Ly rượu đó có nồng độ cồn cao, cô lại uống nhiều, sáng sớm xong việc trở về khách sạn đã rơi vào trạng thái hôn mê. Xế chiều mơ màng bị Tống Du đánh thức dậy ăn chút gì đó rồi lại ngủ tiếp.
Lúc cô tự tỉnh dậy đã là 10 giờ rưỡi.
Thiếu nữ dụi mắt, đỡ lấy đầu còn hơi choáng váng, từ từ ngồi dậy.
“Cuối cùng cậu đã tỉnh.”
Tống Du ngồi trước máy tính và máy tính bảng, quay đầu lại nhìn cô, “Ngủ gần một ngày, nếu cậu không tỉnh, mình phải gọi xe cứu thương đấy.”
Kỷ Ninh ấn vào vùng thái dương, giọng nói khàn đục vì ngủ lâu, “Đau đầu quá.”
“Uống hết cả ly rượu mà không đau đầu sao được.” Tống Du bắt đầu quở trách cô, “Mình nói này, ly rượu đó không mạnh hay sao mà cậu lại dũng cảm uống cạn nó vậy? Dạ dày của cậu không bị đốt cháy hả?”
“Sao cậu biết mình uống bao nhiêu?” Kỷ Ninh còn hơi mơ màng, “Nặc Nặc nói với cậu à?”
Tống Du bẻ vai cô, vẻ mặt phức tạp khó nói, “Bé cưng à, không chỉ có mình, toàn bộ cả nước, à không, cả thế giới đều biết tối nay cậu uống nhiều cỡ nào.”
Kỷ Ninh còn đang choáng váng bỗng tỉnh táo hẳn. Đôi mắt của cô bỗng chốc sáng lên, “Chương trình được phát sóng rồi hả?”
“Đúng vậy.” Tống Du làm ra vẻ muốn đưa điện thoại tới trước mặt cô, “Cậu có muốn nhớ lại hai người hôn nhau như thế nào không?”
Kỷ Ninh vội vàng nhắm mắt lại, “Đừng đừng đừng…”
Tống Du hừ một tiếng, “Miệng mình hôn mà không dám nhận hả? Cậu đúng là được lời. Cậu biết không, không chỉ Weibo bùng nổ, mạng bên ngoài cũng bùng nổ luôn.”
Kỷ Ninh lại ngã lên giường như bỏ cuộc, vùi vào gối suy nghĩ lung tung. ——
Lúc cô chuẩn bị sẵn sàng lại không có chuyện gì xảy ra; vất vả lắm mới chuẩn bị sẵn sàng thì xích đu bị gãy.
Tối qua càng lâng lâng, lúc không chuẩn bị gì cả, thậm chí còn say khướt thì mọi thứ lại đột nhiên xảy ra.
Thật là…
Tống Du thì thầm bên tai cô như kẻ gian, “Còn nhớ không? Cảm giác được Kỷ Thời Diễn hôn ấy.”
Nói đến chủ đề này, rõ ràng Tống Du rất phấn khích. Cô ấy chui vào trong chăn, vặn người hai lần, sau đó lăn qua lăn lại, bắt đầu quấy rối Kỷ Ninh, “Nhưng mà nói thật nhé, Kỷ Thời Diễn cũng thật là giỏi, chân mình đều mềm nhũn khi xem! Bây giờ nhớ lại, tim vẫn còn đập loạn xạ. Hu hu hu, đó chính là cảm giác đẩy thuyền sao? Mình nghĩ mình đã có được niềm vui sướng tột đỉnh rồi! Mình yêu rồi! Xin hai người tiếp tục hôn nhau!”
Kỷ Ninh:????
Nói thật là dựa theo ký ức vụn vặt lần trước uống say, đáng lẽ cô không nên nhớ ra thứ gì.
Nhưng có lẽ cảnh tượng này rất quý giá, cho dù say rượu, cô vẫn cố gắng ra hiệu mình không được quên. Vì vậy dưới sự tự thôi miên liên tục, cô đã nhớ lại chút đỉnh.
