Cách đây rất lâu,lúc còn đang vất vưởng với cơn đói khát,sợ hãi và kiệt sức trong những con hẻm tối tăm ở Florence,Stefan đã tự thề với lòng một điều .Thực tra là nhiều điều,liên quan đến chuyện dùng quyền năng mà anh cảm thấy bên trong cơ thể mình,và về cách xử sự với những con người yếu ớt,vụng về chung quanh.
Giờ đây anh đang chuẩn bị phá bỏ tất cả những lời thề đó.
Stefan hôn vầng trán lạnh giá của Elena và đặt cô nằm xuống bên một gốc liễu.Anh sẽ quay lại nơi đó,nếu còn có thể,để đoàn tụ cùng cô,sau khi đã giải quyết cong mọi chuyện.
Đúng như Stefan nghĩ,đợt sóng Quyền năng nọ đã bỏ qua Bonnie và Meredith để đuổi theo anh,nhưng rồi lại rút đi,lùi lại và chờ đợi.
Anh sẽ không để nó phải đợi lâu.
Không còn bị sức nặng của thi thể Elena làm vướng chân vướng tay,Stefan chồm lên phóng tới như bay trên đường vắng như một con thú săn mồi.Gió bão và mưa đá lạnh cóng không làm anh chùn bước.Những giác quan của kẻ đi săn trong anh đủ sắc bén để vượt lên trên thời tiết khắc nghiệt.
Stefan tận dụng tất cả những giác quan đó vào việc định vị con mồi cần tìm.Không được phép nghĩ đến Elena lúc này.Để sau đi,sau khi tất cả mọi chuyện xong xuôi đã.
Tyler và bạn bà nó còn trong chái nhà tôn.Tốt lăm.Chúng chẳng bao giờ biết được chuyện gì xảy ra khi kính cửa sổ vỡ tung tóe thành nhiều mảnh và gió bão thốc vào trong.
Stefan đã định kết liễu Tyler khi nắm lấy cổ tên này và cắn ngập răng vào đó.Một trong những quy tắc của anh là không được giết người,và giờ đây anh đang muốn phá tan luật lệ đó của mình.
Nhưng một trong những tên bảo kể đã va phải Stefan trước khi anh kịp hút cạn máu Tyler.Tên này không hề có ý định xông vào cứu thủ lĩnh bại trận của mình mà chỉ muốn bỏ chạy.Vô phúc cho gã khi vô tình cản trở Stefan. Stefan vật gã ra đất,hăm hở cắn vào động mạch mới tìm được.
Chất lỏng nóng ấm có mùi đồng làm Stefan thấy mình như được hồi sinh,sưởi ấm và dâng tràn trong cơ thể anh như một ngọn lửa.Nó làm cho anh thèm khát được uống thêm nữa.
Sức lực.Sự sống.Chúng có nó;Stefan muốn nó.Với luồng sức mạnh sảng khoái từ thứ vừa uống mang lại,Stefan hạ gục bọn chúng dễ dàng.Stefan chuyển từ tên này sang tên khác,uống no nê rồi ném sang bên,y như khui nắp chai kia két sáu lon vậy.
Đang uống máu tên cuối cùng thì Stefan nhìn thấy Caroline co rúm trong góc nhà.
Miệng nhỏ máu,Stefan ngước lên nhìn cô ả.Đôi mắt xanh của ả,mọi khi vẫn hay nheo lại,giờ đang trợn trừng trợn trắng như một con ngựa hoảng sợ.Đôi môi Caroline chỉ còn là hai vệt lờ mờ khi ả lắp bắp những lời van vỉ.
Stefan nắm dải khăn choàng quanh eo Caroline,kéo cô ả đứng dậy.Cô ả rên rỉ,mắt trợn ngược.Stefan luồn tay vào mái tóc nâu đỏ để giữ cho chiếc cổ họng lộ ra đúng vị trí mình muốn.Stefan ngửa đầu ra sau chuẩn bị cắn…thì Caroline thét lên và nhũn người ra.
Stefan buông cô ả ra.Dù gì hắn cũng đã uống đủ.Bụng hắn đang căng tràn những máu như một con rận no nê.Chưa bao giờ Stefan thấy mình khỏe khoắn,tràn đầy năng lượng như bây giờ.
