngày này Kun phải ở cạnh con nếu ở chỗ dì rồi quen hơi dì không khéo nó nhận dì làm mẹ nó còn con làm chị nó à?”Tôi nói với vẻ nghiêm túc.
“Thôi,được rồi.”Dì tôi lại làm mặt xụ.
“Nó vẫn có thể chơi với dì mà nhưng không quá lâu.”Tôi nói xong thì dì tôi có vẻ vui lên một chút.
Tôi bồng Kun lên phòng rồi đi tắm.Tắm xong tôi tắm cho Kun thay đồ cho nó.Làm xong tôi đưa nó tới một căn phòng hết sức dễ thương.Đó chính là phòng của Kun sau này.Cái sau này có nghĩa là kể ba hay bốn tháng tới.
“Kun ơi,phòng con đẹp không?Mẹ đặt biệt tự tay làm và mua để trang trí phòng con á?”Tôi nói.Dường như nó đã hiểu chuyện nên chỉ nói“Ư…ư….”làm tôi vui muốn chết.
Ở khoảng mười phút tôi bồng nó xuống nhà.Phải công nhận chứ ở phòng khách mà dì cũng để nôi cho Kun,phòng ăn cũng để,nói chung là dì đặt nôi vào những chỗ mà tôi thường đến để tiện chăm cho nó.Vào bếp tôi thấy dì đang nấu ăn,thấy thế tôi liền lại phụ nhưng dì không cho và bảo tôi cứ đi chăm cho Kun đi.Lát sau,dì gọi tôi xuống ăn cơm.Nghe dì gọi tôi liền ẵm Kun xuống phòng ăn và đặt nó vào trong nôi.
“Ủa,sao hôm nay nấu nhìu đồ ăn thế dì?Ăn làm sao cho hết?”Tôi nói nhưng không nhìn dì vì bây giờ với tôi Kun là quan trọng nhất với lại tôi đang cho nó uống sữa.
“Nay có Kun quên dì rồi à?”Dì tôi giả vờ hờn dỗi.
“Không con đang cho nó uống sữa mà?Dì chưa trả lời câu hỏi của con nhá?”Tôi nói nhưng cũng chả nhìn dì lấy một chút.
“Vì hôm nay nhà ta đón thêm một thành viên mới đó là Kun mà.”Dì tôi phì cười.
“Từ khi con về nhà dì thì nhà dì cũng có ba thành viên rồi?”Tôi chọc quê dì.
“Nhưng lúc đó Kun chưa ra đời thì vẫn là một mình con à?”Haizz không ngờ dì lại phán câu này làm tôi đơ lun.
“Ưkm….ưkm….”Đang ấp úng thì nhóc Kun khóc làm tôi giật cả mình.
Dỗ Kun nín xong tôi và dì vừa ăn vừa tám chuyện.Lúc về nhà dì tới giờ tôi chưa bao giờ có một ngày vui như hôm nay,chắc là nhờ có Kun mà tôi vui hẳn lên.