—— Nếu không nhớ ra cảm giác nụ hôn đầu với idol thì cũng thật thua lỗ.
A.
Kỷ Ninh che gò má, trở mình, vùi mặt vào gối.
Hình như chiếc gối cũng có mùi hương hoa anh đào.
Lại nghĩ tới gì đó, cô ngồi dậy chỉ vào thiết bị điện tử trước mặt Tống Du, “Sao cậu lại để nhiều đồ trên giường thế này?”
Tống Du ăn không nói có, “Cậu đúng là không hiểu mà. Một cái để xem show truyền hình của hai người, một cái để xem bình luận trực tiếp, một cái khác để xem bình luận của cư dân mạng trên Weibo.”
Kỷ Ninh im lặng một lúc, “…Có cần vậy không?”
“Sao lại không? Cư dân mạng xàm xí thật là giỏi. Mọi người đang gây quỹ 9.9 tệ mời hai người đi kết hôn.” Tống Du nói: “Hiện giờ số tiền đã là 999 tệ rồi, đủ để cầm cự hai người kết hôn 100 lần.”
“…”
///
Ngoại trừ ba hot search khen ngợi độ hot của Song Kích bên ngoài kết nối với Weibo, Kỷ Thời Diễn với độ siêu nổi tiếng cũng được mạng lưới bên ngoài tàn sát diễn đàn.
Trên Weibo trong nước, kiểm soát bình luận “Chỉ là kịch bản mà thôi, đừng đẩy lên top” của chị gái Muối Biển và chị gái Chanh Tây chìm ngập trong biển người. Tất cả bình luận trên đầu đều là fan cặp đôi quắn quéo và fan qua đường mới vào hội. ——
【A! A! Ngọt quá đi, tôi ngoẻo rồi! Tôi chết rồi, tôi sống lại rồi, tôi cứ chết đi sống lại!!】
【Cảnh tượng tuyệt đẹp trong ngôn tình gì đây trời. Con tim mị rung động mười nghìn lần. Sinh mạng của mị đều cho Song Kích!!】
【Chỉ định làm cảnh quay kinh điển top 1 trong lòng tôi. Lần đầu tiên trong đời đẩy thuyền chân thành đến vậy. Ai nói hai người này không yêu nhau thật, mị đếch tin.】
【Kỷ Ninh cũng đã say rồi, lần này không có ai nói nhận tiền đâu nhỉ? Tôi thấy anh giai nhà các cô còn rất chủ động nữa kìa.】
【Em lọt hố đây. Các chị em hãy cho em vào nhóm, có đường cùng ngậm. Ngọt thế này mà không ngậm còn là con người hả?】
Còn mọi người ở mạng lưới bên ngoài đều chung một cảm xúc, tiếng khóc than tràn ngập khu bình luận. ——
【Muối Ăn của em π.π】
【Cô gái đó cũng rất xinh nhở kkk*. Có phiên dịch tiếng Hàn, có thể xem nếu tò mò!】
*Kkk: Netizen xứ Hàn dùng cả KKK lẫn cụm từ ㅋㅋㅋ để chứng tỏ rằng mình đang vui vẻ.
【Sức quyến rũ của anh Muối Ăn chúng ta thật đáng chết.】
…
Ngay cả Giang Thắng cũng lảm nhảm liên tục về chủ đề này.
“Cậu biết có bao nhiêu fan phim khóc ngất trong nhà vệ sinh không?” Giang Thắng tựa người vào cạnh bàn TV, tra hỏi Kỷ Thời Diễn, “Cậu làm bất ngờ quá đấy, không báo trước gì cả, làm hại ông đây cho rằng biên kịch sắp xếp nên đi hỏi biên kịch. Biên kịch nói là cậu tự thêm vào!”
Kỷ Thời Diễn vừa xong việc ngồi trên ghế sô pha, làm ngơ với Giang Thắng nói liến thoắng, “Tôi không có quyền tự chế show truyền hình hả?”
Hơi khựng lại, anh lạnh lùng nhìn vào cảm xúc bất ổn của quản lý, “Người hôn cũng không phải là cậu, cậu bày ra dáng vẻ phẫn nộ làm gì? Cậu yêu thầm Kỷ Ninh hả?”