Đã đến lúc xử Damon.
Stefan công ra khỏi chái nhà tôn y như lúc vào .Nhưng không phảo dưới hình dạng con người.Một con chim ưng săn mồi tung cánh lượn khỏi cửa sổ và bay vút lên bầu trời.
Hình dạng mới thật tuyệt.Mạnh mẽ…và tàn bại .Với đôi mắt thật tinh tường.Chúng giúp hắn tới được nơi mình muốn trong khi bay lướt qua bên trên những rặng sồi trong rừng.Stefan đang muốn tìm một khoảng rừng thưa.
Hắn đã tìm ra.Gió táp vào người,nhưng hắn vẫn lượng vòng sà xuống với một tiếng thét thách thức rền rĩ.Damon lúc này đang đứng bên dưới,trong hình dạng một con người,cung tay lên che mặt khi con chim ưng bổ nhào xuống.Stefan rứt những thớ thịt nhỏ máu khỏi cánh tay hắn ta,nghe Damon gào lên vì đau đớn và tức giận.
Ta chẳng còn là đứa em trai nhỏ yếu ớt của người nữa.Stefan truyền suy nghĩ xuống cho Damon bằng một luồng quyền năng rền vang.Và lần này ta đến đây để lấy máu ngươi.
Stefan cảm nhận được làn sóng căm thù từ phía Damon,nhưng giọng nói vang lên trong đầu Stefan lại đang giễu cợt.Thế ra đây là lời cám ơn mà ta nhận được sau khi đã ra tay giải cứu mày và vị hôn thê của mày sao?
Stefan xếp cánh lại và lao xuống lần nữa,cả thế giới thu gọn trong một mục tiêu.Giết.Nhằm vào mắt Damon mà tấn công,và cây gậy hắn ta mới nhặt lên vụt hụt qua cơ thể mới của Stefan.Móng vuốt của Stefan cắm sâu vào má Damon làm hắn ta đổ máu.Tốt lắm.
Lẽ ra ngươi đừng nên chừa cho ta sống, Stefan bảo Damon , Lẽ ra ngươi nên giết cả hai chúng ta cùng một lúc mới phải.
Tao sẽ rất vui sướng được sửa chữa sai lầm đó ! Trước đó Damon đã trở tay không kịp,nhưng giờ đây Stefan có thể cảm thấy hắn ta đang huy động Quyền năng để vũ trang cho mình,thủ thế sẵn sàng chờ đợi.Nhưng trước hết,mày làm ơn cho tao biêt,làn này tao bị cho là đã giết ai đây?
Trí óc của loài chim ưng không đủ sức chịu đựng dòng thác lũ cảm xúc do câu hỏi khiêu khích kia gợi lên.Thét lên trong im lặng,con chim lại lao vào Damon,nhưng lần này cây gậy nặng nề đã đánh trúng mục tiêu.Bị thương,một bên cánh lặc lìa,con chim ưng rớt xuống sau lưng Damon.
Stefan biến trở lại hình dạng cũ ngay lập tức,gần như không cảm thấy cơn đau nơi cánh tay gãy của mình.Trước khi Damon kịp quay lại,Stefan tóm lấy hắn ta,những ngón tay bên phía tay lành lặng bấu vào cổ người anh trai và xoay đầu hắn ta lại.
Khi Stefan cất tiếng,những lời thốt ra gần như dịu dàng.
“Elena,” Stefan thì thầm,rồi cắn vào cổ Damon.
*
Chung quanh tối đen,lạnh lẽo và có ai đó đang bị thương.Ai đó cần được giúp đỡ.
Nhưng cô cảm thấy chẳng còn một chút sức lực.
Mí mắt Elena chấp chới rồi mở ra,thế là bóng tối biến mất.Còn sự lạnh lẽo thì…cô đang lạnh thấu tận xương tủy,sắp đông cứng người.Cũng chẳng có gì phải ngạc nhiên,khắp người cô đang bị băng giá phủ kín.
Đâu đó sâu thăm thẳm bên trong mình,Elena biết không phải chỉ có thế.