“Tôi yêu thầm cái đếch! Là cậu —— cậu ——” Giang Thắng chỉ trích một nửa lại không thể nào nói tiếp.
Kỷ Thời Diễn lạnh nhạt, “Tôi làm sao?”
“Tôi không nói được, cậu tự xem đi.” Giang Thắng ném điện thoại đến trước mặt anh.
Mười giây sau, giọng nói ngập ngừng của người đàn ông vang lên, “… Đây là nụ hôn đầu trên màn ảnh của cô ấy?”
Giang Thắng lắc đầu bất lực, “Bỏ ba chữ trên màn ảnh, đó là nụ hôn đầu của người ta đấy! Cầm thú!”
“…”
Kỷ Thời Diễn đứng dậy đi pha trà, kiềm nén niềm vui trong lòng, tiếp tục nói bình thản: “Chuyện này không tốt à?”
“Tốt chỗ nào? Cậu nói cho tôi biết tốt chỗ nào? Cho dù tôi đứng về phía cậu, ngay bây giờ tôi chỉ muốn đánh cậu! Một cô bé 20 tuổi không biết gì cả đã bị cậu tàn nhẫn cướp đi nụ hôn đầu. Không có sự lãng mạn, cũng không chuẩn bị gì, say tí bỉ, địa điểm còn là quán mì? Hả? Kỷ Thời Diễn? Cậu có còn là con người không?? Ông già đều như vậy hả???”
Yết hầu của người đàn ông chuyển động, “Tôi cảm thấy rất tốt.”
“Được, cậu nói xem tốt chỗ nào? Nếu hôm nay cậu không nói cho tôi biết từ a đến z thì tôi sẽ…”
Anh hờ hững cắt ngang, “Tốt ở chỗ người đó là tôi.”
Tôi là người cô ấy thích.
///
Siêu chủ đề của vợ chồng Song Kích tăng thêm 700 nghìn fan chỉ sau một đêm, sáng sớm trở thành siêu chủ đề cặp đôi hạng nhất. Sau khi tập mới của chương trình được phát sóng, tích phân đã leo lên đứng đầu, gấp ba lần so với hạng nhì.
Sức chiến đấu của các chị gái Chuột Máy Tính quá mạnh mẽ.
Cùng lúc đó, siêu chủ đề của Kỷ Ninh cũng hăng hái vượt lên mười mấy hạng, bản thân Kỷ Ninh càng tăng thêm rất nhiều fan…
Người ta nói show truyền hình sẽ thu hút fan. Tối hôm đó, cô đã nhận thức được một cách sâu sắc.
Nhưng cho dù tin tức của hôm trước gây xôn xao đi chăng nữa, hôm sau cô vẫn phải đi quay phim.
Cô vừa mới đến đoàn làm phim “Ngôi Sao” cũng cảm nhận được mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô. Nhân viên không quen cô chỉ dám bước tới nhìn lén. Chuyên viên trang điểm, stylist vừa thấy cô là bắt đầu xì xào với hàm ý sâu xa.
Kỷ Ninh vội vàng trấn áp, “Mau trang điểm thôi, không còn kịp nữa.”
“Vẫn kịp.” Chuyên viên trang điểm rất nhiều chuyện, “Hôm nay dùng cọ trang điểm rất nhanh, có lẽ chỉ mất hơn 20 phút. Hay là chúng ta trò chuyện chút nhé?”
“…”
Kỷ Ninh nhìn sang Trác Cống vẫn luôn cúi đầu đọc kịch bản, không nói câu gì, vội vàng lảng sang chuyện khác: “Ừ, nói về sáng nay tôi và Trác Cống tạo kiểu tóc gì à? Tôi thấy cảnh quay hôm nay rất buồn, lại còn đổ mưa, không dễ tạo hình với nước.”
Stylist cũng lên tiếng: “Làm được mà, hất nước lên là được, giống kiểu cô và Kỷ Thời Diễn chụp tại tiệc hồ bơi trước đây đó. À, nếu đã nhắc đến Kỷ Thời Diễn thì hay là chúng ta nói sơ về nụ hôn đầu của tối qua nhé…?”
Stylist nói chuyện vừa mập mờ, vừa thẳng thừng, không biết nói về “nụ hôn đầu” hay là “Nhật Ký Nụ Hôn Đầu”.
Không ngờ đi tới đi lui vẫn bị lọt hố. Kỷ Ninh thở dài, đành phải ngồi vào chỗ, cam chịu số phận, “Nói gì chứ, chỉ là quay show truyền hình mà thôi.”
Mặc dù chuyện hôm qua phát sinh ngoài ý muốn, trông có vẻ phát sinh tự nhiên, nhưng cô rất nghi ngờ có phải biên kịch đã nói cho Kỷ Thời Diễn biết trước hay không. Chẳng hạn nếu cô uống say, nếu cô tức giận, anh cần phải làm gì. —— Nói không chừng đến thành phố R đều là do biên kịch sắp xếp chứ không phải Kỷ Thời Diễn.
Với lại cũng chỉ là một nụ hôn mà thôi, có phải là chuyện kinh hoàng, kinh thiên động địa với người trưởng thành đâu? Đặc biệt là còn ở trong giới giải trí, ngay cả vợ chồng thật sự tại đoàn làm phim và vợ chồng kết hôn rồi đường ai nấy đi đều là chuyện bình thường. Tối qua chỉ là một nụ hôn nóng bỏng, nhưng vì khung cảnh lãng mạn nên Kỷ Thời Diễn có nhiều fan, còn trước đây cô chưa từng đóng cảnh hôn mà thôi.
Cô không muốn rêu rao chuyện này, làm ra vẻ chuyện bé xé ra to, như vậy dễ bị nói xấu sau lưng hơn, nói là khoe hình tượng và dựa hơi. Từ trước đến giờ, cô không muốn lợi dụng Kỷ Thời Diễn.
“Vậy à? Thực sự có kịch bản ư? Hai người tương tác qua lại đều là diễn thôi sao?” Stylist liên tục truy hỏi, “Tôi xem cảnh của hai người từ tối qua đến rạng sáng đấy. Chớp mắt một cái, cô lại nói cho tôi biết đều là giả ư?”
“Tôi cũng không biết nữa.” Kỷ Ninh nói đúng sự thật, “Vì để chân thật hơn, thỉnh thoảng biên kịch chỉ nói một phần sắp xếp trong kịch bản.”
Stylist yên tâm, “Vậy thì tốt. Tôi cảm thấy 80% hai người là thật. Vậy Ninh Ninh, cô có thích Kỷ…”
Stylist đang nói một nửa thì bị Trác Cống cắt ngang. Trác Cống ngồi bên cạnh luôn im lặng bỗng ngẩng đầu lên, “Vậy tại sao trước kia em không đóng cảnh hôn?”
Kỷ Ninh bị tra hỏi.
Hầu hết các sao nữ mới vào nghề bây giờ đều đi theo hình tượng trong sáng, dĩ nhiên hình tượng này không hẳn không thể đóng cảnh hôn. Nhưng ban đầu ê kíp cân nhắc qua những bộ phim truyền hình không có cảnh hôn đều có đánh giá dư luận khá tốt. Vả lại cô cũng chưa từng yêu đương, vậy nên các cảnh hôn sau này đều là mượn góc quay. Dần dần chuyện này đã trở thành một tiêu chuẩn mặc định.
Hơn nữa, Kỷ Thời Diễn cũng không hỏi cô… có thể đóng cảnh hôn không… mà đã trực tiếp…
“Tổ chương trình cũng chưa hỏi tôi trước.” Kỷ Ninh sờ lên cổ, “Vì vậy có lẽ là tự do sắp xếp. Trước khi quay show truyền hình, tôi không được xem trước cốt truyện như phim truyền hình.”
“Chuyện này có gì đâu.” Chuyên viên trang điểm nhíu mày, trả lời Trác Cống: “Trước đây có người luôn để bụng nên không muốn quay. Nhưng dần dà không còn quan tâm đến việc để bụng đó nữa, cách nghĩ sẽ thay đổi.”