Chuyện gì đã xảy ra? Lúc đó cô đang ở nhà ngủ…không phải,hôm này là Lễ Những Người sáng lập.Cô đã ở trong nhà ăn,trên sân khấu.
Có cai đó đã mang một vẻ mặt hết sức buồn cười.
Chuyện này thật không thể chịu đựng nổi,Elena không tài nào suy nghĩ mạch lạc được.Những khuôn mặt người cứ lơ lửng trước mắt,những mẩu đối thoại đứt đoạn cứ vang trong tai cô.Hết sức bối rối.
Và rất mệt.
Phải ngủ lại thôi.Lớp băng giá thực ra cũng không đến nỗi quá khó chịu.Elena đang chuẩn bị nằm xuống thì những tiếng kêu thét lại vẳng đến tai cô.
Cô nghe được không phải bằng thính giác mà bằng tâm trí mình.Những tiếng kêu thét giận dữ và đau đớn.Có ai đó đang cực kì bất mãn.
Elena ngồi yên,cố gắng sắp xếp lại mọi thứ.
Có một thoáng chuyển động sát mé ngoài nhãn quang của cô.Một con sóc.Cô có thể ngửi thấy mùi của nó,điều đó thật lạ vì từ trước đến nay Elena chưa từng đánh hơi được mùi của sóc bao giờ.Nó nhìn cô chằm chằm bằng một con mắt đen sáng,rồi cuống cuồng leo lên cây liễu.Elena nhận ra mình vừa đưa tay chụp lấy nó khi thấy mấy móng tay bấu sâu vào vỏ cây.
Cái đó mới đúng là quái đản.Cô định bắt con sóc để làm gì cơ chứ ? Elena thắc mắc chuyện đó đến cả phút,rồi lại nằm bẹp xuống,kiệt sức.
Những tiếng la hét vẫn tiếp diễn.
Cô thử bịt tai ,nhưng cũng chẳng chặn chúng lại được.Có ai đó đang bị thương,đang khổ sở và đang chiến đấu.Phải rồi.Có một trận đánh nhau đang diễn ra.
Thế đó.Cô đã hiểu vấn đề.Giờ cô có thể ngủ rồi.
Thế nhưng Elena vẫn không ngủ được.Những tiếng kêu la như vẫy gọi cô,lôi kéo cô về phía đó.Cô cảm thấy có một nhu cầu không thể cưỡng lại là được lần theo chúng đến tận nơi phát ra tiếng động.
Và đến lúc đó thì Elena mới có thể ngủ.Sau khi cô đã nhìn thấy…
Có thế chứ,giờ thì kí ức đã quay trở lại.Cô đã nhớ được người ấy.Chàng là người hiểu cô,yêu thương cô.Chàng là người mà Elena muốn được ở bên cạnh mãi mãi.
Khuôn mặt của người ấy xuất hiện từ trong màn sương mù đang bao phủ óc cô.Elena âu yếm mường tượng ra nó.Thôi được.Vì chàng , cô sẽ đứng dậy và băng qua màn mưa đá kì cục này cho đến khi tìm thấy khoảng rừng thưa.Cho đến khi có thể đoàn tụ cùng người ấy.Sau đó họ có thẻ ở bên nhau.
Chỉ riêng ý nghĩ về chàng trai đó cũng đã sưởi ấm Elena.Bên trong chàng có một ngọn lửa mà không phải ai cũng có thể nhìn thấy.Tuy vậy cô lại có thể.Nó giống hệt ngọn lửa bên trong chính cô vậy.
Lúc này đây dường như người ấy đang gặp phải rắc rối gì đó.Ít ra cũng phải la hét khá nhiều.Bây giờ Elena đã đến đủ gần để có thể nghe thấy tiếng la bằng cả tai lẫn tâm trí.
Đó,bên dưới gốc cây sồi đại thụ đằng kia kìa.Đó chính là nơi phát ra tiếng động.Chàng đang ở đó,với đôi mắt đen sâu hun hút,với nụ cười bí hiểm.Và chàng cần đến sự giúp đỡ của cô.Cô sẽ giúp chàng.
Giũ cho những tinh thể nước đá văng khỏi mái tóc,Elena đặt chân vào khoảng rừng thưa.