“Được rồi, không nói đến chuyện này nữa.” Trác Cống điều chỉnh biểu cảm, “Hôm nay cốt truyện rất khó, chúng ta tập diễn vài lần đi.”
Hôm nay anh ta ít nói, nghiêm túc hơn bình thường. Kỷ Ninh đoán là muốn chuẩn bị cho cốt truyện trước.
Cô lấy kịch bản từ trong túi xách ra, “Được, bắt đầu từ cảnh trong mưa.”
Chuyên viên trang điểm và stylist thấy hai người nghiêm túc tập diễn thì không tiếp tục tán gẫu nữa, chủ đề này xem như bỏ qua.
Kịch bản tình cảm trong mưa rất khó quay, huống hồ Kỷ Ninh còn đặt ra yêu cầu cao cho mình. Hôm sau về đến khách sạn, cô đã phờ phạc cả người.
Trước khi chuẩn bị đi tắm, cô giùng giằng muốn bật điện thoại lên xem thử lại bị Tống Du ngăn cản, “Hay là đừng xem.”
Trực giác nhạy bén làm Kỷ Ninh khựng lại, “Sao vậy? Fan của Kỷ Thời Diễn tàn sát siêu chủ đề của mình à?”
“Không có. Các cô ấy dám tàn sát, các chị gái Chuột Máy Tính cũng dám chống lại.” Tống Du trả lời: “Là 《Hòn Đảo Khói Lửa》 được phát sóng sớm vào tối nay.”
Kỷ Ninh đờ ra vài giây, “《Hòn Đảo Khói Lửa》?”
“Ừ.”
Phim truyền hình này đúng là rất ảo diệu. Không nói đến các thương hiệu tốt ban đầu bị nhà đầu tư phá hư, bây giờ vẫn chưa đăng thông báo phim trước mà đột nhiên sốt sắng phát sóng rồi?
“Hình như có một bộ phim tạm thời bị hủy, đẩy bộ phim này lên, hoặc là dựa hơi cậu và Kỷ Thời Diễn.” Tống Du gãi đầu, “Đúng là kỳ lạ, mình cũng không hiểu hành động lạ lùng này.”
Kỷ Ninh bỏ cuộc giữa chừng, “Phát sóng thì cứ phát sóng đi, mình cũng không mong đợi gì vào bộ phim này. —— Kể từ khi nữ nghệ sĩ kia đút lót cho tổ chương trình để được diễn thêm, bộ phim đã thối nát rồi.” Cô cũng không làm được gì nhiều, việc duy nhất có thể làm là diễn tốt phần mình.
“Nói là vậy, nhưng mà cậu diễn hay nhất, tại sao người bị chửi lại là cậu???”
Kỷ Ninh ngẩng đầu lên, nhìn Tống Du ba giây, từ từ vặn ra dấu chấm hỏi bằng chân mày.
Trong 《Hòn Đảo Khói Lửa》 có một vài cảnh giả tưởng, vì vậy cần phải thêm hiệu ứng đặc biệt hậu kì. Diễn viên phải quay trước phông nền xanh ở phần hậu kì, thuận lợi cho việc xóa nền làm hiệu ứng.
Nhưng gần đây, mọi người đều nhạy cảm với hai chữ xóa nền. Tất cả đều bắt nguồn từ một diễn viên idol nhận thù lao cao nhưng không tận tâm với nghề, luôn dùng thế thân và xóa nền, làm nhiều người tức giận. Thế là có người tiết lộ cảnh quay của Kỷ Ninh trong 《Hòn Đảo Khói Lửa》 là cô xóa nền rất kỳ quặc.
Gần đây khán giả đang nhạy cảm với hai chữ xóa nền, thấy trong cảnh của Kỷ Ninh có xóa nền, lại còn có thành kiến với diễn viên đông fan, anti-fan lại bắt đầu dẫn dắt bóp méo sự thật.——
【Tôi tự hỏi tại sao gần đây Vũng Bùn Lầy không khoe mẽ hình tượng tận tâm với nghề nữa, thì ra là biết thân biết phận rồi. Kỹ năng diễn xuất kém lại còn xóa nền, nhiệt liệt đề nghị các bộ phim sau này đừng tìm cô ả nữa.】
【Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, chết cười mất thôi. Vậy mà fan còn thổi phồng nữa đấy. Công việc rác rưởi mình đảm nhận cũng không làm được.】
【Tôi hẹn hò tình một đêm, dựa hơi lượng fan hùng hậu, khoe mẽ hình tượng, không tận tâm với nghề, xóa nền, nhưng tôi biết tôi là một cô gái tốt: Tặng cho Vũng Bùn Lầy.】
“Ai lập ra chủ đề bôi nhọ này? Rốt cuộc ai đang gây khó dễ cậu?” Tống Du cũng không hiểu nổi, “Thấy cậu diễn thành công, gây khó dễ cho cậu thôi thì bỏ qua, vậy mà còn mang bộ phim nát này gây khó dễ cậu, những người này được lợi ích gì?”
Kỷ Ninh nhìn một lúc, phát hiện mặc dù có rất nhiều người đang chửi, nhưng fan cũng đang làm sáng tỏ, nói là việc quay phim này rất bình thường, đừng có bóp méo sự thật.
“Vẫn chưa lên hot search, thôi thì không cần đáp lại. Những người hiểu chút ít đều biết chuyện gì đang xảy ra.”
Có làm sáng tỏ bằng chữ viết, những người che tai bịt mắt cũng không muốn xem, chỉ muốn xem bóp méo sự thật. Giải thích là đang sỉ nhục những người có đầu óc.
Cô không ngờ có ngày tình tiết cao trào trong 《Hoa Hồng Và Gió Khi Đó》 lại leo lên hot search. Tình tiết của ngày hôm đó là cảnh cô khóc, cảm xúc khi nằm sấp sau lưng nam chính được chia thành ba giai đoạn. Đầu tiên là những giọt nước mắt hối hận lăn dài trên mi, sau đó là tiếng khóc sụt sùi oan ức, cuối cùng là sụp đổ và khóc lớn khi nam chính rời đi. Mỗi lần chuyển đổi cảm xúc, cô đều làm rất tốt, xử lý chi tiết rất khớp.
Nhắc tới cũng vừa khéo, tình tiết hôm đó vừa đúng lúc nữ chính và nam chính lâu ngày gặp lại. Còn lý do gặp lại là nữ chính đi chụp ảnh giúp bạn bè, món đồ cần chụp phải tạo hiệu ứng đặc biệt. Hai người đã đề cập tới kiến thức dùng phông nền xanh.
Phim truyền hình vừa được phát sóng đã lên hot search, mức độ thảo luận tăng lên:
【Tôi chưa xem tình tiết trước đó cũng đã bật khóc. Tôi nghĩ kỹ năng diễn xuất này rất xuất sắc, sao nữ mới vào nghề mà đã dẫn đầu rồi. Trước đây ai nói gượng gạo vậy?】
【Đầu tiên là cố gắng mở to mắt để không cho nước mắt rơi xuống, sau đó không chịu nổi đã cúi đầu, lặng lẽ khóc thầm. Lúc tụt xuống lưng nam chính lại giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, đi rất nhanh nhưng không nhịn được quay đầu lại, cuối cùng ngồi xổm xuống bật khóc, ngay cả gân xanh trên cánh tay đều nổi lên. Kỷ Ninh đúng là biết cách diễn!!】
【Còn có một cảnh đang ăn gì đó, nhờ vào tốc độ ăn nhanh đã lộ ra hoạt động tâm lý nhân vật. Tôi cảm thấy diễn rất hay.】
Chẳng mấy chốc, có một bài bình luận được đẩy lên đầu: 【Cám ơn các blogger đã cắt bỏ, tóm lược ý chính, tiện thể nói thêm một chút! Hai ngày trước, chủ đề xóa nền có liên quan tới Kỷ Ninh trong 《Hòn Đảo Khói Lửa》 cũng là trường hợp giống như vậy, vì tạo hiệu ứng đặc biệt nên mới xóa nền chứ không phải gì khác. Mọi người đừng để anti-fan dẫn dắt lệch lạc!】
Vì có một cảnh quay cận cảnh, mọi người phát hiện trên chân của Kỷ Ninh có rất nhiều vết bầm tím, soi kỹ mới phát hiện ra. Đó là vì có một cảnh leo núi cô phải quay khoảng mười lần, chân bị va đụng bầm tím.
Có người qua đường nói: 【Sự tận tâm với nghề của Kỷ Ninh đã được công nhận. Nói cô ấy không chuyên nghiệp thì đặt đoạn phim độ chuyên nghiệp của idol nhà mình và kỹ năng diễn xuất của cô ấy lên bàn so tài đi.】
Sau đó, kiến thức về phông nền xanh cũng được đưa lên hot search. Có lẽ một số blogger bôi nhọ Kỷ Ninh xóa nền trước đó cảm thấy nội dung lộ ra cái ngu, vì vậy đã xóa bài đi.
Cuối cùng sóng gió xóa nền đã kết thúc tại đây.
Thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi, Kỷ Ninh sẽ suy nghĩ: Bộ phim này chắc chắn có lý do để sẵn sàng bỏ tiền bôi nhọ cô. Bộ phim này cũng không hot, bôi nhọ cô có thể mang đến lợi ích gì cho bên kia?
Trong này chắc chắn có dính líu đến lợi ích.
///
《Ngôi Sao》 đã quay được phân nửa. Đoàn làm phim chọn một buổi trưa để mở buổi phỏng vấn với giới truyền thông, xem như là mẹo nhỏ tăng thêm độ hot.
Kỷ Ninh ở một mình trong phòng làm việc tiếp nhận câu hỏi đặt ra. Sau nửa tiếng phỏng vấn rải rác, bỗng nhiên có một phóng viên đối diện hỏi: “Chúng tôi đều biết diễn viên sẽ quay cảnh tình cảm. Vậy phương diện nội tâm của cô có thay đổi gì giữa “Ngôi Sao” bên này và “Nhật Ký Nụ Hôn Đầu” bên kia không? Lúc dựa gần sát phái nam, đôi tai còn đỏ bừng không? Chẳng hạn như cảnh hai ngày trước với Kỷ Thời Diễn.”
Kỷ Ninh bỗng nghẹn lời, nhìn về phía Nặc Nặc.
Nặc Nặc cười cắt ngang, “Cám ơn mọi người. Buổi phỏng vấn hôm nay chỉ tới đây thôi, còn vấn đề gì thì lần sau chúng ta nói tiếp.”
Đây là một quy tắc bất thành văn trong nghề. Lúc hỏi đến vấn đề nhạy cảm, nghệ sĩ khó trả lời, nhân viên nghiệp vụ sẽ cắt ngang, biểu thị cuộc phỏng vấn kết thúc tại đây.
Kỷ Ninh cúi chào rồi rời đi, trở về phòng trang điểm, chuẩn bị đợi cảnh quay tiếp theo.
Phòng trang điểm không bật đèn nên hơi tối. Kỷ Ninh cũng lười đi vòng qua bật lên, ngồi yên trên ghế nghỉ ngơi.
Nhắc tới cũng lạ, rõ ràng trước đó đã nói cho giới truyền thông biết là không nên hỏi vấn đề có liên quan tới Kỷ Thời Diễn, tại sao vẫn có người hỏi?
“Tại sao không trả lời chuyện có liên quan tới tôi?”
Trong phòng bỗng vang lên câu hỏi.
Kỷ Ninh sợ hết hồn, đi đến góc tường bật đèn lên, phát hiện Kỷ Thời Diễn ngồi một góc trên ghế sô pha.
Cô hỏi: “Sao anh cũng tới đây?”
“Tôi là giám chế, tới đây kỳ lạ lắm à?”
Người đàn ông từ từ bước lại gần, “Tại sao không trả lời vấn đề của tôi?”